Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ dù không nỡ kim bài Phí Vân Lai rời đi nhưng vẫn đến cáo biệt, thậm chí còn tự mình đến trụ sở dưới lòng đất gặp mặt đối phương. Hắn có chút lo âu nhìn Phí Vân Lai, và hộ pháp ma “thiên cẩu ma” của đối phương:
- Lão Phí, ngươi không thể ở lại thêm chút sao? Ta thấy thương thế của ngươi chưa khỏi hẳn, mới khôi phục được sáu, bảy phần.
Hộ pháp ma và chiến long của tên này còn đỡ. Yêu ma sức khôi phục mạnh mẽ, hiện tại đã khôi phục bảy, tám phần, chỉ là nguyên khí hơi thiếu.
- Được sáu, bảy phần đã đủ tốt rồi. Đây là nội thương, bệnh đi như kéo tơ, muốn khỏi hẳn thì biết đến bao giờ, hiện tại được như này đã tốt rồi, không ảnh hưởng đến chiến lực của ta.
Phí Vân Lai bật cười, thần sắc thoải mái. Hắn nếu không đi thì sao nuôi sống được một nhà to to nhỏ nhỏ này chứ? Hiện giờ tính cả gốc và lãi, mỗi tháng hắn phải trả 1 ức 200 vạn, cung cấp nuôi hộ pháp ma và hai chiến long tốn 80 triệu, nói cách khác mỗi tháng hắn phải kiếm được ít nhất 20 vạn lượng ma ngân mới đủ chi tiêu.
Đi theo Lâm Duệ có thể kiếm tiền, nhưng không thể suốt ngày giết người phóng hỏa được. Mới mười ngày trôi qua, hắn đã đắc tội vài bang phái, còn là tử thù không chết không thôi nữa chứ.
Phí Vân Lai vỗ vỗ bả vai Lâm Duệ:
- Lần này may có ngươi, bạn học Lâm! Nếu không ta phải chết rồi, vẫn câu nói cũ, về sau Tiểu Duệ ngươi có việc gì cứ tìm ta, gọi là đến.
Lần sau hắn sẽ không lấy tiền, sớm trả lại ân tình cứu mạng cho nhẹ thân.
Lâm Duệ nghe vậy thì có chút không vui nhếch mép, lão Phí này cũng quá hiện thực rồi. Trước đó nhìn vào túi tiền của hắn, một mực gọi hắn là Boss, giờ chuyển thành bạn học Lâm. Nhưng Lâm Duệ vẫn đưa một tờ công báo triều đình phát cho hắn xem. Công báo là để ghi lại chỉ dụ hoàng đế, thần linh, chính lệnh nội các, dâng sớ quan lại, chính vụ chư châu và thiên tai cho bách quan.
- Công báo? Ngươi cho ta xem thứ này làm gì?
Phí Vân Lai con ngươi co rút lại, nhìn vào vòng tròn Lâm Duệ cố ý khoanh lại. Đó là tin tức liên quan đến Phần Đao tông, chừng hai mươi ngày trước, thiên quan Mộng Vi Vân triệu tập tám ngàn thủy sư triều đình vây quanh Đại Ba sơn, tiêu diệt toàn bộ 200 môn nhân Phần Đao tông! Toàn bộ Phần Đao tông chỉ có tông chủ trọng thương chạy thoát, đang bị Mộng Vi Vân truy sát!
Phí Vân Lai không khỏi giật mình, nữ nhân này khôi phục nhanh vậy sao? Theo như công báo, trong trận này Mộng Vi Vân không triệu tập thêm cao thủ nào khác vây công. Tông chủ Phần Đao tông là cường giả chiến lực 7S+. Phí Vân Lai lập tức bật cười, mặt không biến sắc chấn nát tờ công báo thành bột mịn:
- Ngươi cho ta xem thứ này làm gì chứ? Ta vẫn tự mình biết mình, trước khi khỏi hẳn thương thế sẽ không chủ động tìm nàng ta đâu. Nhưng nàng ta đừng để ta gặp được, nếu không nhất định cho nữ nhân này đẹp mặt! Đúng rồi, chứng cứ kia ta để trong tủ sắt, chỗ sâu dưới 800m ấy, lát nữa ta sẽ nhắn mật mã cho ngươi, sau khi ta đi, ngươi nghĩ biện pháp chuyển giao cho Hoàng Thành Ty.
Hắn một tháng trước đã lấy về những chứng cứ này, nhưng một mực chần chừ không quyết, xem có nên để lộ không. Kẻ địch của hắn dù âm hiểm như nào thì cũng vẫn là nhân loại, là đồng loại của hắn. Phần chứng cứ này sẽ không chỉ dẫn ra kẻ địch của hắn, còn liên lụy đến những đồng loại vô tội nữa. Nhưng hôm nay sau khi suy xét hồi lâu, hắn đã quyết định nhờ Lâm Duệ giao chứng cứ hộ.
- Ồ?
Lâm Duệ thần sắc biến động, cảm thấy hứng thú. Hắn thầm nghĩ Phí Vân Lai hẳn là đã thu lại chứng cứ hồi lâu, trước kia hò hét muốn nhờ hắn hỗ trợ giao cho Hoàng Thành Ty, mãi hôm nay mới bằng lòng đưa cho hắn. Phần chứng cứ này đưa hắn là được rồi, hiện giờ hắn là cao tầng Hoàng Thành Ty, lại sắp thành chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, chuyên quản vực ngoại thiên ma.
Phí Vân Lai ở kênh chat gửi cho Lâm Duệ một đoạn mã rồi rất phong độ tiêu sái dẫn theo hộ pháp ma và chiến long rời đi.
