Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ đã thu được 2 lọ thuốc cường hóa dị thể cấp 8, 2 lọ thuốc tu bổ gen chiến long cấp 8, số lượng gấp đôi ước định ban đầu, nhưng lọ thuốc tiêm nguyên tố X thì vẫn chỉ có một lọ.
Còn có một lọ chữa trị tinh thần cấp 8 giúp chữa tổn thương tinh thần nếu cần, và một kim đan treo ngoài cấp 8. Kim đan treo ngoài là loại chế phẩm quản lý đặc thù, tên là Xích Ngọc, cấp bậc 8S+, màu đỏ thắm hổ phách. Đáng ngưỡng mộ là kim đan này không cần cấy nối liền với kinh mạch, thuật tu cấp 7 trở lên có thể trực tiếp rút nguyên lực từ trong kim đan. Nhưng tai hại của nó cũng nằm ở đây, dù sao đối với kết nối, kết nối không dây không thể nhanh bằng có dây được, kim đan treo ngoài này có thể cung cấp nguyên lực từ xa nhưng không thể thu phát trong nháy mắt được, thiếu đi lực bộc phát.
Đưa đồ vật là dùng flycam, đôi bên không hề tiếp xúc. Khi Lâm Duệ nhìn những thứ này thì nhắn tin với Chu Vân Phi: Bộ trưởng, chuyện gì xảy ra vậy? Sao ta thu được nhiều đồ hơn thỏa thuận ban đầu.
Chu Vân Phi: Nhiều hơn một chút, vấn đề là giờ địa vị của các ngươi đã khác, bên kia cũng rất có thành ý, các ngươi có bao nhiêu thẻ đánh bạc, bọn họ đồng ý cho thêm bấy nhiêu.
Lâm Duệ như hiểu ra nhắn trả lời: Là vì ta hay vì sư tôn của ta?
Chu Vân Phi: Cả hai, ngươi gần như chắc chắn sẽ trở thành lãnh đạo tương lai của Đại Tống, ngươi mới chính là “thần sứ dự bị”, chắc chắn cần đầu tư sớm.
Chu Vân Phi: Sư tôn ngươi cũng rất lợi hại, khi đại chiến với Thích Vô Cực, một chiêu Thiên Lý Thần Tâm Kiếm của nàng chấn động bốn phương, nàng giờ cánh chim đã dầy, có thể dần thoát khỏi thần sứ thứ nhất tự tạo thế lực trong triều Đại Tống rồi, thảo nào nàng ta có thể lấy chức chỉ huy sứ Thứ Gian Cục cho ngươi.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Hiểu rồi, làm phiền Chu bộ trưởng thay ta cảm ơn họ.
Chu Vân Phi: Ha ha, các công ty lớn của Đông Á cũng có lời muốn nhờ ta chuyển đạt đến ngươi, hy vọng ngươi có thể duy trì giá hàng ở Đại Tống.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Hiểu rồi, ta đảm bảo giá ở Đại Tống trong một tháng không giảm được!
Lâm Duệ đương nhiên không thể để đồng bọn hợp tác ăn thiệt thòi. Theo như hắn biết, mấy công ty lớn hợp tác cùng chính phủ Đông Á giao dịch với hắn, bọn họ vừa mới thu hàng giá cao, nếu như giá ở Đại Tống giảm mạnh thì họ thiệt quá rồi!
Nói đến lần hợp tác này, hắn thật ra chiếm tiện nghi nước cộng hòa Đông Á không biết thân phận thật của hắn. Đông Á làm việc có chút cổ quân tử, coi trọng quy củ đến mức hơi cứng nhắc, nếu bọn họ biết Lâm Duệ thật ra là người mình thì tuyệt sẽ không buôn bán như này!
Lâm Duệ và Chu Vân Phi sau khi kết thúc tin nhắn thì ngẩn người trước đống ngân phiếu trước mặt. Lần này giá bán là 7300 vạn lượng ma ngân, Lâm Duệ chỉ dùng 3200 vạn lượng ma ngân mua hàng, chi phí gần như là bằng 0, lợi nhuận vào túi hơn 100%!
Ngân phiếu này là do các tiền trang, về bản chất là ngân hàng dị thể của Đông Á đảm bảo. Bên kia cam đoan là ở bất cứ tình huống gì, chỉ cần cầm ngân phiếu này tới đều có thể đổi thành tiền. Nhưng vấn đề là tiền nhiều quá, nhiều đến để Lâm Duệ có chút hoảng hốt! Chỉ trong một ngày này hắn kiếm hơn 400 ức đồng Liên Bang!
- Cổ nhân nói quả là có đạo lý, tư bản quả nhiên là tà ác, có lợi nhuận 100% sẽ có người dám chà đạp lên pháp luật.
Lâm Duệ thở dài thu tập ngân phiếu dày cộp này lại, rồi sắc mặt trầm trọng bảo sư huynh Lý Lập viết giúp mấy phần công văn.
Sau đó sắc mặt Lý Lập trở nên vô cùng quái lạ.
