Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Người muốn vòng ra sau Lệnh Hồ Minh Đức, đi tập kích Lâm Duệ cùng Blanc là Cửu Bảo Thái Dương. Hắn có danh xưng là “Kim NO Kiếm Hào”, vì hắn được cho rằng là kiếm tu thực trang mạnh nhất thời đại này của tộc Đại Hòa.
Vị này quả thật không để Lệnh Hồ Minh Đức trong lòng. Một năm trước, Lệnh Hồ Minh Đức còn là bộ xương khô mà thôi. Dù không biết ông lão này làm sao bò được từ trong mộ ra, nhưng Lệnh Hồ Minh Đức là thực trang võ giả đời đầu, mang theo mối họa ngầm của thực trang đời đầu!
Ông lão này tuy có thể lên cấp 9, sánh với thần sứ nhưng vì thực trang đời đầu tồn tại thiếu hụt, nguyên thần ông lão này không thể viên mãn được, đây là điểm yếu của thực trang võ giả đời đầu và đời thứ hai, đến giờ vẫn chưa giải quyết được.
Cho nên Cửu Bảo Thái Dương đánh cược rằng thực lực của Lệnh Hồ Minh Đức không thể lên được đến mức “thần sứ lâu năm”.
Cửu Bảo Thái Dương cho rằng lần này họ nhất định phải diệt trừ Lâm Duệ, người này và tập đoàn Sâm Lâm đã trở thành kẻ địch nguy hiểm của họ! Nhất định phải mượn cơ hội này diệt trừ đối phương! Nếu không với thiên phú của hắn và hai người hầu, chỉ cần ba, năm năm nữa, sẽ phát triển đến trình độ vô cùng đáng sợ.
- Làm càn!
Lúc này Cửu Bảo Thái Dương đột ngột phát hiện xung quanh tối om, như là thiên địa quy về hắc ám vậy.
Rõ ràng giờ là 3h chiều, mặt trời nhân tạo ở bên trên vẫn vận chuyển bình thường, còn đang không ngừng chiếu xuống ánh sáng nhưng giờ toàn bộ căn cứ số 9 như rơi vào hắc ám, không có chút ánh sáng nào.
Cùng lúc đó, một ánh kiếm sáng bừng lên như mặt trời mọc tỏa sáng.
Bốn vị nghị viên đang kiềm chế Lệnh Hồ Minh Đức đồng thời biến sắc, trong nháy mắt này, bọn họ và chiến long của mình đều tiếp một kiếm của Lệnh Hồ Minh Đức.
Ầm!
Ánh sáng, bão từ, phóng xạ vô cùng tận để toàn thân bốn người bùng cháy, để nguyên thần và thân thể họ cảm nhận đau đớn cùng cực.
Dương Lăng Tiêu ở cách đó chỉ 7km thì con ngươi co rút lại như kim châm.
- Là 9SSS+!
Đó là bí chiêu cấp 9 vượt đế!
Dương Lăng Tiêu còn cảm ứng được đủ loại sức mạnh khái niệm liên quan đến quang, lôi, phong, cường độ đều ở khoảng 48%! Điều này làm Dương Lăng Tiêu chấn động, Lệnh Hồ Minh Đức trước mặt hắn đã không chỉ là mức thần sứ nữa rồi, mà đã là thần sứ lâu năm rồi!
- Các ngươi đã kiên trì tìm chết thì lão già này tác thành cho các ngươi.
Theo thanh âm Lệnh Hồ Minh Đức vang lên, Cửu Bảo Thái Dương phát ra tiếng gầm giận dữ. Hắn cảm ứng được vô số “tia sáng”, đó đều là kiếm của Lệnh Hồ Minh Đức! Cả trời đất giờ như chỉ còn lại ánh sáng, lôi đình và cuồng phong, toàn bộ đã rơi vào Thiên Hồ khống chế!
Cửu Bảo Thái Dương và thái kim hoàng đao long của mình vô cùng cuồng bạo chém ra một màn đao gió thổi không lọt, màn đao này bao trùm lấy 100m trước mặt hắn, khí thế bàng bạc hùng vĩ ngăn lại hết thảy. Nhưng màn đao này nhanh chóng bị ép nhỏ lại, 100m, 60m, 40m, 20m, 10m… chỉ không đến một phần vạn giây, màn đao đã chỉ còn che được trước người Cửu Bảo Thái Dương có 1m.
