Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ thử thăm dò một chút, tinh thần đã rung động. Muốn để Hoàng Phủ Thanh tặng chiến long này tốn 10 vạn điểm hồn lực, nhưng đó chỉ là phí thủ tục. Sau đó hắn còn phải tốn 150 vạn điểm hồn lực để tẩy luyện, còn đắt hơn hoàng viêm chiến long. Nhưng đối với Lâm Duệ mà nói, giờ 160 vạn điểm hồn lực không phải chuyện khó.
Lâm Duệ bắt đầu sao chép các kỹ năng liên quan đến y học và thực trang của Hoàng Phủ Thanh. Hắn cũng không mơ tưởng xa vời, đi đổi mấy kỹ năng long giai và thiên giai. Lầu cao vạn trượng phải bắt đầu từ nền móng tốt!
Sinh vật học, thực trang học, dược lý học, thuốc đông y học, bệnh lý học, độc lý học, y dụng vật lý học, sinh lý Thiên Cực tinh học, hắn sao chép đầy đủ từ sơ cấp đến cao cấp. Bởi vì có nhiều kỹ năng bản thân Lâm Duệ cũng đã nắm giữ một chút, chỉ là chưa đạt đến mức đại thành hoặc đại tông sư mà thôi, cho nên hắn tiêu tốn không nhiều, chỉ dùng 42 vạn điểm hồn lực.
Sau đó là đến kỹ năng long giai, Lâm Duệ chỉ đổi thực trang giải phẫu long giai và kỹ xảo chế tạo thực trang điểm SS, sau đó không đổi nữa. Một hồi tiêu điểm hồn lực mãnh liệt xóa hết tích lũy của sát thủ nhạc thiếu nhi trước đó. Lâm Duệ quyết định phải đi Vạn Long Tháp một chuyến mới được, mau chóng tu luyện bí pháp huyết sát của mình.
- A!
Lâm Duệ từ từ nhắm hai mắt, hồi tưởng lại các kỹ năng, đủ loại kiến thức mắc nối với nhau, dẫn đến phản ứng dây chuyền, tạo ra nhảy số. Đủ loại đan dược trong tay hắn có thể cải tiến lại để dược hiệu tốt hơn, sử dụng tài liệu ít hơn, chi phí thấp hơn. Còn có thuốc mê, thuốc nói thật, đủ loại độc dược, bột phấn trì hoãn… nữa, có thể tăng cường hiệu quả, đủ loại kết cấu dược vật hóa học hiện ra trong đầu hắn.
Trong đầu hắn cũng có thêm kỹ xảo chế tạo thực trang A, S, SS+ và đủ loại kỹ xảo phẫu thuật thực trang nữa, giúp thực trang và nhân thể kết nối chặt chẽ hơn, giúp tăng uy lực và hiệu suất thực trang. Điều này khác với nghiên cứu của giáo sư Tư Mã Lâm, giáo sư Tư Mã Lâm nghiên cứu là thực trang kết nối với kỳ kinh bát mạch, thập nhị chính kinh, đó là kỹ năng độc môn của giáo sư. Nghiên cứu của Hoàng Phủ Thanh thì chỉ là để thực trang giống với cơ thể người hơn, thích hợp nhân loại hơn, đây cũng là hướng nghiên cứu chủ lưu trong giới thực trang nhưng hai hướng này hoàn toàn có thể kết hợp cùng nhau.
Lâm Duệ còn nghĩ ra đủ loại dược vật phối hợp thực trang. Hắn thêm một lần cảm thán Chiến Linh giới thật thần kỳ.
Hoàng Phủ Thanh tuy nắm giữ dược vật, độc lý, chế tạo độc dược… tất cả đều là cấp đại tông sư nhưng cả cuộc đời vị này chỉ phát minh ra 14 loại, mà còn trải dài khắp 80 năm, lần lượt phát minh ra. Dù hắn viết rất nhiều luận văn, suy tư rất nhiều về dược vật nhưng chưa chuyển hóa thành thực tế.
