Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 269: Hoành Đao



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Ở khu C4323, Lâm Duệ và Tiết Lăng Tuyết đang đi qua hẻm nhỏ đầy vũng nước bẩn. Quạt hút, hệ thống thông gió nơi này vì lâu năm không được sửa chữa, vừa yếu vừa kêu ong ong không ngừng làm toàn bộ khu đường ở đây ẩm ướt âm lãnh, không khí đục ngầu tràn đầy mùi hôi thối.

Thật ra đại đa khu thành dưới vẫn có thể ở được, căn cứ số 9 mỗi năm đều bỏ ra một lượng tiền sửa chữa thiết bị cho nơi này. Nhưng ở đây thế lực hắc bang quá mạnh, quan thương cấu kết trầm trọng, kinh phí không biết chảy hướng nơi nào. Ngoài ra ở thành dưới đa phần là di dân bất hợp pháp, toàn bộ căn cứ số 9 không có quá nhiều người quan tâm đến sống chết của họ.

Mười bốn căn cứ đô thị Thiên Cực tinh tuy xây trên vệ tinh quanh Thiên Cực tinh, nhưng vì Liên Bang đầu tư tài lực, nên hoàn cảnh còn tốt hơn các thuộc địa khác của Liên Bang. Ngoài ra ở đây còn tập trung lượng lớn công ty kỹ thuật khoa học thực trang, súng ống đạn dược… nên thu nhập cao nhất Liên Bang, hàng năm hấp dẫn vô số di dân bất hợp pháp đến đây.

Khi hai người Lâm Duệ và Tiết Lăng Tuyết đi vào một động ngầm phi pháp, không khí trong này tươi mát hơn.

Lâm Duệ nhìn quanh, đây là một động cao 25m, rộng 8m, dùng nhựa giữ nước tạo thành một vũng nước khổng lồ. Đó là một tủ lạnh giản dị, nước trong vũng đã đóng băng, có thể thấy trong đó nằm một con thực trang chiến long. Nhưng trạng thái con chiến long này rất không tốt, trên thân thể của nó là mấy bọc mủ lớn, còn có hơi mười vết thương, những vết thương này không phải là bị người khác gây ra mà là vỡ ra từ bên trong.

Lâm Duệ đã bắt đầu học tập sinh vật học, thực trang, biết chiến long này đã vào trạng thái nguy hiểm, chuỗi gen của nó đang tan rã. Nó mặc dù bị đóng băng nhưng vì nhiệt độ tủ lạnh không đủ nên vẫn đang chậm rãi tan ra.

Đúng vào lúc này, hắn nghe được tiếng răng rắc nhỏ, là tiếng mở chốt bảo hiểm của súng ống. Một bóng người toàn thân trùm áo khoác đen đang cầm đôi súng ngắn cấp 7 chỉ hướng bọn họ.

Lâm Duệ không khỏi nhướng mày, theo như lời Tiết Lăng Tuyết nói, chú của nàng không có tiền, nghèo rớt mồng tơi nhưng trang bị của người này còn tốt hơn Phí Vân Lai nhiều. Khẩu súng kia tràn đầy phù văn màu vàng, vô cùng lộng lẫy, rõ ràng là đã trải qua cải tiến. Điểm thực trang của người này là SS, có thể thấy trước khi mắc thực trang hội chứng cũng rất trâu bò.

- Chú Cung, là cháu!

Tiết Lăng Tuyết bỏ xuống mặt nạ, khi người áo đen hạ súng xuống thì giới thiệu hai người với nhau:

- Đây là chiến hữu cũ của cha tôi Cung Hoành Đao, đây là bạn cháu, Lâm Duệ, cha hắn là nhà sinh vật học thiên tài đứng đầu Liên Bang mười năm trước, sư thừa từ Hoàng Phủ viện sĩ, hắn hiện giờ là học trò của viện sĩ dự bị Tư Mã Lâm. Trước đó cháu cũng có vấn đề về tinh thần, là Lâm Duệ chữa trị cho cháu.

Nàng biết Cung Hoành Đao bán tin bán nghi với năng lực Lâm Duệ, nên báo luôn sư thừa Lâm Duệ ra.

- Chào Cung tiên sinh!

Lâm Duệ cười giơ tay ra.

