Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Một màn vô địch này của Lâm Duệ làm tất cả nhân viên Cục An Ninh rung động. Lúc này bọn họ liên tục ca ngợi trong nhóm chiến đấu.
- Cmn! Chủ nhiệm của chúng ta mạnh vậy sao?
- Quá trâu bò rồi, chắc chắn là cấp 6 vượt đế, chắc chắn 6SSS+!
- Nhìn đao pháp này xem, còn có độn thuật nữa! Quá thần kỳ mà, thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành mà. Thảo nào tổng soái thứ hai lại coi trọng như vậy, quả thật quá lợi hại. (Lời dịch giả: đây là 2 câu thơ trong bài thơ hiệp khách hành của Lý Bạch. Dịch nghĩa: mười bước giết một người, không để đi quá ngàn dặm).
- Dù chủ nhiệm mới là cấp 6 nhưng với chiến lực như này đủ để đảm nhiệm quân hàm thượng tướng a.
- Nhưng quái lạ thật, sao chủ nhiệm không mang theo chiến long?
- Chắc là không cần dùng đến. Nhìn tình huống căn bản không cần đến chiến long, có thể là giấu ở đằng sau. Dù sao thực trang chiến long mỗi lần dùng đều tốn rất nhiều tiền.
Cũng có rất nhiều tin nhắn nói chuyện phiếm.
- Má nó! Tiểu đội số 2 tìm thấy 10 tấn ma túy trong phòng người hầu.
- Sao may vậy chứ, tiểu đội số 2 mới thành lập được 10 ngày mà, sao chuyện tốt này lại rơi vào đầu họ chứ.
- A, Lý Triệu Khang chết chắc rồi! Tội tàng trữ ma túy, tích trữ đạn dược vũ khí, chống lại người thi hành công vụ, phản loạn! Dù là tội nào cũng đủ hắn ngồi tù trăm năm.
- Khóa chặt tội danh cho hắn! Lão rác rưởi này không biết từng hại bao nhiêu người, giờ còn leo lên được chức phó nghị trưởng.
- Vẫn cần cẩn thận, chủ nhiệm nói cần tránh thương vong.
- Chủ nhiệm bảo chúng ta tránh thương vong nhưng lại xông vào giết chóc tàn nhẫn nhất, ngươi xem, chủ nhiệm giết bao nhiêu người rồi?
- Chú ý! Lý Triệu Khang lao ra ngoài, mục tiêu là chủ nhiệm!
- Mau bắn, tất cả các đơn vị yểm trợ cho chủ nhiệm!
Lâm Duệ đang giao thủ với Lý Triệu Khang và chiến long ám ảnh phỉ thúy của đối phương. Người này thực lực cấp 7 bậc hoàng, mạnh hơn em trai hắn – Lý Triệu Y nhiều. Tên này không chỉ nắm giữ 10% khái niệm quấn quanh, có thể thao túng dây leo dày đặc cuộn lại cứng rắn như roi thép quật tới, hắn và chiến long của mình còn có thể mượn nhờ bóng tối dịch chuyển, vừa truy kích Lâm Duệ vừa né tránh đạn bắn tới.
Lâm Duệ đã hiểu vì sao tên rác rưởi này có thể nổi bật trong khu thành dưới. Năng lực của người này quá đặc biệt, rất thích hợp với chiến đấu trong hoàn cảnh chật hẹp ở thành dưới, nếu chiến đấu ở thành dưới, chiến lực của đối phương còn mạnh hơn ba phần mười. May mà đây là mặt đất, Lý Triệu Khang cũng không nắm giữ lĩnh vực độc tố của mộc hệ.
Lúc này bên Cục An Ninh đã chiếm ưu thế, tập trung người máy chiến đấu bắn từ xa, áp chế Lý Triệu Khang và chiến long của hắn.
Lâm Duệ thì vừa chống đỡ vừa lùi lại, kéo Lý Triệu Khang ra khoảng đất trống rộng.
Lý Triệu Khang không phải không biết mục đích của đối phương là để hỏa lực bên Cục An Ninh tập kích hắn dễ hơn mạnh hơn nhưng hắn vẫn không chút do dự, như hổ điên đuổi đánh Lâm Duệ. Hắn biết hôm nay mình bị người cài bẫy, rõ ràng muốn đẩy hắn vào chỗ chết! Ma túy trong biệt thự, thêm vào thuộc hạ nổ súng với người của Cục An Ninh trước, đủ để đẩy Lý gia vào hoàn cảnh hiểm ác.
Lý Triệu Khang tin mình vẫn có thể thoát được, có thể dùng số tiền lớn mua thuộc hạ nhận tội thay và đội luật sư bào chữa nhưng sau đó thì sao chứ? Thế lực chính trị hắn khổ tâm kinh doanh mấy chục năm sẽ tránh xa hắn, tránh như tránh đống phân vậy. Không có tài nguyên chính trị, mười hai vị thủ lĩnh Trung Nghĩa Bang cũng rời xa hắn!
Lý Triệu Khang đã chuyển hết sinh ý hắc bang cho người khác, điều này giúp hắn tẩy trắng thân phận tiến vào giới chinh trị nhưng lại làm hắn không còn căn cơ ở thế giới hắc ám. Một khi phương diện chính trị sụp đổ, hắn sẽ mất sạch! Sinh ý hắc bang cũng bị những tên súc sinh kia nuốt sạch!
