Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 687: thần khí



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Đó là trong một ao cảnh của cung điện, giờ chỗ đó đã khô nước, đáy ao rậm rạp cỏ dại, kiến trúc xung quanh đã vỡ nát, bồn hoa bốn phía cũng chỉ còn lại những chạc cây khô chết.

Lâm Duệ nhìn thấy một người lớn bằng ngón cái, đang ngồi xếp bằng trong lương đình rách nát bên cạnh ao.

Người tí hon này tướng mạo rất giống với Lận Thiên Thần, cho nên Lâm Duệ vừa liếc mắt nhìn đã phát hiện ra đó là chân linh của Lận Thiên Thần. Vị này hẳn là thông qua phương thức co lại hồn thể để tăng cường lực phòng ngự, chống lại Ly Hợp Thiên Tôn ăn mòn.

Hai người đang ra sức tranh tài, sóng nguyên thần tản ra bốn phương tám hướng, không ngừng xung kích xung quanh, sức mạnh khái niệm của đôi bên vẫn đang đối chọi gay gắt.

Lâm Duệ cẩn thận quan sát, thầm nghĩ hồn lực của Lận Thiên Thần mạnh thật, sức mạnh khái niệm của vị này cũng rất mạnh.

Hắn cảm ứng được Lận Thiên Thần chủ tu bốn loại khái niệm, theo thứ tự là “thủy nguyên”, “cương nhu”, “tụ tán” và “cắt chém”, trong đó mỗi loại đều trên 75%! Trong đó tụ tán là từ thủy nguyên sinh ra, chỉ tụ lại được chứ không hợp được, hơi khác biệt so với ly hợp.

Thần hồn của Lận Thiên Thần cũng vô cùng mạnh mẽ, Lâm Duệ có cảm giác vị này mạnh như Vô Địch Pháp Vương vậy. Nhưng vị tổng soái thứ hai này theo lý thuyết không thể mạnh như vậy được.

Võ tu luyện được sức mạnh khái niệm lên quá 70% là vào cấp 10 – Trường Sinh rồi, võ tu cấp 9 bình thường chỉ nắm giữ sức mạnh khái niệm dưới 70% thôi. Sau đó trừ khi là nâng mức độ võ ý chuyển biến thành khái niệm, nếu không không thể vượt qua được giới hạn này, dù chấp nhận bị Vực Sâu ô nhiễm cũng không thể!

Lâm Duệ sau đó hiểu được, việc này hẳn là liên quan đến món thần vật kia.

Lận Thiên Thần sở dĩ dám đến thần quốc cổ thần này, một phần là vì thần vật kia, thêm vào phương pháp tăng cấp linh hồn của Đông Á nữa, nghe nói có thể giúp hồn thể vị này trong thời gian ngắn lên cấp Trường Sinh.

Để Lâm Duệ bất ngờ là không chỉ hồn thể của vị này đạt được cấp Trường Sinh, ngay cả cường độ khái niệm cũng đạt được. Có thể thấy viện sĩ Bành của cộng hòa Đông Á cũng có chút tài năng, không phải loại viện sĩ lý thuyết suông như lời Lý Hàng Long nói.

- Minh Vương!

Lúc này, Lận Thiên Thần đã cảm ứng được Minh Vương đã đến, hắn đầy vui mừng, truyền ra thanh âm:

- Hắn ở trong chân linh của ta, làm phiền Minh Vương điện hạ rồi!

Con mắt linh thể của Lâm Duệ hóa thành màu xích kim, bắt đầu quan sát hồn thể Lận Thiên Thần.

Tàn linh của Ly Hợp Thiên Tôn quả thật đang ẩn náu trong chân linh của Lận Thiên Thần, đang ra sức ăn mòn, ô nhiễm vị này. Lận Thiên Thần thì dùng hết sức phòng ngự, phản kháng, xua đuổi tàn linh này ra ngoài, hồn thể linh thức của một người một thần này đan xen như răng lược, đối chọi gay gắt.

