Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 393:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Sáng sớm hôm sau, Vương Thiên Vũ mở ra cửa sổ quan sát tình huống xung quanh. Đường phố lác đác bóng người, rất ít cửa hàng đã mở cửa, nhưng quán cơm Tây đối diện đã mở cửa. Cửa hàng này thường kinh doanh từ 7h30 sáng đến 9h tối.

Vương Thiên Vũ nhìn thấy một bóng dáng thon gầy đang ngồi ăn sáng, đó là một thanh niên chừng 19 tuổi, đẹp trai, trong ánh mắt chất chứa hoài niệm và phiền muộn.

- Thật sự đến sao.

Vương Thiên Vũ hơi nhướng mày đầy vẻ kinh ngạc. Hắn trước đó đã điều tra về vị tiểu boss này, biết trước đây tiểu boss sống ở khu này, cũng thường xuyên ăn ở nhà hàng này. Hai năm trước em gái boss cũng hay làm thêm ở đây, nên Lâm Duệ xuất hiện ở đây vô cùng hợp lý. Vấn đề là kẻ địch của bọn họ lần này là ai chứ, là Linh Huyễn, vậy mà tiểu boss còn dám tới sao?

Vương Thiên Vũ lập tức quan sát xung quanh rồi cười lạnh khinh thường. Mùi vị Cục An Ninh quanh đây quá đậm, phải hơn nửa số người quanh đây đã bị người của Cục An Ninh thay thế.

Toàn bộ từ nhân viên phục vụ, đầu bếp... đến cả cảnh sát tuần tra đều đã bị thay thế, nhưng đại đa do thiếu kinh nghiệm nghề nghiệp tương quan, diễn xuất rất vụng vệ. Mà không chỉ thay thế nhân viên, còn đóng giả cả khách tới ăn. Lần này Cục An Ninh hành động rất lớn nhưng không thể hoàn toàn thay thế nhân viên quanh đây được.

Vương Thiên Vũ khẽ lắc đầu, không hiểu ý của Từ Mộng Nhiên, hắn chỉ có thể lắc đầu quay về phòng, đầy nhàm chán tìm kiếm đủ loại video và tin tức.

Vương Thiên Vũ vẫn đang nghiên cứu về vị tiểu boss mới này. Hôm qua thời gian có hạn, thêm vào Linh Huyễn uy hiếp, thần kinh hắn lúc nào cũng đầy căng thẳng, vì để tránh bị hacker thủ hạ của Linh Huyễn tìm thấy, hắn còn không dám lên mạng lâu, không dám quá càn rỡ quét tìm thông tin nên mới chỉ hiểu đại khái về Lâm Duệ.

Tối hôm qua sau khi tới đây, Vương Thiên Vũ dùng toàn lực khắc phù văn lên người mình, sau đó mới rảnh rỗi điều tra về boss, vừa điều tra, Vương Thiên Vũ mới phát hiện lúc trước mình mơ giấc mộng đẹp rồi.

- Má nó nữa, tên này một tháng bán được nhiều hàng như vậy sao? Mỗi tháng lượng bán ra hơn 40 tỷ, như vậy mỗi tháng thu vào 4 tỷ sao?

- Lại còn video dạy võ nữa, đủ ba hệ quang lôi hỏa, đều vô cùng đầy đủ từ thấp đến cao, dạy cũng rất chuẩn chỉnh, đều là cấp bậc tông sư hết!

- Công ty dược Duệ Phương bán hàng tốt vậy sao, mới khai trương mấy tháng đã có chi nhánh ở 14 căn cứ đô thị rồi sao? Toàn bộ đều là vị trí đắc địa, có vẻ rất hot, rất nhiều khách a.

Ánh mắt Vương Thiên Vũ có chút khó hiểu, công ty lớn cỡ này không phải ai cũng làm được, ngoài tiền tài còn phải có năng lực tổ chức kinh doanh, quảng bá... Hắn cảm giác mình muốn hao sạch tiền tài của Lâm Duệ có vẻ không thực tế lắm, tên này trong mấy chục năm tới sợ là không thiếu tiền.

Ngoài ra, Vương Thiên Vũ còn phát hiện Phí Vân Lai từng làm huấn luyện viên cho Lâm Duệ. Hắn vốn đã từ chối tin nhắn từ Phí Vân Lai, lúc này nhắn tin cho đối phương.

Đại lực mã vương (Vương Thiên Vũ): Ngươi từng làm huấn luyện viên hai tháng ở đại học Minh Đức à, như vậy hẳn là rất quen Lâm Duệ đúng không, ngươi thấy người này thế nào?

Lúc này Vương Thiên Vũ mơ hồ cảm thấy bất an, hắn nghĩ đến Lâm Duệ rất có tiền, Phí Vân Lai rất thiếu tiền! Liệu boss trong miệng Phí Vân Lai có phải là Lâm Duệ không? Nhưng cũng không đúng, Vương Thiên Vũ nhớ mình chưa từng đắc tội tiểu boss mới này a.

Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Đồ đần, ta không muốn nói chuyện với ngươi, cút!

Vương Thiên Vũ nhìn dòng trả lời của Phí Vân Lai mà nhíu mày, tên này lại lên cơn thần kinh gì đây?

Cũng vào lúc này, hắn nhận được tin nhắn của Từ Mộng Nhiên.

Từ Mộng Nhiên: Hắn tới! Chú ý cẩn thận thực trang chiến long của hắn.

Vương Thiên Vũ tâm thần run lên, đây là mặt đất căn cứ đô thị, phụ cận trống trải, thích hợp thực trang chiến long chiến đấu.

Thực trang chiến long của Linh Huyễn tên là hoàng huyễn mộng long, là một loại mạnh vệ huyễn thuật, đáng sợ là nó có thể đi giữa hiện thực và hư ảo, ngắn ngủi ẩn trong thế giới tinh thần của người, còn có thể trong nháy mắt kéo toàn bộ sinh linh trong mấy km quanh nó vào giấc mộng.

Hắn lúc này đã mặc sẵn chiến giáp, vừa để tăng cường phòng ngự, vừa để che đi phù trận trên người. Sau đó hắn nhào ra khỏi cửa sổ nhảy xuống đường.

Vương Thiên Vũ vừa mới tiếp đất đã trông thấy Linh Huyễn. Tình cảnh vẫn như hôm qua, Vương Thiên Vũ vẫn nhảy từ cửa sổ xuống đất. Sư tôn hắn vẫn một thân đạo bào đến gần.

Nhưng vừa tiếp đất, sắc mặt Vương Thiên Vũ trắng bệch. Hắn cũng là huyễn thuật sư đỉnh cấp, vừa chạm đất hắn đã biết mình đã rơi vào mộng cảnh của hoàng huyễn mộng long.

Bản thân ảo thuật của Linh Huyễn đã vô cùng mạnh mẽ, kết hợp với hoàng huyễn mộng long gần như là bug!

Ngày xưa khi Thần Chiếu Hội tan rã, Liên Bang tập hợp mười vị cấp 9 ra tay với Linh Huyễn nhưng không làm gì được Linh Huyễn, còn bị Linh Huyễn đánh trọng thương ba người.

Cho đến khi Liên Bang vận dụng người máy chiến đấu cấp 9, kỹ thuật khoa học tối tân nhất lúc đó, lại mời cao thủ huyễn thuật Từ Mộng Nhiên của Đông Á, mới ép Linh Huyễn lùi bước. Nhưng 200 năm qua, Linh Huyễn vẫn là mối họa của Liên Bang. Cho nên nếu lần này không phải tử địch của Linh Huyễn, Từ Mộng Nhiên lên tiếng thì Vương Thiên Vũ sẽ tuyệt đối không tin chuyện hoang đường này.

Vương Thiên Vũ bỗng cắn mạnh đầu lưỡi để bản thân tỉnh lại nhưng hắn phát hiện không ăn thua, mình vẫn trong mộng cảnh. Thông qua những tình tiết xung quanh, hắn có thể nhận ra được là mộng hay thực.

Sắc mặt hắn vô cùng khó coi, chạy hết tốc lực về một bên đường. Xong rồi! Mấy năm không gặp, năng lực ảo thuật của lão sư hắn tăng mạnh thật! Có thể cưỡng ép kéo chặt cấp 8 vượt hoàng như hắn vào trong mộng cảnh không thể thoát được.

Vương Thiên Vũ vừa chạy vừa nhìn hai bên đường, những người đi đường vẫn như bình thường, vẫn dạo phố, vẫn dắt chó đi dạo, vẫn mua hàng… Bọn họ còn không phát hiện được mình đã rơi vào mộng cảnh… Trong đó bao gồm cả Lâm Duệ, vị này vẫn cười nói với nhân viên phục vụ, như là đang tính tiền. Tiểu boss của hắn không phát hiện chút khác thường nào.

- Còn muốn chạy sao, ngươi đến cùng là đang chờ điều gì?

Linh Huyễn một thân đạo bào, tiên phong đạo cốt đột nhiên xuất hiện phía trước Vương Thiên Vũ, ánh mắt vô cùng tò mò nhìn hắn.

- Là chờ Từ Mộng Nhiên hay là Cục An Ninh Liên Bang?

Vương Thiên Vũ lập tức quay đầu chạy về hướng khác.

Linh Huyễn chỉ cười đi theo sau lưng Vương Thiên Vũ, hắn đi lại như thường nhưng dù Vương Thiên Vũ điên cuồng chạy như nào cũng không thoát được đối phương.

