Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Đạt sau khi rời khỏi sơn trang Olin thì không về nhà ngay mà đến một khu ký túc xá quân nhân ở phía nam thành, gặp mặt cha mình – Lâm Kính Tuyền. Trong ánh mắt Lâm Đạt tràn đầy chờ mong nhìn cha:
- Cha, sao rồi, Từ soái nói sao?
Vừa rồi Lâm Kính Tuyền đã dùng danh thiếp Lâm Duệ đưa để liên lạc với Từ Mộng Nhiên. Lâm Kính Tuyền nghe vậy hơi ngơ ngẩn người, hồi lâu mới trả lời:
- Từ soái có chút tán thưởng với công việc của ta ở Cục Quân Tình, nói là Đông Á vẫn không hài lòng với thối nát trong quân Liên Bang từ lâu, hắn có thể tiến cử ta đến ban điều tra làm việc, đảm nhiệm phó phòng. Sau đó hắn hỏi ta về Tiểu Duệ, khen không dứt lời với Tiểu Duệ, nói Tiểu Duệ là hậu bối hắn tán thưởng nhiều nhất trước giờ.
Điều để hắn không rõ là, Từ Mộng Nhiên chỉ hỏi hắn 10 phút về công tác trong quân đội, sau đó nói 3 phút về thái độ và khuynh hướng chính trị của Đông Á, sau đó 10 phút tiếp theo là hỏi chuyện liên quan đến Lâm Duệ. Cũng may là Lâm Kính Tuyền vẫn yêu thương đứa nhỏ này, vẫn chú ý đến cháu mình nếu không quả thật không biết phải trả lời như nào.
Lâm Đạt nghe vậy thì đăm chiêu nói:
- Xem ra Từ soái rất quan tâm Tiểu Duệ, không biết giữa bọn họ quan hệ như nào, là do lão sư của Tiểu Duệ là Hàn Khả Đạo sao?
Lâm Kính Tuyền lúc này mở lên TV, trực tiếp mở đến kênh tin tức.
"Theo tin khẩn, vào chiều nay, trung tâm hành động đặc biệt vì an toàn quốc gia của Cục An Ninh đột ngột niêm phong “bộ hậu cần” của Quân Quốc Phòng Liên Bang ở căn cứ số 9, đồng thời bắt lượng lớn nhân viên. Theo như tin tức, đây là do bộ hậu cần có liên quan đến án mục ruỗng ở căn cứ hậu cần số 9412. Cục An Ninh đã có chứng cứ xác thực, đồng thời được tổng soái thứ nhất trao quyền."
Lâm Kính Tuyền nheo mắt lại, hỏi Lâm Đạt:
- Ngươi vừa mới nói, Tiểu Duệ nói với ngươi là cục hậu cần rất nhanh sẽ thanh toán hợp đồng cho công ty của ngươi đúng không?
- Hắn có nói vậy, nhưng hẳn là việc này không liên quan đến Tiểu Duệ chứ?
Lâm Kính Tuyền thì lắc đầu, thầm nghĩ rất khó nói. Nhưng giờ có một điều không thể nghi ngờ, Lâm Duệ rất có tiền, cũng có lực ảnh hưởng nhất định trong hai giới chính trị, quân đội! Đứa bé kia lại còn chiêu mộ được Vương Thiên Vũ, đã có võ lực nhất định!
Lâm Kính Tuyền thầm nghĩ không biết Trường Sinh Hội có chú ý đến Tiểu Duệ đang quật khởi với tốc độ kinh người không? Hắn sau đó mở ra các trang tin xem thảo luận, hầu hết đều đang thảo luận về chuyện bộ hậu cần bị tóm, cho rằng đây là sau khi Linh Huyễn chết, Cục An Ninh bắt đầu đẩy mạnh tranh trừ mục nát, tàn dư của Thần Chiếu Hội.