Cho nên Lý Triệu Khang phẫn hận đến phát điên, muốn chém giết đối phương để hả giận. Hắn biết làm vậy là không lý trí nhưng không biết vì sao hắn không kiềm chế được. Hắn hoàn toàn không nghĩ đến vì sao thuộc hạ của hắn cũng không kiềm chế được? Còn có ma túy trong biệt thự của hắn nữa chứ, là ai vận chuyển vào? Liệu có thể kiểm tra sức khỏe, chứng minh họ bị gài bẫy hay không?
Lý Triệu Khang giờ nội tâm vô cùng khó chịu, phẫn nộ khó nhịn, không thể kiềm chế nổi sát niệm và chiến ý trào dâng.
- Lão tử đắc tội gì ngươi chứ?
Lý Triệu Khang dùng đôi roi sắt, kết hợp trường tiên bằng dây leo đánh đến, có thể nói là cương nhu kết hợp, uy mãnh vô cùng. Mặt đất khu thành trên là xi măng cường độ cao, ở dưới 30m xi măng còn có 10m thép hợp kim nhưng tất cả đều bị roi sắt trong tay Lý Triệu Khang đập nát vụn, làm vô số ống nước và đường dẫn khí bên dưới vỡ vụn. Hai người chiến đấu còn lan đến vài tòa biệt thự bên ngoài, làm những kiến trúc quanh đó sụp đổ.
Lý Triệu Khang vừa nện toàn lực, mí mắt như muốn rách ra, phẫn nộ rống lên:
- Vì sao? Vì sao lại hại lão tử? Là ai đứng sau ngươi, là ai ra lệnh cho ngươi?
Lâm Duệ khóe môi khẽ nhếch, thầm nghĩ vì chính ngươi tự làm tự chịu! Lại dám thuê tài sản của Tấn gia, đây không phải là đối nghịch với ta sao, dám bơm máu cho kẻ thù của ta, không phải tự tìm đường chết à!
Tuy vậy, Lâm Duệ ngoài miệng nói đầy chính nghĩa, cười lạnh nói:
- Ai đứng sau ta ư? Là toàn bộ công dân của căn cứ số 9! Là cấp trên của ta Chu Vân Phi và thị trưởng Hoắc Bang Quốc! Chỉ cần ta còn ở trung tâm hành động đặc biệt vì an toàn quốc gia, như vậy trong căn cứ đô thị này không cho phép dạng dơ bẩn như ngươi tồn tại! Lý Triệu Khang, ngươi làm long đầu Trung Nghĩa Bang đến tám mươi năm, trước đó còn làm trợ lý ba mươi năm, đã hại chết bao nhiêu người, làm tan nát bao nhiêu gia đình chứ? Giờ là lúc ngươi đền tội, còn không mau buông vũ khí xuống, giơ tay chịu trói!
Ngay lúc này, thanh âm đèn flash tách tách liên tục vang lên. Đó rõ ràng là đám phóng viên, đã được Tiết Lăng Tuyết dẫn vào, đứng cách 200m quay phim, chụp ảnh từ xa.
Khi Lý Triệu Khang nghe thấy những thanh âm này thì đầu hắn như ầm nổ vang, như đứt phịch dây máu não.
- Lão tử làm thịt ngươi!
Hắn và chiến long của mình tấn công thêm mãnh liệt, một người một chiến long hoàn toàn không để ý đến hỏa lực tập kích, chỉ lao thẳng đến đối phương. Chiến long của hắn đã bị bắn thủng trăm ngàn lỗ, bản thân hắn cũng vết thương chồng chất.
Người máy chiến đấu cấp 7 uy hiếp với hắn lớn nhất, chúng không chỉ sát thương mạnh mà còn bắn chuẩn xác, thương thế của Lý Triệu Khang và chiến long của hắn chủ yếu là do những người máy chiến đấu cấp 7 gây ra. Nhưng giờ Lý Triệu Khang không để ý đến những vết thương này, tên rác rưởi kia còn gọi cả phóng viên đến, quay chụp lại toàn bộ cảnh nơi này, điều này làm hắn tức điên, biết mình xong thật rồi, triệt để xong!
Cũng vào lúc này, Lý Triệu Khang nghe thấy phốc một tiếng thanh âm bắn tỉa vang lên, đầu hắn sau đó nổ tung ra như dưa hấu vỡ.
- Là tay bắn tỉa cấp 7 vượt hoàng!
Hai mắt Lý Triệu Khang triệt để tối sầm lại, rơi vào tuyệt vọng.
Hai mắt Lâm Duệ thì sáng lên, hắn biết võ tu cấp 7 sinh mệnh lực mạnh mẽ nên không chút do dự bổ đao, triệt để chém eo Lý Triệu Khang.
Thông báo: giết chết võ tu ma biến cấp 7, thu hoạch 56324 điểm hồn lực.
Lâm Duệ thầm nghĩ quả nhiên là vậy, Lý Triệu Khang này cũng có chút mắc thực trang hội chứng, chỉ là bình thường sống an nhàn sung sướng, lại có thuốc tốt nhất làm dịu nên dấu vết không rõ.
Lúc này ở cách đó 8km, Chu Vân Phi đứng lên thu hồi súng ngắm, thầm nghĩ cứ như này đi, án phó nghị trưởng tàng trữ ma túy kết thúc hoàn mỹ ở đây là được rồi. Thủ pháp phá án của Lâm Duệ đúng là tà phái thật, nếu bị truy tra cũng có thể có chút phiền phức, dù phiền phức không lớn nhưng không cần thiết! Cách tốt nhất là để Lý Triệu Khang vĩnh viễn im lặng, người chết không thể lên tiếng, cũng sẽ không có ai giúp đỡ.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an