Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
- Chị trước khi tới đây đã nói chuyện riêng với Quan Tất Nhiên, trợ lý của Phương Khổng Phương.
Dư Phỉ Thúy hai tay đặt lên gối nói:
- Hắn nói là kinh doanh nhìn lợi ích, hiện tại đúng là Lâm tổng mang đến lợi ích to lớn cho tập đoàn Thiên Lam nhưng bản thân Lâm tổng giờ cũng gặp mối nguy hiểm rất lớn, phía tập đoàn cho rằng sẽ phải tốn tài nguyên rất nhiều mới bảo vệ hắn được. Phương tổng, chị đã xem điều khoản cụ thể, điều kiện của họ vô cùng hà khắc, 3% cổ phần này có đến nửa là cổ phần khích lệ, yêu cầu trong hai năm, Lâm tổng phải đạt được điều kiện bọn họ đưa ra thì mới giao ra. Sau khi ký, mỗi năm Lâm tổng phải livestream bán hàng 100 lần, mỗi lần không thể ít hơn 2 tiếng, bán ít nhất ba loại thực trang khác nhau.
- Hóa ra là vậy.
Phương Nhiễm Nhiễm khẽ nở nụ cười chế giễu:
- Vậy không cần trả lời. Nếu sau khi thi đấu võ đạo xã đoàn xong mà họ còn chưa đưa ra phương án mới thì trực tiếp chấm dứt hợp đồng. Lúc đó Tiểu Duệ cũng sẽ tốt nghiệp đại học Minh Đức.
Có 3% mà thôi, mà để Tiểu Duệ làm trâu làm ngựa cho tập đoàn Thiên Lamm sao? Vậy chờ xem, chẳng bằng bọn họ phát triển công ty dược Duệ Phương rồi thu mua lại tập đoàn Thiên Lam còn hơn.
Dư Phỉ Thúy hơi gật đầu nói:
- Ngoài ra, Quan Tất Nhiên cũng nói cho chị biết, vợ kế của cha em, Đằng Tố Phương có cài một người quản lý vào tập đoàn Thiên Lam, người này gần đây một mực chú ý hành tung của Lâm tổng. Có thể nàng ta và gia tộc nàng ta đã có ý kiến với em và Lâm tổng. Chị còn nhận được phương án cụ thể chia tách công ty từ hắn, đã gửi sang cho em rồi đấy.
Phương Nhiễm Nhiễm nhướng mày lên, nàng đương nhiên không cho rằng Quan Tất Nhiên phản bội Phương gia. Người này vô cùng trung thành với Phương Khổng Phương, vì thế hành động của đối phương là do Phương Khổng Phương sai khiến.
- Nữ nhân ngu xuẩn!
Phương Nhiễm Nhiễm đi tới bên cửa kính xe, ánh mắt lạnh lùng nhìn đường xá bên ngoài:
- Xem ra cái chết của Alta Devonshire còn chưa đủ chấn nhiếp bọn họ. Yên tâm đi chị Phỉ Thúy, chúng ta có đủ sức mạnh ứng chiến! Ngoài ra công việc của chị cũng nên thay đổi một chút, sau khi kết thúc thi đấu võ đạo xã đoàn, em mong chị về công ty dược Duệ Phương nhận chức. Nghiệp vụ ở đó càng lúc càng lớn, em và Tiểu Duệ cần một người đáng tin quản lý giúp.
Ánh mắt Dư Phỉ Thúy hơi chăm chú lại. Nàng nghe ra ngữ khí Phương Nhiễm Nhiễm tràn đầy tự tin, Phương Nhiễm Nhiễm và Lâm Duệ bây giờ không chỉ có sản nghiệp công ty dược Duệ Phương, còn có đảng Quang Minh Trận Tuyến nữa. Hiện tại bên ngoài dự đoán là đảng Quang Minh Trận Tuyến sẽ thu được 7 đến 9 ghế nghị viên quốc hội. Phương Nhiễm Nhiễm còn chưa chịu dừng lại, vẫn đang dùng tiền đập vào truyền thông, tham gia đủ loại hoạt động từ thiện, mở rộng bản đồ chính trị.
Dư Phỉ Thúy bật cười nói:
- Vấn đề về hiệp hội võ đạo không lớn, có Lâm tổng làm định hải thần châm, chúng ta sẽ không thua đâu. Triệu Ngạn và Nạp Lan Uy cũng đang nỗ lực, sẽ dốc toàn lực để Lâm tổng đỡ phải ra trận, nhưng còn em…
Dư Phỉ Thúy nhìn Phương Nhiễm Nhiễm, khẽ lắc đầu:
- Từ khi bắt đầu vận động tranh cử đến giờ, hình như em không chuyên chú tập võ nhỉ? Đừng để đến lúc đó mất mặt xấu hổ đấy.
