Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 449: kính rượu



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lệnh Hồ Minh Đức quả thật đang hành động như Lâm Duệ dự đoán, ông đang thuận nước đẩy thuyền, từng bước một trượt về hướng “không thể không” quyết chiến cùng Tấn gia. Dù việc quyết chiến này không thể nào tránh được nhưng chiến trường lại phải do ông chọn.

Lúc này Lệnh Hồ Minh Đức đang ở trong tuần dương hạm “Thiên Hồ” đã được cường hóa đặc biệt, qua cửa sổ của tinh hạm nhìn đội thuyền khổng lồ của công ty thương mại Thiên Hồ bên ngoài. Tổng cộng 5 tuần dương tinh hạm, 12 khu trục tinh hạm, 60 hộ vệ tinh hạm và 120 phi thuyền vận chuyển hàng họa có trang bị hệ thống dịch chuyển lượng tử. Lần này toàn bộ công ty thương mại Thiên Hồ ra quân hết! Bọn họ trên danh nghĩa là vận chuyển hàng hóa đến Thiên Cực tinh nhưng thực chất là quyết sinh tử cùng Tấn gia!

Lệnh Hồ Minh Đức hai tay ôm ngực, hơi mỉm cười nói:

- Hắn không phải muốn quyết chiến sao? Vậy thì đến trời sao bên ngoài căn cứ đi, ta ở đây chờ hắn, ta tin đây cũng là điều thị trưởng ngài muốn thấy.

Thị trưởng trong lời ông là Hoắc Bang Quốc, lúc này đang xuất hiện trên màn hình cuộc gọi, vẻ mặt đầy áy náy xấu hổ:

- Xin lỗi Lệnh Hồ, ta không phải không muốn giúp ngươi mà là bình dân ở căn cứ số 9 không chịu nổi chiến tranh. Một võ giả cấp 7 ra tay cũng làm ảnh hưởng khu dân cư cả ngàn mét rồi, đây là điều dân chúng không thể chịu đựng nổi.

Chiến tranh giữa hai nhà này đến giờ mới chỉ chết 2500 dị thể hành giả nhưng đã ảnh hưởng đến bình dân. Bây giờ nhờ phong tỏa dư luận, quy mô chiến tranh còn nhỏ, thêm vào công ty bảo hiểm chịu chi trả dưới áp lực của Hoắc Bang Quốc, nếu không tỷ lệ ủng hộ của ngài thị trưởng đã giảm thẳng đứng. Thậm chí chiến dịch Làn Gió Ánh Sáng của thượng tướng Lôi Đình cũng không kéo lại được phiếu bầu cho hắn.

- Cũng không cần phải xin lỗi, lão Hoắc, nếu ta là ngươi thì cũng sẽ không cho phép trận chiến này diễn ra ở căn cứ số 9.

Lệnh Hồ Minh Đức vô tình khẽ lắc đầu rồi thanh âm mang theo chất vấn:

- Nhưng ta đã ra đây rồi, vậy Tấn Bá Long đâu? Nếu hắn không dám ứng chiến thì sao đây?

Hoắc Bang Quốc ánh mắt lóe lên tia hung ác:

- Hắn phải đến, ta có thể cam đoan với ngươi chuyện này. Tình huống hiện giờ không phải do hắn quyết định, nếu hắn dám sợ chiến chạy trốn thì Liên Bang từ trên xuống dưới sẽ không cho phép tập đoàn Tấn Hào được tồn tại nữa!

Khóe môi Lệnh Hồ Minh Đức khẽ nhếch, trên mặt lộ vẻ châm chọc. Đấu thú trường đã hạ xuống cửa sắt, hắn và tên họ Tấn kia, còn có rất nhiều cường giả dưới trướng hai người đã không thể tự quyết định vận mệnh của mình nữa rồi! Dù cho hắn và Tấn Bá Long tu vi cao đến cấp 8, lại thêm nắm trong tay tài sản nghìn tỷ và lượng lớn võ trang nhưng cũng không thể làm trái ý đám người đứng cao nhất Liên Bang kia.

Lúc này đôi bên đã ngắt liên lạc, Lệnh Hồ Thiên Trù đang đứng phục vụ bên cạnh Lệnh Hồ Minh Đức, lo lắng nói:

- Cha, Tấn Bá Long vội vã ép chúng ta quyết chiến như vậy chắc chắn có niềm tin chiến thắng trận này.

