Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Cảm tạ minh chủ tuttkd đã tặng kim phiếu ^^
Ngay khi hai vị thần sứ thứ ba dị quốc bàn chuyện cùng nhau, Tiên Vu Yên theo lệnh của Lạc Vọng Thư đến Thần Sứ Viện để gặp Lạc Vọng Thư.
Trong nội tâm Tiên Vu Yên vô cùng nghi hoặc, không hiểu Lạc Vọng Thư gọi nàng đến Thần Sứ Viện là để làm gì đây? Mấy ngày này nàng vẫn luôn ở bên Liên Bang, ở bên căn cứ số 9 để giúp Lâm Duệ ổn định cục diện. Mà thế giới nhân loại cũng rất thú vị, để nàng cảm thấy mới lạ, muốn tìm tòi nghiên cứu. Cho đến hôm nay, nàng mới nhàn rỗi, ý thức trở về bản thể, muốn xử lý chút việc ở bên này. Nàng thêm một lần cảm thán về “chip sinh vật” thần kỳ của Liên Bang.
Bản thể của Tiên Vu Yên cũng đã cấy “chip sinh vật” trợ giúp nàng sinh hoạt, xử lý sự vụ hàng ngày ở Thiên Cực tinh. Chip sinh vật này xử lý rất tốt, cơ bản tuân theo tâm ý của nàng, thần kỳ là chip còn từng giúp nàng chiến đấu một trận nhỏ, giải quyết đối thủ lưu loát dứt khoát. Đây là nàng còn chưa cài đặt tốt cho chip sinh vật, hiệu suất đã tốt như vậy.
Đương nhiên đây cũng là vì nàng dùng chip sinh vật thế hệ mới nhất, do đội ngũ của Lâm Duệ chế tạo. Chip sinh vật này dưới tình huống không thể tự sinh ra “trí tuệ riêng”, hiệu suất tính toán cao hơn 70% so với chip thông thường, tăng 292% tổng hiệu suất. Bây giờ toàn bộ dị thể hành giả cấp Hóa Long trở lên dưới trướng Lâm Duệ gần như đã đổi hết thành loại chip này, để đảm bảo an toàn cho dị thể và bản thể.
Nhưng cũng có những việc chip không làm được, ví như tu hành. Tiên Vu Yên hôm nay trở về bản thể là để làm những việc đó, nhưng nàng mới trở về không lâu, đã nhận được phi thư triệu kiến của Lạc Vọng Thư.
Tiên Vu Yên vốn không còn lòng kính sợ với các vị thần sứ, nhất là sau khi thái tử chết, dù là Đông Vực Sâu, nàng cũng cảm thấy bình thản.
Nhưng Lạc Vọng Thư là sư tôn của chủ nhân, Tiên Vu Yên vẫn phải cung kính vị này.
Lạc Vọng Thư tiếp đón nàng ở trong thủy tạ của mình, câu đầu tiên của Lạc Vọng Thư làm Tiên Vu Yên vô cùng bất ngờ:
- Tiên Vu, Lâm Hạo hẳn đã dạy ngươi cực hạn tâm nguyên, ngươi luyện đến đâu rồi?
Tiên Vu Yên hơi ngẩn ra, rồi chăm chú đáp:
- Ta đã học, nhưng không chuyên chú lắm.
Tu vi đến trình độ của nàng, đã rất khó thức tỉnh cực hạn tâm nguyên. Nàng tuy vẫn học nhưng mang theo thái độ tùy duyên. Chẳng lẽ Lạc Vọng Thư còn có thể giúp nàng thức tỉnh năng lực này sao? Tiêu hao sẽ vô cùng lớn, hơn xa Thượng Quan Thiên Di hay Cơ Tuyết Oánh.
Lạc Vọng Thư đưa tay ra với nàng nói:
- Cho ta xem chút.
