Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Đoàn trưởng Ảnh Sát Đoàn cười lạnh nói:
- Ta thấy là không chút sợ hãi! Thần Cung xem trọng kẻ này như vậy, gần như nâng hắn lên vị trí thái tử, rõ ràng là để kiềm chế thiên tử, lúc này sao lại để hắn vào chỗ nguy hiểm chứ?
Ánh mắt của hắn nhìn hướng Lạc Kinh, nói tiếp:
- Đông Vực Sâu hôm nay vừa tỉnh lại, hắn còn chưa ngủ a, nói không chừng giờ đang nhìn về phía này. Ta cho rằng trước khi Đông Vực Sâu ngủ lại, thân vương điện hạ làm việc vẫn nên cẩn thận là hơn.
Đoàn trưởng Ảnh Sát Đoàn sau đó quay đầu lại nhìn Thích Vô Cực, ánh mắt mang theo mấy phần âm lãnh.
Thích Vô Cực biết vị này là không muốn đánh nên bật cười nói:
- Ta không có ý kiến gì, chúng ta quả thật nên cẩn thận. Hơn nữa tiền vốn của chúng ta chỉ có từng đó, chịu không được tiêu pha bừa bãi. Trước khi Luyện Ngục cất binh khai chiến, chúng ta gây ra động tĩnh trên mặt đất có lớn thì cũng là vô ích.
Hắn thật ra cảm thấy Lâm Hạo nếu có ý định lấy thân làm mồi nhử dụ bọn họ ra tay thì không khỏi làm quá rõ ràng, quá gắng sức. Thần Đình vừa bàn bạc xong xuôi không quá năm canh giờ, người này đã vội vã dẫn binh lên phía bắc bình định rồi. Đây quả thật là dán nhãn lên trán, ta chính là cạm bẫy, các ngươi mau đến giết ta đi. Nhưng cũng rất khó nói, đối với hiểu biết của Thích Vô Cực về Đông Vực Sâu, tâm ý vị Thần này rất khó dò, khó mà đoán được. Có lẽ Lâm Hạo kia bản thân cũng không biết ý của Thần là gì.
Hơn nữa chính Thích Vô Cực hắn cũng không muốn đánh, từ khi chạy khỏi Đại Tống, hắn gần như đã mất tất cả, chỉ có một ít thuộc hạ trung thành trốn ra được. Thích Vô Cực giờ đang nỗ lực tích lũy lại thực lực, bồi dưỡng võ tu ma hóa dưới trợ giúp của Luyện Ngục, mấy tháng này thật vất vả mới bồi dưỡng được chút căn cơ, không thể hao tổn vô ích ở đây được.
Lúc này Thích Vô Cực bỗng nhíu mày lại, cảm giác đầu nao đau đớn kịch liệt, tựa như có vô số kim châm đâm vào đầu hắn, để cho hắn gần như rên rỉ thành tiếng. Hắn chỉ có thể cưỡng ép, đầy bực bội nắm chặt nắm đấm lại. Đây là hậu quả sau khi hắn chuyển thể trọng sinh, cũng không biết là có vấn đề ở khâu nào nữa, gần đây phát tác càng lúc càng nhiều, cảm giác đau đớn cũng thêm mãnh liệt.
Nam tử đầu rồng thở dài nói:
- Đáng tiếc! Kẻ này hành động quá quyết đoán, nếu cho ta thêm mấy ngày nữa, có thể bồi dưỡng được ít nhất 4000 yêu ma Hóa Long! Kẻ này nhiều lần phá hỏng đại sự của ta, đáng tiếc, đáng bực, đáng hận a!
Nguyên nhân chính là Lâm Hạo phát hiện bọn họ ăn mòn Trấn Ngục Quân làm mấy năm kinh doanh của hắn trôi theo nước chảy. Hắn chú ý đến thần sắc Thích Vô Cực, quay lại đầy quan tâm hỏi:
- Bệnh tình của Thích huynh lại tái phát sao? Bí pháp thần hồn chúng ta cung cấp chắc chắn không có vấn đề, Thích huynh cũng đã kiểm chứng rồi mà, liệu có phải là cơ thể thiên ma cung cấp có vấn đề?
