Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ chỉ ngồi nửa khắc trên Huy Hoàng Thánh Đàn đã cảm thấy tổng đàn phải mau chóng chuyển đến tinh cảng mới tốt.
Huy Hoàng Thánh Đàn trợ giúp hắn tu hành rất nhiều. Thánh đàn này không chỉ giúp tăng lên sức mạnh pháp môn thanh tịnh, còn có thể điều động ý chí và tín ngưỡng 3 tỉ tín đồ, câu thông trời đất, lực lượng vô cùng bá đạo.
Chỉ là trong nó còn đang dơ bẩn, nếu không tốc độ tu hành của Lâm Duệ sẽ tăng lên gấp 17 lần. Mười bảy lần này là khả năng chịu tải cực hạn của cơ thể hắn, chứ không phải là cực hạn của Huy Hoàng Thánh Đàn.
Tính toán đơn giản, lực lượng nguyên thần và tố chất thân thể của hắn sau một giờ vận hành công thể, gia tăng được 1 điểm chân nguyên và 1 điểm hồn lực. Nhưng giờ có phần mềm hack Huy Hoàng Thánh Đàn, lúc tu hành hắn được 3 tỉ tín đồ chúc phúc. Ba tỉ tín đồ này tinh thần lực chưa hẳn đã mạnh, nhưng tổng lượng khéo phải gấp mười nghìn lần Lâm Duệ. Cho nên trong một tiếng tu luyện, Lâm Duệ có thể tăng lên 17 điểm chân nguyên và 17 điểm hồn lực.
Cũng chính vì trong Huy Hoàng Thánh Đàn này có tạp chất, dơ bẩn, Lâm Duệ không dám quá độ bật max hack, nhưng dù vậy, tốc độ tu luyện của hắn vẫn tăng gấp 5 lần.
Lâm Duệ nhất định phải chuyển tổng đàn này đến gần Lạc Kinh, cách hắn trong vòng một vạn dặm, để hắn có thể sử dụng. Dị thể của hắn và chiến long, nếu không có việc gì làm thì có thể mặc chiến giáp, ngồi lên Huy Hoàng Thánh Đàn này thanh tẩy cho nó.
Đây cũng không phải là công việc có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, với tu vi cấp 6 của Lâm Duệ, đoán chừng cần 8 đến 9 năm mới thanh tẩy hết được.
Cho đến đêm khuya, Lâm Duệ mới đầy lưu luyến không nỡ rời khỏi Huy Hoàng Thánh Đàn.
Chỉ vì tuần dương hạm đặc biệt của hắn đã xuyên qua màn trời, đi vào Thiên Cực tinh. Giờ hắn còn phải đi giải quyết vấn đề cho Thạch Yên và hai em gái mình nữa. Ngoài ra, hắn cũng không thể ở lại lâu, phải nhanh chóng trở về Lạc Kinh.
Lúc này, ở xung quanh thánh đàn, mấy trăm nghìn tế tự đang quan tưởng đồng thời thốt lên thanh âm than thở, tạo thành tiếng động không nhỏ.
Da mặt Lâm Duệ không khỏi co quắp, hắn liên tưởng đến bản thân như người mẫu vậy… Nhìn bộ dáng đám tế tự này, như hận không thể khóa chặt hắn vào thánh đàn vậy.
Lâm Duệ sau đó nhờ Củng Bá Nam và Thiên Hương Thần Sứ hỗ trợ, qua con đường bí mật rời khỏi tổng đàn. Hai người đều biết tình huống của Lâm Hạo, biết vị này không thể ở lại đây lâu nên đã sớm bố trí con đường bí mật rời đi cho vị này, tránh để mọi người biết được.
Củng Bá Nam còn định bố trí của hộ vệ nhưng bị Lâm Duệ cự tuyệt.
- Hộ vệ thì không cần, chỉ làm tăng thêm nguy hiểm bị lộ mà thôi. Nhưng ta đã có hiệp nghị cùng Vô Địch Pháp Vương, do vị này đưa ra ý kiến dời tổng đàn đến tinh cảng Đại Tống, chuyện này cần hiền chủ hỗ trợ thêm.
Củng Bá Nam hơi cân nhắc rồi gật đầu:
- Có thể, việc này không khó. Nhưng làm vậy sẽ có nguy hiểm bị Đông Vực Sâu tìm ra, xin Minh Vương nghĩ kỹ lại.
Tổng đàn của Quang Minh thánh giáo có năng lực ẩn thân và ngụy trang rất tốt, lại có thể giấu trong lòng đất. Vấn đề là trong này còn có không ít tế tự, hộ vệ thần quân, khó tránh khỏi có người bất trung trong đó, sẽ nghĩ biện pháp tiết lộ vị trí tổng đàn.
