Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Hi cũng trong nhóm chat, nhìn tin tức Tiết Lăng Tuyết nhắn mà run lên, nàng cũng lập tức phá cửa sổ, chạy nhanh về hướng Chu gia. Nàng biết tu vi mình còn yếu, chỉ có đan tâm bất diệt long mới giúp được.
Vương Sâm sắc mặt tái xanh lao ra tửu lâu.
Lúc này, bảy thanh âm vang lên giữa không trung. Đó là tên bắn ra từ Tiết Lăng Tuyết, đã vút đến huyền hỏa đao Thích Diễm và diễm huyết phần long, phát ra tiếng vang thùng thùng, uy lực mạnh mẽ chấn động hư không, đè sập nóc nhà bên dưới cách cả nửa dặm. Nhưng trí mạng là tên này mang theo lực lượng băng và lôi mãnh liệt.
- Hảo tiễn!
Huyền hỏa đao Thích Diễm chém ra bảy mũi tên, cảm nhận phế phủ thân thể chấn động. Bảy mũi tên này từ tay một người cấp 5, dùng bí chiêu bộc phát đánh ra uy lực như cấp 6 đỉnh phong vì thế Thích Diễm cảm thấy phế phủ thoáng chấn động, băng châm trong thân thể có xu thế buông lỏng. Hắn và diễm huyết phần long không chút dừng lại, tiếp tục lao đi.
Đúng vào lúc này, Thích Diễm cảm giác khí huyết cơ thể vận chuyển hơi ngưng trệ. Đứng xa xa là một tiểu mập mạp, dùng bí chiêu vượt vương Băng Huyết Vô Cực vỗ hắn!
- Muốn chết!
Thích Diễm không kiềm chế được lửa giận, chém ra hỏa diễm đao cương về phía tiểu mập mạp kia. Lúc này đám người trong tửu lâu cũng bị chấn kinh. Trương Thiên Thường vọt tới trước người Vương Sâm, cả người nháy mắt bành trướng gấp đôi, như một người kim loại to lớn.
Nhưng người ra tay đánh tan đao cương là Trang Minh Nguyệt, quận trưởng Lý Xương Quốc, quận úy Tần Hạ và quận thừa Đông Linh Huệ, bốn người cấp 5 ra tay liên thủ đánh tan đao cương. Đáng tiếc lần này là đi dự tiệc, bọn họ không mang theo thiên ma long giáp, không thể triệt để đánh tan đao cương, để hỏa diễm lan ra thiêu đốt một vùng xung quanh. Bốn người khóe môi lúc này tràn máu, một đao của Thích Diễm đã đánh thương cả bốn người.
Điều này cũng trong dự tính của Vương Sâm, hắn phải nỗ lực tranh thủ thêm thời gian cho Lâm Duệ. Hắn đoán mấy vị cao thủ trong tửu lâu sẽ không ngồi nhìn, mà dù họ có ngồi nhìn thì hắn cũng phải ra tay!
Vương Sâm cũng không ngừng lại, liên tục thi triển bí chiêu, hòng đông lại huyết dịch Thích Diễm từ xa! Tu vi của hắn dù chỉ mới vào cấp 4, nhưng các phương diện thân thể đã tăng đến 700 điểm. Mấu chốt là sau khi Lâm Hi kế thừa Chu gia, tìm được một pháp khí cấp 6 bậc vương – Băng Phong thủ cho hắn, đây là một đôi găng tay kim loại, đeo vào có thể tăng lên uy lực băng huyết chưởng. Dù đối với Thích Diễm mà nói thì vẫn là kiến cắn mà thôi, chỉ đủ hấp dẫn chút xíu Thích Diễm.
Lúc này một kiếm quang màu máu lao lên, đột nhiên chém hướng Thích Diễm. Đó là bích huyết kiếm cốt ma của Lâm Hi! Võ đạo của nó chưa đủ thuần thục, kiếm chiêu chưa tinh thâm, nhưng một kiếm này đã bộc phát toàn lực, thần uy gần như sánh ngang bảy mũi tên của Tiết Lăng Tuyết!
Huyền hỏa đao Thích Diễm cũng không nhìn chiêu này, hắn điều khiển diễm huyết phần long ra tay, một đao nện xuống bích huyết kiếm cốt ma, đập ra một hố sâu trên nền đất.
Nhưng bích huyết kiếm cốt ma chiến lực vẫn duy trì toàn thịnh, toàn thân xương cốt cứng rắn như đao kiếm, bích huyết tâm cuồn cuộn không ngừng cung cấp huyết khí. Diễm huyết phần long dù đánh đối phương đập mạnh xuống đất đến toàn thân tan rã nhưng nháy mắt kiếm cốt ma đã khôi phục, lại lao lên chém hướng Thích Diễm. Kiếm quang tuy giản dị nhưng mang theo kiên quyết không chết không thôi!
Lúc này vị tổng đốc Sa Châu ở xa cũng không khỏi than nhẹ, hắn rốt cuộc quay lại nhìn quận Vọng Thành.
Thích Diễm cũng lười không muốn dây dưa với kiếm cốt ma này. Kiếm cốt ma nổi tiếng là yêu ma khó giết, nhất là bích huyết kiếm cốt ma này lại được Bích Huyết Thiên Tôn gia trì, rất khó giết chết.
Thích Diễm cũng không để ý đến con kiến Vương Sâm nữa. Hắn chỉ tức giận trừng tiểu mập mạp một chút rồi bay đến phía đông, đuổi theo Lâm Thập Nhị, trong mắt tràn đầy sát ý và lửa giận.
Ầm!
Thích Diễm và diễm huyết phần long đồng loạt biến mất, xuất hiện ở ngoài tường thành, dưới chân hắn và chiến long là đống rơm đang cháy hừng hực, là vật giúp hắn dịch chuyển.