Lệnh Hồ Minh Đức đang kiểm tra thông tin, từ chối đưa ra ý kiến mà hỏi lại:

- Sau đó thì sao? Con muốn nói gì?

- Giờ chúng ta chủ động quyết chiến cùng hắn, chỉ sợ là rơi vào cạm bẫy của hắn.

Lệnh Hồ Thiên Trù cười khổ nói:

- Thật ra chúng ta có thể kéo dài thêm, mắt xích tài chính của Tấn Bá Long đã có vấn đề, chúng ta hoàn toàn có thể kéo dài chờ cơ hội, Tấn Bá Long sẽ không thể duy trì trạng thái toàn thịnh đến cuối cùng được.

Lệnh Hồ Minh Đức thầm nghĩ phán đoán của Lệnh Hồ Thiên Trù không sai. Vấn đề là ông không muốn kéo dài nữa. Theo như tin tình báo đáng tin, tổng thống sẽ tuyên bố giải tán chính phủ và nghị hội vào ngày mai, lên lịch tuyển cử lại. Lệnh Hồ gia nhất định phải giải quyết xong trận chiến này để tập trung sức lực cho lần tuyển cử này.

- Ba ngày trước, tập đoàn Tấn Hào đã ký hợp đồng vay với ngân hàng Thái Bình Dương, nghe nói vay đến 200 tỷ đồng Liên Bang, lãi vay hằng năm 20% cho nên bọn họ vẫn có thể chịu đựng thêm mấy tháng nữa.

Lệnh Hồ Minh Đức khẽ lắc đầu nói tiếp:

- Dưới trướng Tấn gia còn có lượng lớn tài sản chất lượng tốt, tỷ lệ vay nợ thấp. Thật ra ở phương diện tài chính, hắn có ưu thế hơn chúng ta, nếu không hắn đã không dám khiêu khích ta rồi. Nếu không phải có Lâm chỉ huy sứ đột ngột xuất hiện, phần thắng của chúng ta không lớn.

Lệnh Hồ Thiên Trù nghe vậy nhíu chặt mày lại, hắn thật ra cảm giác bên mình phần thắng nhiều hơn. Lệnh Hồ Minh Đức bình thường vẫn ẩn giấu, không hiện sơn không lộ thủy, vào thời khắc nguy nan này đột nhiên kéo ra bốn tiểu đội 8A mạnh mẽ! Lúc trước đến cả Lệnh Hồ Thiên Trù còn không biết trong Lệnh Hồ gia còn có một cỗ sức mạnh mạnh mẽ như này! Vấn đề là cơ thể ông lão này đã rất yếu rồi, rất có thể trải qua trận đánh này sẽ trực tiếp nằm xuống mất! Nếu thế thật thì Lệnh Hồ gia thắng mà lại bại!

Lệnh Hồ Thiên Trù còn muốn nói gì đó nhưng Lệnh Hồ Minh Đức đã nhấp một ngụm nước trà, thần thái hưởng thụ nói:

- Đi đi, hạm thuyền của chúng ta quyết chiến với Tấn gia đã chiếm tiện nghi lớn rồi. Hơn nữa ngươi cho rằng ta có thể phong tỏa Tấn gia bao lâu? Thật sự cho rằng mấy vị nghị viên quốc hội sẽ đồng ý để chúng ta kéo dài trì hoãn sao? Đừng lãng phí tâm tư nghĩ điều viển vông nữa, ngươi nên nghĩ làm sao chiến đấu thật tốt thì hơn, ta dự tính chiến đấu sẽ xảy ra ở “tầng điện ly” bên ngoài Thiên Cực tinh, chỉ chừng mười mấy phút nữa thôi, giờ ngươi đến kho cơ giáp chuẩn bị sẵn đi.

Lệnh Hồ Minh Đức nhìn bóng dáng Lệnh Hồ Thiên Trù rời đi mà khẽ thở dài. Con trai trưởng của ông dưới sự dạy dỗ chỉ bảo của ông đã rất tốt, gặp chuyện hiểu rõ nguồn gốc, chỉ là phản ứng không đủ linh hoạt a. Ông đã mang Lệnh Hồ Thiên Trù lên tinh hạm cùng mà đứa nhỏ này còn chưa hiểu sao? Nếu ông không nắm chắc tất thắng, sao dám mang người thừa kế quan trọng nhất lên chiến trường nguy hiểm chứ?

