Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 590:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lúc này Thạch Yên cũng đang nhìn Lâm Duệ. Bản thân nàng đang kích động, muốn khiêu chiến đối phương.

Đã cách tám tháng với lần giao lưu nghỉ hè, nàng đã có rất nhiều kỳ ngộ, giờ dù là năng lực huyết mạch hay tạo nghệ võ đạo của nàng đều có bước nhảy vọt. Còn có kiếm ý và sức mạnh khái niệm liên quan “tiên kiếm” của nàng cũng đã có biến hóa căn bản!

Cho nên Thạch Yên rất muốn giao thủ một lần nữa với Lâm Duệ, muốn quyết thắng thua trên lôi đài được trăm nghìn người chú ý một lần nữa! Lần thi đấu này, cho đến giờ Thạch Yên vẫn chưa dùng toàn lực, chính là để giữ được trạng thái toàn thịnh, chuẩn bị chiến đấu cùng Lâm Duệ.

Nhưng khi ánh mắt Lâm Duệ nhìn qua, không hiểu vì sao toàn thân Thạch Yên nổi da gà, lạnh lẽo tràn lan khắp toàn thân.

- Tên này?

Thạch Yên không khỏi híp mắt lại, trong mắt hiện lên tia tức giận. Tia tức giận này không phải là đối với Lâm Duệ, mà là với chính nàng, trong chớp mắt vừa rồi, nàng sinh ra kiêng kị vô cùng, xen lẫn một tia sợ hãi đối với Lâm Duệ.

Nàng vậy mà sợ hãi chỉ vì một cái nhìn của Lâm Duệ sao?

“Ngươi phải cẩn thận đấy, Thạch Yên.”

Lúc này một thanh âm mờ ảo, du dương vang lên trong đầu nàng: “Ta cảm giác thiếu niên kia có khí tức đồng loại của ta.”

Thạch Yên nghe vậy thì sững sờ, đánh giá từ trên xuống dưới Lâm Duệ: “Đồng loại? Tên này chẳng lẽ cũng có tàn niệm của Thần trong người sao?”

Thanh âm du dương kia lại vang lên: “Còn chưa rõ, có thể là tàn niệm của Thần, có thể là vật chứa để vị nào đó phục sinh nhưng ta thấy thần chí của hắn rất tỉnh táo, điều trước khả năng cao hơn nhưng chưa chắc chắn được, ngày mai khi giao thủ mới biết được là như nào.”

Thạch Yên nhíu chặt mày lại, ánh mắt vô cùng phức tạp. Kẻ địch nàng một mực muốn khiêu chiến, lại là đồng loại của nàng sao?

Sau đó nàng có chút lơ đễnh, không quá để ý đến chiến đấu kịch liệt trên lôi đài. Mà quả thật cũng không có gì đáng để để ý, trong mắt Thạch Yên, đội của trường đại học Minh Đức ngoài Lâm Duệ ra thì không ai đáng để chú ý!

Vương Sâm kia cũng rất lợi hại, Thạch Yên không biết người này nửa năm vừa rồi trải qua những gì, mà tu vi huyết mạch lên đến 5SS+. Dù tố chất thân thể và tinh thần lực của hắn còn chưa đạt tiêu chuẩn, nhưng năng lực huyết mạch miễn cưỡng chạm đến 5SS+, còn có Huyền Vũ Thánh Thể, điểm võ đạo 5S+ nữa.

Người này dùng một thân hàn lực mênh mông, đánh đến đóng băng đông cứng toàn thân khí huyết của tiên phong bên Thiên Kinh Võ Đại, cuối cùng thu được thắng lợi. Chỉ là thiên phú tinh thần lực, huyết mạch của Vương Sâm tuy cũng được đấy nhưng tích lũy võ đạo còn kém, ở phương diện nguyên dương cũng có chút không đủ, còn chưa đáng để Thạch Yên phải để ý đến.