Cung Hoành Đao phản ứng lãnh đạm, thanh âm khàn khàn, bình bình:

- Vào trong rồi nói.

Hắn tới đây thật ra không mang theo chút hy vọng nào, thực trang hội chứng của hắn ngay cả viện sĩ còn không chữa được, huống hồ một thằng nhóc mười chín tuổi? Sở dĩ hắn tới đây là nghĩ trước khi sinh mệnh chấm dứt, đến căn cứ số 9 thăm bạn hữu, chấm dứt chút ân oán, xem có thể giúp con gái Tiết Bá Cao được hay không.

Lâm Duệ lơ đễnh theo Cung Hoành Đao vào phòng. Phòng động này rất nhỏ, chỉ có 30 mét vuông, bên trong thu dọn sạch sẽ, chỉ có chút máu và mùi thối rữa, khả năng là xuất phát từ người Cung Hoành Đao.

Lâm Duệ không khỏi hiếu kỳ, cảm thấy trạng thái tinh thần Cung Hoành Đao không tệ, nhưng vì sao tình trạng chiến long lại nghiêm trọng như vậy?

- Cung tiên sinh, phiền ngài để cho ta xem tay trái, phải cởi găng tay ra.

Lâm Duệ sau khi ngồi xuống thì thái độ mạnh mẽ:

- Ta và tiểu Tuyết đều là dị thể hành giả, không thể dừng lại quá lâu. Chúng ta cố gắng tiết kiệm thời gian cho nhau.

Cung Hoành Đao đang muốn bắt chuyện với Tiết Lăng Tuyết, nghe vậy thì nhíu mày bất mãn. Nhưng khi hắn thấy ánh mắt chờ mong của Tiết Lăng Tuyết thì vẫn yên lặng cởi găng tay ra, đưa cho Lâm Duệ xem.

Lâm Duệ chẩn mạch cho Cung Hoành Đao, lại để đối phương cởi mặt nạ, nhìn gương mặt và lưỡi, vọng văn vấn thiết, không bỏ sót bước nào. Lúc này hình tượng Cung Hoành Đao rất xấu, có chút giống với thực trang chiến long bên ngoài, nhưng Lâm Duệ là người làm thầy thuốc, không chút ghét bỏ. Đáng tiếc nơi này không có dụng cụ đo lường nào, nếu không hắn còn định kiểm tra sức khỏe cho Cung Hoành Đao.

Sắc mặt Lâm Duệ dần trầm trọng:

- Tình huống của ngài vô cùng nghiêm trọng, hẳn là bị cao thủ tinh thần lực mạnh mẽ phá hủy tính cân đối thực trang trong cơ thể, dẫn đến thực trang xung đột lẫn nhau, tạo thành thực trang hội chứng.

Nói đơn giản là bị người phá hủy kết nối thần kinh với thực trang. Bản thân Cung Hoành Đao vẫn ổn, vấn đề là thực trang của hắn đã không ổn… Giống như một bác sĩ tâm thần cả ngày đối mặt với bệnh nhân vậy, dần dần, vị bác sĩ này cũng chịu ảnh hưởng, nhìn nhận thế giới vặn vẹo.

Cung Hoành Đao hơi biến sắc, hắn còn tưởng là Tiết Lăng Tuyết đã nói nguyên nhân bệnh cho Lâm Duệ biết trước, nhưng sau đó mới nhớ, ngay cả Tiết Lăng Tuyết cũng không biết nguyên nhân của hắn. Ngày xưa hắn bị một vị cao thủ cấp 9 ra tay ám hại, động thủ với thực trang trong người hắn. Ban đầu hắn không phát hiện, cho đến khi tinh thần và thực trang xảy ra vấn đề mới biết. Đáng tiếc lúc đó đã muộn rồi, dù hắn muốn gỡ thực trang ra cũng không được.

Vì tinh thần của hắn đã biến dị, không thể kết nối với thực trang bình thường nữa, hiện tại còn phải nhờ vào thực trang đã hỏng để duy trì sinh mệnh, tháo xuống thì chết còn nhanh hơn! Nếu phải hình dung thì như là phích cắm và ổ điện vậy, cùng bị ngoại lực biến đổi thành ra chỉ có thể cắm vào cùng nhau. Cho nên danh y hắn tìm tới cũng đều bó tay không có biện pháp.

