Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Mệnh lệnh của Lâm Duệ vừa đến tay phó chỉ huy sứ Hình Hải chưa được nửa khắc thì đã bị một vị võ tu cấp 8, đang ẩn thân ở Lạc Kinh, tên là Từ Ngọc biết được. Người này mặc trường sam xanh sẫm, diện mạo chừng 30 tuổi, dáng người thon gầy, gương mặt chữ điền, khí chất trầm ổn thu liễm làm người ta cảm giác tinh minh, ẩn sâu không phát. Hắn nhìn tình báo trong tay mà khẽ than thở:
- Kẻ này làm việc cay độc ngoan lạt, lại trầm ổn cẩn thận, xem ra không thể dụ đối phương ra khỏi thành được. Chu lão ca thua trong tay hắn cũng khó trách.
Ngôn từ của Từ Ngọc làm một vị võ tu cấp 8 bên cạnh cười ha ha:
- Chu Thiên Tàng là cấp 8, lại nắm sức mạnh to lớn như vậy mà ngã nhào trong tay Lâm Hạo kia, Từ Ngọc ngươi còn nói được là khó trách sao?
Từ Ngọc nghe vậy cũng bật cười, không chính diện phản bác. Chu Thiên Tàng đương nhiên là cấp 8 nhưng chỉ huy sứ Thứ Gian Cục từ trước tới giờ, có ai không phải anh tài đứng đầu Thiên Cực tinh chứ? Phải biết thần sứ thứ hai và thần sứ thứ ba bây giờ cũng từng đảm nhiệm chức chỉ huy sứ đó, những kẻ khác dù không lên đến thần sứ được, cũng là quyền cao một phương. Nếu không chức này sao lại được các bên coi trọng như vậy?
- Nếu hắn không chịu ra khỏi thành thì chỉ có thể động thủ trong thành rồi. Vậy phải làm phiền Vương huynh rồi.
Từ Ngọc nhìn võ tu cấp 8 đối diện, thần sắc thành khẩn:
- Chúng ta cần ít nhất 200 giây, với năng lực của Vương huynh, hẳn là có thể làm được.
Đối diện với hắn là một vị mặc trang phục văn sĩ, gương mặt tuấn tú, tên là Vương Thiên Vũ, là một thuật sư cấp 8 thực lực cực mạnh, am hiểu huyễn thuật. Người này không chỉ có trong hồ sơ của quân đội, là nguyên soái một sao dự bị, vẫn là dong binh đỉnh cấp của thế giới hắc ám, trước giờ không chút kiêng kị, nhiệm vụ nào cũng dám nhận.
Ở Liên Bang, không phải võ tu cấp 8 nào cũng có thể quyền cao chức trọng, nắm giữ tài nguyên và thế lực cực lớn như Lệnh Hồ Minh Đức và Tấn Bá Long.
Những dị thể hành giả đời đầu tuy phải khai hoang Thiên Cực tinh nhưng chỉ cần may mắn không chết, cơ bản đều nhờ lợi thế đi trước mà phát tài, nắm giữ địa vị cao trong xã hội. Dị thể hành giả đời sau dù cũng có một phần trưởng thành, thu được thực lực mạnh mẽ nhưng bọn họ rất khó lấy được thành tựu như đời trước. Giai tầng xã hội đã dần ổn định, tài lực và chiến lực nắm trong tay số ít đoàn thể. Cho nên mấy người nổi bật trong lứa dị thể hành giả sau, đại đa làm việc cho tập đoàn lớn hoặc cơ quan chính phủ, hoặc như Vương Thiên Vũ, dứt khoát làm dong binh tự do, nhận việc thu tiền. Như Từ Ngọc này chẳng hạn, hắn đang cống hiến cho một vị nguyên soái bốn sao, làm đao thương cho người khác.
- Hai trăm giây sao? Đây là Lạc Kinh đấy, là dưới chân của Thần đấy! Mà đối tượng các ngươi muốn ám sát không chỉ là ái đồ của thần sứ thứ ba, còn là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục!
Vương Thiên Vũ khẽ cười nhạo, ánh mắt gian xảo. Hắn chỉ nói đến đây thì im bặt vì Từ Ngọc ở đối diện đưa ra một xấp kim phiếu. Hắn hơi chút cảm ứng, phát hiện xấp kim phiếu này trị giá 35 ức đồng Liên Bang, nếu đổi ở chợ đen có thể thu được 40 ức đồng Liên Bang.
