Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 331: thần dương thiên trụ



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

“Quả nhiên là thiên phú thần dương thiên trụ vượt đế!” Trong mắt Lâm Duệ lóe lên tia vui mừng, thiên phú vượt đế này thức tỉnh quá đúng lúc. Điều này giúp chiến lực của hắn trong cấp 5 tăng cao đến mức xưa nay chưa từng có!

Chớp mắt tiếp theo, hồng lôi dực ma hóa thành lôi đình cự điểu bỗng nháo đến cách ba trượng bên trái của Lâm Duệ, bộc phát lôi xà mãnh liệt hủy diệt vật chất xung quanh.

Nguyệt Thiên Khuynh trông thấy cảnh này khó mà tin nổi.

- Sao lại như vậy?

Hồng lôi dực ma dù là yêu ma, vừa rồi còn bị lão Chu, thuật sư cấp 8 thi triển thuật pháp tiến vào trạng thái cuồng loạn nhưng cũng không đến nỗi không khóa được vị trí của Lâm Hạo, đâm lệch tận ba trượng chứ…

Lúc này lôi xà của hồng lôi dực ma tuy mạnh mẽ nhưng không tạo được tác dụng nhiều, nhất là Lâm Hạo còn am hiểu lôi pháp, thuật pháp cũng rất cao, hắn dễ như trở bàn tay đẩy lôi xà sang bên cạnh, trên người không chịu chút tổn thương nào.

Tại sao lại như vậy?

Lúc này Nguyệt Thiên Khuynh cũng không rảnh để tìm lý do, nàng chỉ đành toàn lực vung kiếm, dùng toàn bộ khả năng của mình để giết chết Lâm Hạo, giết chết tên rác rưởi kia!

Keng!

Thanh âm binh khí va chạm thanh thúy vang lên, lôi hải bá đạo vô cùng theo kiếm đến gần nhưng bị đao cương hung mãnh đẩy ra, tạo thành một đường sâu hơn 20 trượng, dài hơn 300 trượng phía sau Lâm Duệ.

Một kiếm này của Nguyệt Thiên Khuynh thất bại làm nàng mơ hồ khó mà tin nổi, bí kiếm này của nàng cũng bị lệch chừng hai ngón tay! Cao thủ giao tranh, tính mạng cách nhau gang tấc, huống hồ lệch tận hai ngón tay! Chính khoảng cách hai ngón tay này để đối phương có không gian né tránh.

Keng! Keng! Keng!

Lâm Duệ sau khi tránh kiếm đó thì bắt đầu phản kích cuồng bạo, song đao liên miên kéo đến, liên tục va chạm với kiếm của Nguyệt Thiên Khuynh.

Nguyệt Thiên Khuynh phát hiện đao tốc của Lâm Hạo bỗng nhanh hơn nhiều, tăng lên chừng bốn thành so với trước kia, lực lượng cũng đang tăng mạnh, giờ dù là đối mặt với nàng cũng không đến nỗi chật vật lui lại.

Đao tốc nhanh hơn, sức mạnh lớn hơn kết hợp cùng long cương, trở nên nguy hiểm hơn, bá đạo hơn. Độn pháp của Lâm Duệ cũng thêm quỷ dị, nhất là quang độn, đã gần như dịch chuyển tức thời. Làm cho hồng lôi dực ma trên trời và thiết giáp ngạc ma dưới đất càng khó bắt được bóng dáng Lâm Duệ hơn.

Ánh mắt Nguyệt Thiên Khuynh thêm co rút, nàng biết đối phương hóa giải bí kiếm của mình như nào, là hư không, là không gian! Tên này không biết thức tỉnh huyết mạch gì lại có thể thao túng sức mạnh không gian.

Lâm Duệ đúng lúc này nhận được tin nhắc nhở của Cơ Tuyết Oánh.

Huyết nhận thiên đao (Cơ Tuyết Oánh): Chủ nhân, xin để ý bầu trời!

