Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 167: bí mật Vực Sâu



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

- Tin mới nhất, ngày hôm nay diễn ra trận chiến giao lưu giữa đại học Minh Đức và Vị Lai Khoa Đại, trong trận giao lưu này, ngôi sao mới nổi Lâm Duệ liên tục đánh bại phó tướng và chủ tướng của Vị Lai Khoa Đại, hai trận dùng không đến 2 mili giây…

- Theo như huấn luyện viên chuyên nghiệp phán đoán thì tốc độ xuất đao của Lâm Duệ đã phá vỡ ghi chép của hiệp hội võ đạo, phỏng đoán tám phần vạn giây đến chín phần vạn giây, hiện giờ đã ở cấp khái niệm! Hiện tại giới huấn luyện viên đã thay đổi bảng xếp hạng chiến lực tuyển thủ, đưa Lâm Duệ lên đứng đầu tuổi 18.

Đây là trong phòng huấn luyện thực chiến thứ 3 của võ đạo xã đoàn trường đại học Minh Đức. Thạch Yên hai tay ôm ngực đứng giữa căn phòng rộng, trước mặt chiếu ra màn hình tivi 3D nghe tin tức. Cùng lúc với tiếng nói của người dẫn chương trình là hình ảnh quay lại trận chiến, nhưng hình ảnh bị nhiễu rất nhiều, cảnh Thạch Yên bị chém bay đầu cũng đã được xử lý bôi mờ.

- Quả thật rất nhanh!

Thạch Yên ánh mắt không khỏi âm u:

- Tám phần vạn giây, khái niệm Vực Sâu?

Thanh âm tivi vẫn vang lên tiếp:

- Gần đây cũng có người chất vấn, họ cho rằng các trang web lớn đánh giá lực chiến Lâm Duệ quá võ đoán, chất vấn thành tích chiến đấu của Lâm Duệ còn quá ít. Hơn nữa ở 18 tuổi, vẫn có vài vị thiên tài có thể chống lại Lâm Duệ, ví như Ma Kiếm Bách Lý Vương, võ đạo và thực trang của hắn chỉ cần chuyên chỉnh theo hướng khắc chế bạt đao thuật của Lâm Duệ, là ứng phó được.

- Cũng có người cho rằng Tiên Kiếm Thạch Yên danh lớn hơn thực, từ khi được cúp thi đấu thiếu niên thì trưởng thành ít, đã không xứng với danh tiếng thiên phú cấp thánh điện. Bọn họ phê bình chính sách kinh doanh của Vị Lai Khoa Đại, cho rằng lãng phí quá nhiều tài nguyên lên các đội viên thiên phú thánh điện, làm thực lực của võ đạo xã đoàn bị yếu đi, thua bởi đại học Minh Đức.

Thạch Yên nghe đến đấy thì nắm chặt đôi tay, cười lạnh:

- Ngớ ngẩn!

Vì trận thua này mà bọn họ gần như bị giẫm xuống vũng bùn.

Hắc Thạch Trương Kiệt, thanh niên da đen này đang vuốt trán, đầy bất đắc dĩ nói:

- Thạch Yên ngươi điên rồi, ta hy vọng ngươi hiểu mình đang làm gì, ngươi vừa mới khỏi thương chẳng lẽ lại muốn nằm vào khoang chữa thương à? Hiện giờ ở giai đoạn cấp úy này, không, dù là thiếu tá cũng không ai đỡ được đao của hắn. Thạch Yên ngươi cũng vậy thôi, ngươi khiêu chiến với hắn chỉ có một kết quả duy nhất là nằm vào khoang chữa thương giống Thiết Yến thôi! Ngươi đừng để ý lời TV nói, quản lý của Bách Lý Vương đang khoác lác thôi, hắn không thể đỡ được đao của Lâm Duệ.

- Ta biết, ta đương nhiên biết.

Thạch Yên khẽ nói, ý chí trong mắt thêm phần cháy bỏng:

- Nói nhảm ít thôi! Trước khi đến ta đã nói gì với ngươi? Hắn có thể là chìa khóa giúp ta tiến thêm một bước.

Trong những võ giả nắm giữ khái niệm, Lâm Duệ là người tu vi gần nàng nhất, hơn nữa là vừa mới bước vào nên có giá trị tham khảo nhất. Vị vậy, nàng nhất định phải “tự mình” trải nghiệm.

Lúc này, cửa phòng huấn luyện thực chiến mở ra.

Thạch Yên quay đầu lại, trông thấy Lâm Duệ và Phương Nhiễm Nhiễm đang đi vào, theo sau họ còn có một đội cứu thương nữa. Khéo miệng Thạch Yên không khỏi giật giật, còn chuẩn bị cả đội cứu thương cho nàng sao?