Điều này làm Lâm Duệ âm thầm cảm thấy may mắn. Vừa rồi hắn và Ly Hợp Thiên Tôn chiến đấu, tàn linh của vị này có một nửa sức mạnh đặt trên chân linh Lận Thiên Thần, trấn áp Lận Thiên Thần. Nếu như lúc đó, tàn linh của Ly Hợp Thiên Tôn toàn lực ứng phó, khéo hồn thể của hắn sẽ bị thương.

Chốc lát sau, Lâm Duệ híp mắt lại nói:

- Các hạ, giờ ta sẽ ra tay, cẩn thận a.

Chớp mắt tiếp theo, toàn thân trên dưới Lận Thiên Thần bùng cháy thánh hỏa, ngọn thánh hỏa trắng noãn này lập lòe tia lôi đình, đánh vào hồn thể Lận Thiên Thần.

Lâm Duệ điều khiển những lực lượng này, tiến hành giải phẫu từng chút một, từng chút một tách ra tàn linh Ly Hợp Thiên Tôn, đánh nát tiêu diệt.

Lận Thiên Thần cũng không dám luyện hóa những tinh hồn vỡ vụn của Ly Hợp Thiên Tôn mà vội xua đuổi chúng đi. Lực lượng linh hồn của hắn kém quá xa Ly Hợp Thiên Tôn, dù cho những tinh hồn này đã bị sức mạnh của Minh Vương thanh tẩy một phen thì hắn cũng không dám để chúng lại trong hồn thể của mình. Ly Hợp Thiên Tôn sớm muộn sẽ khôi phục lại ý thức qua những tinh hồn đấy, nhất là khi vị này nắm giữ khái niệm “tụ hợp”, chắc chắn có thể tụ lại tinh hồn hoàn chỉnh.

Ngoài ra, thần vật Lận Thiên Thần sử dụng cũng sắp mất đi hiệu lực, chân linh của hắn sắp hạ từ cấp 10 Trường Sinh, xuống còn cấp 9 Thần Chiếu. Hắn giờ nếu liều mạng dung luyện tinh hồn Ly Hợp Thiên Tôn là tự tìm đường chết. Điều này tuy giúp hắn tăng thêm sức mạnh trong thời gian ngắn nhưng là nguồn tai họa gây ô nhiễm hồn thể của hắn trong tương lai.

Lâm Duệ thấy cảnh này thì vô cùng tiếc nuối, hắn không thể hấp thu để luyện hóa những tinh hồn kia. Hắn thật ra còn có thể để đám người Cơ Tuyết Oánh tiếp tục hỗ trợ hắn thu gặt điểm hồn lực, dù sao phần tử hắc bang ở khu thành dưới còn nhiều lắm, rất nhiều mắc bệnh thực trang hội chứng nặng. Cẩn thận gom góm thêm chút, kiếm 2 triệu điểm hồn lực không khó.

Nhưng Lâm Duệ mới tiến hành “giải phẫu” không được bao lâu, tàn linh của Ly Hợp Thiên Tôn như thủy triều lui ra khỏi hồn thể Lận Thiên Thần, cuối cùng trốn vào sâu trong cung điện, biến mất không thấy đâu.

Lâm Duệ không khỏi “A!” một tiếng, ngạc nhiên nhìn theo.

Tàn linh của Ly Hợp Thiên Tôn cũng đủ thông minh, đối phương biết tình thế đã không thể cứu vãn nên quyết đoán dừng lại tiêu hao.

Nhưng như vậy cũng tốt, lực lượng của Lâm Duệ giờ chưa làm được gì vị này. Hiện tại hắn tiết kiệm được sức mạnh để đi khám phá kiến tri chướng kia.

Chân linh Lận Thiên Thần bay lên không, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi cung điện đổ nát đó. Sau khi hắn rời khỏi thần quốc mới thở phào nhẹ nhõm, tâm thần vui sướng đến tột độ.

