Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 388:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ thật ra không định dùng thân phận này để mời chào Vương Thiên Vũ.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Vương tiên sinh, ta vừa hỏi thăm tình huống của ngươi, theo như ta được biết, ngươi mấy năm nay hoạt động dong binh ở ám võng rất sôi nổi, kết không ít thù, ngoài ra, ta còn nghe được gần đây ngươi và lão sư của mình - Linh Huyễn có chút ân oán, giờ đang phiền phức quấn thân.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Rất xin lỗi Vương tiên sinh, thực lực của ngài quả thật rất mạnh nhưng không quá phù hợp với yêu cầu của ta.

Thực lực của đại lực mã vương này rất mạnh, vô cùng toàn diện nhưng vấn đề là phiền phức trên người người này cũng rất lớn.

Lâm Duệ muốn thu phục người này là muốn dùng cho những chuyện mờ ám, không lộ diện, không muốn dính vào phiền phức trên người người này. Cho nên Lâm Duệ cũng không có ý định gặp mặt đối phương. Nếu chẳng may dẫn đến lão sư Linh Huyễn của đối phương tìm tới thì sao? Vậy thì phiền phức lớn rồi!

Mặc dù vài ngày trước, Lâm Duệ đã biết tin Linh Huyễn đang để mắt đến thượng tướng Lôi Đình. Nói đến chuyện này, Lâm Duệ cũng cảm thấy áp lực như núi lớn đè xuống, theo như tin tình báo, hai tên thân tín của người này mấy lần đến bên ngoài trung tâm hành động đặc biệt vì an toàn quốc gia dò xét. Trang thông tin cá nhân của thượng tướng Lôi Đình thời gian gần đây cũng bị xâm nhập phi pháp bốn lần, rất có thể Linh Huyễn sắp ra tay với thượng tướng Lôi Đình.

Nhưng Lôi Đình là Lôi Đình, Lâm Duệ là Lâm Duệ!

Vương Thiên Vũ vẫn đang ẩn nấp ở thành dưới khi thấy tin trả lời của Lâm Duệ thì không khỏi khẩn trương. Hắn vẫn cảm thấy Từ Mộng Nhiên nói quá khó tin, khéo lại là lừa hắn. Nhưng Từ Mộng Nhiên hứa hẹn chỉ cần hắn đồng ý ký hợp đồng, sẽ sắp xếp người giải phẫu cho hắn, giúp hắn cấy lại những thực trang đã tháo xuống trước kia. Từ Mộng Nhiên còn đồng ý giúp hắn mở đóng băng tài khoản ngân hàng!

Ngoài ra Vương Thiên Vũ đã điều tra kỹ về Lâm Duệ, phát hiện tên này cũng không có bối cảnh gì, chỉ là một sinh viên đại học, minh tinh võ đạo mới nổi dựa lưng tập đoàn Thiên Lam mà thôi. Tên này một tháng thu nhập cũng cao, nghe đâu mỗi tháng kiếm đến mấy chục ức đồng Liên Bang từ việc bán sản phẩm liên kết, nhưng sau này thì sao, cũng không thể cứ livestream kiếm tiền cả đời được!

Lâm Duệ còn mở một công ty dược, bán kem dưỡng da, làm đẹp… nghe nói bán rất chạy nhưng còn chưa lên sàn chứng khoán, không công bố báo cáo tài chính, xem ra quy mô không lớn đến đâu. Tên này còn dám ký hợp đồng dài đến 200 năm với cao thủ cấp 7, không sợ ăn no bể bụng sao?

Lâm Duệ nếu thuê hắn thì mỗi năm tiêu xài rất lớn, mười mấy năm sau còn chịu được sao?

Vương Thiên Vũ vô cùng tự tin, cho dù bây giờ Lâm Duệ chống đỡ được, nhưng chờ hắn đột phá đến cấp 9, tên này chắc chắn không ăn nổi hợp đồng với hắn nữa, nhất định sẽ trả tự do cho hắn. Cho nên đây cũng là một món lời có thể kiếm, tạm thời dựa theo yêu cầu của Từ Mộng Nhiên, đến bên người Lâm Duệ một thời gian cũng không phải chuyện xấu! Thế mà tên này còn dám chê hắn!