Bọn họ cũng đang thảo luận về thượng tướng Lôi Đình thần bí, nói vị thượng tướng này quả không hổ là được tổng soái thứ hai chiêu mộ đặc biệt, phong cách hành động lăng lệ lão luyện, cho đến nay mang đến rất nhiều thành tích. Lần này Liên Bang có thể tiêu diệt Linh Huyễn quả thật là kỳ tích. Thậm chí còn có người đưa lên mạng lý lịch của thượng tướng Lôi Đình, Lâm Kính Tuyền xuất phát từ hiếu kỳ cũng thử tra tư liệu về vị thượng tướng này nhưng cấp độ bí mật là SSS. Không hiểu truyền thông lấy tin từ đâu nữa, không sợ Cục An Ninh tìm đến gây phiền phức sao?
Ngay lúc này, Lâm Kính Tuyền thấy một tin tức mới:
"Tin khẩn, vừa có án mạng phát sinh! Sát thủ nhạc thiếu nhi đã biến mất hơn tháng đột nhiên xuất hiện, vừa rồi, chừng 20’ trước hắn lại gây án. Vụ án xảy ra ở biệt thự của thủ lĩnh hắc bang Carl Hoffman. Sát thủ nhạc thiếu nhi đã xâm nhập biệt thự, giết chết người này và thủ hạ, tổng cộng 571 người, để lại 40 người hầu còn sống. Trong trận chiến này, sát thủ nhạc thiếu nhi không chỉ sử dụng thuốc mê đặc thù, còn dùng lượng lớn người máy chiến đấu, giải quyết chiến đấu siêu tốc, nghe nói không đến 7 phút, khi cảnh sát tìm đến thì sát thủ nhạc thiếu nhi và đồng bọn đã sớm rút lui. Theo như báo cáo, Hắc Giới Bang là một trong các hắc bang lớn nhất thành tây, gia tộc Carl Hoffman thông qua kinh doanh ma túy nắm giữ lượng lớn tài sản.”
- Sát thủ nhạc thiếu nhi lại xuất hiện. Thực lực người này mạnh hơn rồi, một biệt thự của thủ lĩnh hắc bang phòng ngự nghiêm ngặt như nào chứ, vậy mà muốn giết là giết, Vưu Minh kia gặp phiền toái rồi.
Lâm Đạt thầm nghĩ còn không phải vậy sao? Lúc trước Vưu Minh làm to chuyện, giới nghiêm cả tháng không tìm được cọng lông của sát thủ nhạc thiếu nhi, giờ vừa lơ là cảnh giác, sát thủ nhạc thiếu nhi lại xuất hiện, giết cả nhà Carl Hoffman! Lâm Đạt không khỏi có chút hả hê, thầm nghĩ các thủ lĩnh hắc bang giờ chắc là ăn không ngon ngủ không yên a. Những người này nhất định sẽ nghĩ biện pháp gây sức ép lên Cục An Ninh, lên chính phủ, Vưu Minh này không còn mấy ngày dễ chịu nữa đâu.
….
Cùng lúc đó, trên một chiếc xe bay cho thuê, Vương Thiên Vũ đang lái di chuyển trong phố, vừa đi hắn vừa mờ mịt thêm vào rung động. Hắn không thể nào ngờ được, sát thủ nhạc thiếu nhi mà các tổ chức hắc bang vừa nghe đã sợ mất mật, để đám công dân bàn tán say sưa lại là boss của mình! Liệu Từ Mộng Nhiên có biết chuyện này không, sao lại giới thiệu mình cho nhân vật như vậy?
Lâm Duệ thì thần sắc vô cùng thỏa mãn, tối nay hắn thu được 421113 điểm hồn lực! Một đêm này, điểm hồn lực của hắn lại căng phồng lên. Nắm giữ huyễn thuật sư cấp 8 vượt hoàng mạnh như nào chứ, cứ nhìn hành động tối nay là biết. Thuốc mê của Lâm Duệ phối hợp với huyễn thuật của Vương Thiên Vũ làm toàn bộ quá trình không chút phí sức, chỉ phát sinh chút chiến đấu lẻ tẻ là đã giải quyết xong đối thủ.
