Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 329: tổ ong vò vẽ



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lúc xế chiều, 465 vị ngự long trực thêm vào Lâm Duệ, Vương Sâm nhanh chóng hành quân ở vùng ngoại ô.

Giám sát sử Nghiêm Triết và Lạc Thiên Mãn triệu hồi hình chiếu trấn quốc chiến long, một là thủy kính thận long, một là thần nhãn huyễn long, là hai con duy nhất có năng lực ảo thuật trong Thần Long Đường. Năng lực ảo thuật của chúng vô cùng mạnh mẽ, che đậy hành tung cho hơn 400 người, không để dân chúng ven đường phát hiện ra họ.

Lâm Duệ cũng gọi ra linh minh thông thiên long, nhờ năng lực cảm ứng kinh người của nó kiểm tra xem có ai theo dõi phía sau không. Lần này bọn họ vận động toàn bộ 4 giám, xuất phát cuồn cuộn từ Hoàng Thành Ty nên kinh động rất nhiều người, khó tránh khỏi có người nảy sinh hiếu kỳ, muốn biết ý đồ của họ.

Lâm Duệ thầm nghĩ nếu ai dám không biết sống chết đi theo nhìn trộm thì trước tiên giết chết kẻ đó trước rồi tính tiếp. Ban đầu quả thật có chút cao thủ theo sau, hoặc dùng thần thức, hoặc dùng thiên phú huyết mạch nhìn trộm nhưng khi thấy hắn triệu hồi hình chiếu linh minh thông thiên long thì đều quả quyết rút lui.

Lâm Duệ vì đề phòng vạn nhất còn cố ý đi lượn một vòng trong thành, mục đích để mê hoặc kẻ địch, cũng mê hoặc quân mình. Một đám thuộc hạ đều không biết mục tiêu là ở đâu, cho đến khi đến bên ngoài một trang viên.

- Toàn bộ xe bắn nỏ chiếm cứ vị trí trên cao chờ lệnh! Giám thứ 7 và thứ 8 bao vây, còn lại xông vào trang viên cho ta! Giết vào, ai dám chống lại giết chết!

Lâm Duệ nhìn trang viên chừng 20 mẫu trước mặt, bên trong trang nhã tinh xảo, hẳn là trang viên ở ngoài thành của một vị quan lớn. Nhưng đám thuộc hạ của hắn đều tính tình dũng mãnh, vũ phu hoành hành không sợ đã quen. Bọn họ không quan tâm chủ nhân trang viên này là ai, cũng không thưởng thức cảnh đẹp trong đó. Theo tiếng ra lệnh của hắn, một đám người một mạch xông vào trang viên. Một vài tên gan lớn, lại không sợ cung tên lựa chọn leo tường vào, phần lớn thì trực tiếp đánh đổ tường húc vào. Bọn họ như thủy triều ùa vào trang viên 200 mẫu này.

- Đây hình như là trang viên của Lạc Bân, Lạc đại nhân của Hộ Bộ.

Nghiêm Triết một mực hành động cùng Lạc Thiên Mãn. Bọn họ triệu hoán hình chiếu chiến long lao vào trước, hai người theo sau, Nghiêm Triết nhìn quanh bốn phía nói:

- Không biết đại nhân thu được tin tức từ đâu nữa?

Nếu như quả thật tìm được chứng cứ thì đây là đại án, nếu không tìm được thì có chút phiền toái. Đến lúc đó sẽ bị triều quan phản kích. Quyền hành của Thứ Gian Cục cực lớn, có thể điều tra nhà quan trong tình huống không có bất cứ chứng cứ gì nhưng cũng chính vì như vậy, triều quan vô cùng kiêng kị Thứ Gian Cục. Triều quan cũng không phải dễ trêu, dù không thể đánh đến Lâm Hạo và Thứ Gian Cục được nhưng có thể tạo dư luận, gây sức ép với thiên tử và ba vị thần sứ. Nếu như không có triều quan phối hợp quản lý đất nước thì công việc không thể thông suốt được.