Vì để chặt đứt buôn lậu với thiên ma và Luyện Ngục, Lâm Duệ lệnh Hoàng Thành Ty các nơi điều tra rõ dòng chảy vật tư nơi mình quản lý, chỉnh đốn lại thị trường. Đồng thời Ngự Sử Đài và Hộ Bộ cũng phải phái nhân viên phối hợp Thứ Gian Cục điều tra, kiểm tra kỹ các hiệu buôn lớn nhỏ trong Lạc Kinh và tám châu xung quanh, trước khi kiểm tra xong, tạm thời phong tỏa các hiệu buôn này lại trước. Lâm Duệ còn muốn kiểm tra các loại kho đồ của Đại Tống, xem có tình huống biển thủ công quỹ hay không, đồng thời viết thư gửi ba đại hoàng triều và Trung Châu đảo, hy vọng các bên có thể liên hợp chấp pháp, đả kích hoạt động buôn lậu càng ngày càng ngang ngược.
Lý Lập biết bây giờ giá cả ở Đại Tống đã quá cao, kéo theo giá ở Liên Bang không hề thấp, chỉ lệnh này của Lâm Duệ đưa ra sẽ làm giá cả lên cao hơn nữa, thậm chí thổi lên trời! Nhưng hắn biết nội dung hợp giữa Lâm Duệ và Đông Á, nên hiểu nguyên nhân, chỉ tò mò nói:
- Đại nhân, chúng ta phát công văn như vậy không cần hỏi ý của Thần Sứ Giám à?
Lâm Duệ khẽ liếc mắt quái dị nhìn Lý Lập:
- Đương nhiên là không cần! Nếu không thần chế trảm long đao và Thần Huân Lệnh là nhận không à?
Lý Lập không khỏi gật đầu, trong lòng thầm cảm thán, Lâm Duệ mới vào kinh được bao lâu chứ, vậy mà đã lên đến mức độ này rồi.
Lâm Duệ thu được hai thần ân này, giờ như là hóa thân ý chí của Thần, tăng thêm chức vị của hắn, trọng lượng lời nói của hắn giờ còn nặng hơn cả thái tử đương nhiệm.
Hắn giờ đưa ra chính lệnh, các phương trong triều ai dám không nghe theo? Hơn nữa còn không cần gửi đến Thần Sứ Giám phê duyệt trước nữa. Quan viên các nơi cũng biết lợi hại, nào dám khinh thường lá mặt lá trái chứ? Nếu không Lâm Duệ cho cái tội lơ là việc công, cấu kết thiên ma xuống thì dù là tổng đốc một châu cũng không gánh nổi!
Lý Lập châm chước câu từ, cẩn thận viết công căn rồi đưa Lâm Duệ đóng dấu, ký tên. Khi hắn nhìn chữ viết của Lâm Duệ, lại thêm cảm thán với tài năng của học đệ… Thật ra chữ viết của Lâm Duệ không tính là xấu, võ tu cấp 5 khống chế tinh chuẩn lực lượng tứ chi, chữ viết sao có thể xấu được chứ? Nhưng vấn đề là mấy chữ này không có chút thần vận nào, hệt như trẻ con nhìn hình vẽ lại vậy, việc này cũng quá thần kỳ…
Lâm Duệ sau khi ký tên, đóng dấu xong thì gọi giám sát sử La Nhân Tích, Mạc Đạo Toàn và một đám văn lại tới.
- Đảm nhiệm chỉnh đốn nội thành Lạc Kinh do hai người các ngươi phụ trách. Một người phụ trách kiểm tra hiệu buôn, một người kiểm tra các kho đồ, phải mau chóng hành động, trong ba ngày, ta muốn nghe thấy thanh âm kết quả, nhìn thấy hiệu quả! Phải kiểm tra kỹ quân giới và tài liệu đan dược, nhớ kỹ cho ta.
Hắn sau khi phân phối nhiệm vụ xong thì đầy ưu tư nói:
- Việc buôn lậu này nếu không cấm triệt để thì triều Đại Tống sớm muộn sẽ bị sâu mọt sụp đổ, để Luyện Ngục và vực ngoại thiên ma thừa cơ ra tay! Nhiệm vụ lần này quan hệ trọng đại, các ngươi phải hành động nhanh chóng quyết liệt, không thể chậm trễ, lười biếng được!
Lý Lập nghe vậy thì suýt thì sặc nước bọt, nhìn chằm chằm Lâm Duệ, người này vậy mà thản nhiên không chút sơ hở.
Giám sát sử giám thứ 7 và giám thứ 8 nghe vậy thì vui mừng không thôi. Vị chỉ huy sứ này mới nhận chức nhưng đã cho họ chỗ tốt rồi, dù đây không phải là công lớn nhưng “phần lậu” rất nhiều.
Lâm Duệ sau đó mang theo các lọ thuốc của Đông Á., vội vàng đi tới thần sứ viện của thần sứ thứ ba.
Lúc này Lạc Vọng Thư đã nhận được tin tức từ trước, nàng tạm thời buông xuống chuyện cần làm, ở trong tiểu viện chờ hắn. Nàng mấy ngày này nghiêm túc thanh tra Trấn Ngục Quân, còn không kịp nghỉ ngơi, lúc gặp Lâm Hạo, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi nhưng khi vừa thấy những lọ thuốc Lâm Hạo mang tới, hai mắt nàng sáng lên, cảm xúc dâng trào tràn đầy hy vọng.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an