Đầu tiên tim hắn đập thình thịch rồi khẽ cười lạnh, thù lao như này đã đủ thuê 9SS rồi, nhưng với nguy hiểm nhiệm vụ như này, sao có thể tính là 9SS chứ. Ở trong Lạc Kinh ám sát Lâm Hạo, mức độ nguy hiểm phải đến 10SSS!
- Không nguy hiểm như ngươi tưởng đâu. Một khi nhiệm vụ bắt đầu, đích thân nguyên soái của chúng ta sẽ hạ xuống Thiên Cực tinh, thu hút sự chú ý của ba vị thần sứ. Lão Vương, nguyên soái chúng ta vô cùng coi trọng Lâm Hạo, yêu cầu là trong năm ngày phải thấy thi thể của hắn.
Từ Ngọc khóe môi mỉm cười, nói từng tiếng một:
- Nghe nói Vương huynh đã đắc tội lão sư Linh Huyễn của mình? Vương huynh vẫn một mực tránh né ông ta truy sát? Nếu như Vương huynh chịu ra tay, ta có thể cầu nguyên soái đứng ra hòa giải hộ.
- Hòa giải thì không cần, lão sư của ta không phải ai cũng có thể khuyên được. Từ Ngọc ngươi ít nói chuyện ma quỷ lừa người thôi, trừ phi là nguyên soái nhà ngươi đồng ý che chở cho ta, nếu không vô dụng thôi.
Vương Thiên Vũ híp mắt lại nói:
- Hai trăm giây, các ngươi muốn là mạng của ta rồi! Giám thiên thần kính không thể coi thường được, ta chỉ có thể đáp ứng 100 giây thôi, mà ta cũng không tham gia chiến đấu, cũng không hiện thân. Sau 100 giây, cứ thêm một giây thì phải thêm 2000 vạn đồng Liên Bang.
Từ Ngọc nghe vậy thì khẽ nhướng mày rồi quyết đoán gật đầu:
- Đồng ý!
Từ Ngọc nghĩ 100 giây là đủ rồi. Với sức mạnh của bọn họ, giết chết một tên cấp 5 còn chưa triệt để trưởng thành, hắn đoán chỉ mất chừng 50 giây mà thôi!
Ngay lúc này, Từ Ngọc nhận được một tin tức. Lâm Hạo kia ra khỏi trạch viện, theo như hướng đi, hẳn là tới phố Vĩnh Nghiệp, phía đông thành. Con đường này cũng rất nổi tiếng trong dị thể hành giả, có người gọi nó là đường buôn pháp khí vì 100 cửa hàng ở đó đều kinh doanh pháp khí, binh khí.
Chừng một tiếng rưỡi sau, Lâm Duệ đi ra khỏi cửa hàng Thiên Khí Lâu. Cửa hàng bán phi thư vô cùng nhiều, Lâm Duệ so giá một chút, quyết định mua phi thư ba mươi vạn dặm của nhà này, theo như quảng cáo thì có thể đưa tin khoảng cách ba mươi vạn dặm trong một ngày. Vật này giá lên đến 25 ức đồng Liên Bang. Theo như giá cả, Lâm Duệ đoán vật này một ngày bay được nhiều nhất 25 vạn dặm nhưng điều hắn nhìn trúng là năng lực chịu tải của nó, không gian bên trong có thể chứa vật nhỏ 1300 gram, còn có năng lực phòng ngự rất mạnh. Vật này có thể phát ra lôi đình, trong thời gian ngắn tăng tốc ba lần, mỗi ngày nhảy vọt thời không một lần, từ đó có thể thoát được đủ loại ngăn cản của võ tu hay pháp thuật.
Lâm Duệ cân nhắc đến tinh thần lực của Cơ Tuyết Oánh còn dư dả, hắn mua cho nàng một pháp khi Dương Viêm Thần kính cấp 7 vượt hoàng. Pháp khí ở Thiên Cực tinh đều rất đắt, tính chi phí – hiệu quả thua xa thực trang và vũ khí Liên Bang. Ví như pháo xạ tuyến Plasma trong thiên ma long giáp của hắn, uy lực không kém, giá cả chỉ mấy chục triệu mà thôi.
