Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Cùng lúc đó, ở bên ngoài không gian căn cứ số 9, mười mấy ánh sáng không ngừng chớp nhoáng va chạm. Đó chính là Lệnh Hồ Minh Đức đang đấu cùng Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền dẫn theo một đám cấp 9, cấp 8 vượt hoàng. Đôi bên truy đuổi kịch liệt, liều mạng chém giết.
Hoắc Bang Quốc và sáu vị cường giả cấp 9, mười ba vị cấp 8 của Liên Bang đang đứng trang nghiêm trong hư không trước căn cứ số 9, ánh mắt lạnh lùng nhìn cuộc chiến. Bọn họ duy trì cảnh giác cao độ để đảm bảo trận chiến này sẽ không lan đến căn cứ số 9.
Mấy người tấm tắc bàn tán trong kênh tạm thời:
- Trâu bò thật, một người một ma đối chiến hai vị nghị viên vinh dự quốc hội, năm vị cấp 9 bậc hoàng, và sáu vị cấp 8 vượt hoàng, còn hơi chiếm ưu thế một chút. Thiên Mệnh Tỏa Betty Turner chỉ hơi chủ quan đã bị chém chết.
- Betty Turner vốn là không đủ thực lực, chỉ có cấp 8 bậc hoàng. Dương Lăng Tiêu gọi hắn đến là muốn mượn năng lực huyết mạch của hắn để kiềm chế Lệnh Hồ Minh Đức, nhưng vấn đề là thực lực của hắn còn thấp, định dùng cấp 8 bậc hoàng để vây cấp 9 bậc đế sao, đúng là nằm mơ.
- Chủ yếu là hoàn cảnh, ở trong tinh không, Lệnh Hồ Minh Đức chiếm ưu thế lớn.
- Đám người Dương Lăng Tiêu ra ngoài này đánh nhau chính là ngu xuẩn! Lệnh Hồ Minh Đức mong còn không được!
- Không ra cũng phiền toái lớn, Lệnh Hồ Minh Đức và thiên kính ma cấp 9 này đúng là xuất quỷ nhập thần, ngoài Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền ra, tất cả đều có thể trở thành mục tiêu công kích của Lệnh Hồ Minh Đức.
Hoắc Bang Quốc nhìn mấy lời nhắn này mà thầm nghĩ chính xác, tinh không khác với căn cứ đô thị, sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi ở ngoài tinh không bị suy yếu, mà quang hệ của Lệnh Hồ Minh Đức lại được gia tăng. Dù sao ở trong tinh không, không có mấy thứ có thể cản lại ánh sáng.
Lệnh Hồ Minh Đức có danh xưng Thiên Hồ, là vì ông ta nắm giữ quang, phong và lôi, ba loại có liên quan đến “thiên”, nhưng vị này chủ tu là quang hệ.
Ngoài ra thiên kính ma cũng không bị hoàn cảnh tinh không ảnh hưởng, dù cho đám người Dương Lăng Tiêu hết sức che đi các mặt kính nhưng xung quanh đầy bụi sao, có thể khúc xạ ánh sáng. Chiến lực của thiên kính ma này nói thật chỉ hơn cấp 9 bậc hoàng một chút nhưng năng lực của nàng ta quá quỷ dị, quá đáng sợ!
- Đó là nhờ bọn họ quả quyết đánh đòn phủ đầu! Ngay từ đầu giải quyết Vương Khải Minh và Sardidas. Lâm Duệ cũng giết chết Đậu Thiên nữa, mất đi 3 người có thể kiềm chế thiên kính ma này, liên minh dược không còn phần thắng nữa rồi.
- Thật ra khi Lệnh Hồ Minh Đức lên cấp 9, bọn họ đã không còn phần thắng rồi. Dù sao ông lão này lăn lộn bao nhiêu năm như vậy, quan hệ không phải tầm thường. Ông ta chỉ cần hơi hạ mặt mũi, đồng ý thiếu nợ nhân tình, đảm bảo vài vị nghị viên vinh dự đứng ra giúp đỡ ngay, giải quyết liên minh dược đơn giản.
- Không thấy mấy vị chuẩn nghị viên kia đã suy sụp rồi sao? Bọn họ biết mình không đắc tội nổi Lệnh Hồ Minh Đức, đã không dám ra tay toàn lực nữa, lão Tề và Dương đổng về sau còn đỡ lại được Lệnh Hồ Minh Đức, chứ bọn họ không có lá gan này, giờ chỉ cần cho họ một bậc thang, chắc chắn họ sẽ chịu thua đầu hàng.
- Lão Tề cũng phế rồi, thằng nhóc Lâm Duệ kia hung ác thật, chỉ dùng hai mươi phút bưng ổ của hắn, còn chém đi cánh tay của hắn nữa.
- Không phải còn có Trường Sinh Hội sao? Theo ta được biết, mấy vị này có liên quan không nhỏ đến Trường Sinh Hội.
- Chớ nói đến Trường Sinh Hội. Vì chuyện Tang Thiếu Thần và hạm đội tinh hạm số 2, nội bộ Trường Sinh Hội đang lục đục tranh giành lẫn nhau. Hơn nữa Lý Hàng Long đã đến căn cứ số 9 rồi, người ta đang lẳng lặng theo dõi, lúc này ai trong Trường Sinh Hội dám nhô đầu ra?