Nhưng Nghiêm Triết mới nói xong, đã thấy từ hậu viện nhào ra mười bóng to lớn, cao đến sáu trượng, bảy trượng, thậm chí là tám trượng. Đó là năm con chiến long cấp 6, ba con cấp 7 bậc vương, một con cấp 7 vượt vương và một con cấp 8 vượt vương!

Giám sát sử Lạc Thiên Mãn con ngươi khẽ nhíu:

- Quả nhiên có cá lớn, trên thân hai con mang vết thương, hẳn là thích khách ngày đó ám sát Lâm đại nhân.

Trong trạch viện 200 mẫu này có đến mười con chiến long, bọn chúng không chọn chạy trốn mà tập trung giết ra. Ngoài ra trong nội viện còn ẩn chứa lượng lớn võ tu cấp 4, cấp 5, đám này không chỉ binh khí tinh xảo, một phần còn mặc chiến giáp – là sản phẩm của vực ngoại thiên ma! Chiến lực không khác thiên ma long giáp bản đơn giản là bao. Trong đó có một nhóm người đã bộc phát chiến đấu với phe ngự long trực.

Lạc Thiên Mãn không khỏi cảm thấy nghi hoặc, Lâm chỉ huy sứ lấy tin ở đâu vậy, sao tìm được nơi này chứ? Thế lực trong trang viên là ở đâu, sao lại có nhiều cao thủ như vậy, bọn họ tụ tập cả ở đây là vì lý do gì vậy?

Nghiêm Triết ở bên cạnh thì da đầu tê dại, tình huống giờ có chút vượt quá năng lực của bọn họ. Thực lực phe đối diện không phải 4 giám có thể ứng phó được, giờ bọn họ chỉ có thể nỗ lực chống đỡ đến khi có viện binh, nhưng như vậy, huynh đệ dưới trướng hắn nhất định tử thương thảm trọng! Về phần chỉ huy sứ đại nhân thì còn có nguy hiểm đến tính mạng!

Lâm Duệ nhìn mà cũng sợ hết hồn, chính mình chọc vào tổ ong vò vẽ sao? Trong trang viên này có nhiều cao thủ vậy sao, có đến bốn tên cấp 7 trở lên! Hắn sớm để Tiết Lăng Tuyết dẫn đội đến tra xét trước, nói chỉ thấy dấu vết của hai người cấp 7, nhưng cân nhắc địa hình bốn phía trống trải, không có chỗ áp sát tìm hiểu tình báo nên sai lệch cũng khó tránh được. May mà hắn trước giờ luôn phóng đại kẻ địch, chuẩn bị chu đáo rồi mới động thủ.

Đúng vào lúc này, nơi xa vang lên tiếng cười:

- Hóa ra là vậy, Lâm lão đệ ngươi đầy thần bí hẹn ta tới đây hóa ra là vì lũ rác rưởi này trốn ở đây, Lâm lão đệ, tin tức của ngươi linh thông thật đấy!

Theo tiếng cười lớn vang lên, một chiến long cao chừng tám trượng, khí thế hung mãnh bá liệt từ xa lao đến. Bên cạnh còn có một chiến long cao bảy trượng, đường vân tím vàng ở góc cạnh, đang lao đi như sấm chớp lướt ngang hư không đến gần chiến trường.

- Là Lý Vệ!

Nghiêm Triết hơi vui mừng, nhận ra đó là thái kim đao long, chiến long cấp 8 vượt vương của trung lang tướng Kim Ngô Vệ - Lý Vệ. Còn về thần cực ngự võ long bên cạnh hẳn là của sư tỷ Lâm Hạo, Mộng Vi Vân! Là cao thủ cấp 7 vượt hoàng, sức mạnh huyết mạch sắp đến bậc đế!

Mười con chiến long bên kia vốn lao thẳng đến Lâm Hạo, nhưng khi thấy hai người này xuất hiện thì nhanh chóng đổi sách lược, chạy về bốn phía.