Nhưng biết làm sao được, Lâm Duệ muốn dùng diện mạo Thiên Cực tinh gặp người, có những thứ không thể dễ dàng sử dụng. Lúc này Lâm Duệ đã dùng hết tiền Thiên Cực tinh đang có, nhưng trong tài khoản Liên Bang, hắn còn 100 ức tài chính, còn có 50 ức tiền đen nữa.
Lúc ra khỏi cửa Thiên Khí Lâu, lông mày hắn khẽ nhíu lại. Lúc này, Lâm Hi cũng nhắn cảnh báo cho hắn.
Hạ mạt thiển niệm (Lâm Hi): Anh, tình huống không đúng, trong 1km quanh anh có mấy nhân vật khả nghi. Phía trên 8000m cũng có một chiến long thân phận không rõ, nó đang canh chừng anh.
Lúc này Lâm Hi đang ở trong đan tâm bất diệt long, khống chế chiến long này ẩn hình bay trên không. Bất cứ chiến long nào cũng có năng lực bay trên không và tàng hình chỉ là năng lực mạnh yếu khác nhau thôi.
Đan tâm bất diệt long của Lâm Hi đã cấy “Chiến Thần” và “Thiên Trụ”, hai năng lực này được tăng mạnh, có thể giúp chiến long mấy chục tấn này bay đến trên cao hơn 12000m, giấu trong một đóa mây trắng. Lúc này nàng đang mượn nhờ hệ thống thị giác chiến long, quan sát con chiến long bên dưới mình, cách 4000m.
Phía trên Lạc Kinh không phải ai cũng có thể bay lên, trên ngọn thần sơn gần đó có pháp khí “giám thiên thần nhãn” vô cùng mạnh mẽ , có thể quan chiếu tất cả gió thổi cỏ lay trong Lạc Kinh. Nghe nói cho dù là con muỗi tiến vào không gian này cũng bị pháp khí đó quan chiếu, làm Liên Bang không thể điều khiển máy bay không người lái đến đây do thám được.
Cho nên đan tâm bất diệt long, chiến long của Lâm Hi đã được Lâm Duệ hỗ trợ, được phép vào thành mới xuất hiện ở không vực đây được, nếu không sẽ kinh động cao thủ trong thành, bị nháy mắt đánh giết. Nhưng con chiến long kia có thể lặng lẽ xuất hiện phía trên Lạc Kinh, nhìn chằm chằm hướng đông nơi Lâm Duệ đến! Kết hợp với dị thường xung quanh, Lâm Hi không thể không đề phòng.
Nàng cũng đang thầm thấy may mắn, may là đan tâm bất diệt long mới cấy thêm ba thực trang SSS, có hai cái giúp tăng lực cảm ứng. Ngoài ra giáp Chiến Thần cấy cho nó cũng là 7SSS+, không chỉ phụ trợ gia tăng chiến đấu còn có đủ loại thiết bị cảm ứng, nếu không nàng không thể phát hiện được chiến long đó đang tàng hình.
Lâm Duệ sau khi nhận tin thì hơi kinh ngạc, liếc nhìn hình chiếu linh minh thông thiên long bên cạnh mình. Lòng can đảm của hắn rất nhỏ, lúc ra khỏi trạch viện hắn đã gọi hình chiếu linh minh thông thiên long rồi, tàng hình đi theo hắn, tránh cho gặp phải tình huống bất ngờ không kịp trở tay. Ngoài ra còn có thể mượn nhờ năng lực cảm ứng của linh minh thông thiên long để cảnh giác xung quanh, nhưng lúc này linh minh thông thiên long không phát ra cảnh báo với hắn. Hình chiếu linh minh thông thiên long này vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần có chút khác thường là không thể lừa gạt được cảm ứng của nó. Ánh mắt Lâm Duệ không khỏi trầm trọng, hắn biết nhất định có cao thủ ở gần đây áp chế linh minh thông thiên long!
Hắn lập tức nhắn tin vào nhóm chiến đấu: Lâm Hi, em chia sẻ thị giác với mọi người đi.
