Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
- A, thị trưởng Hoắc à? Có chuyện gì vậy? Liêm Dật Sao chết sao? Tư lệnh hải quan Barnes chết à? Nhưng liên quan gì đến ta chứ? Ngài cho rằng là ta làm à?
- Thị trưởng này, ngài đừng nói lung tung vậy chứ, đấy là phỉ báng đấy! Ngài chờ một chút, ta đã hỏi trưởng phòng tình báo của ta rồi, nàng nói là do sát thủ nhạc thiếu nhi ra tay. Ngài đừng mắng má nó chứ, giao tình giữa chúng ta tốt như vậy cơ mà, người ra tay là sát thủ nhạc thiếu nhi, không phải là ta.
- Ta có liên quan gì đến sát thủ nhạc thiếu nhi chứ? Cục An Ninh nói sát thủ nhạc thiếu nhi là ta thì là ta à, vậy còn cần gì pháp luật chứ?
Trong một bến tàu phía nam căn cứ số 9, Lâm Duệ giờ đang mặc trang phục sát thủ nhạc thiếu nhi, đứng ở đầu tình hạm trả lời điện thoại của Hoắc Bang Quốc.
- Ngài giờ định quay lại à? Lão Hoắc này, sát thủ nhạc thiếu nhi cũng đã ra tay rồi, giờ ngài quay lại để làm gì chứ? Giờ ngài về căn cứ số 9 cũng phải mất hơn một tiếng, lúc đó sát thủ nhạc thiếu nhi đã giết xong những người cần giết rồi. Mà giờ cũng chỉ còn lại ít tôm tép, ngài bảo vệ chúng có ý nghĩa gì chứ? Chẳng bằng đi Đại Tống, nhắm mắt làm ngơ a.
- Sao lại không cần thiết chứ? Ngài tới tinh cảng Đại Tống, nếu mở ra nguồn cung hàng giá rẻ ổn định, dù là lợi ích với các doanh nghiệp dưới trướng ngài hay với căn cứ số 9 đều vô cùng to lớn, là nguồn danh vọng a.
- Cái gì? Hả? Chỗ này sóng kém quá, ta tắt máy đây. Mấy ngày nữa sẽ mời ngài ăn cơm sau.
Lâm Duệ trực tiếp tắt máy, thầm nghĩ vị thị trưởng này khi rời đi chắc chắn đã đoán được gì đó. Trường Sinh Hội giờ đang khai chiến toàn diện với Cục An Ninh, thị trưởng lúc này đến thăm Đại Tống, đây là suy nghĩ kỳ quái gì vậy?
Giờ còn làm bộ nghiêm nghị gọi cho hắn nữa chứ, là diễn cho ai xem đây? Lại còn nói tục với hắn nữa chứ, uổng công hắn và Phương Nhiễm Nhiễm mời vị này ăn hai bữa, còn nhường cho một mảnh đất ở ngoại ô căn cứ số 9 nữa chứ.
Lâm Duệ sau đó gọi điện cho Thạch Yên:
- Tiểu Yên! Kiềm chế chút, lão Phí nói ngươi xông vào công ty Oughtred, tiêu diệt toàn bộ 3 đội bảo vệ dưới trướng Oughtred Metz. Ta chuẩn bị 320 khẩu pháo phản vật chất, sao không sử dụng chứ? Ngươi gây ra động tĩnh quá lớn a.
Thạch Yên lúc này đang di chuyển tốc độ cao, chuẩn bị thi hành nhiệm vụ tiếp theo, không khỏi lặng yên. Việc này là do Thái Huyền Tiên Tôn cảm thấy pháo phản vật chất quá vướng bận, nên bảo nàng không dùng. Nhưng dù sao đó cũng là pháo phản vật chất, đến cùng là phương thức nào gây ra động tĩnh lớn hơn đây… Nàng lập tức hiểu được Lâm Duệ nói động tĩnh lớn là chỉ nàng để lộ quá nhiều thực lực trong trận đó.
