Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
- Các vị yên tâm, về phương diện tiền bạc không có vấn đề gì.
Lâm Duệ buông nĩa xuống, dùng khăn ăn chấm khóe môi:
- Cá nhân ta và các công ty dưới quyền đã thành lập một “quỹ hành động chính trị”, dự tính lần tuyển cử này ta sẽ đầu tư không thấp hơn 8 tỷ đồng Liên Bang, tiền đã vào tài khoản, đến lúc đó sẽ do trong đảng phân phối sử dụng. Ta chỉ có một yêu cầu, số tiền này không thể phung phí được, mỗi phần đều phải chi vào trọng điểm, thấy được hiệu quả, ta sẽ phái người đến giám sát tài chính.
Trước đó không lâu, Tiết Lăng Tuyết lại giới thiệu một bạn chiến đấu cũ của cha nàng. Người này tên là Hoàng Tông Chiếu, là thuật sư 6SS, đảm nhiệm chức vị hậu cần trong quân đội, thực lực mạnh, là nhân tài kế toán hiếm thấy. Nếu không phải vì mắc thực trang hội chứng thì con đường trong quân mở rộng. Lâm Duệ đã vì người này xây dựng tiểu đội 6S thứ 7, đồng thời thuê người này làm kế toán viên cấp cao, phụ trách giám sát tài chính các công ty của hắn.
Quỹ hành động chính trị chỉ là để chuẩn bị, gom góp tài chính, cung cấp kinh phí cho các vị chính khách tranh cử, chịu chính phủ giám sát để tránh gian lận. Nhưng Lâm Duệ biết đám chính khách này như nào, nếu để mặc đám này tiêu tiền thì hơn 8 tỷ này chảy tới chảy lui rồi chảy hết vào túi họ thôi. Dù tài năng quản lý của Lâm Quang Minh rất xuất sắc nhưng Lâm Duệ không thể giao hết việc cho nàng được, hơn nữa dù sao nàng cũng là trí tuệ nhân tạo, không dễ lộ diện.
Mười vị nghị viên đang cùng ăn hai mắt vui mừng, thầm nghĩ đây quả là đại gia lắm tiền! Vốn bọn họ còn có chút ý kiến với việc Lâm Duệ đảm nhiệm phó chủ tịch của Đảng Quang Minh Trận Tuyến, nhưng giờ lại đang suy nghĩ đây là kẻ ngốc lắm tiền, đưa vị trí phó chủ tịch thì có sao chứ? Bọn họ nhất định phải dùng mọi biện pháp để giữ vị “cha nuôi” này ở lại!
Phương Nhiễm Nhiễm thì kinh ngạc nhìn Lâm Duệ, nàng không ngờ Lâm Duệ lại lấy ra nhiều tiền như vậy.
Vũ lạc tâm trần (Phương Nhiễm Nhiễm): 8 tỷ? Lâm Duệ, ngươi xác định chưa đấy, có gánh nổi không thế, đừng miễn cưỡng đấy.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Vấn đề không lớn, ba ngày sau sẽ có 4 tỷ vào vị trí. Ta thấy hai vị nghị viên quốc hội tâm tư lung lay, không có đủ mồi câu thì không câu được bọn họ đâu, ưu thế duy nhất của chúng ta là tài chính.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Ta nghĩ nếu không làm thì thôi, đã làm thì phải thanh thế vang dội, làm ra chút thành quả, nếu không với chúng ta mà nói không có lợi mà còn có hại.
Lần này Phương Nhiễm Nhiễm cho Lâm Duệ một kinh hỉ. Hắn không ngờ nàng còn mời được chính khách lâu năm như Uông Tùng, mấy vị mới nổi cũng rất khá, tăng thêm phiếu của Đảng Xây Dựng Đô Thị và Quang Minh thánh giáo, Đảng Quang Minh Trận Tuyến rất có tương lai. Trong tay Lâm Duệ giờ đã có thêm mười mấy đan phương có thể kinh doanh nhưng vì sức mạnh không đủ, không dám tùy ý mở rộng. Nhất là ở chính trị, Lâm Duệ ở phương diện này gần như là số 0.
Phương Nhiễm Nhiễm nhìn tin nhắn trả lời của Lâm Duệ mà ngây người, thầm nghĩ Lâm Duệ có nhiều tiền vậy sao? Tên này dưới trướng nuôi nhiều cao thủ như vậy, còn có bến cảng, mười hộ vệ tinh hạm, hai mươi khu trục tinh hạm, tiêu tiền nhiều như vậy còn gánh được tài chính tranh cử sao?