Tiên Vu Yên nghe vậy thì hơi chần chừ, giờ trong cơ thể nàng có rất nhiều thực trang, còn chưa luyện đến mức linh nhục nhất thể, nếu để Lạc Vọng Thư kiểm tra thì lộ ngay. Lúc này Thần Luật Thiên Nữ mới vào kinh thành, phải qua một thời gian nữa, thực trang của nàng sẽ có nhãn hiệu mua của Thần Luật Thiên Nữ, lúc đó vấn đề không lớn, còn giờ thì…
Tiên Vu Yên lập tức nghĩ đến Lâm Duệ đã cấy thực trang cho Mộng Vi Vân, dùng danh nghĩa bạn làm ăn của Lâm Hạo, nên vô cùng thoải mái, tùy ý để Lạc Vọng Thư bắt lấy tay nàng.
Lạc Vọng Thư tay đè uyển mạch đối phương, nhắm mắt chăm chú cảm ứng:
- Là Lâm Duệ kia cung cấp thực trang cho ngươi?
- Đúng vậy!
Tiên Vu Yên thầm nghĩ quả nhiên, Lạc thần sứ hẳn là cũng cần gấp thực trang, là vì giờ cơ thể vị thần sứ này sắp sinh ra huyết mạch mới sao? Hai bên đứng gần nhau, Tiên Vu Yên có thể cảm ứng rõ ràng khí huyết mạnh mẽ của Lạc Vọng Thư.
Tiên Vu Yên biết Lâm Duệ đã chuẩn bị sẵn sàng, thậm chí sẵn sàng bỏ qua luật pháp Liên Bang để cấy thực trang đỉnh cấp cho Lạc Vọng Thư. Vị này thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng tự thú nhận thân phận với Lạc Vọng Thư, giờ đang từng bước xây nền.
Điều này làm Tiên Vu Yên không khỏi nhớ đến thái tử ngày xưa và thiên tử, tâm tình vô cùng phức tạp. Thái tử trung thành tuyệt đối với thiên tử, vậy mà thiên tử lại đối xử với hắn như vậy? Còn Lạc Vọng Thư thì sao? Nàng ta sẽ hành xử như nào?
- Nhìn cũng không tệ lắm, trước mắt không có vấn đề gì.
Lạc Vọng Thư vẻ ngoài khoan thai nhưng tâm tình nổi sóng. Nàng vẫn đang chú ý đến thực trang, tìm hiểu vì nó, nên nàng biết thực trang trong Tiên Vu Yên và Mộng Vi Vân đều là loại “đỉnh cấp”.
Hai chữ “đỉnh cấp” này không phải để chỉ đẳng cấp thực trang, mà là thực trang dùng tài liệu và công nghệ cao nhất, có thể hiểu là phiên bản thí nghiệm, cao cấp nhất có thể!
Còn có, thực trang và bản thể Tiên Vu Yên kết hợp rất khá, linh nhục giao thoa, đã bắt đầu dẫn đường Tiên Vu Yên thức tỉnh thiên phú huyết mạch. Từ đó có thể thấy, bác sĩ phẫu thuật cho Tiên Vu Yên và Mộng Vi Vân tay nghề rất cao.
Nàng bề ngoài hơi biến sắc, tiếp tục cảm ứng cơ thể và linh hồn Tiên Vu Yên:
- Hóa ra là thế, ta cảm ứng nguyên thần của ngươi có một kiếm ý đặc biệt. Lúc trước ta còn thấy tiếc nuối cho ngươi, từng nói với Mộng Vi Vân, 50 năm này ngươi sống quá hoang phế, hiện tại xem ra là ta xem thường ngươi, dã tâm của ngươi rất lớn, lớn hơn ta tưởng nhiều. Đây là chiêu bí kiếm cấp 9 bậc đế thái tử để lại đúng không? Ngươi đã sắp luyện thành rồi, đáng tiếc là yêu cầu sử dụng quá cao, dù Lâm Duệ có cấy thêm ba thực trang cho ngươi thì vẫn chưa đủ, giờ còn thiếu một loại huyết mạch bậc đế nữa, nhưng ngươi chịu được sao? Tương lai nếu dùng huyết thống vượt đế lên cấp 9, độ khó hơn xa tưởng tượng của ngươi đấy, sợ là ngươi phải tích lũy rất lâu ở cấp 8 đấy.