Phương Nhiễm Nhiễm bật cười lớn, trảo về hư không, sức mạnh khái niệm tụ tập trong lòng bàn tay nàng:
- Em á? Yên tâm đi chị Phỉ Thúy. Sư tôn đã chọn cho em đường tắt tu hành võ đạo, thích hợp em nhất. Tranh cử cũng là một phần con đường tu hành của em, đảm bảo không làm gánh nặng của đội đâu.
“Tiên Kiếm” Thạch Yên đã từng khuyên nàng, để nàng mau chóng nắm giữ sức mạnh khái niệm. Thật ra nàng đã sớm nắm giữ rồi, chỉ là lúc đó chưa thể sử dụng mà thôi.
Dư Phỉ Thúy nhìn cảnh tượng trong lòng bàn tay Phương Nhiễm Nhiễm, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc. Nàng nhận ra sức mạnh hai khái niệm trong đó, đều là sức mạnh quan trọng của Bích Huyết Thiên Tôn: là đan tâm và chúng chí! (trung thành và ý chí thiên hạ)
Trung thành không đổi! Trên dưới đồng lòng!
Phương Nhiễm Nhiễm lúc này lại rơi vào suy tư, nàng thật ra cũng đã nghĩ đến. Nếu kẻ địch muốn ra tay với nàng và Lâm Duệ, thì cơ hội tốt nhất chính là trong lúc thi đấu võ đạo xã đoàn! Bảy ngày nữa là sẽ bắt đầu thi đấu võ đạo xã đoàn tranh giải, lúc đó bọn họ sẽ theo tinh hạm đến Võ Đạo Cung, dùng chín ngày để tranh đấu, theo thể thức đấu loại tàn khốc, chọn ra người thắng cuối cùng.
Võ Đạo Cung là một tinh hạm siêu cấp trong vũ trụ. Đó là chiến hạm cấp độ “vũ trụ gia viên” thứ hai sau thủ đổ của Liên Bang. Hiện tại Võ Đạo Cung và thủ đô giống nhau, chỉ có một ít quân đội đóng giữ, còn lại đại đa khu vực để trống, để chuẩn bị khi nguy cấp có thể chở được nhiều dân chúng nhất, nhanh chóng rời xa Thiên Cực tinh. Dù là Lệnh Hồ gia, hay là Lâm Duệ, sức mạnh trong Võ Đạo Cung đều vô cùng yếu. Phương Nhiễm Nhiễm đoán Lệnh Hồ Minh Đức và Lâm Duệ cũng biết điều này, như vậy bọn họ sẽ ứng phó ra sao?
….
Cùng lúc đó, Phương Hiến Chính đang đi ra khỏi tòa nhà nghị viên, dưới sự bảo vệ của đoàn hộ vệ, từng bước đi về hướng cao ốc văn phòng ngay bên cạnh.
Ở bên góc đường, Phương Hiến Chính trông thấy một ông lão tóc trắng phơ, hốc mắt sâu, sống mũi cao, rõ ràng là hỗn huyết Trung Tây. Đó là cha vợ hắn, phó hội trưởng ủy ban xây dượng Đằng Thiên Lý. Vị này còn là võ giả cấp 9 bậc hoàng, dù Đằng Thiên Lý rất tự giác không nhận danh hiệu nghị viên vinh dự quốc hội nhưng thông qua tuyển cử, được làm nghị viên dân tuyển.
Ông già này khi thấy Phương Hiến Chính đi ra thì dẫn theo một đám tùy tùng, đi vào con đường bên cạnh. Thần sắc Phương Hiến Chính có chút bất đắc dĩ, không quá tình nguyện nhưng vẫn đi theo. Không lâu sau, hai người ngồi xuống đối diện với nhau trong một quán café công chức.
- Cha nghe Tố Phương nói, thời gian gần đây con vẫn ngầm triệu tập sức mạnh, bao gồm tư quân, công ty dị thể, minh hữu chính trị, và các cao thủ con lung lạc được, đây là định làm gì?
Đằng Thiên Lý chăm chú nhìn Phương Hiến Chính, ánh mắt nguy hiểm sắc bén:
- Nếu là chuyện kia, cha khuyên con không nên làm vậy. Một vài người nhờ cha nhắn với con, họ hy vọng con hiểu rõ lực lượng của họ.
Trên bàn café, nháy mắt hiện ra một danh sách hai mười chín công ty và cơ quan. Mấy vị trợ lý của Phương Hiến Chính ở bên cạnh khi xem xong thì không khỏi giật mình, trong đó có chín công ty hơn chục ngàn tỷ, còn lại là cơ quan từ thiện nổi tiếng, hoặc là bè cánh chính đảng, nghị viên quốc hội mạnh mẽ.
- Cha à, Nhiễm Nhiễm là con gái con, là thành viên Phương gia, cha định bảo con ngồi yên không để ý đến sao?
