Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 524: Thiên Hương Thần Sứ



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ lấy ra viên hạt trắng ra khẽ thưởng thức trong lòng bàn tay, cảm ứng nguyên chất Vực Sâu bên trong. Hắn lúc trước cứ tưởng niềm vui lớn trong lời Lý Hàng Long là bộ mỹ phẩm của công ty dược Duệ Phương, kết quả lại là “hạt giống kim cương chiến long” này.

Đương nhiên, bộ mỹ phẩm đó cũng sẽ mang đến niềm vui không nhỏ cho hắn. Hiện giờ giỏ hàng “Bộ dưỡng da Duệ Phương – hàng limited” trên trang web công ty đã bị mua sạch.

“Bộ dưỡng da Duệ Phương – hàng limited” cũng đã được nâng cấp thành “bộ mỹ phẩm dưỡng da cao cấp – hàng quốc lễ Duệ Phương” đang được tăng ca sản xuất, đơn đặt hàng trước lên đến cả 8 triệu sản phẩm. Phải biết bộ mỹ phẩm cao cấp này bán giá rất cao, lên đến 28 nghìn đồng Liên Bang.

Lâm Duệ hít sâu một hơi, ánh mắt hơi chần chừ nhưng rồi vẫn đặt lại viên hạt giống vào hộp.

- Khoa học kỹ thuật của vực ngoại thiên ma các người thật thần kỳ, có thể tạo ra kỳ vật này, thật là để người nhìn mà than thở.

Thần sắc hắn như là không nỡ, rồi dần kiên định lạnh lùng, đưa trả lại hộp:

- Nhưng Lâm mỗ cũng từng nói rồi, triều ta quy chế nghiêm ngặt, Lâm mỗ không dám vượt quá! Vì sao phụ tá trưởng còn định dùng vật này làm nhục Lâm mỗ? Lần này coi như phụ tá trưởng tiên sinh không hiểu về ta, nếu còn có lần sau thì đừng trách ta không khách khí.

Lâm Duệ thầm nghĩ vật này hắn không thể không nhận. Đây không phải vì hắn mục nát, mà là vì vận mệnh nhận loại. Nếu không nhận hạt giống này, hắn lấy đâu lý do để hạ mình hỗ trợ tổng thống hòa đàm chứ? Nhưng ngoài mặt vẫn phải từ chối, diễn kịch phải diễn đầy đủ, không thể dễ dàng hủy đi hình tượng nhân vật được. Hơn nữa vị phụ tá trưởng này không phải vừa nói sứ đoàn tổng thống chuẩn bị hai lễ vật mà, giờ mới món đầu tiên, sao có thể dễ dàng đầu hàng được chứ?

Phụ tá trưởng thấy vậy hơi vui mừng, Lý Hàng Long quả nhiên nói đúng. Lâm Hạo là người chí hướng cao xa, dã tâm bừng bừng, tài vật bình thường sao có thể lọt vào mắt người này được chứ? Chỉ có thứ có ích với tiền đồ tương lai Lâm Hạo, lại cải thiện tình cảnh trước mặt của hắn mới có thể đánh động hắn. Nhưng người này quả không thẹn với thanh danh, đối mặt với bảo vật dụ hoặc còn có thể ổn định tâm thần.

Phụ tá trưởng chắp tay, thần sắc ngữ khí vô cùng chân thành nói:

- Trấn Quốc Hầu sao lại nói vậy chứ? Chúng ta đương nhiên biết ngài liêm chính, cũng vô cùng khâm phúc, tự thấy hổ thẹn. Nhưng việc lần này là vì tổng thống biết Trấn Quốc Hầu vì đảm nhiệm hòa đàm nên mới bị Ảnh Sát Đoàn tập kích nên đầy áy náy. Dù nói như nào cũng là do Liên Bang chúng ta, không thể đổ lỗi cho người khác được, tổng thống kiên trì để ta mang hạt giống kim cương chiến long này tới để đền bù cho hầu gia.

Rồi hắn lại sâu sắc khom người:

- Nếu hầu gia kiên quyết không nhận thì sứ đoàn chúng ta hổ thẹn khó mà an lòng.

Lâm Duệ nghe vậy thì nhíu chặt mi mày, không nói một lời.

- Chúng ta tuyệt đối không mong hầu gia làm gì trái pháp luật, trái ý Thần. Chỉ mong Hầu gia xem ở hữu nghị, lợi ích bách tính đôi bên, trợ giúp hòa đàm trong khả năng của ngài.

Phụ tá trưởng nói đến đây, hơi liếc nhìn bên ngoài:

- Xin đại nhân cho truyền vị tùy tùng của ta vào. Đây là lễ vật thứ hai, xin hầu gia chớ hiểu lầm, bản thân chắc chắn không lấy tài vật làm bẩn mắt ngài, chúng ta chuẩn bị lễ vật này có ích rất nhiều cho hai nhiệm vụ ngài đang nhận.

