Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khi Giám Thiên Thần Nhãn chiếu xuống, tất cả võ tu thiên ma đều kinh hoàng, thân thể run rẩy. Lúc này dù trên sông sương mù tràn ngập khó mà quan sát nhưng bọn họ dưới ánh kính chiếu xạ không chỗ dung thân! Cấm quân và cao thủ Hoàng Thành Ty dù bị sương mù che tầm mắt nhưng lại có thể dùng thần niệm linh thức, theo ánh kính chỉ dẫn, chuẩn xác tìm đến vực ngoại thiên ma.
Mấu chốt nhất là đám thiên ma đã bị Giám Thiên Thần Nhãn chiếu trúng, bị đánh dấu nguyên thần, dù chạy đến đâu cũng khó thoát. Cao thủ cấm quân Đại Tống và Hoàng Thành Ty có thể dựa vào đánh dấu đó truy đuổi không chết không thôi! Võ tu cấp cao có thể nhận ra bọn họ là vực ngoại thiên ma! Mà không chỉ truy bắt trong phạm vi Đại Tống! Tứ đại hoàng triều và Trung Châu có hợp tác truy bắt thiên ma, một khi bị Giám Thiên Thần Nhãn đánh dấu, toàn bộ thiên hạ không chỗ dung thân, điều này mang ý nghĩa chết chắc!
- Đáng chết! Đáng chết! Sao Giám Thiên Thần Nhãn lại phản ứng nhanh vậy chứ?
- Rắm chó! Không phải nói thần khí này tốn thời gian khởi động, sau đó mất một thời gian mới chiếu tới sao?
- Chúng ta bị lừa rồi! Chỉ huy sứ Thứ Gian Cục kia rõ ràng lấy mình làm mồi nhử dụ chúng ta mắc câu.
- Chắc chắn là do tên Chu Thiên Tàng để lộ làm Lâm Hạo sinh nghi.
“Nguyệt Hoa Cầm Tiên” Lý Nguyệt Hoa cũng kinh ngạc, nàng phát hiện mình đã bị Giám Thiên Thần Nhãn đánh dấu. Thần khí này hẳn là đã sớm khởi động, một mực nhắm hướng sông Thiên Huyền, trước đó ẩn mà không phát, thu thập linh cơ nguyên thần, đặc thù khí huyết của họ. Sau khi Giám Thiên Thần Nhãn thu thập xong tin tức, huyễn thuật sư mới kết thúc huyễn thuật, để lộ chân tướng.
- Rác rưởi!
Tâm tình Lý Nguyệt Hoa vô cùng tồi tệ, cảm giác lần này mình cầm 2 tỷ 5 quá thiệt thòi rồi! Thiệt đến muốn chết!
Nàng vốn nằm trong top 30 truy nã của Đại Tống, giờ lại còn bị Giám Thiên Thần Nhãn chiếu nữa. Vậy thì đồng nghĩa với tồn tại một máy định vị trong người nàng. Một tội phạm truy nã nếu như lúc nào cũng lộ ra vị trí thì có kết cục gì chứ? Giờ nàng có muốn đóng băng dị thể cũng không làm được, không có công ty hay cơ quan chính phủ nào dám nhận đơn hàng này.
Trong nội tâm nàng vô cùng hối hận, thầm nghĩ sao lại hám lợi tham dự nhiệm vụ rách nát này chứ? Lâm Hạo kia có thể đẩy Từ Ngọc và Chu Thiên Tàng vào chỗ chết, sao có thể dễ trêu chọc chứ? Chính mình ỷ rằng có truyền tống phù bàn, nhiệm vụ lần này không chút sơ hở, sẽ không gặp nguy hiểm, kết quả là vẫn xảy ra vấn đề.
Ngay khi Lý Nguyệt Hoa sử dụng truyền tống phù bàn rời đi xa, nàng nhìn thấy một bóng hình đang chạy thục mạng trên mặt nước đột nhiên nổ tung, hóa thành huyết nhục rơi xuống lòng sông.
- Lý Thành!
Lý Nguyệt Hoa thấy vậy không khỏi căng thẳng, Lý Thành là võ tu cấp 8, nhiệm vụ lần này có ba vị võ tu cấp 8 tham gia. Nàng và Tuyệt Dạ Băng Vương Hầu Ngọc Đình là cao thủ bên ngoài được nguyên soái kia thuê tới, Lý Thành thì là một trong các cánh tay đắc lực của vị nguyên soái kia. Hôm nay người này cũng mang theo truyền tống phù bàn, chỉ cách chỗ hắn nổ không xa, vậy mà không kịp chạy tới, bị Lạc Vọng Thư chém một kiếm từ xa nổ chết.
