Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Trong tầng sâu của Luyện Ngục, trong một khoảng đất bao quanh bởi dung nham, “Tài Chính Hoàng Đế” Y Độc Hành đang một mực cung kính, hành lễ với một ông lão sáu mắt:
- Vãn bối đa tạ Cát lão ra tay, lần này vãn bối vô cùng cảm kích a.
Ông lão thân hình thấp bé, khô gầy, chỉ cao 1m4, trên mặt thật sự có sáu mắt, một mắt màu hồng vàng gần như chiếm đến nửa gương mặt. Hắn tóc trọc, răng hô, bộ dáng co ro lại như “lục nhãn thần ma” tiến vào kỳ già yếu vậy.
Tuy vậy Y Độc Hành không dám bất kính chút nào. Chỉ vì người trước mặt hắn là Cát Tiên Sơn, vị này vào 10 nghìn năm trước đã danh chấn năm châu lục hải, là đại cao thủ mức siêu thần sứ nổi danh! Sau vạn năm, vị này là một trong mười hai vị cấp Trường Sinh mà Liên Bang do thám ra được!
Tu vi vị này thông thiên triệt địa, thâm sâu khó lường, nghe nói đến đến gần chuẩn Vực Sâu, chiến lực sánh vai bán thần.
Vị này khi còn trẻ, khí độ phong thần tuấn tú, khí chất nho nhã, nhưng sau vạn năm ẩn núp trong Luyện Ngục, thân thể và huyết mạch đều bị biến dị.
Nhưng Cát Tiên Sơn làm như vậy thật ra là để thích ứng với hoàn cảnh đặc biệt của Luyện Ngục, để dễ sinh tồn ở đây hơn. Cao thủ như hắn, đã có thể khống chế huyết nhục, gen, trong nháy mắt có thể khôi phục thân thể người Thiên Cực tinh
Ông lão sáu mắt bật cười lớn, bình thản nói:
- Không cần như vậy. Đây chỉ là giao dịch mà thôi. Ngươi đưa ra đồ vật làm ta hài lòng, ta bố trí kiến tri chướng giúp ngươi, chỉ vậy mà thôi.
Nhưng sâu trong mắt ông lão là bất an và lo sợ. Quá trình làm phép vừa rồi rất thông thuận, đơn giản nhưng vừa rồi, khi chuẩn bị kết thúc làm phép, Cát Tiên Sơn cảm giác một vị vô cùng mạnh mẽ, vị cách cao siêu nhìn về hắn! Chỉ một cái nhìn đó thôi đã để nguyên thần của hắn chấn động, da đầu tê dại, tâm thần run rẩy, toàn thân nổi da gà.
Đối phương mới chỉ nhìn một cái rồi thu lại ánh mắt nhưng cũng đã để ông lão sáu mắt cảm thấy bất an, đến giờ trái tim vẫn đập thình thịch, khí huyết cuộn trào đầy hồi hộp lo lắng. Đó rõ ràng là nguyên thần và huyết mạch của hắn cảm ứng được nguy hiểm, đang cảnh báo với hắn.
Ông lão sáu mắt Cát Tiên Sơn ra vẻ lơ đãng hỏi dò:
- Được rồi! Lần này ta thi triển kiến tri chướng, trấn áp dấu vết vận mệnh, cảm thấy trong màn trời có chút khác lạ. Y Độc Hành ngươi từng nói đã từng tìm Mộng Ảo Thiên Nữ, lúc đó, Mộng Ảo Thiên Nữ từ chối giúp ngươi thì nói như nào, ngươi nói lại rõ ràng cho ta nghe.
Trước đó, Y Độc Hành tìm tới hắn, nói muốn thi triển kiến tri chướng, có liên quan đến Vô Địch Pháp Vương và hai vị vật chứa để vực sâu hồi sinh, nên cần mời cao thủ đã đến mức chuẩn vực sâu như hắn ra tay.
Ông lão sáu mắt Cát Tiên Sơn điều tra kỹ càng, phát hiện không có vấn đề gì, hắn thậm chí còn quan tinh kiểm tra trước, cũng không thấy có gì khác thường, thêm vào Y Độc Hành đưa ra điều kiện vô cùng dụ hoặc. Nhưng xem ra, giao dịch bố trí “kiến tri chướng” này có vấn đề rất lớn.
Giờ Cát Tiên Sơn vô cùng hối hận, sớm biết vậy, hắn nên giờ bằng hữu là “quan tinh sư” đỉnh cấp xem trước.
Cát Tiên Sơn không phải “quan tinh sư” chuyên nghiệp, thuật nghiệp có chuyên. Những vị quan tinh sư đỉnh cấp có thể quan sát quỹ tích trời sao, quan sát vận mệnh nhờ nguyên thân hòa nhập sâu cùng màn trời. Những vị quan tinh sư này nhờ vậy thu được năng lực dự báo tương lai, dự đoán vận mệnh nhưng bản thân cũng trở thành một phần của vận mệnh, không thể ngưng tụ khái niệm tiếp theo để nhảy ra vòng xoáy, không thể thay đổi vận mệnh bản thân.