“A!” Lâm Duệ nhướng mày lên, không khỏi hiếu kỳ với lễ vật thứ hai này. Là giống với Lệnh Hồ Minh Đức, trực tiếp tặng người à? Nhưng dù là cao thủ như Lư Hán Nguyên, hắn cũng chưa chắc dám dùng. Hắn biết gốc rễ Lệnh Hồ Minh Đức, đôi bên gắn kết lợi ích, là trên cùng một thuyền, hắn biết Lệnh Hồ Minh Đức sẽ không hại mình. Nếu đổi thành Liên Bang, dù là Lý Hàng Long tự đưa người cho hắn, hắn cũng phải cân nhắc. Còn giúp ích cho hai nhiệm vụ hắn đang nhận sao, giúp ích gì được chứ? Tin tình báo của Cục An Ninh về Trường Sinh Hội hắn đều biết, Lý Hàng Long ở phương diện này cấp cho hắn quyền hạn cao nhất. Còn về mảnh thần bi thì đang ở trong tầng hầm nhà hắn, chỉ là hiện thời không thể nộp lên. Nhưng hắn vẫn vẫy tay ra hiệu với Thượng Quan Thiên Di.

Không lâu sau, Thượng Quan Thiên Di mang theo một vị thân hình hai mét sáu, toàn thân trùm kín chiến giáp lên xe.

Lâm Duệ không khỏi nghi ngờ hỏi lại:

- Đây là tùy tùng của ngài, sao cảm giác khí tức hỗn loạn vậy?

- Năng lực cảm ứng của Lâm đại nhân đúng là siêu tuyệt.

Phụ tá trưởng khẽ cười, đi tới trước chiến giáp, vỗ lên mặt nạ chiến giáp, chiến giáp tự động mở ra để lộ bóng dáng yểu điệu bên trong.

Trong chiến giáp là một nữ nhân chỉ cao 2m1, dáng người yểu điệu, uyển chuyển, dung nhan xinh đẹp, hấp dẫn người khác phái. Nhưng giờ nàng đang bị trói lại, bị hạn nguyên tỏa, tỏa hồn đầu hoàn, hạn nguyên châm… và đủ loại cơ quan công nghệ cao của Liên Bang khóa lại. Ngay cả mồm cũng đặt trấn âm cầu, để nàng không thể phát ra bất cứ âm thanh nào. Giờ nàng đang trợn tròn mắt, đầy tức giận nhìn trừng trừng hai người.

Lâm Duệ thấy nữ nhân này thì con ngươi hơi co rút lại:

- Là Thiên Hương Thần Sứ?

Kể từ khi ba mảnh thần bi bị mất, triều đình Đại Tống xếp Thiên Hương Thần Sứ vào thứ bốn mươi chín trên thiên bảng, truy nã trong toàn Thiên Cực tinh. Lâm Duệ cũng đang một mực tìm người này – ít nhất là làm ra dáng đang tìm kiếm. Không ngờ vị này rơi vào tay Liên Bang, đây là cao thủ cấp 9 bậc hoàng, thật không hiểu Liên Bang tóm được như nào nữa!

Phụ tá trưởng hơi mỉm cười làm lễ với Lâm Hạo:

- Ta nghĩ nữ nhân này hẳn giúp ích đại nhân rất nhiều, có thể trợ giúp ngài tìm về ba mảnh thần bi!

Lâm Duệ thầm nghĩ giúp cái rắm gì chứ! Ba mảnh thần bi đang ở trong nhà hắn! Hắn có chút thất vọng với phần lễ thứ hai này, chẳng bằng đưa tiền cho nhanh – Phì! Lâm Duệ thầm nghĩ chính mình sao vậy, sao có thể là hạng người này chứ? Nhưng tính toán vì lợi ích nhân loại, hòa bình đôi bên, hắn đành phải “gắng gượng” nhận hạt giống kim cương chiến long a.

Lâm Duệ chăm chú nhìn phụ tá trưởng hồi lâu, đến khi đối phương hơi chột dạ, hắn mới thở dài nói:

- Phụ tá trưởng tiên sinh, Lâm mỗ làm ngươi tuân thủ chính nghĩa trong lòng, hôm nay các ngươi hai lần phá hỏng quy củ ta tự đặt ra.

Hắn hơi chần chừ, lấy ra một tờ giấy trong tay áo, đưa cho phụ tá trưởng tổng thống:

- Trước đây không lâu, đội trưởng đội long vệ của sư tôn ta, Kinh Nguyệt Phương truyền tin cho ta, nàng và đồng liêu khi đuổi bắt Ảnh Sát Đoàn phát hiện một đường đi thông Luyện Ngục, hoài nghi hơn sáu mươi chiến long của Ảnh Sát Đoàn hẳn là thông qua con đường này lẩn tránh phòng vệ của Lạc Kinh, tiến hành mai phục ở đây.

Phụ tá trưởng ban đầu không hiểu ý, nhưng rồi thân thể run lên:

- Luyện Ngục? Theo lý thuyết, Ảnh Sát Đoàn có thể nhận đơn thuê từ Luyện Ngục?

