Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ không biết rằng, khi hắn giải phẫu cho sư tỷ Mộng Vi Vân của mình, cũng ở một ngọn núi trong dãy núi Tứ Điều Sơn, Thiên Hương Thần Sứ chậm rãi mở mắt ra, nhìn về mặt trời đang dần lặn xuống, còn có Vô Địch Pháp Vương sừng sững đón ánh hoàng hôn trước mặt nữa. Ánh mắt của nàng rất phức tạp, có kiêng kị, có khó hiểu, có cảnh giác, có bội phục… đủ loại cảm xúc đan xen.
Vô Địch Pháp Vương sinh ra cảm ứng, quay lại nhìn về Thiên Hương Thần Sứ:
- Thương thế của ngươi giờ đã khỏi hẳn, nhưng cần thời gian điều dưỡng lại nguyên khí. Ta đã thực hiện lời hứa của mình, giờ đến lượt ngươi, nói đi, Ân Thiên Thu đang ở đâu?
Thiên Hương Thần Sứ vô ý thức nhíu mày lại:
- Ngươi muốn tìm Minh Vương làm gì? Ta vẫn là câu nói cũ, tư lịch của ngươi trong giáo không đủ, không nên vọng tưởng làm Minh Vương, nhất là dùng thủ đoạn phi thường, làm vậy tam trụ ngũ sứ thất vương sẽ không phục ngươi. Các phân hội và giáo chúng cũng sẽ chất vấn tổng hội, đến lúc đó thánh giáo sẽ gặp nguy hiểm phân liệt.
- Như vậy Ân Thiên Thu có để các ngươi tâm phục khẩu phục không?
Vô Địch Pháp Vương khẽ cười lạnh, phẩy tay áo nói:
- Lý mỗ muốn làm gì không liên quan đến ngươi, ngươi tuân thủ hứa hẹn của mình là được.
Thiên Hương Thần Sứ không khỏi thở dài:
- Ta không biết Minh Vương ở đâu nhưng ta biết thời gian gần đây, hắn thường xuyên sử dụng thánh lôi kiếp hỏa, rút ra thần lực trong đó.
Vô Địch Pháp Vương nghe vậy thì tức sùi bọt mép, ánh mắt sắc bén như đao, nhưng khi nghe đến câu cuối, Vô Địch Pháp Vương như hiểu ra, nghiêng đầu nhìn Thiên Hương Thần Sứ:
- Ý của ngươi là ngươi có thể thông qua thánh lôi kiếp hỏa tìm thấy Ân Thiên Thu?
- Đúng vậy! Ta ngày xưa là thiên nữ thị hỏa, có bí pháp khóa chặt hướng đi thần lực của thánh lôi kiếp hỏa.
Thiên Hương Thần Sứ khẽ gật đầu nói tiếp:
- Nhưng điều kiện đầu tiên là chúng ta phải về tổng đàn, ta mới thi thuật được với thánh lôi kiếp hỏa.
Vô Địch Pháp Vương khẽ nhíu mày, hơi nảy sinh nghi ngờ nhìn Thiên Hương Thần Sứ, nàng vung tay lên, một tấm da chiến long cấp 9 xuất hiện trước mặt Thiên Hương Thần Sứ.
- Không cần phiền toái như vậy, ngươi thi triển thuật pháp trên tấm da chiến long này là được, ta sẽ cử người đưa nó đến tổng đàn, thi triển với bản thể thánh lôi kiếp hỏa.
Vô Địch Pháp Vương chắp tay sau lưng, thanh âm chắc nịch:
- Trước khi tìm thấy Ân Thiên Thu, ta sẽ không để ngươi rời đi đâu.
Thiên Hương Thần Sứ không khỏi hơi thất vọng, đồng thời nảy sinh kinh ngạc trong lòng. Vô Địch Pháp Vương đã thẩm thấu vào tổng đàn đến mức này rồi sao? Mà nàng chắc chắn giết chết được giáo chủ sao?
Minh Vương Ân Thiên Thu được Vạn Tâm lão nhân dẫn dắt, kế vị đã được 12 năm, ngoại giới phổ biến đánh giá vị Minh Vương này tích lũy không đủ, mới chỉ miễn cưỡng chạm đến mốc thần sứ. Nhưng dù sao vị này cũng có quyền sử dụng thánh khí chí cao thánh lôi kiếp hỏa, chiến lực thực tế hơn xa cấp Trường Sinh! Dù vị này mới bị Đông Vực Sâu đánh trọng thương thì chỉnh thể chiến lực vẫn hơn đại đa thần sứ. Vô Địch Pháp Vương lấy đâu ra sức mạnh, tự tin có thể phân sinh tử với Minh Vương Ân Thiên Thu chứ?
….
Khi Mộng Vi Vân tỉnh lại, hai mắt mờ mịt không tiêu cự nhìn quanh.