- Thu thập còn rất phiền phức, ta còn phải cố ý tới đó dùng lửa thanh tẩy xóa đi dấu vết giúp ngươi. Được rồi, cố gắng kiềm chế, ít dùng sức mạnh của lão tiên tôn thôi, để hắn tu dưỡng một chút. Để ta xem nào, nhiệm vụ tiếp theo của ngươi là tiêu diệt doanh trưởng Adam Rainer của doanh hộ vệ tinh cảng số 2, lần này đừng có làm loạn đấy, nhân viên ở tinh cảng dù sao cũng là công chức. Được rồi, phía sau đều là mục tiêu một người, Phí Vân Lai và Cung Hoành Đao đã rảnh tay, ta sẽ bảo họ phối hợp với ngươi, ngươi đã kết bạn với họ chưa? Tạo một nhóm chiến đấu đi, Tiểu Yên, nếu như ngươi thật sự không muốn tương lai bị Thái Huyền Tiên Tôn nuốt lấy thì nhất định phải cố gắng duy trì độc lập, sử dụng lực lượng của chính mình.
Lúc này, các mục tiêu quan trọng đã bị diệt trừ, Phí Vân Lai và Cung Hoành Đao đã rảnh tay, có thể phối hợp Thạch Yên chiến đấu.
Lâm Duệ sau đó khẽ ca bài ca thiếu nhi “chú vịt con” rồi nhảy xuống tinh hạm. Xung quanh hắn nằm lại lượng lớn thi thể, tất cả đều sắc mặt xám xanh, cổ tay hoặc cổ họng bị rạch đứt, mũi miệng của họ cũng đang trào ra máu đen.
Hệ thống thông gió, thanh lọc không khí ở đây đã được cường hóa nhưng toàn bộ nhân viên ở đây đều bị trúng độc chết. Thậm chí ngay cả võ tu mặc chiến giáp cấp 7, cấp 8, có hệ thống tuần hoàn không khí riêng cũng không tránh được.
Đây là vì Lâm Duệ chế tạo thuốc độc đã không cần mượn không khí làm dung môi lan truyền, khái niệm “tê liệt” và “thần độc” của hắn đã đến cường độ 35%, thậm chí còn tạo thành khái niệm mới “dẫn đến tử vong”, Lâm Duệ còn nắm giữ một khái niệm “truyền” của một vị thiên tôn hệ dương, đã đạt đến 20% cường độ. Hắn hoàn toàn có thể dùng sức mạnh khái niệm của mình và dĩ thái nguyên tố để lan truyền độc tố.
Lâm Duệ nhìn về Vương Thiên Vũ ở phía trước:
- Sao rồi, hai người này có khai ra gì không?
Vương Thiên Vũ đang hai tay tạo thành ấn quyết, tỏa sáng hư ảo lộng lẫy. Trước mặt hắn là hai vị từng là quan lớn của chính phủ trước kia, một là Đái Trấn Sơn, cục trưởng cục cảnh sát căn cứ số 9, một là Vưu Minh, phó bộ trưởng phân bộ Cục An Ninh căn cứ số 9.
Hai bọn họ giờ máu me khắp người, sắc mặt tái xám, ánh mắt mê mang tan rã, đang quỳ trên mặt đất. Cẩn thận nhìn kỹ thì chiến giáp của hai người đã vỡ nát, phần ngực bụng mở ra, xương sống lưng đã bị đào ra, triệt để mất đi chiến lực.
Sau khi đảng Quang Minh Trận Tuyến thắng lớn ở tuyển cử, liên hợp tạo thành nội các, Hoắc Bang Quốc cũng may mắn giữ được chức vị thị trưởng thì Đái Trấn Sơn bị Hoắc Bang Quốc đá khỏi cục cảnh sát, Vưu Minh cũng không thể không từ chức ở Cục An Ninh.
Hai người này sau đó bắt tay nhau, cùng sáng lập công ty bảo vệ và thương mại Minh Trấn. Bọn họ mở ra bến tàu nằm ngay gần bến tàu của tập đoàn Sâm Lâm, chỉ cách 10km. Đây rõ ràng là có ý đồ khó lường!
Lâm Duệ vốn tưởng rằng Hoắc Bang Quốc sẽ ra tay xử lý hai người này. Nào ngờ vị thị trưởng này cũng đủ trơn trượt, một mực không ra tay, giờ Lâm Duệ đã lười chịu đựng thêm.
Hai người này dựa vào quan hệ tích lũy trước đó, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi đã làm lớn, còn bố trí lượng lớn máy móc chiến tranh ở bến tàu này. Đó không còn là bến tàu nữa rồi, mà như là pháo đài quân sự Trường Sinh Hội bố trí ở gần tập đoàn Sâm Lâm, đây sẽ thành căn cứ để Trường Sinh Hội phát động tấn công với hắn sau này! Đây là uy hiếp nhắm thẳng vào tim gan của hắn!