Vương Thiên Vũ lấy lại tinh thần, hắn nhìn thấy tài khoản vừa thêm tiền thưởng nhiệm vụ thì khẽ lắc đầu, mình đã ký xuống thần khế, đã lên thuyền rồi thì không thể xuống thuyền! Mà hắn quan tâm gì đến thân phận Lâm Duệ chứ, chính hắn cũng là nghi phạm mấy vụ hung án, có tốt đẹp gì đâu chứ?
- Boss, ta nghe Cung Hoành Đao nói ngài còn có chuyện làm ăn ở Thiên Cực tinh, nghe nói quy mô rất lớn?
Lâm Duệ có chút không để ý lời đối phương:
- Hả, ngươi muốn nói gì?
Vương Thiên Vũ khẽ nắm chặt tay lái, nở nụ cười lấy lòng:
- Boss, dị thể và chiến long của ta có phải trong tay ngài không, ngài có thể trả lại cho ta không? Ta có thể phục vụ ngài ở Thiên Cực tinh, độc thuật của ngài quá trâu bò rồi, nếu phối hợp với huyễn thuật của ta, trên đời này không có mấy người là đối thủ của chúng ta.
- Lão Cung không phải đã nói với ngươi rồi sao? Giữa ngươi và ta còn một món nợ chưa thanh toán.
Lâm Duệ nhịn không được bật cười:
- Ngươi đắc tội ta, đương nhiên phải trả giá đắt. Khoản trả giá này sẽ dùng để đền bù Phí Vân Lai, dù hắn ký hợp đồng chung thân nhưng vẫn phải cho chút thịt, để lão Phí cam tâm tình nguyện bán sức cho ta a.
Ngưu khí phách bất bình cũng sẽ phục vụ nhưng không thể bằng ngưu hoàn toàn thuận phục được.
Vương Thiên Vũ nghe vậy thì sững sờ:
- Ta đắc tội với boss khi nào chứ?
- Không có à? Ngươi nghĩ kỹ xem, là chuyện mấy ngày này.
Lâm Duệ khóe môi khẽ nhếch, tay mân mê đao:
- Nghĩ lại xem, tại sao dị thể của ngươi lại rơi vào tay ta, vì sao Từ soái lại giới thiệu ngươi với ta? Hắn không phải đã nói với ngươi là huyễn pháp và tinh thần lực mạnh mẽ của Linh Huyễn vô hiệu với ta sao, vì sao vậy?
Vương Thiên Vũ ban đầu không hiểu, sau đó trái tim đập thình thịch, hắn không dám tin nhìn chằm chằm Lâm Duệ. Chẳng lẽ? Không thể nào, sao có thể chứ, quá hoang đường! Boss của hắn lại là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục sao? Là thần sứ tương lai của Đại Tống?
Dị thể của hắn lúc đó ẩn nấp rất kín. Dù khả năng chiến đấu của chip sinh vật dị thể hắn chẳng ra sao nhưng hắn rất tự tin về khả năng ẩn thân của nó. Theo như tin tức cuối chip sinh vật gửi về, trạng thái dị thể và chiến long của hắn rất không tốt, tứ chi hoạt động khó khăn, như vậy là lúc đó hắn đã trúng thuốc mê nhưng sao Lâm Duệ tìm ra được hắn? Hơn nữa, nếu trên thế giới này có thứ gì có thể không sợ huyễn thuật của Linh Huyễn thì Hộ Quốc Long Ấn nhất định là một trong những thứ đó!
Vương Thiên Vũ không khỏi ừng ực nuốt nước miếng, hắn khàn khàn hỏi:
- Boss, ngài chẳng lẽ là chỉ huy sứ Lâm đại nhân?
Lâm Duệ làm động tác chặt mạnh đao xuống bàn, Keng lên một tiếng:
- Còn không phải sao! Nếu không phải lúc đó lão Phí xin tha cho ngươi thì ta đã sớm chặt đầu ngươi nhắm rượu rồi.
Vương Thiên Vũ nghe vậy thì không khỏi cười khổ, xem ra mình nợ lão Phí nhân tình thật, thảo nào lão Phí cứ nói mình hại thảm hắn!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an