Nghiêm Triết không chút do dự, chỉ huy thủy kính thận long mình triệu hoán, toàn lực cản lại một con, đồng thời dùng huyễn pháp bao trùm toàn trường, nhiễu loạn cảm quan của kẻ địch.

Trong lòng hắn tràn đầy hưng phấn, trước mặt có thể án định tội danh tập kích triều quan, tư tàng quân giới, bạo lực chống lệnh… có những tội danh này thì không thể thiếu một tội “âm mưu mưu phản”! Còn có chiến giáp của vực ngoại thiên ma nữa, rất khả nghi! Tình huống như bây giờ, không phải tội cũng là tội! Cho nên đây đúng là đại án, đại án mưu phản lớn nhất mười năm qua! Nếu như có thể bắt được hung phạm, trong một năm tiếp theo bọn họ không cần lo lắng kiếm công trạng.

Thật mỉa mai, “công trạng” này lại đến từ một vị vực ngoại thiên ma mang đến!

Lạc Thiên Mãn cũng giống vậy, hắn triệu hoán thần nhãn huyễn long mở độc nhãn ở mi tâm, vừa toàn lực chiến đấu vừa tản ra lực lượng kỳ dị, nhiễu loạn nhân tâm. Con chiến long cấp 7 đối diện với thần nhãn huyễn long thậm chí còn không dám nhìn vào mắt nó, vì vừa nhìn vào mắt đối phương sẽ bị rơi vào huyễn cảnh, bị thần nhãn huyễn long đùa bỡn trong lòng bàn tay. Dù cùng là cấp 7 nhưng thiên phú huyết mạch và võ đạo cực ý của thần nhãn huyễn long hơn xa đối phương.

Lâm Duệ vốn còn có chút bận tâm, sợ mình phỏng đoán chiến lực của 4 giám này sai lầm tạo thành thương vong trầm trọng. Hắn trước khi hành động đã cố tình hạ thấp đội hữu, tính toán đội hữu của mình thấp nhất cũng phải có tiêu chuẩn 5A của Liên Bang. Vấn đề là thực lực tổng hợp của kẻ địch rất mạnh, vượt quá dự tính của hắn. Nhưng tình hình chiến đấu vẫn rất tốt, trong trang viên quả thật ẩn giấu đông đảo cao thủ, đều là tinh binh, vũ lực mạnh mẽ, hung hãn không sợ chết. Nhưng đám người Thứ Gian Cục còn hung hãn hơn, bọn họ chỉ dùng 100 người xông vào bên trong, còn lại 300 người phụ trách vây giết và bắn cung nỏ yểm trợ.

Nhưng chỉ với hơn 120 vị giáo úy ngự long trực này nhờ cung nỏ bên ngoài hỗ trợ, trấn áp lại hơn 200 kẻ địch. Thậm chí chỉ trong chốc lát đã đánh gãy thế phản công của kẻ địch. Cái này cũng là vì vấn đề sĩ khí, đám chiến long kia vừa tản ra chạy trốn là đám võ giả bên địch cũng tan tác quân tâm.

Lâm Duệ không khỏi yên tâm, nhìn về một thân hình yểu điệu, váy dài tím thướt tha, khẽ cười lạnh nói:

- Thiên Khuynh, ngươi hai lần ám sát bản quan, chẳng lẽ còn muốn chạy trốn sao? Ngươi có chạy trốn được thì sao chứ? Hồng nhan tri kỷ của ngươi cũng rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục thôi!

Hắn triệu hoán linh minh thông thiên long đã đuổi kịp chiến long của Thiên Khuynh, bắt đầu ra sức đánh! Con chiến long của Thiên Khuynh thương thế chưa lành, càng không phải đối thủ của linh minh thông thiên long, mỗi đấm của linh minh thông thiên long là 2000 ức áp suất, vặn vẹo cả thời không. Chiến long đối diện tuy có thể hóa thành lôi đình né tránh bỏ chạy, nhưng bị linh minh thông thiên long quấy nhiễu hư không và dùng áp lực đè nén, vẻn vẹn sau ba mươi đòn, đã liên tục hai lần bị đánh trúng vai, huyết nhục tung bay.