Y Độc Hành nghe vậy thì hơi kỳ quái nhưng vẫn đáp lại đầy trang nghiêm:
- Mộng Ảo Thiên Nữ nói là lần này bố trí kiến tri chướng dễ dàng nhưng hậu quả rất lớn, ta đưa ra thù lao không đủ để mời thiên tôn ra tay. Ta lúc đó lấy ra một lọ nguyên thủy chân nguyên, là sản phẩm công nghệ cao nhất của Trường Sinh Hội, lấy ra tinh hoa của thủy thần huyết nhục được ba vị Thần trong Luyện Ngục ban cho chúng ta. Dù đối với Mộng Ảo Thiên Tôn, vật này cũng có giá trị rất lớn, cho nên ta vẫn khó mà hiểu được, nhưng không lâu sau, Tuyệt Vọng Thiên Nữ và Thống Khổ Thiên Nữ đột nhiên xuất hiện.
Cát Tiên Sơn nghe đến đây thì da mặt hơi run nhưng không chút biến sắc nói:
- Hóa ra là thế!
Hắn sau đó cười chỉ phía dưới nói:
- Đi thôi, hồ dung nham ở đây sắp dâng lên rồi. Nếu như chậm chút thì phải chờ ngày mai, khi hồ dung nham hạ xuống mới rời đi được.
Y Độc Hành nghe vậy thì không dám thất lễ, ngự không bay đi, nhanh chóng rời khỏi hang động đi xa. Hồ dung nham ở đây không đơn giản chỉ là dung nham, bên trong còn trộn lẫn ánh sáng Luyện Ngục, có một phần sức mạnh của Căn. Tu vi võ giả nếu không đến cấp 10, chưa thể đưa võ ý thành khái niệm thì chỉ cần hơi tiếp xúc, sẽ bị nhiễu sóng, thậm chí còn không thể khống chế.
Sau khi Y Độc Hành rời xa, sắc mặt Cát Tiên Sơn đầy âm trầm, tái xám. Vừa rồi, hắn lại cảm ứng được có người thông qua đường dây pháp thuật, ở màn trời nhìn về hắn.
Cát Tiên Sơn thầm nghĩ đây là ai vậy? Là một vị chuẩn vực sâu, hay là bán thần hay là Thần? Chỉ có một điều có thể xác định, vị cách của đối phương trong màn trời rất cao!
Chuẩn vực sâu là võ ý đã hóa thành khái niệm được 99%, chỉ thiếu 1% nữa thôi nhưng một bước này như lạch trời vậy!
Bán thần là đã có một phần thân thể đạt đến cấp độ vực sâu, như là nguyên thần, thân thể, khái niệm….
Những cường giả này có thể áp đảo Cát Tiên Sơn hắn. Vấn đề là tại sao hắn lại sinh ra liên hệ với họ, là vì bố trí kiến tri chướng vừa rồi sao? Nhưng có gì đó không đúng.
Sức mạnh khái niệm của Vô Địch Pháp Vương cũng cao, nhưng võ ý chưa hóa được thành khái niệm, chưa phải cấp Trường Sinh. Hai em gái của Lâm Duệ mới chỉ là vật chứa để vực sâu hồi sinh, cho dù hai vị này có là Thần thật, thì lực lượng cũng chưa khôi phục lại được đến vực sâu.
Nhưng có thể xác định một điều, Y Độc Hành hắn bị tên vực ngoại thiên ma kia lừa thảm rồi!
Mộng Ảo Thiên Tôn ẩn thân trong mộng cảnh và tiềm thức của người Thiên Cực tinh, dòm chiếu toàn bộ bên ngoài. Vì thế vị này từ chối ra tay, chắc chắn không đơn giản như Y Độc Hành nói.
Cát Tiên Sơn thậm chí còn không dám để Y Độc Hành biết tình huống bản thân. Chỉ vì tên vực ngoại thiên ma kia vô cùng xảo trá âm tàn, kẻ kia nếu biết hắn bị một vị chuẩn vực sâu để ý thì chắc chắn không ra tay hỗ trợ, mà còn tụ tập đồng bào Trường Sinh Hội thúc đẩy Cát Tiên Sơn hắn vào chỗ chết, từ đó nghiên cứu bí mật Trường Sinh ấy chứ.
Cát Tiên Sơn vừa rồi thậm chí còn nảy sinh ý nghĩ giết người diệt khẩu, đồng thời để hả giận trong lòng.
Đáng tiếc, Y Độc Hành cũng rất khôn ngoan, chỉ dùng dị thể đến đây, dù giết chết dị thể của Y Độc Hành thì cũng không giải quyết được vấn đề.
Cát Tiên Sơn cũng không dám giải trừ kiến tri chướng vừa thi triển, vì nếu tầng kiến tri chướng này biến mắt, hắn sẽ bị lộ rõ trước mặt vị chuẩn vực sâu, hoặc là bán thần, hay thậm chí là Thần kia.