Lận Thiên Thần là người lòng dạ thâm trầm, trước đó tự tin hỉ nộ bất lộ, nhưng giờ cũng khó mà áp chế được sung sướng trào dâng. Hắn vốn đã rơi vào cảnh phải chết, trước đó đã tuyệt vọng bị nhốt ở đây, cuối cùng được Lý Hàng Long và Lâm Duệ giúp đỡ, từ trong tuyệt cảnh giãy dụa tìm đến đường sống.

Lận Thiên Thần miễn cưỡng thu lại tâm tình, hắn phong bế phần lớn linh thức cảm ứng, hành lễ với Lâm Duệ:

- Lận Thiên Thần cảm tạ Minh Vương điện hạ! Ân cứu mạng của điện hạ, Lận mỗ khắc sâu trong lòng!

Dù là hắn trả nhiều tiền để nhờ vị Minh Vương này ra tay, nhưng trong lòng hắn vẫn rất cảm kích. Nếu Minh Vương không ra tay, thì hắn chết chắc rồi. Nhất là vào lúc này, khi mà Trường Sinh Hội đang tranh thủ thời cơ, chèn ép, sỉ nhục hắn, để Lận Thiên Thần thấy rõ lòng người ấm lạnh.

Lâm Duệ cười khẽ, ánh mắt quái dị:

- Các hạ không cần như vậy. Hai ta là ký thần khế giấy trắng mực đen, được ba vị Thiên Tôn chứng kiến, bản vương sao dám chậm trễ chứ? Nếu các hạ thật sự cảm kích, thì trong tương lai xin hỗ trợ thêm vật tư thiên ma cho ta.

Lâm Duệ nhìn về sâu trong cung điện, lời nói khuyên bảo:

- Vị Ly Hợp Thiên Tôn này tuy bị ta đánh thương nhưng căn cơ không chút tổn hại, vẫn đang nhòm ngó các hạ nên các hạ rời đi trước đi. Tương lai nhất định phải cẩn thận, ngươi và hắn đã thành lập liên hệ linh hồn, lúc nào cũng có thể bị ô nhiễm đấy.

Lận Thiên Thần nghe thấy vậy thì sinh ra cảm giác khác thường, hắn cảm thấy vị Minh Vương này rất quen, hình như hắn đã gặp ở đâu đó rồi.

Nhưng Minh Vương điện hạ đang dùng Thánh Lôi Kiếp Hỏa, vị cách sánh ngang với Thần, mà Thần thì không thể nhìn thẳng. Toàn thân Minh Vương giờ tỏa sáng rực rỡ, như là một mặt trời nhỏ vậy, để hồn thể Lận Thiên Thần vô cùng khó chịu, không thể không thu lại cảm ứng, để tránh mũi nhọn, căn bản là không dám dò xét.

Lận Thiên Thần tâm thần run lên, cười khổ nói:

- Lận mỗ hiểu rõ, đa tạ điện hạ đã nhắc nhở.

Thật ra hắn hiểu rõ mình và Ly Hợp Thiên Tôn này tương lai còn dây dưa.

Lận Thiên Thần sau đó không dám thất lễ, khống chế chân linh đi xa, rời xa khỏi nơi này.

Cho đến khi Lận Thiên Thần cảm thấy Ly Hợp Thiên Tôn không thể cảm ứng được chân linh của mình nữa, thì mới đưa ý thức rời khỏi màn trời, trở về dị thể của mình.

Dị thể của Lận Thiên Thần giờ đang ở trong một di tích sâu dưới đáy biển, trên một tế đàn hình kim tự tháp. Xung quanh tế đàn là bùn biển, còn có vô số cột đá đồ đằng điêu khắc, có thể thấy nơi này trước kia vô cùng rộng rãi bao la, hùng vĩ hoa lệ.

Lận Thiên Thần nhìn cảnh xung quanh, thêm một lần nữa thở phào, cảm giác sống soát sau tai nạn lại dâng trào. Ý thức của hắn, cuối cùng cũng về lại được dị thể, thoát khỏi di tích cổ đại này.