Thân hình yểu điệu kia hơi ngừng lại, mắt nàng đỏ bừng quay lại hóa thành lôi đình nhào về hướng Lâm Hạo!

- Tên súc sinh đáng bị băm ngàn đao nhà ngươi, đi chết đi!

Nàng còn hét to lên:

- Lão Chu, đến nước này các ngươi còn định trốn sao? Không thấy giám thiên thần nhãn ở phía trên à, các ngươi sao trốn được chứ? Chẳng bằng tập trung giết tên chết tiệt này, làm thịt chỉ huy sứ Thứ Gian Cục này, báo thù cho chúng ta trước!

Vị thuật sư cấp 8 nhào hướng Mộng Vi Vân, đơn giản vì nàng đã chặn lại đường đối phương. Hắn hơi ngẩng lên nhìn bầu trời, thấy một đám mây cực lớn trên cao, hình dạng giống bảo kính, lại giống con mắt đang chiếu xạ về họ. Thật ra dù có giám thiên thần nhãn chiếu rọi, bọn họ cũng vẫn trốn được. Vấn đề là hiện trường có đông đảo ngự long trực mạnh mẽ, còn có Mộng Vi Vân và Lý Vệ, hai cao thủ chiến lực rất mạnh.

Thuật sư khẽ thở dài, tay kết ấn:

- Thiên Khuynh, chúng ta sẽ nỗ lực kiềm chế lại hai ưng khuyển triều đình này, ngươi toàn lực báo thù giúp chúng ta!

Ngay trong nháy mắt này, mặt đất dưới trang viên ầm ầm nổ tung, năm con yêu ma cấp 7 thanh thế hung mãnh gào thét lao ra.

- Yêu ma?

Giám sát sử Lạc Thiên Mãn trông thấy cảnh này mà sững người, hắn nhìn động sâu như không đáy phía đó mà sắc mặt trắng bệch:

- Là Luyện Ngục! Đó là đường nối với Luyện Ngục!

Trong lòng Lâm Duệ cũng tâm tình tràn lan, hắn hiểu mình chơi đùa quá tay rồi. Hắn biết kinh thành Đại Tống thực chất là xây phía trên đường “Thiên Uyên” hướng về địa tâm Luyện Ngục. Thần minh, thiên tử và đông đảo cao thủ Đại Tống quanh năm tọa trấn nơi này, chính là để chống lại yêu ma ở địa tâm Luyện Ngục.

Mà để ngăn cản sức mạnh Luyện Ngục tiếp tục mở rộng, năm vị Vực Sâu nghiêm cấm bán đan dược, giáp trụ… cho yêu ma trong Luyện Ngục. Nhưng có một vị tư bản từng nói, khi lợi nhuận vượt quá 100%, chắc chắn sẽ có người dám vi phạm pháp luật, còn khi lợi nhuận vượt quá 300%, chắc chắn sẽ có người dám làm bất cứ tội ác gì!

Thế gian này đương nhiên có kẻ gan to như trời, dám đào đường hầm gần Thiên Uyên, để buôn lậu đủ loại vật tư với yêu ma Luyện Ngục, kiếm lợi nhuận kếch xù, việc này nhiều lần xảy ra, cấm cũng không được. Sau khi Liên Bang đến Thiên Cực tinh, hoạt động buôn lậu còn trở nên hung hăng ngang ngược hơn! Cho nên lần này bọn họ tìm được một ổ buôn lậu lớn!

Mộng Vi Vân ở phía xa hai mắt nhíu lại, thầm nghĩ không biết nên nói vận khí của sư đệ Lâm Hạo là tốt hay xấu đây, nàng không chút do dự lấy ra phi thư 10 vạn dặm cầu cứu sư tôn. Tình huống như này chưa chắc nàng đã bảo vệ được cho sư đệ.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an