Lâm Duệ không khỏi khẽ sờ đầu, hay là đầu của mình có vấn đề? Mỗi khi hắn dùng điểm hồn lực thôi diễn kỹ năng, hắn cảm giác đầu mình như siêu toán đỉnh cấp, ý thức kéo dài khắp bốn phương tám hướng, hút hết những thứ hữu dụng với hắn trong vũ trụ. Nhất là gần đây thần niệm của hắn tăng cường, lại nắm giữ nguyên hạch Vực Sâu, cảm giác này lại càng rõ rệt.
Lâm Duệ khẽ lắc đầu, gửi mấy phương thuốc đã cải tiến cho công ty dược Duệ Phương, để phòng nghiên cứu kiểm chứng, đồng thời nhờ văn phòng luật Tử Kim Hoa đăng ký độc quyền. Các phương thuốc này nếu vượt qua được kiểm nghiệm thì giúp tiết kiệm hơn tỷ tiền tài liệu mỗi tháng, dược hiệu còn mạnh hơn trước.
Lâm Duệ còn nghĩ ra mấy loại thuốc mới có thể giúp hắn kiếm thêm tiền. Có một loại viễn cảnh tương lai sáng lạn, giúp giảm phản ứng bài xích thực trang, từ đó giúp giảm gánh nặng tinh thần, để tinh thần thoải mái hơn. Dù hiệu quả không sánh được với thuốc trà hắn từng lên đơn cho Tiết Lăng Tuyết, nhưng tính phổ biến cao, có thể lượng sản!
Nhưng hiện giờ không vội, hắn biết công ty dược Duệ Phương đã bị các thế lực lớn để ý đến. Với tình hình của công ty hiện giờ, giống như trẻ lên ba cầm vàng đi giữa thành phố nhộn nhịp vậy, vô cùng nguy hiểm. Trước khi xây dựng được căn cơ chính trị và đội bảo vệ vững mạnh, công ty dược Duệ Phương không thể mở rộng nữa. Làm người phải biết khắc chế dục vọng bản thân mới có thể đi xa hơn được.
Phòng thí nghiệm thực trang của công ty dược Duệ Phương rất có triển vọng. Lâm Duệ đã nắm giữ kỹ xảo chế tạo thực trang từ điểm D đến SS+, không lâu sau còn có thể học chế tạo thực trang chiến long. Hắn rất chắc chắn có thể tối ưu chất lượng thực trang và hiệu suất sản xuất cho phòng thí nghiệm thực trang này. Hắn giờ thậm chí còn chướng mắt thực trang của tập đoàn Thiên Lam chế tạo. Dù cho tính chi phí – hiệu quả của sản phẩm tập đoàn này rất tốt nhưng cũng không phải là đứng đầu!
Vào lúc này, Lâm Duệ trông thấy Lạc Vọng Thư và thần sứ thứ hai sắc mặt lạnh lẽo đi ra khỏi Trấn Ma Lâm.
Lâm Duệ hơi run lên, vội đóng ngay hệ thống thông tin lượng tử, nghênh đón hai người:
- Sư tôn, tình huống sao rồi?
- Trấn Ma Lâm vừa bị nổ lớn xung kích, trận pháp chịu ảnh hưởng, có một tích tắc ngừng vận chuyển gần nửa. Cũng may có long vệ trấn áp, bản thân Trấn Ma Lâm cũng dùng tài liệu đỉnh cấp, kết cấu trận pháp cũng đủ vững chắc, thứ kia không có gì khác thường, chỉ tiết lộ chút khí tức và thần thức, nếu không tình huống phiền toái lớn, lúc đó Thần sẽ tỉnh lại, ài, Thần mới ngủ được mấy ngày chứ?