- Nhưng dù như nào, chiến tích lần này của Thiên Hồ cũng đủ làm Liên Bang rung động.
- Chú ý, Tề Thiên Quyền định dẫn chiến trường đến hướng này.
Hoắc Bang Quốc toàn lực phòng bị, đồng thời còn phải nhắn trả lời Dương Lăng Tiêu.
Dương Lăng Tiêu: Hoắc Bang Quốc, ngươi cứ đứng nhìn như vậy à? Là ai nói "ai dám ra tay trong nội thành thì ngươi không chết không thôi"? Như vậy là bên nào ra tay trước?
Dương Lăng Tiêu: Những lời ngươi nói trước kia thì sao? Là ông lão kia tập kích giết chết Vương Khải Minh ở tổng bộ tập đoàn sinh vật Thái Nhất, còn giết hơn trăm người ở tập đoàn của ta nữa, vậy thì như nào? Ngươi cứ vậy bỏ mặc, dung túng tội phạm sao? Lời ngươi nói như rắm đánh vậy, không đáng một xu!
Hoắc Bang Quốc sắc mặt âm trầm, cũng lười trả lời Dương Lăng Tiêu. Hắn còn không biết Lệnh Hồ Minh Đức khai chiến là vì Dương Lăng Tiêu xúi giục Tinh Liên Hải Đạo Đoàn cướp tinh hạm vận chuyển, còn chém đầu nhân viên của công ty Thiên Hồ sao? Thủ đoạn như vậy có chút quá đáng, triệt để vạch mặt rồi, chẳng lẽ còn yêu cầu người ta đứng yên cho các ngươi đánh sao?
Hơn nữa liên minh công ty dược mục đích như nào, tại sao lại ra tay ngay trước khi tuyển cử, đó không phải là ngầm trợ giúp kẻ thù chính trị của hắn sao? Giờ mới nhớ đến Hoắc Bang Quốc hắn, muốn nhờ hắn chủ trì “công đạo” sao? Hắn có bị thần kinh mới giúp bọn họ, đắc tội với “thần sứ lâu năm” Lệnh Hồ Minh Đức!
Mà dù Lệnh Hồ Minh Đức ra tay trước, nhưng chỉ hạn chế chiến trường ở mức độ công ty, không tổn thương người thường, Dương Lăng Tiêu thì hay rồi, vừa ra tay là đánh nổ mắt của một 170 nghìn người. Nghĩ đến đây, Hoắc Bang Quốc lại khó mà kìm nén lửa giận, lần này nhất định phải ép tập đoàn sinh vật Thái Nhất chịu phí tổn cấy ghép mắt cho 170 nghìn người kia, còn phải trả tiền bồi thường, phí tổn thương tinh thần nữa.
Mà quả thật mạng lưới quan hệ của Lệnh Hồ Minh Đức không tầm thường. Đừng nhìn giờ chưa có ai đứng ra giúp đỡ, một người một ma vẫn bị vây công mà nhầm. Hai mươi phút trước, hắn đã nhận được mấy cuộc gọi từ các đại lão, nhắc nhở hắn phải hết sức thận trọng đối đãi.
Ngoài ra mấu chốt nhất là Hoắc Bang Quốc biết mình có tham gia chiến đấu thì cũng vô dụng! Lệnh Hồ Minh Đức phối hợp cùng thiên kính ma năng lực quá ảo, vị này nếu một lòng chạy trốn thì trừ khi là mười lăm vị nghị viên vinh dự liên thủ, hoặc là có người có năng lực khắc chế đặc biệt, nếu không rất khó giết chết thân thể ông ta! Nhớ là mới là thân thể, chưa bao gồm nguyên thần! Võ tu đến cấp 9 sẽ rất khó bị giết chết, hơn nữa Lệnh Hồ Minh Đức còn là thần sứ lâu năm!
Nhưng Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền cũng như vậy, võ tu thực lực tổng hợp đến cấp 9 vượt hoàng trở lên sẽ rất khó bị giết. Là vì cấp 9 vượt hoàng có thể duy trì ý thí bản thân bên trên màn trời.
Lúc trước Liên Bang có quy định chỉ cần thực trang võ giả cấp 9 là thu được tư cách nghị viên vinh dự, cho nên từ ngày đầu có đến 80 vị nghị viên vinh dự, sau đó lúc nhiều nhất còn lên đến 150 vị. Về sau từ từ giảm bớt còn 47 vị, dù là hiện tại, số lượng cấp 9 đã gấp tám lần 200 năm trước, nhưng vẫn chỉ có 47 vị nghị viên vinh dự quốc hội mà thôi.
Đó là vì nhiều vị cấp 9 nếu miễn cưỡng chen chân vào quốc hội thì đứng không vững, những vị cấp 9 vượt hoàng mạnh mẽ chê bọn họ vướng chân, sẽ dùng các phương thức khác nhau đá ra khỏi quốc hội, hoặc là trực tiếp “loại trừ”. Về sau tạo thành quy tắc ngầm, võ tu cấp 9 thực lực không đến vượt hoàng thì không nhận bổ nhiệm nghị viên vinh dự quốc hội.
