Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Chừng 10 phút sau, Lâm Duệ thu đao vào vỏ, trở về xe bay. Chỉ vì trong khắp thành này, đã không còn yêu ma nào đáng giá hắn ra tay, từ cấp 6 trở lên cơ bản đều đã bị giết sạch.
Không lâu sau, Mộng Vi Vân cũng thu kiếm quay về xe bay. Trận chiến này, Mộng Vi Vân chém giết 22 yêu ma cấp 6 nhưng khi nàng quay về, sắc mặt hơi xám xịt, không có chút nào muốn khoe khoang chiến tích. Chiến tích của nàng kém xa Lâm Hạo, sư đệ của nàng tuy mới lên cấp 6 nhưng thiên phú huyết mạch quá mạnh, lại thêm vào thiên ma long giáp Thiên Chỉ, chiến lực đạt đến cấp 7 bậc đế, thực lực tổng hợp còn mạnh hơn nàng một chút. Hơn nữa đặc điểm võ đạo của Lâm Hạo để hắn nghiền ép đối thủ kém hơn mình, thường thường chỉ một đòn là phân thắng thua.
Thêm vào nàng chém giết yêu ma đều là loại dùng phương thức bi thảm nhất thức tỉnh. Mỗi lần nàng đều nhìn thấy hiện trường chế tạo yêu ma. Thậm chí có một chỗ yêu ma giả mạo thần quan của Quang Minh thánh giáo, giết sạch già trẻ một nhà mười ba người chỉ để kích thích một bé gái bọn chúng cho rằng có tư cách yêu ma hóa. Bọn họ còn chém giết ba mươi sáu đồng nam, đồng nữ để cô bé này khi thức tỉnh có đủ khí huyết, vừa thức tỉnh lên luôn cấp 7. Hình ảnh ở đó máu tanh vô cùng, làm nàng cũng không khỏi hơn run. Giờ nàng vẫn còn tức giận, thanh âm run run:
- Đám yêu ma này đúng là phát điên, phát rồ rồi!
Đáng hận là từ tình huống trong thành, rõ ràng có người phối hợp với yêu ma trong Luyện Ngục. Nàng quay lại nhìn Thiên Hương Thần Sứ, thanh âm đầy sát ý và chán ghét:
- Quả không hổ là ma giáo!
Thiên Hương Thần Sứ dù không thấy tình huống trong thành nhưng cũng có thể đoán được ít nhiều, nếu không có nội ứng trong Quang Minh thánh giáo, đám yêu ma Luyện Ngục không thể làm được như này trong thời gian ngắn. Nàng cũng không thể phản bác được gì, trong ánh mắt tràn đầy kinh sợ và nghi ngờ. Nàng không khỏi thầm nghĩ liệu Minh Vương có liên quan đến chuyện này không? Là hắn bán đứng phân đàn ở Lạc Kinh sao? Vì sao lại làm như vậy? Nàng thầm nghĩ tốt nhất là ngươi không liên quan đến chuyện này, nếu không dù ta hóa thành lệ quỷ cũng muốn kéo ngươi xuống Luyện Ngục.
Lúc này, Lâm Duệ đang hỏi thăm giới linh, câu trả lời của giới linh làm hắn hơi thất vọng.
Thông báo: điểm hồn lực của ngài không đủ, muốn phân tích kiếm khí cấp Trường Sinh trong Hộ Quốc Long Ấn cần tốn 600 nghìn điểm hồn lực.
Lâm Duệ lúc trước từng hỏi giới linh nhưng giới linh trả lời là sức mạnh Chiến Linh giới không đủ, xin dùng 200 nghìn điểm hồn lực chữa trị Chiến Linh giới đến độ hoàn thiện 40% trước đã. Lần này hắn chém giết gần 40 yêu ma cấp 6, còn có 4 yêu ma cấp 7 nữa, thu hoạch được gần 730 nghìn điểm, thừa đủ chữa trị Chiến Linh giới. Kết quả là chữa trị xong, Chiến Linh giới còn đòi thêm 600 nghìn điểm nữa mới phân tích được kiếm khí này. Nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của Lâm Duệ, dù sao sức mạnh Đông Vực Sâu để lại trong Hộ Quốc Long Ấn là cấp Trường Sinh.
Lâm Duệ sở dĩ muốn phân tích kiếm khí này là vì kiếm khí này dựa vào Hộ Quốc Long Ấn, căn cơ đến từ khí huyết của ba con chiến long cấp 10 – Trường Sinh! Về “lượng” thì kiếm khí này rất ít, nhưng “chất” lại rất cao, ví như dùng hợp kim cao cấp nhất chế tạo ra một cây kim vậy.
