Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 705: thần đàn



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Từ Mộng Nhiên sau khi lên cấp 9 cũng đang suy tư, Lâm Duệ dùng biện pháp gì để “reset” lại thân thể và linh hồn của hắn vậy? Để hắn thích ứng với thực trang kiểu mới vậy? Hắn khác với Lý Hàng Long, dù hắn cũng triệt để mất đi ý thức nhưng trước đó hắn đã có chút nghi ngờ đối với Lâm Duệ.

Dù sao, trận chiến với Linh Huyễn một năm trước, Từ Mộng Nhiên tham gia chiến đấu tâm linh, có phát hiện chút manh mối.

Miệng môi Từ Mộng Nhiên không khỏi hơi khô khốc, liệu vị kia có đúng như hắn đoán, là Thần? Chuyện này còn cần phải tìm thêm chứng cứ, còn chưa chứng thực được. Vừa hay, theo như tình báo hắn nắm giữ, sắp tới sẽ có cơ hội.

Sáng sớm hôm sau, lúc Từ Mộng Nhiên rời khỏi phòng nghiên cứu thực trang của Duệ Phương, Lâm Duệ tự mình tới tiễn hắn.

- Trong khoảng thời gian này, chỉ sợ phải làm phiền ngươi. Bên Đông Á chúng ta còn tổng cộng 92 vị dị thể hành giả của sáu đời đầu, đều cần phải thay thực trang kiểu mới. Tiểu Duệ, việc này ngươi xem hỗ trợ chúng ta.

Từ Mộng Nhiên sóng vai đi cùng Lâm Duệ, rời khỏi phòng nghiên cứu thực trang, lúc đi, hắn còn cố ý nhìn về phân bộ Cục An Ninh căn cứ số 9, thần sắc hơi không vui:

- Tên Lý Hàng Long kia, đêm qua còn tìm ta nói nhăng nói cuội cả đêm, cái gì mà lấy đại cục làm trọng. Hắn sợ Đông Á chúng ta phá vỡ thế cân bằng của Liên Bang, nhưng không nghĩ kỹ cái mông của mình nên ngồi ở bên nào.

Lâm Duệ không khỏi “Hừ!” một tiếng, thầm nghĩ nếu mình là Lý Hàng Long thì cũng lo sợ.

Dị thể hành giả những đời đầu còn sống đến giờ đều là nhân kiệt trong nhân kiệt, tích lũy võ đạo của họ còn hơn xa những vị chuẩn nghị viên, nghị viên hiện tại. Một khi những người này thoát khỏi thực trang hội chứng dày vò, tăng lên huyết mạch và tu vi thì thành cường giả đỉnh cấp là điều đương nhiên.

Đáng sợ là bên Đông Á bảo tồn khá tốt, còn 92 vị như vậy. Liên Bang trong một thời gian ngắn nhô ra thêm 92 vị chuẩn nghị viên, nghị viên, đó là tình huống gì chứ? Dù Đông Á có nghĩ đến đại cục đến đâu nhưng người mang vũ khí sắc bén, sát tâm cũng dần lên.

Đương nhiên, Lâm Duệ không thể giải phẫu cho họ trong một đêm được, thời gian gần đây của hắn rất bận, một tháng có thể trích ra hai, ba ngày để giải phẫu đã là rất tốt rồi.

Lâm Duệ mỉm cười nói:

- Thật ra lão Lý lo lắng cũng không phải không có đạo lý. Cường giả đỉnh cấp của Liên Bang nhiều thêm nhưng không đủ vị trí, sẽ tạo thành nhiễu loạn lớn.

