Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 396: hủy diệt



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Vào 7h55’ sáng sớm ngày 21 tháng 12 năm 4161, toàn bộ căn cứ số 9 đều nghe thấy tiếng pháo nổ vang! Bọn họ có thể nhìn thấy ánh sáng chớp lóe liên tục, lượng lớn xung kích điện từ tỏa ra làm toàn bộ mạch điện của căn cứ số 9 chịu ảnh hưởng. Còn có pháo hạm hỗ trợ hỏa lực đang lơ lửng trên không cũng đang không ngừng nã pháo mãnh liệt xuống mặt đất nữa. Hơn 1000 khẩu pháo plasma nhuộm ánh trắng muốt lên bầu trời!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc, mặt đất rung chuyển như là xảy ra động đất cấp 8 vậy. Toàn bộ đô thị vang lên tiếng hét chói tai. Có một vài võ tu gan lớn thì bay lên cao nhìn về phía đông thành xem ở đó xảy ra chuyện gì.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Má nó nữa, quân đội đang làm gì vậy, sao vận dụng chiến trận lớn vậy?

- Không phải quân đội, là Cục An Ninh, pháo phản vật chất nữa kìa, đường kính đạn pháo phải 320 li, mỗi pháo đủ bắn nổ một võ tu cấp 7 đấy.

- Đang giở trò gì vậy? Sao lại dùng binh khí nặng ở căn cứ đô thị chứ?

Phương Nhiễm Nhiễm cũng đang vô cùng kinh ngạc nhìn về phía đông thành. Lúc xảy ra chuyện, nàng đang uống trà sớm ở gần tòa thị chính, bàn luận về việc xử lý hộ tịch cho di dân trái phép. Nàng đang muốn sớm thương lượng, xử lý cho di dân phi pháp trong Quang Minh thánh giáo thu được hộ tịch chính thức nhưng bỗng sóng điện từ xung kích mãnh liệt làm xung quanh mất điện, đủ loại dụng cụ pha lê đột nhiên vỡ nát đổ ập xuống. Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ, không hiểu là chuyện gì xảy ra.

Phương Nhiễm Nhiễm lập tức thu được tin tức liên quan từ tập đoàn Thiên Lam và công ty mậu dịch Thiên Hồ.

- Cục An Ninh Liên Bang vây giết Linh Huyễn sao?

Phương Nhiễm Nhiễm không khỏi khiếp sợ, Cục An Ninh đang vây giết phó hội trưởng Thần Chiếu Hội sao? Thảo nào động tĩnh lớn như vậy. Liệu bọn họ có thể thành công không? Nhưng ra tay trong căn cứ đô thị cũng quá liều lĩnh, lỗ mãng a! Mà đối phương còn là huyễn thuật đại sư Linh Huyễn nữa chứ! Liệu bọn họ có thể giết chết Linh Huyễn - kẻ để rất nhiều người trong Liên Bang hận nhưng không làm gì được không?

Lúc này đông đảo quan chức chính phủ cũng biết tình huống, đồng loạt chửi mắng.

- Người của Cục An Ninh điên rồi sao?

- Bọn họ muốn làm gì vậy? Muốn phá hủy căn cứ số 9 sao?

- Vì sao không báo trước, Linh Huyễn là ai còn không biết à, sao lại ra tay trong căn cứ số 9 chứ?

- Tin tức chính xác, là quân đội đang hỗ trợ! Cục An Ninh điều động hai trăm bảy mươi ba pháo phản vật chất, ta đoán chừng xung quanh 10km không còn người sống.

- Hừ, chỉ có 5 doanh trọng trang ở căn cứ số 9 mà thôi, bọn họ lấy đâu ra lắm pháo phản vật chất như vậy, là từ Đông Á hỗ trợ à?

- Lần này có năm vị cấp 9 ra tay, bao gồm cả tổng soái thứ nhất nhưng ta không coi trọng, ai trong bọn họ cũng có thể đánh với Linh Huyễn nhưng dù 10 người hợp lực cũng rất khó giết chết Linh Huyễn.

- Nhìn ra cửa sổ, thị trưởng bay qua kìa, các ngươi thấy sắc mặt của hắn không, sắp tức điên rồi.

Phương Nhiễm Nhiễm nhìn lên không, trông thấy thị trưởng Hoắc Bang Quốc quả thật đang bay về hướng đó, hóa thành vệt sáng nháy mắt đến gần chiến trường.

Hoắc Bang Quốc quả thật đang giận điên lên, hô hấp chập trùng, lồng ngực như muốn nổ tung. Hắn đang nhắn tin với Chu Vân Phi, mắng xối xả đối phương.

Hoắc Bang Quốc: Cục An Ninh vì sao lại làm vậy? Sao trước khi hành động không báo lên chính phủ thành phố? Các ngươi có để tính mạng và tài sản người dân trong lòng không đấy?

Chu Vân Phi thì thầm nghĩ nếu ta báo lên chuyện này, ngươi chắc chắn sẽ không đồng ý! Có chính phủ nào sẽ đồng ý vây giết Linh Huyễn trong căn cứ đô thị chứ? Hoắc Bang Quốc chắc chắn sẽ không cho dùng pháo phản vật chất! Nếu kế hoạch này bị Hoắc Bang Quốc biết được thì nhất định sẽ bị bóp chết từ trong trứng nước.

Chu Vân Phi: Thị trưởng, Cục An Ninh đương nhiên coi trọng tài sản và tính mạng công dân! Theo ta được biết, công dân quanh chiến trường đã được di tản, việc này đã được Từ Mộng Nhiên và tổng soái thứ nhất Lý Hàng Long xác thực, về phần bồi thường thiệt hại tài sản, sẽ có công ty bảo hiểm bồi thường.