Trong nội tâm nàng còn có nghi hoặc nên dứt khoát hỏi luôn: Lúc trước ngươi mua công ty dị thể Hải Lan giá 100 tỷ là dùng tiền mặt mua? Lâm Duệ, sao ngươi có nhiều tiền như vậy?
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Yên tâm đi học tỷ, gần đây ta kiếm lời không ít ở thị trường hàng phái sinh, nguồn vốn tuyệt đối hợp pháp. Nhưng ta không yên tâm với đám chính khách này, ngươi giúp ta nhìn chăm chú họ chút, tiền phải được sử dụng vào việc công.
Lâm Duệ vừa trả lời vừa nâng chén rượu với mọi người. Hai ngày trước hắn vừa hoàn thành một đợt giao dịch, vì giá cả lại tăng lên, lần này hắn kiếm lời 78 tỷ đồng Liên Bang.
Tình huống hiện tại là khắp mười bốn căn cứ đô thị, đủ loại tài liệu, dược liệu đã tăng giá gấp 4 lần so với trước khi hắn nhận chức chỉ huy sứ. Cần biết bên phía căn cứ đô thị, vì chi phí buôn lậu tăng cao, giá tài liệu và dược liệu vốn cao gấp mấy lần ở Thiên Cực tinh. Trong Đại Tống, dù các thương hội lớn có hàng nhưng không ai dám mua, dù hạ thấp cũng không bán được, chỉ có thể để ở trong kho hút bụi. Thêm vào lượng hàng này phân bố tản mạn, không ai dám mạo hiểm thu mua chở ra ngoài.
Lâm Duệ cũng biết tình hình như này không thể kéo dài, sớm muộn sẽ để các bên tức giận, dẫn lửa thiêu thân, cho nên mấy ngày này hắn rất quy củ, đàng hoàng ở lại nha môn, không làm chút hành động gì. Vấn đề là trận lửa do hắn đốt lên đã lan khắp quan trường Đại Tống, rất khó thu hồi.
Cần phải nhắc đến là khoản tiền của hắn được ngân hàng Đông Á giúp “tẩy trắng”. Không phải đen tẩy trắng như ý câu chữ, mà là tẩy đi mối liên hệ giữa Lâm Duệ và Lâm Hạo. Nếu người khác điều tra thì sẽ phát hiện Lâm Duệ kiếm tiền từ đầu tư thị trường hàng phái sinh, sử dụng đòn bẩy cao, thêm vào giá hàng Thiên Cực tinh tăng mạnh nên thu vào không ít.
Đây thực chất là Từ Mộng Nhiên vận dụng sức mạnh quốc gia, giúp hắn bịa đặt giao dịch, hợp pháp hóa tiền tài. Cho nên chỗ tốt Đông Á cho hắn không chỉ ở phương diện số tiền.
Ngoài ra vị tổ sư này còn cho hắn hai mươi giấy phép vận chuyển kinh doanh, cho thu mua đủ loại linh kiện tinh hạm từ Đông Á. Đó quả thật là linh kiện quân dụng đào thải, tuy không đạt tiêu chuẩn quân dụng nữa nhưng để làm dân dụng thì vẫn tốt chán, điều này giúp công ty vận chuyển của Lâm Duệ giảm chi phí xuống khá nhiều. Vị tổ sư này sau khi Lâm Duệ thành tài mới thiết lập quan hệ nhưng quả thật ưu ái hắn rất nhiều.
Phương Nhiễm Nhiễm khẽ nhíu mày, thầm nghĩ hàng hóa phái sinh sao? Trước đó nàng không chú ý đến thị trường này. Nàng lợi dụng chức vụ của mình, thử kiểm tra, vừa nhìn con số đã giật mình kinh hãi, nàng vội nuốt một ngụm rượu nhỏ để đè lại kinh ngạc trong lòng.
Tốc độ tích lũy tài phú của niên đệ này quá kinh người! Như cuồng phong bão táp vậy! Bây giờ thế lực dưới trướng Lâm Duệ vô cùng khả quan, có đông đảo cao thủ cấp 6 và cấp 7, còn có một vị thuật sư cấp 8 vượt hoàng, còn nắm giữ lực lượng Quang Minh thánh giáo nhất định nữa. Nếu như Lâm Duệ có thể hấp thu công ty dị thể Hải Lan, đồng thời sử dụng vào kinh doanh vận chuyển thì số lượng dị thể hành giả dưới trướng hắn lên đến 4000 người. Thực lực này dù không so được với các công ty dị thể lớn và tài phiệt cỡ Lệnh Hồ gia nhưng ở căn cứ số 9 cũng thuộc về top đầu.