Những tia sáng kia vẫn liên tục chiếu đến, như thủy ngân ập đến, không chút kẻ hở.
- Bát dát! Arienai!
Trong mắt Cửu Bảo Thái Dương tràn ngập khó tin cùng hoảng sợ. Hắn đầy khàn khàn bất đắc dĩ nói:
- Xin dừng tay a, Lệnh Hồ tang! Ta nhận thua, Cửu Bảo Thái Dương ta nguyện ý rút khỏi trận chiến này.
Chân linh của cấp 9 vượt hoàng có thể tồn tại bất diệt trong màn trời, Trường Sinh Hội còn có màn trời nhân tạo nữa. Nhưng Cửu Bảo Thái Dương không xác định được mình có thể trở về sau khi chết hay không, sau khi trở về, hắn có bị vị “lão đại” nào đó triệt để khống chế hay không.
Lệnh Hồ Minh Đức thanh âm già nua, khàn khàn, đầy kiên quyết lạnh lùng:
- Ta đã nói rồi, còn dám rời đi thì phải chết!
Chùm sáng kia đã xuyên thủng thân thể Cửu Bảo Thái Dương, còn xuyên thủng cả nguyên thần hắn nữa, sau đó liên tục bắn phá thành từng mảnh nhỏ cho đến khi triệt để tan rã.
Bốn vị “nghị viên vinh dự” còn lại nhìn nhau, cùng dựng tóc gáy.
Bọn họ vừa rồi ban đầu bị chiêu kiếm 9SSS+ của Lệnh Hồ Minh Đức kiềm chế, nhưng sau khi Lệnh Hồ Minh Đức tập trung vào Cửu Bảo Thái Dương, bốn người đều tránh thoát được, toàn lực phản công kiềm chế, định trợ giúp Cửu Bảo Thái Dương chạy thoát chiêu đó.
Nhưng công kích của bọn họ đều bị thiên kính ma phản xạ chếch đi. Bốn người này kinh ngạc phát hiện thiên kính ma hình như đã mạnh hơn! Không còn là 8SSS trong tình báo nữa, mà đã là 8SSS+ rồi! Còn nắm giữ bí chiêu cấp 9 bậc đế nữa chứ!
Nàng ta lấy một chọi bốn, vậy mà không chút hao tổn, phản xạ toàn bộ sức mạnh, khái niệm của họ, đương nhiên chỉ là trong thời gian ngắn, một phần ngàn giây, nhưng như vậy đã rất kinh khủng rồi. Đây là vì Lệnh Hồ Minh Đức tâng cấp nên thiên kính ma được tăng theo, hay là còn có nguyên nhân gì khác?
Sau khi triệt để giết chết Cửu Bảo Thái Dương, Lệnh Hồ Minh Đức và thiên tôn đế long cấp 9 của mình lại phóng ra hàng vạn kiếm ánh sáng, trợ giúp thiên kính ma hóa giải thế công của 4 vị nghị viên vinh dự.
Cho đến khi uy thế đòn đánh của 4 người này dần tan biến, kiếm ý của Lệnh Hồ Minh Đức lại khóa chặt người ở phía đông trong bốn người. Người này tuy mặc chiến giáp Hoàng Đế 9SS+, che kín toàn thân, nhưng Lệnh Hồ Minh Đức vẫn nhận ra đấy là ai.
- Ngươi là Quý Phạm Kinh! Vào 340 năm trước, khi ta còn nhận chức trong quân đội, ngươi từng theo học khóa của ta.
Lệnh Hồ Minh Đức vừa nói vừa dùng kiếm ý mạnh mẽ ép chặt lấy đối phương:
- Mấy người ở đây, hoặc là dùng tà đạo pháp môn, hoặc là trọng phạm truy nã của Liên Bang, tạo ra sự kiện khủng bố quy mô lớn, hoặc là thế lực yếu kém, không đứng vững trong quốc hội. Nhưng Quý Phạm Kinh ngươi là nghị viên vinh dự thật sự! Nắm giữ tập đoàn giá trị mấy chục ngàn tỉ, quyền cao chức trọng, sao lại gia nhập vào Trường Sinh Hội chứ?
Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền nghe được câu này thì tâm thần hơi khác thường. Bọn họ cũng là nghị viên vinh dự hàng thật đúng giá, cũng nắm giữ tập đoàn giá trị cao, nhưng vì sao lại gia nhập Trường Sinh Hội vậy? Còn có Lệnh Hồ Minh Đức này nữa, sao mạnh vậy chứ?
Keng!
Lệnh Hồ Minh Đức và Quý Phạm Kinh hai người truy đuổi chốc lát trên không, ngay kiếm đầu tiên giao tranh, Quý Phạm Kinh đã miệng trào máu tươi.
- Ngươi hỏi vì sao ta gia nhập Trường Sinh Hội à?
Quý Phạm Kinh nở nụ cười lạnh, hắn biết mình trốn không thoát, dứt khoát gồng lên toàn bộ sức mạnh đối công với Lệnh Hồ Minh Đức:
- Đương nhiên vì Liên Bang tiến triển công nghệ sinh học quá chậm. Lệnh Hồ lão sư, ngài chẳng lẽ không biết trận chiến giữa ba thần trong Luyện Ngục và năm thần trên mặt đất Thiên Cực tinh sắp bắt đầu rồi sao? Một khi bọn họ phân thắng bại xong xuôi, Liên Bang sẽ tiêu đời!
Kiếm của Lệnh Hồ Minh Đức như ánh sáng, như điện giật, quyền thế của Quý Phạm Kinh cũng vô cùng mạnh mẽ. Nhưng chỉ sau 74 kiếm, Quý Phạm Kinh đã bị Lệnh Hồ Minh Đức chém xuống một tay.
Chiến long của Quý Phạm Kinh cũng đã bị đâm thủng mấy chục vết, kêu thảm rớt từ trên không xuống.
- Cho nên ngươi vi phạm luật pháp Liên Bang, làm ra những chuyện cùng hung cực ác, tuyệt diệt nhân tính để nghiên cứu sao?
Lệnh Hồ Minh Đức thao túng ngàn vạn kiếm ánh sáng chém xuống một chân của Quý Phạm Kinh.
Sau đó ông đạp lên thân thể Quý Phạm Kinh, giẫm đối phương từ trên không rơi xuống, đập mạnh xuống cầu vượt bên dưới. Hai người không chỉ đánh sập cầu vượt, còn rầm một cái, tạo thành một hố lõm sâu ở đường bên dưới.
Quý Phạm Kinh cuồng hống đầy không cam:
- Chẳng nhẽ không nên nghiên cứu sao? Nhân loại đã sắp tuyệt diệt rồi, còn để ý gì đến nhân tính chứ? Để ý gì pháp luật nữa chứ? Kể từ 200 năm trước, Liên Bang đã nắm trong tay cường giả, kẻ mạnh cầm quyền rồi! Chúng ta chúa tể Liên Bang, chúa tể nhân loại, đương nhiên cũng gánh vác tương lai nhân loại! Hơn nữa Lệnh Hồ Minh Đức ngươi có tư cách gì chỉ trích ta, cả đời này ngươi vi phạm pháp luật còn ít hơn ta sao?
- Ngươi nói rất đúng, thế giới này cường giả vi tôn, kẻ mạnh nắm giữ tất cả.
Lệnh Hồ Minh Đức chém xuống tay phải của Quý Phạm Kinh, tay ông giơ lên, hội tụ vô số ánh sáng vào lòng bàn tay, ngưng tụ thành một thanh trường kiếm ánh sáng. Ánh mắt ông lạnh lùng nhìn Quý Phạm Kinh nói:
- Nể tình một tiếng lão sư của ngươi, giờ lão phu cho ngươi một cơ hội! Cho ngươi một giây lựa chọn, giờ hoặc là rời khỏi Trường Sinh Hội, hoặc là chết!
Ngay khi Quý Phạm Kinh trầm tư, còn có hàng ngàn hàng vạn kiếm ánh sáng như thủy triều đang xung kích ba vị nghị viên vinh dự còn lại, ngăn không cho họ rời đi chiến trường.
Thanh âm Lệnh Hồ Minh Đức đầy lạnh lẽo, vang vọng khắp căn cứ số 9:
- Các ngươi cũng giống như vậy! Hôm nay đừng ai nghĩ chạy trốn được, hoặc là rời khỏi Trường Sinh Hội, hoặc là chết!