Tiên Vu Yên không chút biến sắc nói:
- Thần sứ đại nhân quá khen rồi, ti chức sao có thể không biết trời cao đất dày chứ? Ta vốn định thử trước, nếu không được thì dùng “thuế thần đan” xóa đi một, hai thiên phú.
Trong nội tâm nàng thì thầm nghĩ, nếu nàng không luyện được chiêu bí kiếm này thì tư cách gì đi đòi công đạo có thái tử chứ? Có tư cách gì xuất kiếm trước mặt thiên tử chứ? Tiên Vu Yên tự hỏi thiên phú của mình, chỉ kém hơn Lạc Vọng Thư trước kia một tuyến, năm đó Lạc Vọng Thư có thể làm được thì nàng cũng có thể làm được! Phải biết năm đó Lạc Vọng Thư không có ngoại lực hỗ trợ!
Tiên Vu Yên hơi biến sắc, nhíu mày hỏi:
- Xin hỏi thần sứ, ngài vừa nói những lời đó là định giúp ta luyện thành bí kiếm cấp 9 bậc đế sao?
- Ta đương nhiên có ý định giúp ngươi, nhưng tự ngươi cũng phải cố gắng.
Lạc Vọng Thư buông tay Tiên Vu Yên ra:
- Trở về đi, dụng tâm lĩnh ngộ cực hạn tâm nguyên Lâm Hạo dạy đi. Chờ ngươi lĩnh ngộ được chân ý, ta sẽ giúp ngươi tinh luyện thức tỉnh huyết mạch này, với thiên phú của ngươi, hẳn là nhanh thôi, đương nhiên có một yêu cầu, bảo vệ tốt cho Tiểu Hạo.
Tiên Vu Yên vẫn khó mà tin nổi:
- Là thật sao?
Nàng nhìn ra bây giờ Lạc Vọng Thư đang dùng đủ phương thức để tiêu hao huyết khí bản thân, để trì hoãn quá trình thức tỉnh huyết mạch.
Nhưng Lạc Vọng Thư muốn thức tỉnh cực hạn tâm nguyên cho nàng sẽ tiêu tốn lượng lớn khí huyết, khéo làm trì hoãn đến mấy tháng. Thế mà Lạc Vọng Thư định giúp nàng sao? Không, vị thần sứ này là giúp Lâm Duệ! Tiên Vu Yên khẽ cắn môi dưới, thầm nghĩ tình sư đồ này thật quá làm người ghen ghét!
Lạc Vọng Thư bật cười lớn nói:
- Lạc Vọng Thư ta nói là giữ lời! Nhớ kỹ cho ta, bảo vệ tốt cho hắn, nếu không, ngươi không có cơ hội gặp chủ nhân thứ ba đâu!
Nàng phất phất tay, ra hiệu Tiên Vu Yên lui ra.
Lúc này, Mộng Vi Vân hơi vén rèm từ trong đi ra, kinh ngạc hỏi:
- Sư tôn, người định giúp nàng ta thức tỉnh cực hạn tâm nguyên thật sao?
- Còn có thể là giả sao? Khí huyết trong cơ thể ta dù sao cũng dư thừa, để lãng phí thì thật đáng tiếc.
Lạc Vọng Thư vừa nói, vừa tới bên lan can, lấy bắp ngô trong giỏ ném xuống hồ nước, làm vô số cá chép ùa tới.
- Hơn nữa tình cảnh sư đệ của ngươi vô cùng nguy hiểm, hắn giờ cần gấp cao thủ cấp cao. Tiên Vu Yên còn kém một chút nhưng gần đủ rồi.