Từ Mộng Nhiên nghe vậy thì trầm trọng khẽ gật đầu:

- Lời của Lâm đổng cũng đúng, nên ta đã sớm nghĩ đến đường ra cho họ. Tập đoàn Duệ Phương – Sâm Lâm của ngươi vẫn thiếu người nhỉ? Nếu Lâm đổng tin được, ta muốn bố trí mấy người ở đây. Còn có, gần đây giao dịch tinh cảng của Đại Tống rất náo nhiệt. Hai ngày trước, lượng giao dịch vượt quá 3 triệu lượng thần kim, thuyền hàng cung không đủ cầu, năm nay Đại Tống lại định cấp thêm 10 nghìn giấy phép thương mại nữa, bên Đông Á chúng ta muốn có thêm một chút.

Lâm Duệ thầm nghĩ chuyện Lý Hàng Long lo lắng đến rồi… Thực lực Đông Á mạnh hơn, đương nhiên muốn cầm nắm nhiều hơn. Nhưng với hắn, đây là việc vui.

- Phía ta cầu hiền còn không được, đương nhiên càng nhiều càng tốt. Chỉ sợ những vị tiền bối này thà làm đầu gà chứ không chịu làm đuôi phượng, chướng mắt đến bên ta.

Lâm Duệ trầm ngâm nói:

- Còn về giấy phép thương mại, ta sẽ cố gắng an bài thêm. Nhưng vật hiếm thì mới quý, nếu cung cấp ra ngoài quá nhiều giấy phép lại bất lợi với thương mại. Chúng ta ban đầu phải cho triều đình Đại Tống thấy lợi ích từ tinh cảng, để họ thu được nhiều chỗ tốt thì thương mại đôi bên mới bền vững được. Cho nên giờ Đại Tống không thể loạn được, tám châu quanh Lạc Kinh phải duy trì bình yên còn cung cấp đủ nguồn hàng. Còn có, Quang Minh thánh giáo nữa, Đông Á các ngươi có thể nâng đỡ thêm không?

Hắn khẽ cười nói:

- Tín đồ của họ rất nhiều, thực lực mạnh. Gần đây còn mua thêm thiết giáp hạm "cấp quần tinh" nhỉ, hình như là dựa vào Thánh Lôi Kiếp Hỏa để dựng lên nông trường dưới lòng đất. Ta rất coi trọng việc này, ta cho rằng Đông Á có thể cho họ vay một khoản tiền, để họ có thêm mười mấy thiết giáp hạm nữa, lại cung cấp thêm hạt giống và kỹ thuật, đôi bên hợp tác sâu thêm chút.

Từ Mộng Nhiên cũng rơi vào trầm tư.

- Thiết giáp hạm cấp quần tinh sao? Nông trường dưới mặt đất à?

Hắn thật ra đã sớm liên tưởng, Lâm Duệ là “chí cao giả” gì đó, liệu người này có phải là Minh Vương đời này không?

Nếu như Lâm Duệ thật sự là Thần, là “chí cao giả” được đông đảo quang minh tâm công nhân, thì mối liên hệ giữa hắn với Quang Minh thánh giáo rất khả nghi. Từ Mộng Nhiên không hiểu vì sao trước đó mình không nghĩ đến hướng này. Hắn gật đầu nói:

- Ta sẽ bố trí người liên lạc với Minh Vương kia thử!

Thiết giáp hạm “cấp quần tinh” dù cũng có kỹ thuật mới, nhưng đại đa là tiêu chuẩn 800 năm trước, lại không có thiết bị dịch chuyển lượng tử, chỉ cần di chuyển theo độ cong để di chuyển trong lòng đất là được, nên phí tổn còn chưa bằng một phần sáu chiến đấu hạm Ứng Long.

Nếu có thể đàm phán cuộc làm ăn này với Minh Vương, như vậy khoản tiền đặt thiết giáp hạm cũng xoay về túi Đông Á thôi. Thậm chí Đông Á còn có thể bán thêm các trang thiết bị căn cứ dưới mặt đất đã đào thải cho Minh Vương nữa.