Ánh mắt Lận Thiên Thần nhìn về chính giữa tế đàn, ở đó có một đồ vật, hình dáng phác đao, to chừng một trượng. Đó là Ly Hợp Tiễn, là thần khí vực sâu của Ly Hợp Thiên Tôn. Hai thanh phác đao này chia ra thì làm đao, hợp lại thì thành kéo! Thanh thần khí này không chỉ có khái niệm ly hợp mạnh mẽ, còn có thể cắt chém toàn bộ sự vật!

Bên trên thần khí này có thần lực Ly Hợp Thiên Tôn để lại, bên dưới tế đàn còn có cấm pháp mạnh mẽ, bất luận kẻ nào muốn chạm vào vật này đều sẽ bị Ly Hợp Tiễn phản kích, hoặc bị cưỡng ép lôi kéo thần phách, tiến vào thần quốc của Ly Hợp Thiên Tôn. Hơn một năm trước, chính là vật này đã kéo chân linh Lận Thiên Thần vào thần quốc của Ly Hợp Thiên Tôn.

Hắn cũng không phải là vì nghe viện sĩ Bành lừa gạt, vì muốn lên cấp Trường Sinh mà tiến vào thần quốc cổ thần như lời Lý Hàng Long nói, mà là vì muốn thu được thần khí vực sâu này, hắn không thể không làm như vậy!

Lúc này thần thức Lận Thiên Thần hơi đổi, thần khí vực sâu bay vào trong tay hắn. Cấm pháp dưới tế đàn đã bị vỡ, thêm vào Lận Thiên Thần khi chống đối Ly Hợp Thiên Tôn ô nhiễm, cũng thu được một phần thần lực của Ly Hợp Thiên Tôn.

Lận Thiên Thần khẽ vỗ nhẹ lên cái kéo, ánh mắt đầy sắc bén.

Trường Sinh Hội!

Hàm răng hắn cắn chặt lại, đôi tay siết lại vang lên thanh âm răng rắc, sát ý khốc liệt là nước biển trào dâng, sóng ngầm mãnh liệt. Giờ hắn đã ra được thì có người phải trả giá, phải trả giá đắt!

....

Lúc này Lâm Duệ đợi chừng nửa khắc, sau khi thấy chân linh Lận Thiên Thần rời xa, không còn liên hệ tinh thần với cổ thần thì hắn mới lui đi.

Hắn cũng lùi lại rất xa, một mực quan sát bốn phương tám hướng, để đảm bảo không bị cổ thần kia theo dõi, cũng như không muốn bị những vị mạnh mẽ khác theo đuôi. Dù sao hồn thể của hắn còn chưa lên cấp thành chân linh, trong màn trời này, hồn thể của hắn nếu bị những vị mạnh mẽ để ý thì vẫn có chút nguy hiểm.

Cùng lúc đó, Lâm Duệ còn phải tránh xa 8 vòng xoáy khổng lồ, 9 trụ trời kia nữa! Những vòng xoáy và trụ trời này vô cùng nổi bật trong màn trời, chỉ cần hơi đến gần là cảm nhận được lực hút mạnh mẽ, hắn chỉ có thể tránh ra thật xa, cố gắng để không bị phát hiện.

Sau nửa khắc, Lâm Duệ dừng lại, bắt đầu lần theo sợi dây đỏ, nhìn về hướng màn đỏ che khuất một phần nhân quả và vận mệnh của hắn.

Lâm Duệ thầm nghĩ, đằng sau kiến tri chướng này là gì? Hai tay của hắn kết pháp ấn, Thánh Lôi Kiếp Hỏa lại hóa thành hỏa liên. Cùng lúc đó, lôi mâu bắt đầu xuất hiện bên cạnh hắn.

Theo ý nghĩ của Lâm Duệ, lôi đình trường mâu lao về hướng màn sáng đỏ.

Khi lôi đình trường mâu nện vào màn sáng đỏ, Cát Tiên Sơn đang ẩn thân trong động phủ miệng mũi phun máu. Con ngươi hắn co rút mãnh liệt:

- Đây là Minh Vương? Không, là tân thần!

Là vị tân thần trước đây không lâu nắm giữ pháp môn thanh tịnh!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an