Nhưng sau khi Nạp Lan Uy bị đánh xuống lôi đài, Trương Kiệt không khỏi ồ lên kinh ngạc.

- Quái lạ, lần này trung kiên của đại học Minh Đức không phải là Phương Nhiễm Nhiễm, mà là Triệu Ngạn!

Thạch Yên cũng nhướng mày lên, nhìn Triệu Ngạn trên lôi đài. Triệu Ngạn trước giờ được công nhận là người đứng thứ hai của đại học Minh Đức, chiến lực chỉ sau Lâm Duệ, trước giờ vẫn luôn đảm nhiệm vị trí phó tướng. Nhưng lần này, Triệu Ngạn lại lên vị trí trung kiên.

Trận chiến tiếp theo không ngoài dự đoán của mọi người. Triệu Ngạn thực lực không kém, cũng rất cố gắng, nhưng thiên phú của hắn chỉ có vậy, nằm khoảng top 3 Thập Kiệt, ở đội mạnh như Vị Lai Khoa Đại, Thiên Kinh Võ Đại, tối đa chỉ đảm nhiệm được vị trí trung kiên. Mà Triệu Ngạn còn bị lỡ dở hơn nửa năm nữa chứ.

Hiện tại tu vi huyết mạch của Triệu Ngạn giống Vương Sâm, cùng là 5SS+, nhưng vô cùng miễn cưỡng, Thạch Yên nhìn ra được áp lực tinh thần Triệu Ngạn gánh vác rất lớn, đã đến gần cực hạn. Thiên phú tinh thần lực của Triệu Ngạn thật ra không bằng Vương Sâm, tiểu mập mạp kia nguyên khí tuy kém chút nhưng tinh thần lực còn chưa đến cực hạn, có thể gánh vác thêm thực trang, thiên phú cũng áp sát thánh điện, khéo còn mạnh hơn Trương Kiệt.

Chỉ là Triệu Ngạn tiến vào cấp 5 trước, sớm hơn đến 3 tháng. Triệu Ngạn không chỉ tố chất thân thể đã đến thượng tá, tích lũy võ đạo cũng điểm 5SS. Vấn đề là người này tu luyện theo hướng sức mạnh, một khi lực lượng yếu hơn đối phương thì rất khó thu được thắng lợi.

Triệu Ngạn đánh bại thứ phong của Thiên Kinh Võ Đại, sau khi người này bị Vương Sâm và Nạp Lan Uy xa luân chiến, sau đó nhanh chóng thua bởi trung kiên của Thiên Kinh Võ Đại.

- Thú vị!

Thạch Yên khẽ nhếch khóe môi, nhìn về hướng huấn luyện viên Phí Vân Lai của đội đại học Minh Đức:

- Họ Phí kia, rõ ràng cho rằng thực lực Phương Nhiễm Nhiễm mạnh hơn.

Mấy vị đồng đội của nàng cũng không khỏi nghi hoặc. Bọn họ cũng nhìn ra được Phương Nhiễm Nhiễm trước đó có bảo lưu, nhưng nếu nói thực lực của Phương Nhiễm Nhiễm mạnh hơn Triệu Ngạn thì có chút quá a. Thực trang của nữ nhân này rất tốt, chỉnh thể đạt đến 5SS, nhưng võ đạo cực ý “đoạn” vận dụng bình thường, không có gì đặc sắc.

Nhưng khi đôi bên giao chiến, toàn bộ phòng thi đấu số 3 chấn động, tiếng hú hét kinh ngạc vang lên rung chuyển trời đất. Toàn bộ khán giả đều tập trung nhìn vào Phương Nhiễm Nhiễm.