Lạc Vọng Thư không biết đã rảnh tay từ lúc nào, uy lực của pháo diệt tinh mạnh thì mạnh thật, sánh ngang với cực chiêu của cấp 9 vượt đế nhưng vấn đề là cần rất nhiều thời gian tụ lực, xem ra không thể nhúng tay vào trận chiến này nữa. Vị này vừa ra tay đã chém giết Lý Thành! Đây đã là vị thứ ba cấp bậc nguyên soái của Liên Bang gãy trong tay Lâm Hạo! Sau đó có thể còn có người thứ tư, thứ năm…
Lý Nguyệt Hoa không dám nhìn nữa, chỉ vì thần niệm của Lạc Vọng Thư đã quét tới, sắp khóa chặt nàng.
Trong hư không vang lên tiếng kiếm rít thê lương, đó là kiếm của Lạc Vọng Thư, xé rách thời không lao đến Lý Nguyệt Hoa.
Lý Nguyệt Hoa may mắn nhờ vào phù bàn trốn thoát, nháy mắt đã dịch chuyển ra xa mười vạn dăm.
Lạc Vọng Thư một kiếm thất bại nhưng không chút thất vọng. Nữ nhân kia đã bị Giám Thiên Thần Nhãn chiếu, không chạy được! Lạc Vọng Thư chỉ cần điều một trong hai vị phó, trưởng đội long vệ của nàng đuổi theo là có thể giải quyết nàng ta.
Lý Nguyệt Hoa kia trừ khi trốn vào Luyện Ngục, nếu không không thoát được. Ở trong Luyện Ngục, ngay cả mạnh như Lạc Vọng Thư cũng có nguy hiểm hóa ma.
Ánh mắt Lạc Vọng Thư hơi ân cần nhìn Lâm Hạo. Nàng trông thấy đệ tử đắc ý của mình đã cởi thiên ma long giáp, đang ngồi trên soái vị, nhâm nhi trà, thần sắc ung dung tự nhiên, khoan thai tự đắc. Lạc Vọng Thư không nhịn được khẽ cười, thầm nghĩ tên này nhiều lúc rất muốn ăn đòn, nàng lập tức đưa mắt nhìn quanh.
Hôm nay tham dự cướp tù có chừng năm mươi võ tu Hóa Long, và hơn hai trăm võ tu cấp 5, giờ đang chạy trốn khắp mặt sông. Bọn họ dù biết mình chắc chắn sẽ chết nhưng không muốn cam chịu đầu hàng.
Lúc này thần sứ thứ hai đã ra tay, vồ nát mấy chiếc tàu ngầm.
Lạc Vọng Thư cũng không muốn rơi vào thế yếu, kiếm quang dễ như trở bàn tay phá đi vòng bảo hộ năng lượng, chém vào động cơ, đánh nổ một tinh hạm từ xa.
Tiên Vu Yên lúc này đã khôi phục như thường, nàng thấy cảnh này thì không khỏi thở dài cười khổ. Vậy mà mình còn huyễn tưởng vị chỉ huy sứ Thứ Gian Cục kia cấu kết vực ngoại thiên ma, có thể giúp nàng giải trừ khống chế của Thần. Quả nhiên là nàng nghĩ nhiều, Lâm Hạo này rõ ràng là kẻ địch hung tàn nhất từ trước đến giờ của vực ngoại thiên ma.
Lúc này trong nhóm chiến đấu của Lâm Duệ vô cùng bận rộn.
Đại lực mã vương (Vương Thiên Vũ): Á đù, boss, một chiêu dẫn rắn rời hang này quá hay!
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Quả không hổ là boss, trí dũng song toàn! Về trí có thể nhìn thấy mưu kế kẻ địch, tương kế tựu kế. Về dũng có thể lâm nguy không sợ, tự đặt mình vào vị trí nguy hiểm.
Vương Thiên Vũ thì đang thầm nghĩ Phí Vân Lai sau khi triệt để bán mình cho Lâm Duệ thì không chút mặt mũi nào nữa rồi, đơn giản tận dụng mọi cơ hội để nịnh nọt, tâng bốc boss. Hừ, như này có gì đáng giá tự hào chứ? Đây ở rất gần Lạc Kinh, ngay dưới chân của Thần. Đối phương chắn chắn không dám dùng quá ba võ tu cấp 8, cấp 9 thì không quá một người. Lâm Duệ đã tính được đại khái thực lực đối phương, lại biết đối phương sẽ ra bài như nào nên đương nhiên dễ dàng ứng phó.