Lâm Duệ khẽ cười nói:
- Điều này không cần lo. Ta có con đường riêng, có thể mang đến hơn trăm thiết bị dịch chuyển lượng tử của thiên ma, đến lúc đó mở đường nối với tổng đàn từ ngoài 20 vạn dặm là được. Đúng rồi, nếu các ngươi cần thực trang, thuốc hay máy móc chiến tranh gì thì nói với ta, ta có con đường đáng tin. Không chỉ có thực trang, ta còn có thể tìm bác sĩ đáng tin phẫu thuật cho nữa.
Dù cho Liên Bang đã ban ra lệnh cấm bán, nhưng Uông Tùng - phó chủ tịch đảng Quang Minh Trận Tuyến, đảm nhiệm ủy ban an toàn quốc thổ đã để lộ hết chương trình nghị hội của ủy ban này cho hắn biết.
Lâm Duệ biết lệnh cấm bán này có một lỗ hổng rất lớn, ủy ban an toàn quốc thổ cho phép Cục An Ninh được bồi dưỡng “thành phần đối lập với Vô Địch Pháp Vương trong Quang Minh thánh giáo”. Nhất là bồi dưỡng “Minh Vương”, quân đội Liên Bang và Cục An Ninh đặt hy vọng lớn vào Minh Vương, hy vọng Minh Vương nhanh chóng lớn mạnh, có đủ thực lực để chống lại Vô Địch Pháp Vương, thậm chí phát sinh xung đột, giành lại quyền chủ đạo trong giáo. Cho nên ủy ban cho phép bán các loại vật tư cho “thành phần đối lập Vô Địch Pháp Vương trong Quang Minh thánh giáo”, không quá 240 tỷ tiền hàng mỗi năm – chính là giá hai máy hồng tri chu 8pro.
Hiện tại Cục An Ninh đang tìm cách liên lạc với Minh Vương, đáng tiếc là đặc công của Cục An Ninh còn chưa tiếp xúc được với Minh Vương.
Lâm Duệ nghiên cứu rồi, hắn có thể dùng thân phận đại tướng “Lôi Đình” để bồi dưỡng thân phận “Minh Vương”, hoàn toàn không trái với pháp luật Liên Bang. Hơn nữa, hắn chính là “Minh Vương”, Quang Minh thánh giáo sau này sẽ là sản nghiệp của hắn, hắn để ý gì lệnh cấm bán chứ?
Củng Bá Nam và Thiên Hương Thần Sứ nghe vậy thì giật mình, Minh Vương điện hạ có con đường thu mua vật tư thiên ma sao? Cũng đúng, vị này chính là ẩn thái tử Đại Tống, nghe nói còn kết minh hữu với một thế lực mới quật khởi ở thiên ma nguyên hương, đôi bên ủng hộ lẫn nhau! Chuyện này đối với bọn họ mà nói là tin tốt, hai người còn đang đau đầu vì lệnh cấm bán!
Ngay khi Lâm Duệ nói xong, một chiến hạm khổng lồ dài 850m dần hiện ra giữa không trung. Đó chính là tuần dương hạm Lam Thiên đặc biệt của Lâm Duệ, nó đang dần tắt hệ thống ẩn thân quang học.
Khoang bụng tuần dương hạm dần mở ra, Lạc Vọng Thư đứng ở cửa khoang nhìn hắn mỉm cười. Ở phía sau nàng còn có Lâm Hi, Lệnh Hồ Minh Đức và Tiên Vu Yên.
Củng Bá Nam cũng ngẩng đầu lên, đúng lúc va chạm ánh mắt với Lạc Vọng Thư.
Lạc Vọng Thư lập tức ánh mắt lạnh lùng, tay đè kiếm đầy ý cảnh cáo.
Củng Bá Nam hơi thu hồi ánh mắt, như có suy tư. Hắn nhìn ra bên người Lạc Vọng Thư còn võ ý lưu lại, nàng vừa ra tay với ai đó, hình như là Vô Địch Pháp Vương? Đông Thiên Kiếm Hoàng này không chút tổn hại, có thể thấy kết quả cuộc chiến này ra sao. Xem ra sư tôn của Minh Vương thực lực rất mạnh, cũng là hậu thuẫn kiên cố cho Minh Vương điện hạ.
Lâm Duệ lúc này đã bay vào khoang thuyền tuần dương hạm, sắc mặt nghiêm túc, đầy cảm kích thi lễ với Lạc Vọng Thư:
- Đệ tử đa tạ sư tôn! Làm phiền ngài phải lo lắng rồi!
Hắn vốn không muôn kinh động Lạc Vọng Thư, nhưng sư tôn vẫn ngàn dặm xa xôi đến đây.
Lạc Vọng Thư khẽ hừ nhẹ, rời tay khỏi kiếm:
- Được rồi, nhưng ngươi cần mau chóng lên cấp 7, ta không muốn thấy chuyện như này xảy ra một lần nữa.