- Xin lỗi, thượng tướng Phí có việc ra ngoài rồi, không có mặt trong trường.

Lâm Duệ tiến vào tò mò nhìn nàng:

- Thạch Yên, bạn cũng xem video rồi, cũng biết trình độ của tôi, bạn vẫn còn muốn đánh một trận sao?

Lâm Duệ lúc trước đã đáp ứng Thạch Yên nên không thể không tới. Nhưng hắn cảm giác không cần thiết, trừ khi là hắn nhường nàng ta nhưng nếu nhường thì lại càng không có ý nghĩa.

Phương Nhiễm Nhiễm đứng sau Lâm Duệ cũng thuyết phục:

- Thạch học muội, theo như chị biết thì giờ Lâm Duệ chưa thể khống chế chiêu đao này được, chị cho rằng em cũng không đỡ được. Chị nghĩ em nên suy nghĩ lại.

Đây là chuyện hai người tự ý quyết đấu, vốn nàng không cần quản. Nhưng Phương Nhiễm Nhiễm lo Thạch Yên sẽ chết ở đây.

- Em nghĩ kỹ rồi. Em muốn mời bạn học Lâm ra tay toàn lực! Không chút lưu lại!

Thạch Yên ánh mắt sáng rực nhìn Lâm Duệ.

Lâm Duệ nhíu mày lại, như hiểu ra nhìn Thạch Yên nói:

- Bạn chắc chắn? Có phải vì có lý do đặc biệt không?

Lúc này Phương Nhiễm Nhiễm cũng giật mình nhớ tới một chuyện. Ánh mắt nàng có chút khó tin nhìn Thạch Yên, chẳng lẽ nữ nhân này cũng sắp chạm tới khái niệm Vực Sâu?

- Đương nhiên là có lý do, chuyện này tôi sẽ giải thích sau.

Thạch Yên khẽ cong môi cười, mái tóc không giá mà bay đầy phấn chấn:

- Yên tâm, tôi không sao. Đây không phải lôi đài, có thể sử dụng các thủ đoạn trên lôi đài cấm dùng!

Lâm Duệ nghe vậy thì cũng không khuyên nữa, cần nói hắn cũng đã nói rồi, nữ nhân này nhất quyết muốn chịu chém thì hắn có thể làm gì chứ? Lâm Duệ gửi sang một bản hợp đồng điện tử - sinh tử tự chịu.

- Vậy bạn ký vào đi.

Đây là hợp đồng hắn nhờ luật sư của văn phòng Tử Kim Hoa soạn, nội dung giống với giấy sinh tử tự chịu thời cổ đại. Dù bọn họ đã chuẩn bị đội cứu thương nhưng khó tránh khỏi có điều ngoài ý muốn phát sinh.

Thạch Yên chỉ nhìn lướt qua là ký tên ngay, gửi đến kho dữ liệu của hiệp hội võ đạo.

- Bắt đầu đi!

Tay nàng nắm chặt kiếm đầy kích động và chờ mong.

Lâm Duệ rất cẩn thận, sau khi thấy hợp đồng trên kho dữ liệu của hiệp hội võ đạo, thấy đã có hiệu lực pháp luật mới hơi đè đao nói:

- Vậy mời bạn Thạch chú ý! Như chị Phương đã nói, tôi chưa thể khống chế đao của mình.

Phương Nhiễm Nhiễm và Trương Kiệt tinh thần chăm chú, bọn họ cũng rất coi trọng cơ hội này, được chứng kiến thêm một lần chiêu đao của Lâm Duệ. Ngay trong chớp mắt Lâm Duệ nói xong, ba người trong phòng chỉ thấy một luồng sáng vàng vút qua!

- A!

Phương Nhiễm Nhiễm sợ hãi than, toàn thân nàng lông tơ dựng đứng. Trước đó khi ở dưới võ đài, nàng chỉ cảm giác đao này rất nhanh, nhưng giờ có thể quan sát phạm vi gần, tâm thần không khỏi run lên. Đao kia không đỡ được! Căn bản không thể đỡ được! Với thực lực hiện tại của nàng, có nhìn bao nhiêu lần cũng vậy thôi! Đấy không còn chỉ là đao nhanh nữa, Phương Nhiễm Nhiễm cảm giác vùng hư không này bị một ý chí mạnh mẽ vặn vẹo, thay đổi cả quy tắc vật lý!

Phương Nhiễm Nhiễm nghĩ trừ khi nàng luyện được bí chiêu kia, cấy thêm một thực trang SSS nữa, nếu không không thể còn sống trước đao này.

Nhưng…

Phương Nhiễm Nhiễm nhìn về phía Thạch Yên, nữ nhân này vẫn yên ổn đứng đó, không bị Lâm Duệ chém đôi.