Cho nên dù Tiết Lăng Tuyết không bị tập kích, Lâm Duệ cũng chuẩn bị phát động thế công, xử lý đám rác rưởi này. Hắn không thể trơ mắt nhìn Trường Sinh Hội thiết lập cứ điểm tấn công ngay cạnh “nhà mình” được.
Lâm Duệ sau khi dẫn đội giết vào thì phát hiện trong này quả chứa lượng lớn binh lính tinh nhuệ! Ngoài ra còn có lượng lớn người máy chiến đấu, trọng pháo và tháp súng, còn có 3 doanh “bảo vệ” nữa. Vấn đề là công ty này mới thành lập được bao lâu chứ, chưa đến hai tháng, lấy đâu ra nghiệp vụ nuôi được 3 doanh “bảo vệ”? Mà khái niệm “bảo vệ” này cũng rất mơ hồ, võ lực, hỏa lực, nhân lực đã vượt quá rất nhiều.
Vương Thiên Vũ lắc đầu nói:
- Xin lỗi boss, không tra ra được tin tức đặc biệt. Nhưng hai người này đã upload ký ức và ý thức lên siêu toán, Trường Sinh Hội cũng đảm bảo tương lai giúp họ vĩnh sinh, thậm chí là khởi tử hoàn sinh. Ngoài ra, bọn họ gia nhập Trường Sinh Hội là vì từng tận mắt chứng kiến một võ tu cấp 9, tên là Grayson Belly được phục sinh. Nhưng sau khi phục sinh, đầu óc người này có vấn đề rất lớn, mắc thực trang hội chứng nghiêm trọng nhưng Trường Sinh Hội hứa hẹn sẽ hoàn thiện kỹ thuật.
Nói đến đây, Vương Thiên Vũ ánh mắt đầy nghi hoặc nói:
- Boss, ngài cảm ứng được màn trời bao phủ 12 vệ tinh, 14 căn cứ đô thị thật sao?
Vì sao hắn không phát hiện được chứ? Nhưng boss của hắn là thần, cảm ứng của hai người khác biệt về bản chất.
Lâm Duệ hơi mỉm cười, tâm tình cũng thêm trầm trọng:
- Ta lừa ngươi làm gì chứ?
Nếu như Trường Sinh Hội thật sự nắm giữ kỹ thuật này, bọn họ có thể thu được đại đa cao thủ cấp 9 của Liên Bang vào dưới thế lực của mình. Vì vậy Lâm Duệ giờ không dám trắng trợn tiết lộ, chỉ có thể âm thầm cảnh cáo minh hữu đáng tin, hắn lo lắng nếu để lộ tin này, sẽ làm nhiều người khát vọng sinh mạng vô hạn chạy theo Trường Sinh Hội.
Hắn cần làm rõ ràng tại sao Trường Sinh Hội có thể “khởi tử hoàn sinh” trước đã. Là dựa vào nguyên lý gì, liệu có liên quan đến “màn trời” hắn cảm ứng được ở các căn cứ đô thị không.
Vương Thiên Vũ hơi nghi ngờ lắc đầu nói:
- Không biết bọn họ làm như nào, nhưng chắc chắn phương thức này không bình thường, chắc chắn phải trả giá lớn, thậm chí vi phạm đạo đức xã hội, nếu không mấy chục năm trước, bọn họ đã tìm tới Lệnh Hồ nguyên soái rồi.
Lâm Duệ khẽ gật đầu nói:
- Như vậy hai tên này thì sao? Tại sao tu vi, huyết mạch của chúng tăng lên nhanh như vậy?
Đái Trấn Sơn trước đó là cấp 8 vượt hoàng, Vưu Minh là cấp 7 vượt hoàng. Nhưng giờ một là cấp 8 bậc đế, một là cấp 8 vượt hoàng! Chỉ có võ đạo kém chút, nếu không lần này Lâm Duệ và Vương Thiên Vũ chưa hẳn chiến thắng hai người này được trong thời gian ngắn.