Nhưng độn tốc của Lâm Duệ cũng nhanh đến cực điểm, hắn và huyết đao cơ hóa thành tia sáng, chớp mắt đi xa hơn mười dặm, trong nháy mắt đến trên mặt sông Thiên Tương rộng lớn.
Đến đây thì Lâm Duệ không trốn nữa, mà dải phù văn kim châm ra bốn phương tám hướng. Hắn biết với tu vi của mình không thể trốn được. Dù hắn bộc phát toàn lực tốc độ không kém hơn Thích Diễm là bao nhưng phải trả giá tiêu hao chân nguyên rất nhiều. Nếu cứ chạy như vậy thì chẳng mấy chốc hết lực mặc cho đối phương chém giết. Độn pháp của hắn ưu thế nằm ở biến hóa, linh hoạt chứ không phải tốc độ!
Mà trên mặt sông Thiên Tương, phần nào có thể hạn chế hỏa độn của đối phương.
Lúc này khí huyết và quần áo quanh Lâm Duệ đang phát nóng. Phong cách chiến đấu của Thích Diễm không khác Chu Trường Cung là bao, nhưng Thích Diễm mạnh hơn, đã đến cấp 7, huyết mạch vượt vương, mạnh hơn Chu Trường Cung không biết bao nhiêu lần. Võ ý của vị này cũng giống Chu Trường Cung, là phần thiên võ ý, muốn đốt cháy tất cả!
Lâm Duệ không chút do dự cởi quần áo, bao gồm cả áo lót ném xuống sông. Hắn còn mặc thần vị giáp cấp 5 và quần lót, chỉ để lộ đùi ra ngoài, cũng không phải là trần như nhộng. Mà hắn là nam nhân, bị người nhìn thì có sao chứ, còn hơn là bị mất mạng.
Cơ Tuyết Oánh thì không thể cởi quần áo, cũng không cần thiết. Thiên phú huyết mạch của nàng vô cùng mạnh mẽ, giờ đã đạt 5SSS. Năng lực khống hỏa của nàng tuy kém Thích Diễm, nhưng đó là vì tu vi không bằng đối phương, dù vậy nàng vẫn khống chế được nguyên khí quanh thân chống lại hỏa lực của Thích Diễm.
Ầm!
Theo hỏa diễm thiêu đốt, Thích Diễm mượn quần áo Lâm Thập Nhị vừa ném xuống xuất hiện. Nhưng lúc này Lâm Duệ đã ớm lui lại kéo dài khoảng cách.
Cùng lúc đó, huyết đao cơ ở trước mặt hắn chém đến!
Thích Diễm thấy màn này mà con ngươi nhíu lại. Trong đầu của hắn hiện ra hai ý nghĩ. Một là độn pháp thằng nhãi ranh kia thật tốt! Hai là đao của huyết đao cơ này nhanh thật!
Thích Diễm là cao nhân cấp 7, nhìn ra độn pháp Lâm Thập Nhị đã đến đăng phong tạo cực, vận dụng mỗi phần chân nguyên đến cùng cực. Điều này ý nghĩa mỗi lần Lâm Thập Nhị dịch chuyển tiêu hao rất nhỏ, phạm vi độn pháp lại lớn nhất có thể, đạt đến hơn trăm trượng. Tên này hình như còn có bất diệt thần dương và huyết hạch cuồng dương, hai năng lực mạnh mẽ giúp duy trì nguyên lực.
Nhưng để người sợ hãi là huyết đao cơ kia! Đây là yêu ma huyết mạch bậc đế, tố chất thân thể nàng đã đến cấp 5 sơ kỳ, cực hạn của bậc đế! Tốc độ rút đao của nàng làm da đầu Thích Diễm tê dại. Một đao này mạnh hơn bảy mũi tên lúc trước nhiều, dù là Thích Diễm ở trạng thái toàn thịnh cũng phải đề phòng đao này.
Ầm!
Thích Diễm không kịp đón đỡ, chỉ đành dùng độn pháp né tránh, cả người hắn hóa thành mây lửa, để ánh đao chém xuyên qua.
Lúc này diễm huyết phần long vung đao chém đến, trường đao ba trượng mang theo lực lớn vô cùng, đập bay huyết đao cơ ra xa.
Thích Diễm khôi phục lại từ mây lửa, quay người lạnh lùng nhìn xem Lâm Duệ. Hắn không thử truy kích đối phương, làm vậy là phí công, truy kích phía sau Lâm Thập Nhị chỉ làm tổn hao chân nguyên vô ích. Nhưng không phải hắn không có cách nào bắt được Lâm Thập Nhị.
Thích Diễm vỗ một trảo về phía Lâm Thập Nhị, vô số hỏa diêm đao cương hình thành từ không khí, bọn chúng như quân đội, lại như thủy triều nghiêm mật ùa lên Lâm Thập Nhị.
Lâm Duệ cảm giác nhiệt độ cơ thể mình đang tăng lên. Ngay khi hắn chuẩn bị dùng độn pháp né tránh tiếp, hắn nhận được thông báo của Chiến Linh giới.
Thông báo 1: chiến linh số 2 cảm thấy hứng thú với một vật trên người kẻ địch của ngài, nàng khinh thường khả năng khống hỏa của đối phương, muốn dạy đối phương biết như nào là khống hỏa, hy vọng ngài đồng ý để nàng phụ thể.
Thông báo 2: Vì là chiến linh tự nguyện thỉnh cầu, nên giá phụ thể giảm nửa,
Lâm Duệ nhìn thông báo mà sững người, hóa ra chiến linh số 2 không chỉ là kẻ tham ăn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an