Bọn họ dự tiệc đến 9h thì tan cuộc, Lâm Duệ sau khi đi ra thì tổ chức họp online qua mạng, để xem Phí Vân Lai và Cung Hoành Đao nắm giữ công ty dị thể Hải Lan đến đâu rồi, hắn dựa vào hai người này để nắm giữ công ty này.
Phí Vân Lai trước kia làm công ty dị thể, cũng từng làm mười mấy năm dong binh, ở hai phương diện này có mạng lưới quan hệ riêng, còn có kinh nghiệm quản lý nữa, hắn biết nên điều hành công ty dị thể như nào. Cung Hoành Đao là quân nhân giải ngũ, dị thể trong công ty Hải Lan có đến một nửa là quân nhân giải ngũ. Hai người này hợp sức có thể giúp hắn nắm lấy công ty này trong thời gian ngắn nhất, trấn an nhân tâm.
Phí Vân Lai đang bị quân đội truy nã, chắc chắn không thể dùng thân phận chính nắm giữ chức quản lý. Lâm Duệ đã để Lâm Quang Minh tạm thời làm một hồ sơ giả cho đối phương. Hắn đoán chuyện của Phí Vân Lai cũng không giấu được lâu nữa, hắn phải chuẩn bị sẵn sàng cứng chọi cứng với vị nguyên soái bốn sao kia sau mấy tháng nữa. Hắn nhất định phải mở rộng thế lực bản thân đến mức vị nguyên soái kia không dám tùy ý khai chiến.
- Theo như các phương diện phản hồi, nhân tâm trong công ty còn chưa đủ vững chắc.
Phí Vân Lai đang đeo mặt nạ, mặc vest cao cấp, báo cáo đầy dõng dạc:
- Dù chúng ta đã bổ sung tài chính, để tinh thần họ có chút khôi phục nhưng họ không coi trọng viễn cảnh tương lai. Ta cho rằng giờ chưa phải là lúc thay đổi hợp đồng của họ, đầu tiên chúng ta phải để họ nhìn thấy thực lực của boss! Tăng lương và thực trang là thẻ đánh bạc tốt, lấy ra sau cùng, nhất thiết phải khóa chặt vào niên hạn hợp đồng, nhờ vậy giảm áp lực kinh doanh sau này.
Trong ánh mắt Phí Vân Lai tràn đầy đắc chí và hài lòng. Lâm Duệ để hắn đảm nhiệm chức vị COO, chịu trách nhiệm vận hành công ty.
Trước đó Phí Vân Lai cũng từng đảm nhiệm chức vụ quản lý ở một công ty dị thể cỡ trung, về sau cảm giác công ty này không tiền đồ, bản thân cũng không lên được quản lý cấp cao nên khi hết niên hạn hợp đồng thì quyết đoán từ chức.
Phí Vân Lai giờ không chỉ là quản lý cấp cao, còn được Lâm Duệ hứa hẹn chia cổ phần công ty nữa. Hắn thầm nghĩ sao có thể tăng lương không công cho đám kia chứ, công ty phải có chỗ tốt chứ? Công ty tăng lương, đầu nhập tài nguyên bồi dưỡng, cuối cùng bọn họ lại rời khỏi công ty làm một mình hoặc sang công ty khác thì sao? Sao có thể đơn giản như vậy chứ!
Vương Thiên Vũ cũng tham gia họp online, hắn đảm nhiệm chức vị thủ tịch cố vấn, chức này để cho hắn thêm chút tiền lương nhưng không có thực quyền. Hắn nhìn bộ dáng kia của Phí Vân Lai mà thầm khó chịu. Hừ, Phí Vân Lai này biết gì về kinh doanh chứ, Vương Thiên Vũ thầm nghĩ nếu boss để mình làm COO hoặc giám đốc nhân sự thì chắc chắn có thể ổn định nhân tâm, an bài từ trên đến dưới công ty.
Cung Hoành Đao cũng gật đầu nói:
- Ta cũng có ý kiến như vậy. Hiện tại việc quan trọng là để bọn họ thấy thực lực và viễn cảnh của chúng ta, giờ hứa hẹn nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Boss, ngài yên tâm, ta có thể giúp ngài ổn định những quân nhân giải ngũ trong công ty, việc tăng lương và thực trang để sau hẵng cho họ.
Lâm Duệ đang định nói chuyện thì nhận được một tin nhắn tư nhân. Là Uông Tùng, hai người trước đó đã kết bạn trong tiệc rượu. Hắn nhìn nội dung tin nhắn thì khẽ nhướng mày!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an