Ánh mắt của hắn không khỏi sáng lên, sách lược của Liên Bang trước đó là cố gắng dẫn ra ba vị Vực Sâu trong Luyện Ngục để Đông Vực Sâu có chút kiêng kị. Nếu giờ bọn họ có thể chứng minh Ảnh Sát Đoàn chịu thế lực trong Luyện Ngục thuê, có thể cứu lại một chút thế yếu trên bàn đàm phán.

Nhưng đúng lúc này, tờ giấy trên tay phụ tá trưởng tan thành bột mịn. Lâm Hạo có giấu một chút chân nguyên trong đó, sau khi thấy hắn đọc xong chữ bên trên thì đánh nát ngay. Vị phụ tá trưởng trong nháy mắt hiểu ra, Lâm Hạo vì gìn giữ hình tượng cường nganh của mình, sẽ tuyệt không đứng ra mở miệng nói giúp Liên Bang, chứng minh bọn họ vô tội.

- Ta chưa hiểu rõ lắm, việc này cần các ngươi tự mình tìm chứng cứ, bản thân ta cũng vui thấy việc này được chứng thực.

Lâm Duệ cau mày nói tiếp:

- Ngoài chuyện này ra, ta muốn nhờ phụ tá trưởng hỗ trợ một việc, nói ra cũng có liên quan đến Thiên Hương Thần Sứ này.

Thiên Hương Thần Sứ đang bị trói trong chiến giáp khi thấy đôi bên giao dịch thì khẽ cười lạnh. Lâm Hạo ở dân gian Đại Tống nổi danh công chính liêm minh, xem vực ngoại thiên ma như kẻ thù, không ngờ trong bí mật còn có bộ dáng này. Nghe lời tên này thì rõ ràng đang ngầm hỗ trợ thiên ma a! Nhưng chớp mắt sau nàng khó lòng cười nổi khi nghe thấy lời Lâm Hạo nói.

- Không biết phụ tá trưởng đã nghe đến chuyện phía bắc Kinh Châu phản loạn không? Hai quận Tuyên Hóa và Thiên Đồng toàn bộ nâng cờ tạo phản, 7 triệu tín đồ Quang Minh thánh giáo còn dám vây công đại quân triều đình trong thành nữa.

- Còn có việc này sao?

Phụ tá trưởng theo bản năng định lên internet tìm thông tin liên quan, nhưng sau đó mới nhớ ra xe này chặn lại hệ thống thông tin lượng tử. Nhưng mới chỉ 7 triệu bách tính mà thôi, với Đại Tống không phải vấn đề lớn mới đúng? Đây chẳng qua là đám ô hợp, Đại Tống tùy tiện phái mấy trăm nghìn cấm quân là có thể trấn áp tiêu diệt.

Thiên Hương Thần Sứ nghe thấy tin này thì biến sắc, sao hai quận Tuyên Hóa và Thiên Đồng lại tạo phản? Không phải nàng đã ra lệnh cho cao tầng trong giáo trốn đi, tạm né mũi nhọn tránh đại quân càn quét của triều đình rồi sao?

- Ta điều tra được việc này rất không đúng, hẳn là có một thế lực khác khuấy lên phong vân, nhìn vị Thiên Hương Thần Sứ đang đứng đây cũng có thể thấy.

Lâm Duệ chỉ về hướng Thiên Hương Thần Sứ đang bị trói trong chiến giáp. Giờ Thiên Hương Thần Sứ đang bị bắt, thì là ai ra lệnh cho bách tính hai quận nâng cờ tạo phản chứ?

Phụ tá trưởng của tổng thống vẫn chưa hiểu ý nhưng vẫn chăm chú lắng nghe.

- Chúng ta giờ còn chưa biết mục đích của thế lực này, nhưng bọn họ làm như vậy lại để 9 vạn bách tính hai quận rơi vào cảnh phải chết.

Ánh mắt Lâm Duệ đầu sâu lo, một bộ thương dân trách trời:

- Vương Thành Hóa chỉ huy đội diệt ma của triều đình ở phía bắc Kinh Châu vừa xin ta hạ Đồ Ma Lệnh. Chuyện này còn đang bị ta đè xuống nhưng sớm muộn cũng sẽ đưa lên triều đình, 9 vạn bách tính này đã cách cái chết không xa, vào lúc này, thiên tử và ba vị thần sứ sẽ lý tàn khốc nhất đối với tín đồ Quang Minh thánh giáo. Ta cũng không muốn thấy bách tính vô tội chết dưới đao triều đình, mời phụ tá trưởng tiên sinh giúp một chút, dùng sức mạnh Liên Bang hóa giải kiếp nạn của họ. Nếu như ngươi làm được, Lâm mỗ nguyện ý hỗ trợ các vị hòa đàm, làm hết khả năng của mình.

Thiên Hương Thần Sứ nghe vậy mà sợ run, đầy khó tin nhìn Lâm Hạo. Nàng không ngờ cẩu quan triều đình này lại nghĩ vì bách tính như vậy.

Phụ tá trưởng James Bled nghe đến đây thì ánh mắt chăm chú, cũng thêm mấy phần kính trọng nhìn Lâm Hạo.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an