Chu Vân Phi: Thị trưởng, lần hành động này là kế hoạch đặc biệt nhắm vào Linh Huyễn, cấp độ bí mật rất cao, ta không được tổng soái thứ nhất cho phép nên không thể báo cáo với ngài.

Hoắc Bang Quốc nhìn ra Chu Vân Phi rõ ràng là báo cáo qua loa, lừa gạt hắn cho xong chuyện. Nhưng khi hắn đến chiến trường trên phố Long Trạch, đã thấy mấy người mặc trang phục nguyên soái Liên Bang. Hoắc Bang Quốc gầm lên giận dữ:

- Lý Hàng Long, Từ Mộng Nhiên, Odin, các ngươi điên à? Sao dám làm ra chuyện như vậy ở căn cứ số 9 chứ?

Lý Hàng Long đang toàn lực tạo hố đen, hút lại toàn bộ linh hồn, huyết nhục của Linh Huyễn và chiến long của đối phương. Hắn ngẩng lên bình tĩnh nhìn Hoắc Bang Quốc nói:

- Chúng ta điên hay không ngươi nhìn là biết, Linh Huyễn đã sắp chết rồi, có sự trợ giúp của ngươi, hắn sẽ chết càng triệt để hơn!

Đây cũng là một vị cấp 9 vượt hoàng, nhưng trước khi hành động, bọn họ không dám thông tin cho vị này biết.

Hoắc Bang Quốc nhìn lướt qua chiến trường rồi hơi ngây người:

- Sao có thể chứ? Sao các ngươi có thể đánh trọng thương nguyên thần của hắn chứ? Sao làm được chứ?

Hắn gần như theo bản năng vỗ một chưởng ra, đóng băng một “một đoàn linh hồn Linh Huyễn” đang chảy trên mặt đất định bỏ chạy. Chuyện cũng đã xảy ra rồi không thể nghịch chuyển, vậy như hắn không cho phép Linh Huyễn này chạy trốn, nếu không trả giá vừa rồi là vô ích à?

Nếu như lần này hắn có thể tiêu diệt Linh Huyễn, hoặc để đối phương yên tĩnh lại mấy chục năm cũng là tin tức vô cùng tốt đối với chính phủ Liên Bang. Trận chiến hôm nay thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến bàn cờ chính trị của Liên Bang!

- Vấn đề này ta cũng rất muốn biết.

Trung niên nam tử thân hình thon gọn, đang mặc âu phục vừa né tránh đạn pháo và plasma bắn tới vừa hỏi:

- Ta thật sự không ngờ kế hoạch trông ngu xuẩn, buồn cười này lại có thể thành công.

Đạn pháo vẫn đang mãnh liệt bắn về hướng này, từng phát đạn phản vật chất bắn đến chôn vùi toàn bộ vật chất xung quanh.

Đám người Hoắc Bang Quốc vừa né tránh đạn pháo và xạ tuyến plasma vừa hạn chế linh hồn và huyết nhục Linh Huyễn ở lại khu vực này, để đạn pháo phản vật chất và xạ tuyến plasma hao mòn từng chút một giết chết đối phương. Mỗi một vị cấp 9 đều rất khó giết, cấp 9 bậc đế thì càng khó giải quyết! Nhất là sau khi Liên Bang nghiên cứu ra ngụy nguyên chất Vực Sâu, để đám võ giả cấp 9 này bắt đầu dần tiếp xúc với “Trường Sinh”, để họ mạnh mẽ gần như bất tử!

Tổng soái thứ nhất mặt không biến sắc nói:

- Đây là bí mật của Cục An Ninh, không thể tiết lộ!

Tổng soái thứ ba Odin da mặt co nhúm lại, hắn cũng là người của Cục An Ninh mà nhưng đến giờ còn không hiểu vì sao.

- Từ lão ca không định nói gì sao?

Trung niên mặc âu phục ánh mắt lóe tia âm u:

- Theo như ta được biết, lần hành động này là ngươi và đệ tử của mình Chu Vân Phi, còn có thượng tướng Lôi Đình của trung tâm hành động đặc biệt vì an toàn quốc gia cùng lên kế hoạch. Ta thấy đơn xin hành động của thượng tướng Lôi Đình được ngươi và Chu Vân Phi ký duyệt, kế hoạch hoang đường như này mà cũng được đồng ý sao, thú vị thật?

Sắc mặt Lý Hàng Long không khỏi cau có, tên này dám tra xét thông tin nội bộ của Cục An Ninh, còn nói oang oang ngay trước mặt hắn nữa, đúng là vô pháp vô thiên! Mà năng lực của tên này cũng làm hắn kiêng kị, kế hoạch này có mức độ ưu tiên SSS, thế mà tên này cũng xem được.

Sắc mặt Hoắc Bang Quốc càng thêm khó coi, thầm nghĩ tên rác rưởi Chu Vân Phi này, rõ ràng là một trong các chủ mưu lần hành động này, vừa rồi dám không nói thật với hắn a! Đồng thời, hắn cũng nhớ kỹ tên thượng tướng Lôi Đình và trung tâm hành động đặc biệt vì an toàn quốc gia. Tên Vưu Minh kia nắm giữ trung tâm đặc công và ủy ban điều tra trọng phạm của phân bộ Cục An Ninh căn cứ số 9, thế mà giờ còn chưa tóm được sát thủ nhạc thiếu nhi, điều này làm Hoắc Bang Quốc vô cùng tức giận.

Từ Mộng Nhiên chỉ khẽ mỉm cười nói:

- Ta cảm thấy giờ chưa phải lúc phân tâm bàn luận, giờ chúng ta nên tập trung giết triệt để Linh Huyễn thì hơn.

Điều này cũng mang lại chỗ tốt rất lớn cho những người ở đây.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an