Sắc mặt Thích Vô Cực dần khôi phục bình tĩnh:
- Rất có thể nhưng không có gì đáng ngại.
Hắn hoài nghi là bên Luyện Ngục nhưng nhỏ không nhịn sẽ làm hỏng việc lớn, ở Luyện Ngục có thứ hắn cần. Hơn nữa Trường Sinh Hội của thiên ma cũng đã hứa mời bác sĩ thực trang cao cấp nhất ra tay giúp hắn, phẫu thuật cấy thực trang thần tâm thông minh cho hắn. Một khi cấy thực trang này có thể giúp thần hồn hắn khôi phục bình thường.
Thích Vô Cực lẳng lặng nhìn Lâm Hạo, ánh mắt vô cùng âm độc:
- Lâm Hạo này không thể không diệt trừ. Nếu để người này hoàn thành hòa đàm giữa Đại Tống với thiên ma, áp lực lên Đông Vực Sâu sẽ giảm nhiều.
Nam tử đầu rồng cũng gật đầu, nhưng vào lúc này, hắn hơi biến sắc, nắm tay vào khoảng không trước mặt, vậy mà nắm ra một con chim xám đen ba chân. Nam tử đầu rồng vô cùng thành thạo thấy ra phong thư buộc ở chân chim, chốc lát sau, lông mày hắn nhíu chặt lại:
- Thành lập cảng, mở ra quan hệ ngoại giao với thiên ma?
Thích Vô Cực nghe vậy thì sững sờ:
- Thành lập cảng, quan hệ ngoại giao? Những lời này ý gì?
Nam tử đầu rồng sắc mặt âm trầm, đen kịt:
- Lâm Hạo đưa lên ý kiến với Thần, xin Thần chọn đất mở cảng, cho phép giao dịch cùng thiên ma, thu thuế giao dịch và xóa sạch buôn lậu với thiên ma. Còn nói thiên ma, thương nhân Đại Tống cần được cấp phép mới được vào cảng tiến hành giao dịch, ngoài ra Đại Tống và Liên Bang thiết lập đại sứ quán với nhau.
Thích Vô Cực nghe đến đây thì vô cùng kinh hãi:
- Điện hạ, nếu như sách lược này được áp dụng thì vô cùng bất lợi với Luyện Ngục ta, tuyệt không thể để bọn họ hoàn thành hiệp nghị được.
Hắn đã đoán được hợp pháp hóa giao dịch với thiên ma chỉ có một kết quả, đó là thuế thu của Đại Tống tăng nhiều, để Đại Tống nuôi được nhiều quân hơn! Không chỉ có vậy, Đại Tống còn thu được hợp kim, binh khí chiến tranh nhiều hơn, củng cố thêm quan hệ với thiên ma nữa. Ít nhất đám thương nhiên thiên ma được lợi sẽ không muốn xảy ra sự cố giữa Liên Bang và Đại Tống.
Nam tử đầu rồng ánh mắt càng thêm khó coi, Lâm Hạo này tuy ngoài miệng nói tuổi trẻ nông cạn nhưng ngôn từ vô cùng thấu hiểu ân tình, đa mưu túc trí! Kẻ này không chỉ chính xác nhận thấy thái độ của Đông Vực Sâu với thiên ma thay đổi, còn làm ra giấy phép giao thương để thiên tử và thần sứ thứ nhất ủng hộ, giảm thấp nhất lực cản. Tập trung mở cảng thương mại cũng có thể giảm chi phí quản lý, giảm hậu quả buôn lậu nữa.
Trong lòng Thích Vô Cực đầy khâm phục nhưng cũng thêm ghen ghét, để sát ý trong lòng hắn mạnh hơn. Tám trăm năm qua, không biết bao nhiêu chí sĩ yêu nước của Đại Tống muốn thúc đẩy hợp pháp hóa thương mại với thiên ma nhưng đều không được toại nguyện. Thần Cung và triều đình vẫn nắm chặt ý kiến bảo thủ không buông, thậm chí còn nhiều lần trách phạt nặng người dám đưa ra chủ kiến. Việc này thế mà lại hoàn thành trong tay Lâm Hạo, đương nhiên có một phần vì thời thế đã tới, nó là kết quả của thời cuộc đổi thay nhưng năng lực của Lâm Hạo cũng không thể khinh thường.