Lâm Duệ lúc đó nghĩ kiếm khí này là dựa vào sức mạnh Hộ Quốc Long Ấn, như vậy liệu hắn có thể phân tích, thậm chí là sao chép hay không? Dù sao Hộ Quốc Long Ấn có thể rút ra khí huyết từ chiến long trong Chiến Long Điện, theo lý thuyết, có thể vô hạn bổ sung. Hơn nữa ngoài Hộ Quốc Long Ấn ra, hắn còn có nguyên hạch Vực Sâu và nguyên chất Vực Sâu.
Lâm Duệ khẽ lắc đầu, tiếp tục hỏi thăm giới linh, hỏi xem có thể thôi diễn Huyết Thần Dực lên cấp 7 vượt đế hay không? Yêu cầu là Huyết Thần Dực có thể mô phỏng hóa hình chiến long, kết hợp cùng hình chiếu chiến long, để hình chiếu chiến long đảm nhiệm long hồn.
Huyết Thần Dực trước đó là bí thuật cấp 6 vượt đế, là thủ đoạn bảo mệnh của Lâm Hạo, có thể dùng huyết sát lực mô phỏng hóa chiến long nhưng hắn trước đó có thể triệu hoán hình chiếu của ba con chiến long cấp 10 nên trước giờ không dùng đến. Giờ hắn đã đến cấp 6, đã có chiến long của mình, việc dùng huyết sát lực mô phỏng chiến long biến thành gân gà. Vì thế Lâm Duệ nghĩ đến dùng bí thuật huyết sát này kết hợp với hình chiếu chiến long, tăng lên chiến lực cho hình chiếu chiến long hắn gọi ra. Hình chiếu chiến long nếu có thêm huyết sát lực “khoác ngoài” thì không còn là thân thể hư ảo nữa, có thể tăng mạnh lực lượng của chúng.
Thông báo: Thôi diễn Huyết Thần Dực lên cấp 7 vượt đế cần tốn 100 nghìn điểm hồn lực.
Lâm Duệ hai mắt sáng lên, lập tức chọn đổi. Thần hồn của hắn sau đó như hóa thành siêu toán đỉnh cấp, rút ra toàn bộ tri thức liên quan trong thiên địa, tiến hành thôi diễn.
"Không đúng!" Lâm Duệ bỗng giật mình phát hiện, hắn không phải rút ra tin tức liên quan từ thiên địa mà là từ “màn trời” và “Căn”. Những kiến thức này ở ngay trong “màn trời” và “Căn”, sau đó hòa vào thần hồn hắn.
Lâm Duệ càng thêm kinh ngạc nhìn Chiến Linh giới trên ngón tay, rồi lại nhìn xuống dưới đất, ánh mắt của hắn như có thể nhìn xuyên mặt bất, nhìn thấy “Căn” nằm sâu trong Luyện Ngục. Như vậy chiếc nhẫn trên tay hắn rất có thể cũng giống như Vực Sâu Thần Bi, liên quan đến “màn trời” và “Căn” sao?
Tâm tình Lâm Duệ không khỏi trập trùng như sóng biển, hồi lâu cũng khó bình tĩnh lại, cho đến khi sư tỷ Mộng Vi Vân gọi hắn, hắn mới giật mình tỉnh lại.
- Sư đệ, tình huống nội thành đã xử lý gần xong, binh quý thần tốc, giờ chúng ta mau chóng xuất phát tới quận Tuyên Hóa thôi.
Trong mắt Mộng Vi Vân vẫn có tia lo lắng, giờ quận Tuyên Hóa chắc chắn đã thu được tin tức, Mộng Vi Vân lo lắng yêu ma ở đó có thể sẽ mất khống chế, tùy ý giết hại bách tính. Bọn họ giờ kéo dài thêm phút giây nào, sẽ có thêm bách tính chết trên tay yêu ma.
Lâm Duệ khẽ gật đầu, phân phó với Vương Thành Hóa còn ở trên tường thành phía xa.
- Vương đại nhân, mời ngươi lưu lại cùng một ngàn cao thủ Hóa Long dưới trướng, cẩn thận đề phòng, chớ để yêu ma Luyện Ngục thừa cơ.