Lâm Duệ đang toàn lực ứng phó một người hai ma điên cuồng tấn công, căn bản không dám phân tâm, nhưng dưới nhắc nhở của Cơ Tuyết Oánh, hắn kịp để ý một mảng mưa tên từ không trung rơi xuống. Chừng tám mươi sáu phù văn tiễn bắn đến, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, cực nhanh bắn về hướng thiết giáp ngạc ma. Đó là nhóm tiễn thủ do Tiết Lăng Tuyết lãnh đạo, mưa tên của họ có thể sánh với tên lửa, cuối cùng cũng kịp đến cứu viện!

Để Lâm Duệ vui mừng hơn cả là Cơ Tuyết Oánh có thể gửi tin nhắn cho hắn. Hắn dùng ý niệm gửi lại tin nhắn: Tiểu Oánh, ngươi có thể thoát thân?

Ngay khi Lâm Duệ nhắn tin này, Cơ Tuyết Oánh bộc phát mảng đao quang trắng xóa như tuyết, nàng liên tiếp chém phản công 23 đao, để lại trên ngực bụng chiến long đối diện ba miệng máu to lớn, ép buộc chiến long này phải lùi lại hai mươi trượng, tránh né một đòn trí mạng của nàng.

Chớp mắt sau, Cơ Tuyết Oánh nhanh chóng áp sát Nguyệt Thiên Khuynh.

Nguyệt Thiên Khuynh ban đầu giật mình nhưng lập tức phát hiện ra huyết đao cơ sau khi ép lui chiến long của nàng thì đã nỏ mạnh hết đà, không còn bao nhiêu khí lực. Song kiếm trong tay nàng trảm kích mãnh liệt, lấy một chọi hai mà không rơi xuống hạ phong.

Lúc này Nguyệt Thiên Khuynh đã ma biến thêm sâu, đôi tay của nàng gần như to gấp rưỡi, bên trên phủ đầy huyết văn quỷ dị giúp lực lượng của nàng tăng mạnh.

Sau mười bảy kiếm ngắn ngủ, Nguyệt Thiên Khuynh đẩy văng được Cơ Tuyết Oánh mặc thiên ma long giáp ra ngoài! Nhưng mười mấy đao này của Cơ Tuyết Oánh đã trợ giúp Lâm Duệ súc thế xong!

Ngay khi Cơ Tuyết Oánh bị đánh bay, Lâm Duệ bạo phát ánh sáng chói mắt khắp toàn thân, đao quang vàng sậm như thủy triều đánh ra!

Đấy là bí đao Cuồng Dương Vô Tận trảm (bản pro) điểm SS, hắn cải tạo từ Cuồng Dương vô Tận trảm điểm S+. Trong chớp mắt này, Lâm Duệ dùng tốc độ bình quân chỉ năm phần vạn giây mỗi đao, cuồng bạo chém ra 79 đao!

Hắn bây giờ dù không sử dụng thần dương thiên trụ và siêu dương thiên thuấn vặn vẹo thời gian và không gian nhưng hai loại huyết mạch này tăng phúc cho võ kỹ ba hệ quang lôi hỏa, để đao tốc của hắn tăng nhiều, đến mức khó mà tưởng tượng nổi!

Nguyệt Thiên Khuynh sắc mặt vô cùng khó coi, chỉ có thể đổi công thành thủ, toàn lực đón đỡ!

Lúc này hồng lôi dực ma bị xe nỏ trọng tâm nhắm bắn, đã không thể xen vào chuyện khác. Thiết giáp ngạc ma thì bị mưa tên kiềm chế, cũng không thoát thân được.

Nguyệt Thiên Khuynh chỉ có thể dựa vào lực lượng bản thân chống lại bí đao của Lâm Duệ. Nàng vô cùng trầm tĩnh, vô cùng linh hoạt vận dụng kiếm đạo bản thân, dùng toàn bộ sức mạnh còn lại, huyết mạch bộc phát đến mạnh nhất, vô cùng tinh chuẩn vận dụng vào kiếm của mình.