- Tổng soái thứ nhất và tổng soái thứ ba của Cục An Ninh đã đến căn cứ số 9, hiện tại đang ở ngoài 600km, bọn họ cho rằng ta không phát hiện được nhưng thật ra ta đã sớm cảm ứng được, thuận tiện cho ngươi biết, khoảng cách cảm ứng của ta đã tăng thêm.

- Còn có Từ Mộng Nhiên nữa, hắn vừa rồi định giao thủ một lần nữa với ta nhưng hẳn là sợ, chủ động lùi lại cách 200km, hắn làm thế là đúng, hắn đã già, giờ còn thấp hơn ta một cấp, hắn không còn là đối thủ của ta nữa rồi.

- Cục An Ninh còn điều động mấy trăm pháo phản vật chất nữa, dùng người máy chiến đấu khống chế từ xa nhưng như vậy có tác dụng gì chứ? Ngươi hẳn đã phát hiện ra, huyễn thuật của ta không chỉ ảnh hưởng đến sinh mệnh gốc cacbon, giờ đã có thể ảnh hưởng đến tâm trí máy móc!

Sắc mặt Vương Thiên Vũ trắng bệch, hắn đã sớm phát hiện điểm này. Chiến giáp của hắn đã triệt để mất kiểm soát, nếu không hệ thống cảnh báo của chiến giáp đã sớm đánh thức hắn.

- Nhưng ta sẽ thành toàn cho bọn họ. Cục An Ninh hành động sai lầm, bắn pháo vào khu thương nghiệp và dân cư, dẫn đến mấy vạn người tử thương thảm trọng, ngươi thấy tiêu đề này thế nào?

- Ta chỉ có chút kỳ quái thôi, vì sao ở gần đây an bài nhiều nhân viên Cục An Ninh như vậy, là vì mục đích gì chứ?

Ánh mắt Linh Huyễn hơi có chút nghi hoặc khó hiểu. Từ Mộng Nhiên đương nhiên đã nhìn ra mối liên hệ giữa hắn và Vương Thiên Vũ, đã biết hắn nhất định sẽ tới đây, dù có rút đi toàn bộ dân chúng xung quanh, hắn cũng sẽ tới!

Linh Huyễn không cho phép linh hồn ký sinh của mình rơi vào tay Liên Bang, dù vì thế phải trả giá lớn, hắn cũng phải thu hồi lại linh hồn ký sinh này. Hơn nữa người của Cục An Ninh lúc trước hành động động tĩnh lớn như vậy, bắt chước vụng về như vậy, coi hắn là đồ đần không thấy sao?

Linh Huyễn khẽ lắc đầu, thầm nghĩ không quan trọng, hắn có đủ tự tin, dù Cục An Ninh Liên Bang lấy ra đội hình mạnh mẽ như 200 năm trước, hắn vẫn có thể ung dung ứng phó, nhẹ nhàng rút lui. Hơn nữa giờ lòng người trong Liên Bang tản mạn, rất khó tập trung được lực lượng.

Hắn giơ tay lên, đột nhiên tóm lấy cổ Vương Thiên Vũ, khóe môi nở nụ cười, để lộ hàm răng trắng:

- Ta vẫn không hiểu vì sao các ngươi lại phản bội ta? Sâu trong linh hồn các ngươi có tâm linh ám thị của ta, ta cũng không để lộ bất cứ điều gì làm các ngươi cảnh giác, sao các ngươi có thể phát hiện khác thường chứ? Có cao thủ giúp các ngươi sao? Hắn là ai?

Vương Thiên Vũ như rắn bị nắm chỗ bảy tấc, cố gắng giãy dụa nhưng phát hiện linh hồn, thân thể của mình không thể di chuyển. Hắn chỉ có thể mở to hai mắt, dùng ánh mắt đầy nộ hận, trừng trừng nhìn Linh Huyễn:

- Không chịu nói sao?

Linh Huyễn bật cười lớn, ngũ quan gầy gò đột nhiên mở rộng, nháy mắt hóa to gấp hai mươi lần, rồi bỗng há ra nuốt lấy Vương Thiên Vũ.

Vương Thiên Vũ vô lực phản kháng, thời khắc cuối cùng, hắn đầy bất đắc dĩ tuyệt vọng nhìn về hướng Lâm Duệ. Hắn cảm giác lần này mình bị hai người Từ Mộng Nhiên, Lâm Duệ lừa thảm rồi. Cũng đúng lúc này, Vương Thiên Vũ hơi sững người, hắn phát hiện Lâm Duệ đã thanh toán xong, mặt không biến sắc nhìn về hắn.

Con ngươi Vương Thiên Vũ lập tức trừng lớn, ánh mắt khó mà tin nổi. Lúc này toàn bộ người trên con đường này cũng đã rơi vào giấc mộng cùng hắn và Linh Huyễn, vậy mà tiểu boss đã phát hiện ra! Vị này dù cũng rơi vào giấc mộng nhưng rõ ràng vẫn còn duy trì ý thức tỉnh táo, vấn đề là sao có thể làm được chứ?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an