Vương Thiên Vũ gật đầu nói:
- Việc này thì bọn họ có khai ra, là dựa vào kỹ thuật “tuần tự nguyên biến”. Trường Sinh Hội sử dụng luyện ngục nguyên tinh nghiên cứu ra dược vật đặc thù, dùng điện từ dẫn đường, có thể thôi thúc lực lượng luyện ngục nguyên tinh theo hướng họ cần, phát sinh hiệu quả cường hóa. Nhưng loại thuốc này rất hiếm, chỉ có những người cống hiến lớn với Trường Sinh Hội mới thu được.
- Tuần tự nguyên biến? Luyện ngục nguyên tinh sao?
Lâm Duệ không khỏi nhớ đến vật cưỡi của mình. Mã Thiên Long huyết mạch tăng nhanh là nhờ vào luyện ngục nguyên tinh. Luyện ngục nguyên tinh có thể kích thích tăng lên huyết mạch, nhưng cũng làm huyết mạch rối loạn, dễ bị mất khống chế, thậm chí nặng thì huyết nhục tan vỡ, chính là chuỗi gen sụp đổ, tinh thần ma vật cũng thêm thất thường, háo sát khát máu hơn. Nhưng không hiểu vì sao, Mã Thiên Long lại chống chịu lại được.
Lâm Duệ nhướng mày lên, hơi hứng thú nói:
- Có thể điều tra thêm, xem bọn họ làm như nào.
Vương Thiên Vũ nghe vậy sững sờ:
- Boss, kỹ thuật này rõ ràng có tai họa ngầm, nguyên thần hai người này đã có vấn đề, sóng điện não rất lộn xộn. A!
Hắn lập tức nhớ tới pháp môn thanh tịnh của boss, boss còn là Minh Vương hiện tại, chuyên gia tinh thần nên ánh mắt chăm chú, cũng tăng thêm hứng thú:
- Boss, việc này để ta. Ta sẽ cùng đại tiểu thư nghiên cứu, điều tra nhưng nếu kỹ thuật này hữu dụng, ta muốn được ưu tiên sử dụng.
Lâm Duệ sau đó nhìn về phía Đái Trấn Sơn và Vưu Minh đang quỳ, nghĩ có hỏi cũng không hỏi được gì.
Vương Thiên Vũ năng lực tâm linh cao đến cấp 8 bậc đế, thêm vào thuốc nói thật Lâm Duệ chế tạo nữa, hai người này không giữ lại được bí mật nào mình biết. Lúc này, Vương Thiên Vũ cũng đã hỏi được những chuyện Lâm Duệ cảm thấy hứng thú, còn lại thì hắn không cần.
Ngay khi Lâm Duệ giơ tay lên, chuẩn bị xử tử hai người này thì Đái Trấn Sơn đột nhiên tỉnh lại, trong mắt đầy tuyệt vọng và sợ hãi:
- Ngài là chủ tịch Lâm? Xin đừng giết ta! Ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho ngài, ta đồng ý đối phó Trường Sinh Hội giúp ngài, ta có thể ký thần khế, xin ngài đừng giết ta.
Đái Trấn Sơn bỗng im bặt, yên lặng trượt xuống đất.
Vưu Minh ở bên cạnh nỗ lực giẫy giụa hồi cuối, hắn nhìn Lâm Duệ, cố gắng lên tiếng:
- Ngươi có phải là Lôi Đình không?
Hắn đã biết sát thủ nhạc thiếu nhi là Lâm Duệ, nhưng gần đây hắn vẫn suy đoán, không biết Lâm Duệ có thân phận nữa là Lôi Đình hay không?
- Ngươi nói xem?
Lâm Duệ hơi bất ngờ nhíu mày nhưng lập tức cười nhạo, phát tay phá hủy tủy não Vưu Minh. Sau đó hắn ra lệnh:
- Dựa theo mệnh lệnh trước đó, lập tức xử lý thi thể bọn họ.
Sau đó thi thể hai người này sẽ bị nhốt trong thủy tinh lập phương trong suốt, sau đó ném ra ngoài tinh cảng. Không chỉ có hai người này, còn có một lượng quan viên chính phủ nữa cũng được “tinh táng” như hai vị này. Mấy ngày tới, tất cả tinh hạm ra vào căn cứ số 9 đều có thể thấy những thi thể này.
Đây là cảnh cáo Lâm Duệ đưa ra cho quan chức trong chính quyền căn cứ số 9, để bọn họ hiểu làm bạn với Trường Sinh Hội, làm kẻ thù với tập đoàn Sâm Lâm sẽ phải trả giá như nào!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an