Nam tử đầu rồng nhìn về đoàn trưởng Ảnh Sát Đoàn, trong mắt ẩn chứa sát cơ:
- Ngươi đã biết từ trước?
Thiên ma có một pháp môn gọi là “thông tin lượng tử” có thể truyền tin tức trong nháy mắt. Người này còn cố ý không nói, thực chất là không muốn làm hắn tăng thêm sát ý, đưa ra quyết định tập kích Lâm Hạo ở đây.
Đoàn trưởng Ảnh Sát Đoàn vẫn giấu mặt trong mặt nạ, vẻ mặt âm trầm nhưng bình tĩnh nói:
- Ta đã sớm biết, vậy thì sao chứ? Ta không có nghĩa vụ phải chủ động báo cho ngươi biết. Nếu như điện hạ chuẩn bị liều lĩnh tập kích Lâm Hạo, liều mình có thể bị Đông Vực Sâu chụp chết thì xin thứ cho Ảnh Sát Đoàn không theo ngài được!
Vị thân vương Luyện Ngục này tuy nắm điểm yếu của hắn nhưng còn chưa đến mức để hắn biết là chỗ chết còn ngu xuẩn lao đầu vào.
Nam tử đầu rồng bình tĩnh nhìn đoàn trưởng Ảnh Sát Đoàn, hừ lạnh nói:
- Ta không hy vọng chuyện như này xảy ra lần nữa.
Giờ đã bỏ qua cơ hội tốt nhất, cao thủ Hóa Long dưới trướng Lâm Hạo đã vào thành, động tác của họ nhanh chóng, trong thời gian ngắn đã giết hơn 100 yêu ma cấp 6. Mấu chốt là không kịp chuẩn bị, đội ma quân Luyện Ngục của hắn còn cách đây bảy trăm dặm, muốn đến cũng cần tốn thời gian. Còn có đoàn trưởng Ảnh Sát Đoàn nữa, thái độ của đối phương vô cùng kháng cự làm nam tử đầu rồng không nắm chắc.
Đoàn trưởng Ảnh Sát Đoàn vẻ mặt thả lỏng, ngầm thở phào trong lòng:
- Nhưng Lâm Hạo này không thể không trừ, chỉ là không cần vội vã như vậy. Bên phía thiên ma, quyết sách chậm chạp, hiệu suất thấp, lực cản nội bộ rất mạnh. Tổng thống muốn hòa đàm cùng Đại Tống còn phải được nghị hội thiên ma biểu quyết thông qua điều kiện nữa, chúng ta cũng có thể tác động kéo dài thời gian, nghĩ biện pháp dây dưa đến khi tuyển cử của thiên ma bắt đầu. Còn về Lâm Hạo này, có thể đợi khi Đông Vực Sâu ngủ say thì chúng ta ra tay, đoán chừng 15 đến 20 ngày nữa. Theo ta được biết, thời gian Vực Sâu thức giấc dài nhất là 20 ngày.
Đoàn trưởng Ảnh Sát Đoàn híp mắt lại nói tiếp:
- Chúng ta cũng không cần ra tay ở Lạc Kinh, bỏ lỡ cơ hội lần này, chúng ta vẫn có thể tìm cách dẫn hắn ra. Đông Vực Sâu không phải lệnh cưỡng chế Lâm Hạo tìm về ba mảnh thần bi trong nửa năm sao? Chúng ta có thể mượn chuyện này bố trí cạm bẫy, dùng ba mảnh thần bi dẫn kẻ này ra khỏi Lạc Kinh, với Luyện Ngục các ngươi thì chuyện này hẳn là rất dễ nhỉ?
Nam tử đầu rồng nghe vậy thì cũng hiểu, trong tay họ dù không có mảnh thần bi nhưng nghe nói thứ này bắt nguồn từ Căn, ở sâu trong Luyện Ngục, muốn bắt chước khí tức mảnh thần bi thì với họ vẫn rất dễ dàng.
Dịch giả: bánh bao thịt ném chó, một đi không trở lại rồi :D
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an