Thậm chí Thạch Yên cũng đứng phắt dậy, vô cùng giật mình nhìn lên lôi đài. Chỉ vì vừa rồi, Phương Nhiễm Nhiễm chỉ dùng một kiếm, đã đẩy thẳng trung kiên của Thiên Kinh Võ Đại xuống dưới lôi đài! Mà tình huống lúc đó là trung kiên của Thiên Kinh Võ Đại đã kịp dùng binh khí đỡ đòn, nhưng vẫn bị một kiếm đánh ra xa hơn ba mươi trượng! Người này sau khi hạ đất còn nửa quỳ trên mặt đất, thất khiếu chảy máu, nhất thời khó mà đứng lên được!

- Lực lượng này là…

Trương Kiệt khó mà tin nổi, hai người cùng là cấp 5, sao lực lượng đôi bên lại chênh lệch lớn như vậy chứ? Ánh mắt hắn nhanh chóng run lên:

- Không phải sức mạnh, là khái niệm!

Huấn luyện viên của Vị Lai Khoa Đại đã đứng lên từ trước, ánh mắt trầm trọng nhìn lên lôi đài:

- Là đan tâm và chúng ý, cường độ chỉ chừng 8%, không phải quá mạnh nhưng mà…

Chung thủy như một, trên dưới đồng lòng! Huấn luyện viên vội kiểm tra qua ti tức về Phương Nhiễm Nhiễm:

- Nàng đã có độ nổi tiếng rất cao, bắt đầu tụ tập được dân ý!

Toàn bộ truyền thông giờ cũng đang truyền hình trực tiếp trận thi đấu này, sau đó, Phương Nhiễm Nhiễm chỉ có thể càng nổi tiếng hơn.

Hiện tại còn chưa rõ ràng đối tượng “đan tâm”, chung thủy của Phương Nhiễm Nhiễm là gì, nhưng với cách thức nghiền ép đối thủ như vừa rồi, một kiếm đã đánh bại đối thủ của Phương Nhiễm Nhiễm, có thể thấy “đan tâm - lòng trung thành” của Phương Nhiễm Nhiễm dành cho một loại ý niệm rất được dân tâm, được “chúng ý - đồng lòng”!

Phương Nhiễm Nhiễm tu luyện hai loại khái niệm này vô cùng kỳ diệu, không chỉ cần mạnh mẽ, còn phải được thế nhân chờ mong, tín nhiệm, công nhận, mà bản thân nàng cũng phải được dân chúng chú ý tín nhiệm, mới phát huy thần uy được. Nếu không dù cường độ khái niệm có cao, cũng không phát huy được chút uy lực nào.

Huấn luyện viên của Vị Lai Khoa Đại sắc mặt âm trầm nói:

- Thiên Đào! Ngày mai đổi thứ tự xuất chiến, Thạch Yên làm chủ tướng, ngươi là phó tướng!

Toàn bộ đội viên của Vị Lai Khoa Đại đều vô cùng giật mình nhìn về phía đội trưởng của họ, Kế Thiên Đào. Kế Thiên Đào chỉ nhíu chặt mày, do dự không nói, hắn cũng đang tính toán được mất. Vị huấn luyện viên kia nhìn thẳng về hắn, đầy nghiêm trọng nói:

- Thiên Đào, sức mạnh Tiên Kiếm của Thạch Yên rất mạnh, không kém hơn Hóa Long nhưng cường độ nguyên thần mới cấp 5, bị kiếm ý của Phương Nhiễm Nhiễm khắc chế. Nếu do Thạch Yên xuất chiến trước, sẽ không đạt được mục đích tiêu hao Lâm Duệ, chỉ có ngươi với tu vi Hóa Long, mới có thể chống cự lại kiếm ý của Phương Nhiễm Nhiễm, võ đạo của ngươi lại hơn xa nàng, đủ để tốc thắng!

Kế Thiên Đào vẫn có chút không cam lòng nhưng chốc lát sau, hắn lạnh lùng gật đầu nói:

- Được!