Cung Hoành Đao thêm tán thành thanh niên trước mắt, khẽ gật đầu:

- Lâm tiên sinh quả nhiên y thuật cao minh.

Nhưng đối phương có thể giải quyết vấn đề cho hắn sao? Hắn không coi trọng điều này.

Lâm Duệ thì thấy có chút hứng thú, tâm thần Cung Hoành Đao không có bệnh, không phải do hắn cấy thực trang lung tung mà bị nên còn bảo trì lý tính, như vậy giá trị của vị 6SS này càng lớn hơn.

- Nói thật, thực trang hội chứng của ngài vô cùng phiền phức, còn phiền phức hơn thực trang hội chứng bình thường nhiều.

Lâm Duệ nói tiếp:

- Ta hiện giờ năng lực y học có hạn, chưa thể chữa trị cho ngài được.

Cung Hoành Đao nghe đến đây không khỏi cười tự giễu, quả nhiên, nhưng sau đó hắn lại nghe thấy.

- Ta hiện tại chỉ có thể giúp ngài duy trì bệnh tình, không để nó chuyển biến xấu, thậm chí là tốt hơn bây giờ không ít. Để ngài có thể sinh hoạt như người bình thường hẳn là không có vấn đề gì.

Con ngươi Cung Hoành Đao nhíu lại, vô cùng giật mình nhìn Lâm Duệ:

- Chuyển biến tốt hơn? Lâm tiên sinh, ngài có biết mình đang nói gì không? Hội chứng của ta ngay cả Lâm Chiêu Quốc Đô, viện sĩ của viện liên hợp sinh vật Đông Nam cũng không chữa được.

Tên này liệu có lừa mình không?

Tiết Lăng Tuyết thì vô cùng vui mừng, nàng cho rằng Lâm Duệ thật sự có biện pháp.

Lâm Duệ khẽ lắc đầu nói:

- Ta cũng không nói rõ được, chỉ có thể tạm thời ổn định bệnh tình giúp ngài đã, chỉ là…

Hắn dừng một lát rồi nói:

- Dù chỉ là ổn định bệnh tình, cũng cần tiêu tốn rất nhiều tiền. Ta sẽ phối trí dược vật cho ngài, đại đa đến từ Thiên Cực tinh, mỗi lọ thuốc giá từ trăm vạn trở lên.

Cung Hoành Đao hít sâu hô hấp, vẫn khó mà đè nén kích động trong lòng. Mấy năm này hắn không ngừng bôn ba vì thực trang hội chứng, liên tục trải qua hy vọng rồi thất vọng, nhưng đến giờ, vẫn khó mà lạnh nhạt với sinh mệnh bản thân.

- Để ta nghĩ kỹ lại.

Cung Hoành Đao vừa nói chuyện vừa lấy một bình thuốc phun sương trên bàn, phun vào mũi miệng mấy phát. Hắn liên tục phun ba lần, tâm thần mới dần bình phục lại.

Chóp mũi Lâm Duệ có chút run run, hắn nhíu mày nói:

- Cung tiên sinh, có thể để ta nhìn bình thuốc trên tay ngài không?

Cung Hoành Đao chưa hiểu ý nhưng vẫn đưa bình thuốc sang.

Lâm Duệ nhìn thoáng qua rồi nói:

- Linh Vận? Sản phẩm của công ty chế dược Thái Tố sao?

- Đây là thuốc chuyên làm dịu thực trang hội chứng. Loại thuốc này đang rất lưu hành, nghe nói dược hiệu không kém, bên trong Cục An Ninh cũng có nhiều người dùng.

Tiết Lăng Tuyết nhìn lọ thuốc rồi nói.

Cung Hoành Đao khẽ gật đầu nói:

- Thuốc này hiệu quả không tồi, đây là cha tiểu Tuyết giới thiệu cho ta.

Tiết Lăng Tuyết nghe vậy mà sững sờ, cha nàng giới thiệu thuốc này cho chú Cung sao, sao nàng không biết chuyện này?

Lâm Duệ thì phun thuốc này vào không khí, hắn dùng sức hít hà, sau một lát, sắc mặt dần trầm trọng.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an