Hắn hơi suy tư, đưa tay ra hút, lấy hết đồ vật trong động, sau đó dùng pháp lực ngưng tụ ra hư không thứ nguyên, giấu những đồ này vào trong đó. Chỉ có một bình ngọc đỏ tạo hình giống trái tim, bị Cát Tiên Sơn cẩn thận đặt trong lòng bàn tay.
Đó là một thần khí vực sâu vô cùng mạnh mẽ, tên là Vô Thượng Thần Tâm, là món đồ Cát Tiên Sơn dựa dẫm vào, để ba vị Thần trong Luyện Ngục không làm gì được hắn.
Ở trong Luyện Ngục, nếu là Trường Sinh bình thường thì đều có thể ở lại, thậm chí còn là khách quý của ba vị Thần trong Luyện Ngục. Nhưng lực lượng Cát Tiên Sơn đã tiếp cận chuẩn vực sâu, ba vị Thần trong Luyện Ngục cũng không muốn giữ hắn bên người, diệt trừ đi cho thoái mái.
Thần khí vực sâu này sức mạnh khái niệm không quá phù hợp với Cát Tiên Sơn, nhưng vì đặc tính của nó, có thể giúp tăng lực lượng cho hắn.
Sau đó Cát Tiên Sơn bay lên không, nhanh chóng rời xa động phủ của mình. Giờ hắn phải mau chóng bố trí trận pháp, đề phòng bị vị chuẩn vực sâu kia trả thù. Vấn đề là nếu nguyên thần của hắn giao tranh với vị chuẩn vực sâu đó thì sẽ không thể làm gì khác. Cần biết giao tranh nguyên thần vô cùng nguy hiểm.
Cát Tiên Sơn giờ chỉ biết hy vọng đối phương mới là chuẩn vực sâu, nếu chỉ là chuẩn vực sâu, thì hắn còn sức lực chống đỡ lại. Nhưng nếu đối phương là bán thần hoặc là Thần, vậy thì hắn gặp nguy hiểm đến tính mạng rồi.
Chỗ ở của hắn có rất nhiều người biết, nếu khi hắn đang giao đấu nguyên thần mà bị người tìm đến thì khéo bị người khác thừa cơ lợi dụng nên không thể không đề phòng.
….
Cùng lúc đó, Lâm Duệ đang ngồi trong phi liễn của Lạc Vọng Thư, tiếp tục thông qua màn trời, lần theo dấu vết pháp thuật, muốn biết đến tột cùng là đối phương định giấu điều gì.
Vừa rồi, ở trước mặt Đông Vực Sâu, hắn buộc phải thu lại thần niệm, không dám nhìn kỹ, giờ cũng như vậy, chỉ vì Đông Vực Sâu còn chưa tiến vào giấc ngủ.
Đối phương cũng che đậy rất kỹ, sức mạnh tản mạn màn trời, che giấu hắn tìm kiếm.
Nhưng Lâm Duệ cảm giác đối phương cách mình chỉ một tầng vải mỏng, chỉ cần hắn đưa tay ra, chọc mạnh một cái là có thể xuyên thấu.
Vấn đề là giờ Lâm Duệ đã kiệt sức, một phần vì giờ đang ngay dưới mắt Đông Vực Sâu, hắn không dám dùng khái niệm thanh tịnh và thánh lôi kiếp hỏa, một mặt là vì nguyên chất vực sâu và nguyên hạch vực sâu của Lâm Duệ còn chưa đủ, không dùng được khái niệm vực sâu quá lâu.
Khả năng phải chờ thêm chút. Chờ khi Đông Vực Sâu tiến vào giấc ngủ, hoặc chờ Quang Minh Hiền Chủ Củng Bá Nam bố trí đại trận.
Quang Minh Hiền Chủ Củng Bá Nam là cấp 9 bậc đế, là cao thủ mức chuẩn thần sứ, còn là một vị đại tông sư trận pháp, mạnh hơn Vương Thiên Vũ nhiều.
Vị này giờ đang dùng tài liệu thu được từ Lận Thiên Thần, bố trí trận pháp quanh Huy Hoàng Thánh Đàn. Đến lúc đó, Lâm Duệ lên đàn, có thể phát huy sức mạnh thánh lôi kiếp hỏa lớn nhất, từ đó kéo chân linh Lận Thiên Thần quay về. Khi đó hắn cũng có thể thuận tay xem, kiến tri chướng này đến cùng là như nào.
Lâm Duệ hơi lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, sau đó hắn thấy Lạc Vọng Thư ném lại bình ngọc chứa ba giọt thần huyết.
- Ba giọt thần huyết này không có vấn đề gì. Thần luôn tự xưng khí độ hùng vĩ, dung nạp thiên địa, thổ nạp phong vân, hải nạp bách xuyên. Hắn dù muốn giết ngươi thì cũng sẽ tìm tội danh, đường hoàng chính đại ra tay chứ không dùng thủ đoạn.
Lạc Vọng Thư cười nhìn hắn nói:
- Ngươi định khi nào lên cấp 7?
Có ba giọt thần huyết này, hôm nay Lâm Duệ có thể lên cấp luôn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an