Nàng phát hiện bản thân trong một phòng kim loại dạng hộp, vách tường là hợp kim trắng, bên trong vô cùng đơn giản, cả không gian rộng lớn chỉ có một cái giường và một bàn trà. Lâm Hạo đang ngồi trên ghế, lật xem một quyển sách cổ. Nàng lập tức tỉnh lại, cả người bật dậy.
Lâm Duệ quay lại thấy cảnh này thì khẽ nhướng mày, thầm nghĩ rất tốt, lại tiết kiệm được một khoang phẫu thuật đỉnh cấp, cả mấy trăm triệu.
Mộng Vi Vân ngạc nhiên nhìn Lâm Hạo bên cạnh rồi lấy lại tinh thần:
- Đây là? Ta phẫu thuật xong rồi sao?
Nàng sờ lên thân thể mình, phát hiện hoàn hảo, chỉ là không mặc quần áo, chỉ phủ một tầng chăn mỏng bên trên.
Mộng Vi Vân hơi cười tự giễu dùng chăn mỏng bao lại cơ thể, nàng nghe nói có những võ tu giang hồ bị lời ngon ngọt của thiên ma mê hoặc, bị lừa vào phòng phẫu thuật thực trang sau đó bị người gây mê, chém thành chục mảnh, lục phủ ngũ tạng bị lấy hết. Nhưng nàng có sư đệ nhìn chằm chằm ở bên cạnh, sao có thể xuất hiện tình huống hỏng bét như vậy được chứ?
- Năm canh giờ trước sư tỷ đã phẫu thuật xong, nhưng vẫn ngủ say đến giờ, chiến long của sư tỷ mới phẫu thuật xong, cần một thời gian nữa mới tỉnh lại được.
Lâm Duệ nhìn động tác của Mộng Vi Vân thì thầm nghĩ ta đã sớm thấy hết rồi, còn sờ hết từ ngoài vào trong rồi ấy chứ. Hắn cất quyển sách cổ đi:
- Ngươi thử cảm ứng xem, xem có chỗ nào khó chịu không, để ta bảo Lâm tổng mời giáo sư Tư Mã Lâm điều chỉnh lại cho.
Lâm Duệ rất có niềm tin với kỹ thuật giải phẫu của mình nhưng không thể không cẩn thận.
Mộng Vi Vân nghe vậy thì nhắm mắt cảm ứng, ánh mắt dần vui mừng. Nàng cảm giác được những thứ mới trong cơ thể mình, phân bổ toàn thân. Cái gọi là thực trang, tuy là vật bên ngoài nhưng lại kết hợp sâu với thân thể nàng, vô cùng cân đối, không có chút cảm giác khó chịu nào. Trong đó có một thực trang là “cực thiên hạn đạo”, phối hợp với cực hạn tâm nguyên của nàng, giúp chân khí, huyết nguyên, khái niệm, thần thức của nàng thêm một bước phân cực, đồng thời có thể hạn chế của người khác. Nàng hơi thi triển, lập tức có một màn tinh thần lực màu xám nhạt kéo dài đến tận vách tường hợp kim.
Trong cơ thể nàng có những hạt bụi vô cùng nhỏ, hắn là người máy nano. Theo ý niệm của nàng, những người máy nano này như giáp trụ bao lấy toàn thân nàng, còn có một phần ẩn dưới da, nhập vào máu thịt, tăng thêm sức mạnh thân thể, năng lực chống chịu, tốc độ cho nàng. Không chỉ có vậy, những người máy này cũng giúp nàng trị thương, trước đó Phí Vân Lai kia là dựa vào thứ này, kéo dài khôi phục đánh với nàng. Chỉ cần không phải vết thương trí mạng, không có quá nhiều võ ý lưu lại, vết thương của Phí Vân Lai có thể khép lại rất nhanh, Mộng Vi Vân vẫn một mực thèm muốn năng lực này.
Mộng Vi Vân hơi thử vận chuyển thực trang, kiểm nghiệm năng lực thiên phú thực trang mang đến, ý mừng trên mặt thêm đậm.
- Vì sao ta cảm giác Chiến Thần và Thiên Trụ của ta mạnh hơn bộ của Phí Vân Lai ta từng giao thủ?
Thật ra hiệu quả thực trang còn tốt hơn tưởng tượng của nàng. Nàng vận dụng hoàn toàn thông soát, không chút trì trệ, cũng không thấy trong cơ thể có thiếu sót gì, ít nhất tất cả ngóc ngách trên cơ thể nàng đều đã kiểm tra nhưng không thấy gì. Đương nhiên, để đề phòng vạn nhất, nàng sẽ nhanh chóng thức tỉnh sức mạnh huyết mạch tương ứng, sau đó loại bỏ những vật bên ngoài này.
Lâm Duệ nhịn không được bật cười nói:
- Đây là đương nhiên, Lâm tổng từng nói đây là thực trang cấp 8 do đoàn đội của hắn nghiên cứu ra, đánh giá 8SSS đấy, tiêu tốn rất nhiều, đương nhiên phải hơn của Phí Vân Lai rồi.