Đại lực mã vương (Vương Thiên Vũ): Lâm tiên sinh, trong tay ta còn có hai người máy chiến đấu 8S, bản thể và chiến long của ta mỗi tháng chỉ cần 10 ức đồng Liên Bang, hơn nữa ta cam đoan làm hết chức trách trong phạm vi hợp đồng, toàn tâm toàn lực cống hiến cho ngài. Trong tay ta có một thần khế của Vực Sâu “Thần Luật Thiên Tôn”, chúng ta có thể dùng thần khế ký kết, để Vực Sâu chứng kiến bảo chứng.

Vương Thiên Vũ chỉ cần khoản thu vào đủ để trang trải chi tiêu bình thường và đủ trả phí bảo trì dị thể và chiến long cho hắn là được. Hắn cũng không ngốc như Phí Vân Lai kia, quay đi quay lại thế nào, mấy tháng trước suýt thì phá sản.

Bản thân Vương Thiên Vũ xuất thân giàu có, lại kế thừa tài sản của mấy vị sư huynh, hiện giờ tiền trong tài khoản của hắn lên đến 1300 ức đồng Liên Bang. Trong thời gian ngắn hắn không lo thiếu tiền, thậm chí còn tính dùng tiền của mình chuộc về dị thể và chiến long.

Vương Thiên Vũ đang thầm mắng Phí Vân Lai ngu ngốc thì nhận được tin nhắn của Phí Vân Lai, nói hắn ngu ngốc, kèm theo một đống chữ nữa, khẳng định là mắng chửi cằn nhằn nhưng hắn không thèm đọc, bỏ qua luôn.

Đại lực mã vương (Vương Thiên Vũ): Ta nói thật với ngươi đi Lâm tiên sinh, trước đây không lâu có người nói với ta, lão sư của ta, Linh Huyễn, đối với ngài mà nói không tính là phiền toái, cho nên ta mới tìm đến ngài.

Lâm Duệ không khỏi ngây người, Linh Huyễn không phải phiền phức đối với hắn sao? Làm sao có thể chứ? Mà là ai nói vậy?

Lâm Duệ khẽ vuốt trán, thầm nghĩ nếu như chỉ là huyễn thuật thì đúng là bản thân chưa chắc đã phải sợ Linh Huyễn. Nhưng vấn đề đối phương là cấp 9, một cái tát đập xuống là đập chết hắn rồi, còn có chiến long, người máy chiến đấu của đối phương nữa.

Thượng tướng Lôi Đình có thể mượn sức mạnh Cục An Ninh đối kháng Linh Huyễn, nhưng bản thân Lâm Duệ thì không được, dù sao thân phận ngoài sáng của hắn chỉ là minh tinh võ đạo. Ngay khi hắn nghi ngờ thì nhận được tin Chu Vân Phi gửi tới.

Chu Vân Phi: Tiểu Duệ, Vương Thiên Vũ có phải tìm tới ngươi rồi không? Đừng vội từ chối, việc này có liên quan đến Linh Huyễn, chúng ta có một kế hoạch chiến đấu, Vương Thiên Vũ này là con mồi thích hợp hơn Lôi Đình.

Sau đó Chu Vân Phi nhắn tin nói rõ kế hoạch. Lâm Duệ sau khi xem xong thì nhanh chóng hiểu.

Bọn họ vốn đã chuẩn bị kế hoạch ứng phó Linh Huyễn, người này đã để mắt đến Lôi Đình, Lâm Duệ không thể trốn tránh không ứng chiến được. Nhưng đại lão bên Đông Á – sư công của hắn, Từ Mộng Nhiên, có một kế hoạch an toàn hơn!