Lâm Duệ thầm nghĩ muốn lên cấp 7 không dễ. Hắn dù có Huy Hoàng Thánh Đàn cũng không phải muốn là được, hắn làm gì có ai trực tiếp “tài trợ” công thể cho chứ.
Lúc này, Lâm Duệ cũng thấy Thạch Yên ở sâu trong khoang thuyền. Nữ nhân này tình huống có phần kém hơn so với khi hắn thấy trong video. Nàng có vẻ sắp không chịu được nữa, thân thể đang dần nứt vỡ từ bên trong. Hắn rất khó tin tưởng, nàng bị ô nhiễm nặng như vậy còn duy trì được ý thức bản thân.
Thạch Yên cũng đang đầy kinh ngạc nhìn hắn. “Nàng” gần như nói gằn từng chữ, thanh âm khàn khàn đầy gian khổ:
- Tân thần! Trên người ngươi hình như lại có thêm một thần khí chí cao? Đó là thánh lôi kiếp hỏa của Quang Minh thánh giáo sao? Theo lý thuyết, giờ ngươi là Minh Vương rồi sao?
Ở thời đại Thái Huyền Tiên Tôn, còn chưa có thánh lôi kiếp hỏa. Cần biết mỗi một món chí cao thần khí đều phải dùng một vị “Vực Sâu” hoàn chỉnh để chế tạo nên!
Thái Huyền Tiên Tôn từng thông qua Thạch Yên tìm hiểu tin tức về Quang Minh thánh giáo, theo như dòng lịch sử của giáo này, thánh lôi kiếp hỏa rất có thể dùng “giáo chủ đời thứ 7 của giáo này” làm tài liệu chính để chế tạo. Vị này rất có thể vào những thời khắc cuối cùng, đã lên đến cấp Vực Sâu.
Điều này làm Thạch Yên vô cùng mừng rỡ, thêm mấy phần tin tưởng đối với Lâm Duệ.
Lâm Duệ giơ tay ra, cầm lấy một tấm da rồng cấp 10 từ Lệnh Hồ Minh Đức ném tới. Quả thật không thể coi thường tích lũy mấy trăm năm của ông lão này, ngay cả da rồng cấp 10 cũng có mấy tấm.
Lâm Duệ dùng máu của mình viết thành chữ, đồng thời còn vẽ ra đủ loại phù văn huyền dị, chỉ dùng 30 giây, hắn đưa đến trước mặt Thạch Yên.
Thạch Yên chỉ tùy ý nhìn rồi khẽ cười:
- Ngươi rất cẩn thận, còn am hiểu cả thái cổ văn tự.
Nàng không chút do dự nhỏ xuống tinh huyết, thành lầp khế ước giữa đôi bên. Khế ước này rất đặc biệt, cần cả Thái Huyền Tiên Tôn và Thạch Yên đồng ý mới có thể tạo thành hiệu lực.
“Thạch Yên” biết đây cũng là một bài kiểm tra của Lâm Duệ, vị này muốn biết Thạch Yên còn linh trí, ý thức bản thân hay không.
Khế ước này vô cùng chu đáo chặt chẽ, dù hắn làm Vực Sâu cũng không tìm thấy bất cứ kẽ hở nào, điều kiện cũng rất hà khắc, dù Thạch Yên được cứu sống, cũng thành thuộc hạ của Lâm Duệ. Thái Huyền Tiên Tôn dù cho sau này thay đổi ý định, hoàn thành phục sinh, trở thành Vực Sâu hoàn chỉnh thì cũng chịu ảnh hưởng của Lâm Duệ rất lớn. Nhưng bọn họ đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ khi ký khế ước này, bọn họ mới có thể cân nhắc đến tương lai.
Lâm Duệ thấy vậy thì vô cùng kinh ngạc, Thạch Yên lại thật sự còn sống, còn duy trì được ý thức bản thân! Nữ nhân này ý chí lực rất mạnh a, quả không hổ là thiên phú cấp thánh điện, thiên phú tinh thần lực rất tốt!
Hắn lập tức vẫy tay, Cơ Tuyết Oánh đẩy tới một giường phẫu thuật đã được chuẩn bị sẵn.
- Đúng rồi, dị thể và chiến long của Thạch Yên đang trên đường tới.
Thạch Yên vừa nói, vừa dùng vòng tay trí năng đưa tọa độ cho Lâm Duệ:
- Đã đến đây rồi, ở vị trí này. Dị thể của nàng ta cũng bị ô nhiễm rất nặng, cần ngươi hỗ trợ xử lý.
Chiến long và thực trang chiến long hình thể to lớn, to hơn nhiều nhân thể, nên tiếp nhận được nhiều ô nhiễm hơn.