Đây mới là toàn bộ giai đoạn hai của kế hoạch thanh tẩy, tiêu diệt toàn bộ lực lượng cơ động của Trường Sinh Hội!
Lệnh Hồ Minh Đức hôm nay chính là một quân cờ quan trọng trên bàn cờ, trọng lượng gần với hai binh khí Vực Sâu.
Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền sắc mặt trắng bệch, giữa bọn họ mâu thuẫn đã sâu, nhưng giờ vẫn phải liếc nhìn nhau, từ trong mắt đối phương, họ thấy được ngưng trọng và kiêng kị.
Ở nơi xa, Cameron Blanc đang kịch chiến với Tiên Vu Yên, tâm trạng hạ thấp cùng cực. Trước đó, hắn cho rằng hôm nay Lâm Duệ bộc phát chiến tranh là muốn quét sạch thế lực của Trường Sinh Hội ở trong đội ngũ chính phủ căn cứ số 9, nhưng hắn không ngờ rằng, đấy mới chỉ là mồi nhử mà thôi!
Mục tiêu thật sự của Lâm Duệ lại là “nghị viên vinh dự”! Đây là điên rồ như nào chứ? Là cuồng vọng như nào chứ?
Cameron Blanc hít sâu một hơi, ánh mắt đầy lạnh lùng. Hắn nhắn tin vào một nhóm bí mật: khởi động thống khổ thiên long và tuyệt vọng thiên long! Nhớ tiêm thuốc Vực Sâu cho chúng, đồng thời vận dụng toàn bộ thần binh yêu ma cấp 9 ở căn cứ số 9.
Nếu như Lâm Duệ dám chủ động ra tay với Trường Sinh Hội, như vậy họ cũng không cần cố kỵ điều gì nữa.
Hơn nữa, với thực lực hiện tại của Lâm Duệ, Trường Sinh Hội nếu còn giữ lại tuyệt vọng thiên long và thống khổ thiên long thì thật sự quá nguy hiểm.
Cameron Blanc lại nhắn tin với người nào đó: Thường vụ! Ta lần này dính bẫy, cần ngài trực tiếp ra tay mới tránh được tổn thất nghiêm trọng.
Trong chớp nhoáng này, Lâm Hi là Tuyệt Vọng Thiên Nữ, nhanh chóng cảm ứng được.
Hạ mạt thiển niệm (Lâm Hi): Anh, bọn họ dùng đến chiến long của em.
Lâm Duệ không khỏi “Hừ!” một tiếng, thầm nghĩ rốt cuộc vẫn đi đến bước này. Đối phương không lựa chọn nhượng bộ mà trực tiếp hất bàn. Nhưng hai chiến long Vực Sâu của Lâm Hi và Lâm Y mới là hai lá bài lớn nhất trong tay hắn!
Hắn đồng thời nhắn tin cho Lâm Hi và Lâm Y: Phải chú ý thời gian, anh tính các em nhiều nhất là chịu được 1 phút 20 giây, nếu không ô nhiễm trong cơ thể các em sẽ vượt quá giới hạn, cho dù anh dùng lửa thanh tẩy cũng không giúp các em được.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Các em nhất định phải nhớ kỹ, tuyệt đối không được miễn cưỡng.
Thương bạch như thi (Lâm Hi): Em biết rồi, nhất định sẽ chú ý.
Hạ mạt thiển niệm (Lâm Hi): Em biết! Một phút chiến lực Trường Sinh, dư xài rồi!
Lúc này Lâm Hi một mình tiến lên sân thượng cao ốc tập đoàn Duệ Phương, đôi tay nàng nắm lại thật chặt. Ánh mắt của nàng dần biến thành đỏ hồng! Nàng nhớ lại một ngày biến cố ập đến nhờ bọn họ. Chỉ trong 10 tiếng ngắn ngủi, mẹ nàng bị tập kích giết mất, em gái bị người cướp đi, cha cũng bị ép phải chạy trốn.
Hiện giờ, cuối cùng nàng cũng có thể tự tay báo thù Trường Sinh Hội! Đám rác rưởi này, đều sẽ phải chết! Chết đi cho ta!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an