Chu Vân Phi: Lão sư của ta nói hắn phát hiện giữa Linh Huyễn và Vương Thiên Vũ tồn tại liên hệ tinh thần đặc biệt, Vương Thiên Vũ rất giống ký sinh nguyên thần Linh Huyễn bồi dưỡng, cho nên Linh Huyễn rất cần đối phương.

Ký sinh nguyên thần? Trong lòng Lâm Duệ đầy nghi ngờ, tra xét thông tin liên quan, vẻ kinh ngạc thêm đậm.

Chu Vân Phi: Ngươi nghe nói thiết tuyến trùng chưa? Thiết tuyến trùng ký sinh trong thân thể bọ ngựa, đến khi phát triển hoàn toàn sẽ điều khiển bọ ngựa. Vương Thiên Vũ và đám sư huynh đệ của hắn đối với Linh Huyễn cũng là như vậy, đó là một bí thuật vô cùng quỷ dị mạnh mẽ, Linh Huyễn có thể dùng bọn họ khôi phục thương thế, thậm chí đẩy mạnh huyết mạch lên tới bậc đế.

Chu Vân Phi: Chúng ta có một kế hoạch hành động, bố trí ngươi thay cho Vương Thiên Vũ giao tranh tinh thần với Linh Huyễn, cho dù cuối cùng không thể giết Linh Huyễn, cũng có Vương Thiên Vũ gánh trách nhiệm giúp ngươi.

Chu Vân Phi: Nhưng chúng ta không thể giúp hắn không công được. Người này tuy nhận đủ nhiệm vụ trắng đen, mặn nhạt không kiêng nhưng thật ra rất thông minh, kẻ này đến giờ vẫn không có kẻ thù thật sự nào, mà thực lực và tiềm năng đều không tệ, tương lai rất có thể trưởng thành một “Linh Huyễn” khác, vẫn đáng giá chiêu mộ, để hắn cống hiến sức lực cho ngươi cũng là phúc khí của hắn.

Lâm Duệ khẽ vuốt cằm, cảm thấy có thể a. Linh Huyễn không chỉ huyễn thuật đỉnh cao còn nổi tiếng có thù tất báo, một khi đánh rắn không chết, hậu hoạn vô cùng. Bọn họ vì lần vây giết Linh Huyễn này chuẩn bị rất nhiều, vấn đề là đối thủ của họ thủ đoạn thiên biến vạn hóa, dù là ai cũng không thể đảm bảo 100% thành công được.

Lâm Duệ lại liếc nhìn dòng chat với Vương Thiên Vũ. Mười ức đồng Liên Bang sao? Giá này rất rẻ so với nguyên soái hai sao 8SS, lại còn tinh thông phù trận và huyễn thuật. Nhưng hắn vẫn âm thầm cảm thán, thực trang võ giả cao cấp đúng là thú nuốt vàng. Tính riêng Vương Thiên Vũ, một năm phải trả 120 ức đồng Liên Bang, đấy mới là tiền lương, không tính các khoản chi tiêu khác.

Lâm Duệ còn thuê Phí Vân Lai, ký kết với 12 võ tu cấp 6 nữa, còn định dựng lên 6 tiểu đội 6S nữa. Hắn gần đây thu vào tăng nhiều nhưng vẫn cảm thấy áp lực tài chính. Hắn bỗng nhiên cảm thấy 40 triệu lượng ma ngân mình vừa kiếm chưa là gì… Tương lai mình còn phải đối kháng với quái vật khổng lồ Trường Sinh Hội, mình phải nỗ lực kiếm được nhiều tiền hơn nữa. Bên phía Vương Thiên Vũ nên ép thêm chút, theo như ý hắn, chỉ ký bản thể và thực trang chiến long, không bao gồm dị thể, như vậy 10 ức hơi nhiều, 7 ức hợp lý hơn…

Nhưng vào lúc này, hắn thấy Dư Phỉ Thúy đã kết thúc thương lượng với đám quân nhân. Vị thực trang đại tướng kia sắc mặt buồn bực dẫn theo thuộc hạ rời đi, Dư Phỉ Thúy thì nhăn mày lại, vô cùng đau đầu xoa thái dương.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an