Phương Hiến Chính không thèm nhìn danh sách hiện ra, thần sắc thờ ơ bưng lên chén café, đối mặt với Đằng Thiên Lý:
- Phương Hiến Chính con muốn làm gì còn chưa đến lượt người khác xen vào.
Đằng Thiên Lý nghe vậy thì cười lạnh, người không biết chuyện, nghe được những lời này còn tưởng Phương Hiến Chính là nam tử trọng tình trọng nghĩa a. Nhưng Phương Hiến Chính cũng là một mối lo, tuy người này mới cấp 8 vượt hoàng, nhưng thông qua đủ loại thủ đoạn, đan thành một mạng lưới lợi ích khổng lồ, lôi kéo khá nhiều cao thủ cấp 8, cấp 9 và rất nhiều minh hữu. Nếu như vị này nhất quyết nhúng tay, phần thắng của họ sẽ giảm mạnh. Dù cho vị này chỉ triệu tập vũ lực, ngồi yên quan sát thì cũng sẽ kiềm chế lại một phần sức mạnh của các công ty dược.
- Cha thấy con vẫn chưa hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc. Các công ty dược này nắm chắc phần thắng, đảng Quang Minh Trận Tuyến cũng đụng chạm đến lợi ích quan trọng của họ.
Đằng Thiên Lý cười lạnh nói:
- Bọn họ đồng ý giao ra 5% cổ phần cho con, để đánh đổi Phương Hiến Chính con không nhúng tay.
- 5% thôi sao? Để cho con ngồi yên nhìn cánh tay của mình bị chém xuống à?
Phương Hiến Chính cười mỉm nói:
- Con nhắc lại, Phương Hiến Chính con muốn làm gì còn chưa đến lượt người khác xen vào, cha vợ à.
Hắn nói xong mấy chữ cuối cùng, ánh mắt thêm sắc bén, mái tóc không gió mà bay, như một con sư tử đứng đón gió vậy.
Đằng Thiên Lý không khỏi nhíu mày, ánh mắt đầy kinh ngạc. Đây là lần đầu hắn cảm nhận được uy thế của Phương Hiến Chính, một ý nghĩ bật lên trong đầu hắn, tên này cánh cứng rồi sao? Nhớ lại 14 năm trước, người này khi mới ngồi vào ghế phó hội trưởng ủy ban an toàn quốc thổ, hắn một mực cúi đầu nghe lời mà. Nhưng quả thật, 14 năm tích lũy ở ủy ban an toàn quốc thổ, giờ thế lực trong tay Phương Hiến Chính đã khác xa trước kia.
- Phương Hiến Chính, con còn không biết, những công ty dược này tổn thất nặng nề ở Thiên Cực tinh, bọn họ giờ như sói đói bị thương, vô cùng nguy hiểm.
Đằng Thiên Lý sắc mặt hòa hoãn lại, lắc đầu đầy khuyên nhủ:
- Thật ra nếu con muốn bảo vệ Nhiễm Nhiễm thì còn một lựa chọn nữa, đấy là tập đoàn Thiên Lam và công ty xây dựng Đằng Gia đứng ra thu mua lại công ty dược Duệ Phương. Theo như cha được biết, Phương Nhiễm Nhiễm có 40% cổ phần ở công ty dược Duệ Phương.
Với sức mạnh Đằng gia và Phương gia, đủ để thủ được cơ nghiệp đó.
Phương Hiến Chính khẽ lắc đầu, đầy khác thường nhìn ra cửa sổ:
- Cha hẳn là nghe được câu hổ dữ không ăn thịt con rồi nhỉ?
Đằng Thiên Lý nghe vậy biến sắc, Phương Hiến Chính rõ ràng vô cùng khó chơi. Hắn biết không cần bàn tiếp nữa nên đứng lên nói:
- Cha nói vậy thôi, Hiến Chính, con tự lo cho tốt.
Đúng lúc này, Phương Hiến Chính nói chen lời:
- Cha à, con muốn biết lần này công ty xây dựng Đằng Gia có tham gia không?
Đằng Thiên Lý xoay người lại, kinh ngạc nhìn Phương Hiến Chính. Hắn nghe ra ngữ khí không tốt trong lời Phương Hiến Chính.
- Nếu có, thì con khuyên Đằng Gia mau chóng rút khỏi chuyện này. Nếu không, vậy làm phiền cha bảo Tố Phương thành thật một chút, nàng đã vượt quá giới hạn.
Phương Hiến Chính đặt chén café trên tay xuống:
- Có một số việc, nàng đã vượt quá giới hạn. Con không muốn thấy người nhà tương tàn, tấm kính một khi đã nứt vỡ thì rất khó lành lại.
Chớp mắt đó, tấm kính trên mặt bàn café nhanh chóng “răng rắc” nứt vụn thành vô số mảnh.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an