Mộng Vi Vân hơi nhướng mày, thầm nghĩ tình cảnh sư đệ rất nguy hiểm sao? Giờ hắn quyền cao chức trọng, thời gian qua không biết tiêu dao như nào nữa. Nhưng cũng đúng, hiện tại Lâm Hạo không thể ra khỏi thành Lạc Kinh.
Lạc Vọng Thư tròng mắt giờ không có tiêu cự, lẩm nhẩm hai cái tên “Lâm Duệ” và “Lâm Hạo”, thần sắc khó nói.
Nàng hơi lắc đầu, giơ tay hút lấy một thanh phi thư ở trên bàn. Thư là của Lôi gia vùng Kinh Bắc, đưa thư tới để nói về việc của Lâm Hạo và những trang viên dưới trướng.
Lạc Vọng Thư nhìn kỹ phi thư, ánh mắt chăm chú.
Mộng Vi Vân hơi biến sắc, khẽ lắc đầu:
- Sư tôn ưu sầu vì sư đệ không thu thuế đất sao? Ta cho rằng chuyện này nên khuyên nhủ một chút, ta không nghĩ sư đệ tâm địa nhân từ như vậy, nhưng cứ như vậy không phải biện pháp tốt.
Trước đó không lâu, Lâm Hạo cướp lấy 540 nghìn khoảnh thổ địa quanh Lạc Kinh từ vực ngoại thiên ma, đó cơ bản đều là đất tốt, dược điền cao cấp.
Mộng Vi Vân vốn cho rằng Lâm Hạo sẽ dùng dược điền này làm căn cơ, sau đó kiếm tiền từ cảng thương mại sắp mở. Kết quả là Lâm Hạo lại bốn phía mời chào lưu dân về trồng trọt giúp hắn, còn cung cấp hạt giống, mời người từ Dược Thần Tông tới dạy cách trồng dược nữa. Quan trọng nhất là sư đệ không thu thuế đất, chỉ yêu cầu đám tá điền nộp thuế triều đình, đồng thời ưu tiên bán linh dược cho hắn.
Như này quá tiện nghi đám tá điền rồi, triều đại tống thu thuê cũng nặng, nhưng còn chưa đến mức ép chết người khác, tính tổng tất cả khoảng 30%, chân chính sưu cao thuế nặng là thuế địa phương thu. Nhưng có quan lại địa phương nào dám động đến trang viên của Lâm Hạo chứ? Dù có cho chúng ăn gan hùm tim báo cũng không dám đến đòi tiền bất hợp pháp với ẩn thái tử.
Theo lý thuyết, tá điền của Lâm Hạo chỉ cần nộp thuế triều đình là có thể cầm lại hết lợi tức. Lâm Hạo còn đối xử tốt với họ như vậy, không thu phụ phí, chỉ yêu cầu bọn họ bán linh dược cho mình.
Mộng Vi Vân thầm nghĩ năng lực kinh doanh của sư đệ đâu rồi, sao nhân từ nương tay như vậy chứ, sau này sẽ phá sản đấy!
Mộng Vi Vân cũng có 40 nghìn khoảnh thổ địa, dù nàng cảm thông với bách tính thì cũng thu thuế đất 20%.
Lạc Vọng Thư nghe vậy bật cười:
- Tâm địa nhân từ sao? Xem ra thánh lôi kiếp hỏa của Quang Minh thánh giáo chọn hắn không phải không có lý do.
Nàng nghĩ nên nhìn thêm a, dù cho nàng bất hạnh đoán đúng, cũng không có vấn đề gì lớn. Đến tuổi của nàng, tu vi của nàng, sao có thể không biết đồng tộc có khi còn nguy hiểm hơn kẻ địch? Tên thiên ma kia trong người có hạo nhiên chính khí, là anh kiệt nghĩa bạc vân thiên. Không thể chỉ nhìn Tiểu Hạo Hạo là ai, còn phải nhìn hắn làm gì nữa. Mà cũng có thể là mình nghĩ nhiều rồi…
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an