Đúng lúc này, Lâm Duệ tới bên người nàng, trực tiếp tiêm lên cổ đối phương.
Thạch Yên không thèm để ý chút nào, hắn không cho rằng thuốc mê của thiên ma có thể gây mê được hắn! Lúc trước, Thần Chiếu quân mua lại đại não của Thạch Yên, cũng từng dùng thuốc mê cực mạnh, liên tục truyền vào nhưng cũng không ảnh hưởng được Thái Huyền Tiên Tôn - linh hồn ở cấp Vực Sâu.
Nhưng khi Thạch Yên nằm trên giường phẫu thuật, được Cơ Tuyết Oánh đẩy về phía trước thì ý thức của nàng dần hoảng hốt rồi rơi vào ngất xỉu, triệt để mất đi ý thức.
Lạc Vọng Thư trông thấy cảnh này thì giật mình kinh ngạc:
- Ngươi tiêm thuốc gì vào đối phương vậy?
“Thái Huyền Tiên Tôn” có chút giống với “số một chạy trốn” trong văn hóa Liên Bang, sức mạnh của hắn có chút nằm ngoài thế giới này. Cho nên dù là loại sức mạnh nào cũng khó tác động lên đối phương, hơn nữa đối phương còn từng là linh hồn Vực Sâu!
Lâm Duệ dùng tay chạm vào Thạch Yên, trong lòng thầm mắng: “Má nó!”
Thái Huyền Tiên Tôn này một mực mạnh mẽ nhét thêm 20 thực trang phụ trợ vào thân thể Thạch Yên, toàn bộ đều là SS+, SSS, còn có 3 món là SSS+. Cần biết Lệnh Hồ Minh Đức lúc còn ở cấp 8 vượt đế, toàn bộ thực trang chính, phụ trợ trên người cũng chỉ có 30 món, trong đó còn có một nửa là S và S+. Thực trang trên người Thạch Yên cũng bị ô nhiễm nghiêm trọng, không biết vì sao, chúng đã hòa thành một thể cùng nguyên thần, thân thể của nàng, tình huống có chút giống với Cung Hoành Đao trước kia.
Lâm Duệ không khỏi đau đầu, nhưng hắn vẫn trả lời Lạc Vọng Thư:
- Đây là do bản thể ta tự tay điều chế, trong đó có nguyên chất thống khố và tuyệt vọng.
Hắn nhìn ống tiêm trên tay mình rồi nói tiếp:
- Tàn linh vị Vực Sâu này vốn rất yếu, cho nên ta chỉ cần khóa lại sức mạnh khái niệm của đối phương là được.
Lạc Vọng Thư thầm nghĩ thuốc mê này có thể làm ngất được Thái Huyền thì không chỉ có hai nguyên chất Vực Sâu thôi đâu.
Khái niệm tê liệt và thần độc của Lâm Duệ đã đến 30%, tên này chế tạo độc dược càng lúc càng phù hợp với sức mạnh Vạn Độc Thiên Tôn.
Trong mắt Lạc Vọng Thư hiện lên tia thú vị:
- Cho ta một phần thuốc mê này.
Lệnh Hồ Minh Đức cũng rất hứng thú nói vào:
- Cũng cho ta một phần.
Lâm Duệ đương nhiên không từ chối hai người này.
Lúc này, bọn họ đã vào một phòng phẫu thuật. Đám người Lệnh Hồ Minh Đức đã nhận được tin nhắn riêng của Lâm Duệ, nên đều tự giác rời đi.
Lạc Vọng Thư đi theo Lâm Duệ vào phòng, thấy Lâm Duệ bắt đầu khử trùng toàn thân:
- Tình huống của Thạch Yên rất phức tạp, có thể tốn ba đến năm ngày. Lâm Hi, Lâm Y cũng gần như vậy nên ta sẽ tiêm thuốc hoàn thiện gen cho sư tôn trước. Để tối đa được hiệu quả của thuốc, mời sư tôn cởi quần áo, vào khoang phẫu thuật này trước.
Thật ra thuốc hoàn thiện gen chỉ cần tiêm vào người là được nhưng không tối ưu được hiệu quả, Lâm Duệ tin tưởng với kỹ thuật của mình, hắn có thể giúp Lạc Vọng Thư tăng thêm 70 đến 72% sức mạnh thân thể.
Ở mức thần sứ, dù chỉ tăng 1% thân thể cũng tăng lên chiến lực rất lớn.
Lạc Vọng Thư nghe vậy thì có chút khó xử, nàng nắm lấy vạt áo hơi vân vê, thầm nghĩ tiêm thuốc hoàn thiện gen thôi mà, sao còn phải cởi quần áo chứ? Nàng nhất thời chần chờ cùng co quắp người lại.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an