Khi hắn đi được 10 dặm, không thấy Lâm Duệ đâu nữa thì chuyển sang hướng nam. Hắn vốn muốn đi hướng bắc đến kinh thành, bên đó dù sao cũng phồn hoa, kiếm tiền dễ hơn nhưng nghĩ đến Mộng Vi Vân nữ nhân điên kia 20 ngày trước diệt Phần Đao tông, hiện giờ đang truy sát tông chủ Phần Đao tông, hơn nửa là đang ở phía bắc nên mình đi về phía nam sẽ an toàn hơn.
Phí Vân Lai cũng không phải sợ mụ điên đó, mà là lười nhác không muốn dây dưa với nàng, hắn còn phải kiếm tiền, nào có thời gian phân sinh tử với đối phương chứ! Hắn vừa đi vừa mở trang web lính đánh thuê, tìm kiếm nhiệm vụ thích hợp. Cứ nhìn thù lao nhiệm vụ lên đến đơn vị ức mà tâm tình hắn thêm vui sướng.
Hắn có một ưu thế người khác không có, chính là mình hắn cũng sánh ngang một đoàn đội nên kiếm tiền tương đối dễ dàng, chỉ cần chọn nhiệm vụ đoàn thể nguy hiểm độ S trở xuống là ổn thỏa.
Phí Vân Lai tâm tình vui sướng, thân pháp nhẹ nhàng, thậm chí còn khẽ hát.
- Như một gốc tảo biển, tảo biểu phiêu diêu trong sóng…
Ca từ đơn giản thanh thoát này là Phí Vân Lai nghe Lâm Duệ hát mấy lần, học theo. Nhưng đúng lúc này, thiên cẩu ma tiềm hành bên cạnh hắn vội hô:
- Chủ nhân cẩn thận!
Đây là thói quen của bọn họ, thiên cẩu ma dù đi đường cũng sẽ bảo trì trạng thái ẩn độn.
Nội tâm Phí Vân Lai cũng sinh ra báo động, thân pháp như ảo mộng nhanh chóng di chuyển. Lúc này sau lưng hắn, thình linh mấy trăm tia sáng bạc giăng khắp nơi! Đó là kiếm quang mắt thường khó mà thấy được, gần như chém phá không gian phía sau Phí Vân Lai thành từng mảnh nhỏ!
Ngay khi Phí Vân Lai sắp bị kiếm quang đuổi kịp, phía sau hắn chấn động mạnh, là chiến long của Phí Vân Lai giao thủ với một chiến long màu trắng, sóng xung kích đôi bên đưa tới phá vỡ toàn bộ một dặm xung quanh, làm cho sinh vật quanh đó hoảng hốt chạy loạn.
Cùng lúc đó, thiên cẩu ma của Phí Vân Lai đã bắt được chủ nhân kiếm quang, thoát khỏi trạng thái ẩn độn công kích đối phương.
Keng! Keng! Keng! Phí Vân Lai vẫn trúng hai kiếm, đau đến nhe răng nhếch miệng! Phiền toái hơn cả là trong ngoài thân thể hắn đều đang bốc cháy hỏa diễm trắng, nhiệt lực nóng bỏng thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của hắn.
- Là Quang Minh thánh giáo?
Sắc mặt Phí Vân Lai vô cùng khó coi nhìn sau lưng, thiên cẩu ma của hắn đang công kích một bóng hình màu trắng:
- Ngươi là đô chủ tế của Quang Minh thánh giáo, vì sao?
- Vì sao ư? Ngươi giết ngũ thánh tử chúng ta, còn có mặt mũi hỏi ta vì sao ư?
Người áo trắng này chừng 60 tuổi, ánh mắt lạnh lòng đau xót nhìn Phí Vân Lai. Hắn tìm được hiện trường ngũ thánh tử Hứa Triết tử vong, dùng bí pháp thời gian đỉnh cấp hồi tưởng ra ba đao ý giết chết Hứa Triết, một trong số đó đến từ kẻ trước mặt hắn.
Phí Vân Lai nghe vậy thì không khỏi sững sờ, thầm mắng má nó. Hắn bỗng nhiên hiểu ra, chính là người mình giết khi ở gần động phủ Tần Ngạn. Khi đó hắn và hộ pháp ma hỗ trợ Lâm Duệ giết chết một thành viên Quang Minh thánh giáo.
Phí Vân Lai trong lòng thầm mắng, hình như đô chủ tế cấp 7 này muốn phân sinh tử với hắn? Hắn toàn lực áp chế thánh diễm đang thiêu đốt trong cơ thể, hô hấp thật sâu:
- Ta thấy ngươi là muốn chết!
Hắn người này rất giảng đạo nghĩa, việc này dù là thay Lâm Duệ cản đao nhưng lúc trước hắn cũng nhận tiền của Lâm Duệ.
Cùng lúc đó, Phí Vân Lai cũng vô cùng căm hận đối phương, mình thật vất vả mới dưỡng thương được, lại bị đối phương đâm hai kiếm tổn thương phế phủ. Hắn quả thật không hiểu được, sao vận rủi cứ quấn lấy mình không tha. Trong lòng hắn vô cùng phẫn hận, tụ lại đao ý mạnh nhất xung kích kiếm ý của đối phương, làm sóng xung kích lan ra bốn phương tám hướng.
- Muốn chết sao?
Người áo trắng càng thêm bi thương. Ngũ thánh tử Hứa Triết là cháu ruột của hắn, là hi vọng của gia tộc bọn họ lại bị đối phương giết chết. Thân ảnh của hắn hóa thành ánh sáng mắt thường khó thấy lao hướng Phí Vân Lai.
Đôi bên đao cương kiếm khí va chạm kịch liệt trong mảng núi rừng này.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an