Kế Thiên Đào không thể không để ý đến lời huấn luyện viên được, vì người này đại biểu tập đoàn Thâm Uyên. Đây là một tập đoàn 17 nghìn tỷ đồng Liên Bang, ý chí của nó không thể phản nghịch!

Thạch Yên nghe vậy cũng có chút khó chịu, thần sắc không vui. Huấn luyện viên cho rằng nàng không phải đối thủ của Phương Nhiễm Nhiễm sao? Thanh âm kia lại vang lên trong đầu Thạch Yên: "Hắn nói không sai. Nàng ta hẳn là quan lớn trong thiên ma các ngươi, còn trẻ như vậy đã uy danh hiển hách, được dân chúng kính ngưỡng, hội tụ nhiều dân ý như vậy. Giờ trừ khi là ngươi vận dụng lực lượng của ta, nếu không chắc chắn sẽ thua. Võ đạo của nàng ta kém ngươi, nhưng kiếm pháp tụ tập ý niệm vạn dân, đủ để lực phá vạn pháp, lực ép tất cả! Võ ý “đoạn” của nàng ta nữa, có thể đảm bảo lực lượng của nàng ta tụ tập không bị thất bại, lão sư của cô nàng này chỉ sợ không phải người phàm."

Trên lôi đài, Phương Nhiễm Nhiễm nắm chặt kiếm, tinh thần đầy phấn chấn. Sư tôn của nàng đã từng nói, tương lai nàng muốn đi lên đỉnh cao võ đạo hay không thì chỉ dựa vào cố gắng bản thân thôi là không đủ, còn phải nhìn duyên phận nữa. Nàng cảm giác vận khí của mình không kém, mới 20 tuổi đã đứng đầu một chính đảng, có thể tụ tập dân tâm, dân khí, tinh tu hai khái niệm “đan tâm” và “chúng chí”, lĩnh hội kỳ diệu của chúng. Lòng tin của nàng tăng lên, cảm giác giờ mình có thể một xuyên ba, giết hết Thiên Kinh Võ Đại cũng không phải vấn đề.

Nhưng bốn phút sau, Phương Nhiễm Nhiễm sắc mặt âm trầm đi xuống lôi đài. Khi nàng liếc mắt lên nhìn chủ tướng Lâm Thành Võ của Thiên Kinh Võ Đại, sắc mặt tràn đầy không cam. Chủ tướng của Thiên Kinh Võ Đại quả nhiên đã Hóa Long, Phương Nhiễm Nhiễm giao thủ chỉ chống được 7 chiêu là bại.

Lâm Duệ không nhịn được bật cười, cầm đao tiến lên lôi đài. Hắn không chút bất ngờ với việc Phương Nhiễm Nhiễm nhanh chóng bị chủ tướng bên kia đánh bại, “đan tâm” và “chúng chí” của Phương Nhiễm Nhiễm rất mạnh, quả thật là nghiền ép những người lực lượng thần hồn không bằng nàng. Nhưng nếu gặp đối thủ có thể chống lại xung kích tinh thần, vậy thì đôi bên phải phân thắng thua bằng thực lực võ đạo thật sự rồi. Vấn đề là Phương Nhiễm Nhiễm bận nhiều công vụ như vậy, trước đó nàng căn bản chưa từng nghiêm túc tu hành võ đạo.

Nhưng trận chiến hôm nay, Phương Nhiễm Nhiễm liên tiếp thắng hai người, đối thủ của nàng đều là cấp 5 thực lực mạnh mẽ của Thiên Kinh Võ Đại nữa chứ, có thể nói là một trận thành danh, tuy bại nhưng vinh.

Lâm Duệ nhẹ nhàng nhảy vọt lên lôi đài, ánh mắt của hắn hơi quái lạ nhìn Lâm Thành Võ và chiến long cấp 6 vượt hoàng phía sau đối phương.

Ánh mắt Lâm Thành Võ cũng đang nhìn hắn nhưng đầy bễ nghễ và tràn đầy chiến ý.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an