Vương Thành Hóa quay người lại, chắp tay với Lâm Duệ:
- Hạ quan lĩnh mệnh! Quận thành này do ta trấn thủ, không xảy ra chuyện gì được.
Vương Thành Hóa sắc mặt hơi trầm trọng, khẽ nhắc nhở:
- Trấn Quốc Hầu vẫn nên cẩn thận, ta ẩn ẩn cảm thấy gần đây có cao thủ thực lực mạnh mẽ mai phục.
- Vương đại nhân yên tâm, ta hiểu được.
Lâm Duệ với thần tâm thông minh cũng cảm giác được, hắn hơi phất tay sau đó truyền lệnh, chỉ năm phút sau, thuộc hạ khắp thành quay về, đoàn đội lập tức chạy hướng quận Tuyên Hóa. Quận Tuyên Hóa rất gần quận Thiên Đồng, chỉ cách 1500 dặm, bọn họ dùng xe bay và phi thuyền chỉ mười phút sau là đến.
Đúng như Mộng Vi Vân dự đoán, đám yêu ma giờ đang điên cuồng giết chóc, để thu được thêm khí huyết, tăng lên chiến lực. Nhưng nằm ngoài dự đoán của nàng là đám yêu ma Luyện Ngục giả dạng “thần quan” không rút đi, mà vẫn ở lại trong thành, vừa tăng cường chế tạo yêu ma, vừa điều khiển chiến đấu.
Mộng Vi Vân âm thầm kinh hãi, ý thức đám yêu ma Luyện Ngục còn chưa buông bỏ ý định tập kích Lâm Hạo, định dùng mấy trăm yêu ma cấp 6 trong thành va vào bọn họ tìm kiếm cơ hội ra tay.
Lâm Duệ vẫn không chút do dự hạ lệnh toàn lực tiến công. Hắn biết mình chỉ cần hơi chần chừ là sẽ bị đối phương nhìn ra hư thực. Có thể Thần cũng có ý định dụ địch thật nhưng vấn đề là Lâm Duệ không hiểu rõ ý của Đông Vực Sâu, nhiệm vụ của hắn chỉ là bình định mà thôi, như vậy hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất dẹp yên phản loạn ở hai quận này.
Chiến sự hơi gian khổ, chừng hai khắc sau, Lâm Duệ mang theo một thân huyết sát khí quay về xe bay. Khi hắn dừng lại ở xe bay, hơi cảm ứng, phát hiện khí tức mấy vị cao thủ đỉnh cấp đã biến mất. Đám yêu ma Luyện Ngục này cuối cùng vẫn không có dũng khí hiện thận đánh một trận.
Mộng Vi Vân giờ cũng về lại xe bay:
- Bọn họ đã rút lui.
Trên người nàng cũng nồng nặc mùi máu tanh, ở bờ vai còn có một vết thương nhỏ. Nàng đầy khâm phục nhìn Lâm Hạo:
- Thực lực và khí phách của sư đệ thật kinh người, đúng là trí dũng vẹn toàn!
"Giống như khi còn ở quận Vọng Thành vậy."
Lâm Duệ nghe vậy bật cười nói:
- Ta đoán trong tay họ thực lực có hạn, phải chờ Luyện Ngục khởi binh đã, giờ không dám tùy tiện tiêu xài.
Hắn thu đao vào vỏ, tay nắm ấn quyết, tạo thành thuật pháp long giai, ngăn cách với xung quanh.
Lâm Duệ thần sắc trầm trọng hỏi thử:
- Sư tỷ, ta có một việc vô cùng quan trọng, muốn tìm cơ hội nói với sư tỷ. Sư tỷ không biết có hứng thú với thuốc và thực trang của thiên ma không, có dám mạo hiểm thử dò đường thay cho sư tôn không?
Mộng Vi Vân con ngươi hơi mở lớn, đầy kinh ngạc hỏi lại:
- Hả, dò đường cho sư tôn là sao?
Lâm Duệ híp mắt lại, nhìn về phương xa:
- Ta tìm được một đầu mối đáng tin, có thể cung cấp thuốc, thực trang cao cấp nhất, còn có cả bác sĩ phẫu thuật đỉnh cấp nữa. Sư tôn không tin tưởng con đường này nhưng ta cảm thấy có thể tin được, không biết sư tỷ có dám thử một lần không?
Mộng Vi Vân khi nghe mấy câu đầu thì mắt hơi sáng lên, thể hiện khát vọng mãnh liệt. Nhưng khi nghe đến mấy câu cuối thì nàng rơi vào trầm tư.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an