Lệnh Hồ Minh Đức lúc này đột nhiên gọi cho trưởng phòng tình báo:

- Ta vừa xem xong báo cáo của ngươi, mười ngày này Nhiễm Nhiễm chỉ gặp Lâm Duệ hai lần, còn là gặp mặt trong hoạt động của Đảng Quang Minh Trận Tuyến à?

Trưởng phòng thần sắc nghiêm túc đáp:

- Chỉ gặp mặt hai lần, gần đây Phương tổng tập trung toàn bộ sức lực cho tuyển cử sắp tới.

Lệnh Hồ Thiên Trù nghe được câu này thì nghi hoặc quay đầu lại nhìn cha, sao hắn có cảm giác cha mình coi trọng chuyện Phương Nhiễm Nhiễm và Lâm Duệ hơn cả trận chiến sắp tới chứ?

Lệnh Hồ Minh Đức thì khẽ lắc đầu, ông đang xem lịch trình của Phương Nhiễm Nhiễm, không phải đi vận động cử tri thì là gặp mặt chính khách, trợ giúp họ giải quyết vấn đề… tóm lại là rất bận. Dù là chuyện chính thật, nhưng cũng có cấp độ khác biệt chứ! Ông khẽ xoa thái dương, trả lời vị trưởng phòng:

- Ài, người trẻ tuổi khi bận rộn sự nghiệp thường không để ý đến cảnh đẹp bên đường, khi họ giật mình tỉnh lại thì sẽ tiếc nuối về những việc mình đã bỏ lỡ, khi còn trẻ ta cũng như vậy. Vậy nên phải nghĩ biện pháp một chút, có thể thuê chuyên gia ở lĩnh vực này bày mưu cho, tận lực đẩy hai người này vào với nhau, đương nhiên, nếu bọn họ thật sự không muốn thì đành chịu vậy.

Lệnh Hồ Thiên Trù nghe vậy thì khóe môi co quắp lại, ông già nhà mình ưa thích thằng nhóc Lâm Duệ kia đến vậy sao, còn định kết đôi Nhiễm Nhiễm với hắn nữa?

Lệnh Hồ Thiên Trù biết thằng nhóc đó rất xuất sắc nhưng gia thế như vậy sao xứng với Nhiễm Nhiễm chứ? Ông già đến cùng là có âm mưu gì vậy? Lại còn mời chuyên gia về bày mưu nữa chứ, hừ, là sợ Nhiễm Nhiễm không gả được cho thằng nhóc đó hay sao? Trong lòng hắn cảm thấy buồn bực khó chịu, thầm nghĩ nhất định phải cho thằng nhóc Lâm Duệ này biết lễ độ chút, nhận rõ bản thân một chút, hừ hừ!

Ngay lúc này, thanh âm báo động vang lên trong tuần dương hạm.

- Phát hiện hạm đội của kẻ địch, tọa độ X3451, Y4234, Z0230, bên địch có 9 tuần dương hạm, 25 khu trục hạm và 86 khinh hạm.

Lệnh Hồ Minh Đức không khỏi bất ngờ, Tấn gia khác với Lệnh Hồ gia, Tấn gia không có đội thương mại của mình. Tấn Bá Long dù dưới trướng cũng có công ty thương mại nhưng phần lớn tinh hạm là đi thuê, cho nên lúc trước mới bị ông đánh bại dễ dàng. Giờ sao đối phương lấy ra được lắm tinh hạm vậy nhỉ?

Lệnh Hồ Minh Đức không khỏi cười lạnh, nhanh chóng đoán được là Tấn Bá Long hợp tác cùng đoàn hải tặc nào đó. Ông hơi khinh thường nói:

- Điều tra một chút, xem Tấn Bá Long cấu kết với đoàn hải tặc nào?

....

Lúc này, trong văn phòng của chủ tịch tập đoàn Thiên Lam, Phương Hiến Chính đã nhận được tin tình báo.

- Là đội số 7 của Cực Ác Hải Đạo Đoàn sao? Các ngươi chắc chắn chứ? Tấn Bá Long này cũng không tầm thường a!

Phương Hiến Chính giơ lên ly rượu trong tay, đi tới trước cửa sổ, hắn nhìn ra trời đêm đầy sao bên ngoài, yên lặng đổ ly rượu xuống sàn phòng.

Đây là kính rượu bố vợ hắn!

Dịch giả: tự dưng nhớ đến lời của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: "Khi người ta trẻ, người ta có thể dễ dàng từ bỏ 1 mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến trong tương lai, cũng có thể. Nhưng... Người ta đâu biết rằng những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời. "

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an