Thạch Yên mới giơ kiếm được nửa đã phải dừng lại giữa không trung, nàng nhắm mắt lại khẽ nói:

- Thật nhanh, đúng là đao không thể đỡ được. Đây là khái niệm Vực Sâu sao? Hóa ra là như vậy, tôi có chút hiểu rồi, cảm tạ.

Nàng lại cười, cười vô cùng vui vẻ thỏa mãn.

Trương Kiệt ở bên cạnh có chút hoài nghi, liệu bạn học của mình có phải bị ngơ ngơ rồi không?

- Là tôi thua!

Thạch Yên vừa nói vừa lấy ra một con bù nhìn trong tay áo:

- Nếu không có thứ này thay thế, bộ ngực của tôi đã bị bạn chém đứt rồi! Bạn học Lâm hơi thiếu phong độ đấy, sao có thể chém vào chỗ đó của nữ nhân được chứ?

Người rơm kia vừa rơi xuống đất là đứt đôi.

Lâm Duệ trố mắt nhìn thứ kia, đó là pháp khí chết thay sao? Trên tay Thạch Yên lại có thứ quý giá như này, mà còn dùng ở một trận đấu râu ria sao? Hắn có chút khó mà hiểu nổi, khi thu đao vào vỏ thuận miệng nói:

- Lần sau tôi sẽ chú ý!

Đây là đánh nhau, còn lo chém chỗ nào sao? Chém chết rồi ai chẳng như ai, có người còn cảm thấy hứng thú với thi thể sao?

- Tôi rất cảm ơn một đao kia của bạn, nó giúp tôi lĩnh ngộ vài điểm then chốt, để cảm ơn, tôi sẽ nói cho bạn biết một vài bí mật, chỉ có rất ít người biết được.

Thạch Yên chỉ vào mi tâm của mình rồi nói:

- Vừa rồi tôi nhìn thấy đao của bạn học Lâm có hai khái niệm Vực Sâu, là quang và tất trúng. Quang là chỉ tốc độ của đao, đã tiếp cận tốc độ ánh sáng, cũng có thể liên quan đến tâm linh của bạn. Còn về tất trúng, đấy là tốc độ và chuẩn xác kết hợp. Bạn học Lâm khi nghiên cứu sáng chế chiêu đao này hẳn là có nghiên cứu về chính xác? Muốn làm được tất trúng thì phải vừa nhanh vừa chuẩn xác.

- Quang và tất trúng?

Lâm Duệ nửa tin nửa ngờ nhìn thanh Đại Hắc Thiên trong tay mình.

- Tin tưởng tôi! Tôi có thực trang đặc thù, có thể nhìn thấy được. Bạn học Lâm, chỉ có hiểu khái niệm Vực Sâu mà bạn tiếp xúc thì mới khống chế, lợi dụng lực lượng của họ được.

Thạch Yên lời đầy thâm thúy nói:

- Bạn giờ mới chỉ dẫn ra, không thể khống chế được, tăng lực lên bí đao cũng rất nhỏ. Chỉ cần bạn tập luyện thêm, học thêm về khái niệm này, tiếp xúc thêm thì mới có thể thật sự nắm giữ khái niệm Vực Sâu, nhưng bạn có biết vì sao năm vị Vực Sâu hiện tại của Thiên Cực tinh dùng mọi cách xóa đi dấu vết của các vị Vực Sâu trong quá khứ không?

Nàng không đợi Lâm Duệ trả lời đã nói ngay:

- Khi võ tu tiếp xúc với ý chí Vực Sâu sẽ mạnh hơn, nhưng nếu tiếp xúc quá sâu, Vực Sâu có thể tỉnh lại từ trong thân thể người đó, đương nhiên, nếu ý chí đủ mạnh mẽ, người đó cũng có thể thay thế Vực Sâu!

- Vực Sâu thức tỉnh? Thay thế Vực Sâu? Em đang nói mê sảng gì vậy?

Phương Nhiễm Nhiễm nghe vậy thì nhíu chặt mày lại.

- Chị Phương quên rồi sao? Em thu được truyền thừa Vực Sâu đấy!

Thạch Yên khẽ lắc đầu nói:

- Với thân phận và địa vị của chị, hoàn toàn có thể lợi dụng tài nguyên điều tra. À, em quên mất, chị học Tiệt Thiên Phá Huyền đao, cũng cách “khái niệm” không xa nữa, chị có thể hỏi lão sư của mình.

Lúc này Lâm Duệ thử gọi giới linh: “Giới linh, có thể giúp ta dùng điểm hồn lực nắm giữ khái niệm quang và tất trúng không?”

Câu trả lời của Chiến Linh giới làm Lâm Duệ khó mà tin nổi…

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an