Nguyệt Thiên Khuynh vậy mà đón đỡ được cả 79 đao kia! Trong mắt nàng dần hiện tia mệt mỏi, lúc này nàng đã chạm đến kiệt sức nhưng tình huống của Lâm Hạo còn tệ hơn nàng. Dù tên kia có huyết hạch cuồng dương không ngừng cung cấp nguyên khí cũng không đủ chèo chống cho hắn chém liên tục. Hơn nữa trước đó đối phương còn sử dụng bí thuật vặn vẹo thời không.

Giờ này Nguyệt Thiên Khuynh đã ma biến sâu hơn, nguyên lực lại trào dâng trong cơ thể nàng. Nàng cảm nhận rõ ràng đao lực của đối phương đang yếu dần, vừa đón đỡ vừa đầy thần kinh cười khanh khách:

- Ngươi chắc chắn sẽ chết! Đã chuẩn bị đón lấy cái chết chưa? Súc sinh!

Nàng muốn kéo tên súc sinh này cùng xuống Địa Ngục!

Keng!

Đao thứ 80, 85, 89! Nguyệt Thiên Khuynh cảm thấy đao lực của Lâm Hạo chỉ còn được chín phần mười, đao tốc cũng chậm dần, khóe môi của nàng khẽ nhếch, nàng đã tụ tập sức mạnh còn sót lại vào kiếm tay trái. Dưới giao thủ cường độ cao, nàng lúc này cũng đến gần cực hạn, trong thân thể chỉ còn lại từng đó chân khí. Nhưng nàng vô cùng tự tin, dưới tình huống Lâm Hạo hao hết chân khí, chỉ với chút chân khí này, nàng cũng có thể giết tên rác rưởi đối diện!

- Chết!

Nhưng khi Nguyệt Thiên Khuynh sắp vung kiếm, nàng bỗng thấy đao tay trái của Lâm Hạo rõ ràng đã bị nàng chặn lại, tan hết sức mạnh nhưng lại đột ngột khó mà tin nổi vung chém thêm! Giống như là trường đao đó đột ngột kéo dài, đột phá võng kiếm phòng ngự của nàng vậy!

Nguyệt Thiên Khuynh con ngươi mở lớn, khó mà tin nổi:

- Sao có thể chứ!

Đây chắc chắn là một loại bí đao mạnh mẽ, vấn đề là trước đó nàng chưa từng thấy, chưa từng nghe nói đến!

Dưới ánh mắt khó tin của Nguyệt Thiên Khuynh, trường đao của Lâm Duệ lướt qua cổ nàng, sau đó là đao quang mãnh liệt vô cùng chém Nguyệt Thiên Khuynh thành mười mấy đoạn, quấy vụn linh hồn thân thể đối phương!

Lâm Duệ vẫn không chịu bỏ qua, vẫn vung đao! Dù hắn đã sắp hao hết khí lực, đao tốc không bằng trước nhưng vẫn dùng toàn bộ chân khí vào song đao vung lên, chém xuống! Cho đến khi hắn nhận được thông báo của Chiến Linh giới mới thôi.

Thông báo: Chém giết yêu ma cấp 7, thu được 51321 điểm hồn lực.

Lâm Duệ lúc này mới thở hồng hộc thu đao vào vỏ. Trong lòng hắn thầm cảm thán, cao thủ cấp 7 khó giết thật! Trước đó ở căn cứ số 9, Lâm Duệ dưới sự trợ giúp của Phí Vân Lai và Cung Hoành Đao có giết vài cao thủ cấp 7, cũng không thấy khó giết là bao.

Vào lúc này, Lâm Duệ nghe thấy một thanh âm:

- Ngươi vậy mà có thể giết nàng, giết yêu ma cấp 7.

Lâm Duệ phấn chấn tinh thần, thấy sư tôn Lạc Vọng Thư đang đứng ngoài năm mươi trượng đầy kinh ngạc nhìn hắn.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an