Đại lực mã vương (Vương Thiên Vũ): Quả thật, boss là thiên tài hiếm có, khó ai sánh bằng. Mà Lý Nguyệt Hoa, Hầu Ngọc Đình này cũng xui thật. Hai người bọn họ có mắt không thấy núi Thái Sơn, không biết boss lợi hại như nào. Giờ đã bị Giám Thiên Thần Nhãn chiếu đến, sau đó hẳn là không thể sống được. Giỏi lắm là còn sống ba đến năm tháng nữa thôi.
Vương Thiên Vũ thầm nghĩ hai người này còn xui hơn hắn. Trước đó hắn cũng suýt thì bị Giám Thiên Thần Nhãn chiếu đến bắt được.
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Vẫn có biện pháp, có thể đưa dị thể về căn cứ số 9, chỉ là sau này không làm được dị thể hành giả nữa thôi.
Đại lực mã vương (Vương Thiên Vũ): Chở về sao? Ai dám vận chuyển chứ? Trước đó có ví dụ nào thành công không? Chuyển tiếp lượng tử cần thời gian chuẩn bị, không sợ võ tu cấp 9 Đại Tống phát hiện đánh nổ cả tinh hạm sao. Chu dù thành công vận chuyển ra ngoài cũng sẽ bị Đông Vực Sâu trực tiếp ra tay xử lý trong vũ trụ. Ngươi chớ nói với ta có trọng thưởng ắt có dũng phu! Nếu là ngươi, ngươi có dám vận chuyển không? Trước đó đã có người kiểm chứng, mấy vị Thần tuy “ngủ” nhưng nguyên thần đang kết hợp với “tầng màn đen” bên trong khí quyển.
Đại lực mã vương (Vương Thiên Vũ): Bọn họ có thể dùng thần thức bao phủ đại địa, kéo dài đến 20 km. Những người bị đánh dấu như Lý Nguyệt Hoa nếu dám chuyển tiếp lượng tử nhất định sẽ bị Thần phát hiện, đến lúc đó chỉ cần một ý niệm của Thần thôi là đủ để phá hủy cả tinh hạm! Ngươi có biết một giả thuyết đang được công nhận không? Vì sao Thần lại để cho các căn cứ vệ tinh tồn tại, là vì những căn cứ này giúp gia tăng lực lượng của họ! Mây trăm năm gần đây, tầng màng đen vẫn một mực mở rộng, sớm muộn sẽ có ngay bao phủ cả các căn cứ vệ tinh.
Phí Vân Lai cũng lười tranh luận với Vương Thiên Vũ: Boss, giờ đến phiên chúng ta đúng không?
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Chuẩn bị tác chiến, tất cả xốc lên tinh thần nào!
Ánh mắt Lâm Duệ tĩnh mịch nhìn Trấn Ma Lâm ở đối diện. Hai vị thần sứ dự bị trong Trấn Ma Lâm đó vẫn một mực không hiện thân dù chiến đấu trên mặt sông ban nãy khá kịch liệt, không biết kế hoạch của bọn họ có thành công không.
Cùng lúc này, trong gian phòng làm việc ở tầng dưới cùng Cục An Ninh, tổng soái thứ nhất Lý Hàng Long cau mày nhìn tin tình báo mới nhất, sau khi đọc hết, hắn lập tức gọi điện cho một vị nguyên soái bốn sao của Tinh Hải Quân. Tổng soái thứ nhất đầy âm u nhìn đối phương:
- Tang Thiếu Thần! Ngươi phải cho ta một lời giải thích về việc tập kích gần Trấn Ma Lâm, ta đã cảnh cáo các ngươi rồi, các phương không nên ra tay với Lâm Hạo.
Tổng soái thứ nhất không muốn thấy Lâm Duệ có thể xâm nhập sâu vào cao tầng Đại Tống bị bất kỳ tổn thương nào, cũng không muốn các thế lực Liên Bang bị tổn hại bởi Lâm Duệ. Hắn càng không muốn thấy dị thể hành giả bị tử thương lượng lớn, đây là hao tổn chỉnh thể chiến lực của Liên Bang. Hôm nay những người tử thương thì thôi không nói, nhưng Lý Nguyệt Hoa và Hầu Ngọc Đình là võ tu cấp 8 bậc hoàng lại làm tổng soái thứ nhất ẩn ẩn đau lòng. Hai người này tuy là dong binh, nhận tiền làm việc nhưng cũng có đăng ký hồ sơ trong quân đội, chỉ cần Liên Bang đưa ra lệnh chiêu mộ, đồng thời phát thù lao thích hợp, hai người này sẽ ưu tiên làm việc cho Liên Bang. Tương lai một khi Liên Bang và Thiên Cực tinh bộc phát chiến tranh, tầng cấp dị thể hành giả như Lý Nguyệt Hoa và Hầu Ngọc Đình sẽ là chiến lực trung kiên của Liên Bang, nếu hôm nay tổn thất ở đây thì thật đáng tiếc.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an