Lâm Duệ thầm nghĩ lúc ngươi gặp Phí Vân Lai thì hắn đang nghèo rớt, lại còn phải ra vẻ cao thủ, mua biệt thự, siêu xe nữa… Lúc đó hắn mua được thứ gì tốt chứ? Cũng không mời được bác sĩ thực trang đỉnh cấp nhất nữa.
Cho dù là bây giờ, thực trang trên người Phí Vân Lai cũng không phải loại đỉnh cấp. Không phải Lâm Duệ đối đãi khác biệt, mà là Phí Vân Lai đang chờ mong thực trang kiểu mới. Phí Vân Lai vì thế đã nợ hắn 10 tỷ tiền không lãi suất, cũng không biết bao giờ tên này mới trả hết được đây.
Mộng Vi Vân nghe vậy thì hơi híp mắt, thầm nghĩ Lâm tổng này lai lịch như nào, sao nuôi được đội ngũ nghiên cứu, chế tạo thực trang đỉnh cấp như vậy? Nhưng nàng qua một vài con đường biết được tình huống của công ty dược Duệ Phương, đó là công ty mỹ phẩm hàng đầu Liên Bang. Ngoài ra, theo như Lâm Hạo nói, người này ở một mức độ nào đó có thể coi như “huynh đệ sinh tử” của Lâm Hạo, hai người từng vì một chuyện mà có giao tình sinh tử, đáng giá tín nhiệm.
Mộng Vi Vân hơi lắc đầu, ánh mắt âm u nhìn Lâm Duệ:
- Hiệu quả không tệ lắm! Nhưng ta muốn diễn luyện một phen, ở đây có chỗ luyện võ không? Sư đệ có thể bồi luyện giúp ta không?
Lúc trước trong trận bình định Kinh Châu, Mộng Vi Vân đã phát hiện thực lực của Lâm Hạo vô cùng kinh khủng! Dù Lâm Hạo thấp hơn nàng một cấp nhưng tên này dù không dùng Thiên Chỉ, thực lực cũng không kém hơn nàng là bao, thậm chí nàng hoài nghi hắn còn lưu lực rất nhiều.
Mộng Vi Vân giờ rất muốn thấy thực lực thật sự của Lâm Hạo, hơn nữa muốn thử thực trang mới thì nàng cũng phải giao chiến với đối thủ xứng tầm.
Lâm Duệ không thể từ chối, hắn làm bộ gọi cho Tiết Lăng Tuyết, để Tiết Lăng Tuyết dẫn bọn họ đến phòng luyện võ.
Lúc này, Mộng Vi Vân uống nước nhớ đến nguồn nói:
- Đúng rồi, giáo sư Tư Mã đâu rồi, ta muốn cảm ơn hắn.
- Hắn sau khi thực hiện giải phẫu xong thì vội rời đi rồi, hắn nói đang làm thí nghiệm quan trọng.
Lâm Duệ hơi lắc đầu nói:
- Nhưng hắn và Lâm tổng đã chuẩn bị chút thuốc cho ngươi, là ba mươi lọ. Giờ năng lực huyết mạch của ngươi đã rất mạnh, đạt đến trình độ cao nhất cấp 7 vượt đế, nhưng tố chất thân thể và tinh thần lực không theo kịp, chưa được khai thác hết tiềm năng. Nhưng chỉ cần ngươi làm theo lời dặn của hắn, theo trình tự dùng thuốc, hẳn là trong vòng một tháng, kích thích tiềm lực thân thể đến cực hạn, chiến lực chỉnh thể tăng 50%.
Thật ra Tư Mã Lâm đã sớm rời đi sau khi gây mê cho Mộng Vi Vân và chiến long của nàng, giờ thời gian của hắn rất quý giá thật.
Lâm Duệ còn chưa nói xong thì nghe thấy một thanh âm vang lên ở phía trước.
Lúc này xe nội bộ vừa lúc đi qua cửa lớn căn cứ, cũng vừa hay, một nhóm người đang từ bên ngoài đi vào, đó là Cung Hoành Đao, Vương Thiên Vũ và Phí Vân Lai, còn có hộ pháp ma của Phí Vân Lai nữa.
Lúc này, Phí Vân Lai đang nói:
- Lão Vương ngươi xem thường ta rồi, lần trước ta thua Mộng Vi Vân là thua ở thiên phú sao? Nhầm, đó là thua ở tiền! Ta lúc đó nếu có một bộ chiến giáp khá một chút thì chắc chắn không thua. Đợi sau này ta lên cấp 9, đổi một thân thực trang đỉnh cấp, sớm muộn tìm về mặt mũi, dù nàng có là của boss…
Phí Vân Lai nói đến đây thì im bặt, trố mắt nhìn Mộng Vi Vân đang trên xe nội bộ đi ra.
Mộng Vi Vân cũng híp mắt lại, ánh mắt dần sắc bén nhìn đối phương.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an