Nói đến việc này, Hoắc Bang Quốc biết tổng thống đã ký “lệnh đặc xá”. Dựa theo quy củ Liên Bang, chỉ cần Lệnh Hồ Minh Đức tuyên thệ tuân thủ “công ước thần chiếu” và “hiến pháp Liên Bang sửa đổi lần thứ 7” là sẽ nhận được tư cách nghị viên vinh dự quốc hội và “lệnh đặc xá”, xóa bỏ toàn bộ tội lỗi mà Lệnh Hồ Minh Đức mắc trước đây.
Hoắc Bang Quốc chỉ có thể kìm nén lửa giận, phát tiết vào nhóm chat của Cục An Ninh và cục cảnh sát trong căn cứ số 9. Hắn kéo một đám lớn vào trong nhóm, vừa nhìn chiến đấu vừa hung hăng mắng chửi, mắng đến Đái Trấn Sơn, cục trưởng cục cảnh sát tối tăm mặt mũi. Lần này ngay cả thượng tướng Lôi Đình cũng không trốn thoát, Hoắc Bang Quốc giận không kìm được nói: Lôi Đình, ngươi không phải nói Lâm Duệ đã hứa không khai chiến trong nội thành rồi sao? Như vậy chuyện gì xảy ra? Đường ống C342 ở phía nam thành dưới, cũng nằm trong phạm vị nội thành.
Đám nhân viên cảnh sát cấp cao lấy Đái Trấn Sơn cầm đầu giờ đang thầm cười trên nỗi đau của người khác. Dù lần này Cục An Ninh phản ứng cấp tốc, nhanh chóng chặn đường, không để chiến tranh lan rộng. Nhưng chính thượng tướng Lôi Đình lúc trước đứng ra đảm bảo cho Lâm Duệ.
Lôi Đình: Thị trưởng, ta đã hỏi Lâm Duệ rồi, hắn nói căn cứ dược của Tề Thiên Quyền không nằm trong bản đồ thành phố, không đăng ký hồ sơ nào với cơ quan chính phủ, nên nghiêm túc mà nói thì chiến đấu chưa từng nổ ra ở phân khu C342.
Hoắc Bang Quốc nhìn tin trả lời của Lôi Đình mà cau mày, ánh mắt hung dữ. Đúng là căn cứ chế dược kia không ở trong bản đồ thành phố nhưng điều này quan trọng sao? Thằng nhãi ranh kia định dùng trò chơi ngôn từ đối phó với hắn sao?
Lôi Đình: Thị trưởng, Lâm Duệ lần này bắt tù binh 7 vị cấp 8, còn có 22 vị cấp 7 nữa, nếu như thị trưởng ngài muốn đảm bảo cho người nào thì có thể lấy đi, đương nhiên, vẫn phải ký thần khế.
Đái Trấn Sơn nhìn tin này mà tái mặt. Đây là hối lộ trắng trợn, dùng võ tu cấp 7 và cấp 8 để hối lộ Hoắc Bang Quốc!
Hoắc Bang Quốc thì rơi vào suy tư, tù binh trong tay Lâm Duệ cũng là phiền toái lớn. Nền tảng võ đạo thực trang của Liên Bang còn chưa thể sánh với Thiên Cực tinh được. Ví như bốn thánh tông lớn ở Thiên Cực tinh kia, tùy tiện cũng có thể lấy ra được ba, năm ngàn võ giả Hóa Long. Nhưng ở Liên Bang, mỗi một võ giả Hóa Long đều đáng quý. Nhưng chớp mắt này, hắn nhìn thấy tin nhắn thứ ba của Lôi Đình.
Lôi Đình: Ngoài ra ta vừa nhận được tin tức chính xác, Lâm Duệ sử dụng thuốc mê để tấn công căn cứ chế dược của Tề Thiên Quyền, ta giờ suy đoán Lâm Duệ này rất có thể là sát thủ nhạc thiếu nhi!
Lúc này không chỉ con ngươi Hoắc Bang Quốc trừng lớn, sắc mặt đầy khó tin, cả đám người trong nhóm chat cũng đầy khiếp sợ.
Chu Vân Phi đang ở trong phòng làm việc của mình cũng phải sợ ngây người. Lôi Đình làm gì vậy? Tự lộ thân phận sao? Nhưng Chu Vân Phi nhanh chóng bình tĩnh lại, cũng đúng, việc Lâm Duệ sử dụng thuốc mê để chiến đấu không giấu được, thân phận sát thủ nhạc thiếu nhi cũng không giấu được rồi.
Như vậy Liên Bang có thể bắt Lâm Duệ không? Chỉ sợ là tạm thời không làm được. Thậm chí việc tự lộ này còn giúp đẩy độ hot của Lâm Duệ lên, trợ giúp hắn và đảng Quang Minh Trận Tuyến tranh cử. Chẳng lẽ tên này sẽ thành nghị viên dân tuyển quốc hội sao?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an