Lạc Vọng Thư khẽ xoa trán, một vẻ đau đầu:
- Từ tình huống lúc đó phán đoán, hẳn là tổ chức tình báo nào đó của vực ngoại thiên ma muốn nhìn trộm Trấn Ma Lâm, chúng ta phát hiện flycam ẩn thân bên ngoài Trấn Ma Lâm. Chip sinh vật của đám flycam này cũng có vấn đề, khi đám long vệ trấn áp rung động, có cảm nhận lượng lớn điện từ truyền ra, sau đó những tấm chip kia toàn bộ cháy rơi sạch.
Lạc Vọng Thư nói đến đây không chú tới khóe môi Lâm Duệ khẽ nhếch lên vô cùng nhỏ.
- Kỳ lạ thật, nhưng cháy rơi là sao? Có ý gì vậy?
- Là nghĩa đen, chúng tự cháy đốt thành tro luôn.
Lạc Vọng Thư lắc đầu nói tiếp:
- Giờ ta và thần sứ thứ hai sẽ đi Thần Cung, giảng giải nguyên nhất với đại tế ti, các ngươi tự trở về đi.
Nàng vỗ vỗ bả vai Lâm Hạo an ủi:
- Cứ thoải mái thôi, ngươi chỉ nhận lệnh áp giải tù phạm, toàn bộ quá trình làm hết chức trách, chuyện này không liên quan gì nhiều với ngươi. Hơn nữa theo như tình huống lúc đó, xảy ra vấn đề là hai vị thần sứ dự bị, Trấn Ma Quân và Thần Ngục Ty.
Nhưng lão bằng hữu của nàng gặp phiền toái rồi. Vị này đã bị giáng xuống trông coi Trấn Ma Lâm, giờ lại xảy ra chuyện này. Hai vị thần sứ dự bị chắc chắn ăn tội “lơ là nhiệm vụ, ứng biết không khéo” rồi! Nhưng đây đối với Lạc Vọng Thư cũng là tin tốt. Thân Đồ Vinh sau khi trải qua chuyện này thì không còn chút hy vọng nào làm thần sứ nữa.
- Đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngưng.
Lạc Vọng Thư một lần nữa lắc đầu, hơi liếc nhìn thần sứ thứ hai, đầy phẫn hận nói:
- Hừ, mấy đời chỉ huy sứ Thứ Gian Cục trước đúng là vô năng! Quá thất trách rồi! Bọn họ để vực ngoại thiên ma lớn mạnh đến như này trong Đại Tống, may mắn là triều đình điều ngươi vào kinh, để ngươi đảm nhiệm chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, nếu không không biết thế lực thiên ma còn thẩm thấu đến mức nào nữa.
Chuyện này đối với sư đồ hai người cũng là chuyện tốt. Có câu “quốc nạn nhớ lương tướng, hỗn loạn thức trung thần”. Vực ngoại thiên ma càng mạnh, số lượng càng nhiều, hoàng hành càng càn rỡ thì để đối kháng, Thần và Thần Cung sẽ trọng dụng bọn họ nhiều hơn. Nếu như không phải tình thế không đúng thì Lạc Vọng Thư còn suýt bật cười.
Lâm Duệ không biết tâm tư sư tôn, hắn cũng cau mày, đầy oán giận, cảm thông với lời sư tôn vừa nói. Đám vực ngoại thiên ma quả thật rất càn rỡ, dám ám sát hắn ngay gần Lạc Kinh, trước mắt thiên tử, dưới mắt Thần! Đây quả thật không coi vương pháp, không coi Thần ra gì!
Thần sứ thứ hai thì sắc mặt hơi trầm xuống, không khỏi đau đầu. Hai vị chỉ huy sứ Thứ Gian Cục hai kỳ gần nhất đều là do hắn tiến cử. Hai người này đảm nhiệm chức chỉ huy sứ Thứ Gian Cục dài đến mười lăm năm, làm tình huống Đại Tống chuyển xấu như này, sợ là khó tránh tội lỗi. Nếu như sau này Thần truy tội, hắn rất khó đưa ra câu trả lời để Thần hài lòng!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an