Khi nhắn tin, Lâm Duệ làm ra vẻ không có chuyện gì, vẫn đi bộ ra ngoài như thường. Hắn lại khẽ nắm quan ấn chỉ huy sứ, thử liên lạc với Lạc Vọng Thư nhưng tâm tình hắn hơi trầm xuống, không thể kết nối với thần sứ ấn của sư tôn, điều này nói rõ Lạc Vọng Thư không có trong thành, không thể liên hệ được. Cũng may là hắn liên lạc được với Lý Vệ.
Hạ Mạt Thiển Niệm (Lâm Hi): Anh, em đã chia sẻ thị giác rồi đấy, phát hiện rất nhiều nhân vật đáng nghi, em có đánh dấu đấy, anh, mau tranh thủ thời gian rút lui.
Tiết Lăng Tuyết nhìn video trong nhóm mà nội tâm kinh hãi, nàng phát hiện rất nhiều nhân vật đáng nghi. Tố chất chiến đấu của nàng tốt hơn Lâm Hi, chú ý đến nhiều hơn.
Bạch sắc hạ thiên (Tiết Lăng Tuyết): Boss, khi rút lui nhất định phải chú ý góc này, ba chỗ này khả năng có tay bắn tỉa mai phục.
Lâm Duệ nhìn hình ảnh Lâm Hi gửi mà suy tư. Hắn cũng là đại tông sư chiến thuật đơn binh, tông sư chiến thuật đặc chủng, lúc này đang ngầm tính toán chiến lực phe mình. Hắn và huyết đao cơ chỉ cần mặc vào thiên ma long giáp là sánh ngang cấp 6, có thể tính là cấp 6 vượt đế, tính thấp thì là cấp 6 bậc đế. Còn có kiếm cốt ma, thực lực tổng hợp 5SS+. Vương Sâm hôm nay không theo ra ngoài nhưng hộ pháp ma của hắn, Chúc Nguyên Hàn đi theo. Đáng tiếc Thượng Quan Thiên Di bị hắn để lại ở nhà, cô nàng này vừa tiêm thuốc hoàn thiện gen, giờ còn đang ngủ sâu trong khoang ngủ.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Rút lui gì chứ? Làm gì có chuyện nghìn ngày đề phòng trộm, Lâm Hi, em có nắm chắc đánh con chiến long kia rơi xuống không? Anh đoán chừng đây là chiến long của quan lại Đại Tống nào đó, nếu không không thể bay trên trời được.
Hạ Mạt Thiển Niệm (Lâm Hi): Có thể a, đây chỉ là chiến long cấp 6 vượt vương, vấn đề không lớn.
Đan tâm bất diệt long không có thực trang còn có thể đánh thắng đối phương, nữa là bây giờ.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Vậy thì đánh! Tiểu Tuyết, các ngươi tập trung vị trí này, chờ tín hiệu của ta bắn chết hắn! Phía đó hẳn là thuật sư, hắn đang dùng huyễn thuật quy mô lớn che đậy xung quanh, đấy là vị trí trận đàn của hắn.
Tiết Lăng Tuyết khẽ nhướng mày, chỉ cần bắn rụng thuật sư này, những người kia không thể ngăn lại binh mã triều đình cứu viện, cũng không thể che đậy giám thiên thần nhãn, chắc chắn tiến lùi luống cuống. Theo như tình huống hiện trường, quả thật tỷ lệ thắng rất cao vì đội hình mai phục của đối phương chưa khép lại, đang rất rộng.
Bạch sắc hạ thiên (Tiết Lăng Tuyết): Không có vấn đề, boss, bộ trưởng từ Đông Á mới mượn thêm hai vị 6S, bốn vị 5S đến đây.
Lúc này linh minh thông thiên long bên người Lâm Duệ hai mắt chớp nháy, một cỗ lực lượng khổng lồ đang dần súc thế trong nó. Ba hô hấp sau, Lâm Duệ đột nhiên đập về bên cạnh, đánh nát hòm gỗ bên trong xe ngựa.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Đánh!
Lâm Hi đã sớm chờ sẵn, bỗng nhiên từ trên cao lao thẳng xuống, đánh con chiến long đang trên trời!
Lúc này Vương Thiên Vũ còn đang bày trận, huyễn trận cỡ lớn này chỉ thiếu một chút nữa là hoàn thiện, đến lúc đó có thể ra tay. Nhưng đúng lúc này, hắn đầy kinh ngạc ngẩng đầu lên thấy mưa tên đầy trời ập về phía mình!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an