Quốc An Cục của Đông Á cũng rất kiêng kị Vô Địch Pháp Vương, từ khi vị này nhận chức nhiếp chính phó giáo chủ đến nay, đại quân dưới trướng nàng đã tăng thêm 500 nghìn quân, có thêm 35 tinh hạm nữa. Cho nên quyết sách của Quốc An Cục là nâng đỡ Minh Vương, để vị này kiềm chế Vô Địch Pháp Vương từ trong nội bộ Quang Minh thánh giáo.

- Còn về Quang Minh thánh giáo, ta có một tin tình báo quan trọng muốn chia sẻ với ngươi. Lâm đổng hẳn cũng đã biết rồi, Linh Huyễn đã phục sinh.

Từ Mộng Nhiên thấy ánh mắt Lâm Duệ hơi chớp, hiểu rõ đối phương có hứng thú với việc này nên mỉm cười nói tiếp:

- Trước đó không lâu, chúng ta phát hiện dấu vết dị thể của Linh Huyễn ở Thiên Châu thuộc quần đảo Đại Lâu.

Lâm Duệ càng thêm chú ý:

- Thiên Châu? Thiên Châu Giáo Khu? Sao hắn lại đến đó.

Quần đảo Đại Lâu là một trong hai mươi tám đảo của Trung Châu, nằm dưới thống trị của Đại Lâu vương quốc. Trong quần đảo này có bảy đảo lớn, mỗi đảo rộng bằng hai châu.

Trong đó, đảo Thiên Châu bị Quang Minh thánh giáo khống chế, chính là Thiên Châu Giáo Khu của Bạch Mi Pháp Vương Ân Vạn Tuế, vị này còn phụ trách giáo vụ của toàn bộ các đảo phía đông Trung Châu.

Từ Mộng Nhiên chuyển một phần hồ sơ sang cho Lâm Duệ:

- Hắn là để cứu Vạn Tâm lão nhân. Ta và hắn là đối thủ cũ, từ khi Linh Huyễn hồi sinh, ta vẫn chăm chú tìm kiếm hắn. Bản thể của người này vẫn đang dưỡng thương nhưng dị thể đã đến Thiên Châu.

Lâm Duệ thầm nghĩ phía ta cũng đang tìm kiếm a, không chỉ Vương Thiên Vũ đang tìm kiếm sư tôn mình, còn có Lâm Hi và đông đảo siêu toàn cũng toàn lực điều tra. Ngoài ra, hắn còn dùng thân phận Lôi Đình, kiểm tra thông tin trong Cục An Ninh nhưng không thu được tin tức gì.

Còn có cứu Vạn Tâm lão nhân là sao?

Từ đó có thể phòng tình báo của tập đoàn Sâm Lâm còn nhỏ, chưa đủ quy mô. Đương nhiên, họ chỉ là tập đoàn, không thể so sánh với một quốc gia được.

Từ Mộng Nhiên nói tiếp:

- Ta lúc điều tra về Linh Huyễn thì phát hiện được một chuyện rất thú vị. Vạn Tâm lão nhân đáng lẽ đã sống lại rồi nhưng lại bị chính đệ tử của mình, Bạch Mi Pháp Vương ám hại, đang bị Bạch Mi Pháp Vương trấn áp ở Thiên Châu. Linh Huyễn hẳn là tụ tập dư nghiệt Thần Chiếu quân đến đó là để cứu Vạn Tâm lão nhân.

Lâm Duệ không khỏi híp mắt lại, hắn trước đó đã nhận định Bạch Mi Pháp Vương Ân Vạn Tuế là kẻ phản bội, chuẩn bị tạo phản mình. Xem ra vị này quả thật là “kẻ phản bội”, nhưng sự tình không đơn giản như hắn nghĩ.

- Như vậy ý của Từ soái là?

- Ta đương nhiên muốn liên thủ cùng Lâm đổng, giết chết Linh Huyễn một lần nữa. Lâm đổng hẳn cũng có ý này? Giờ tình thế đã quá rối loạn, không thể để Thần Chiếu quân đứng ra gây sóng gió nữa.

Từ Mộng Nhiên vỗ vỗ bả vai Lâm Duệ nói:

- Nếu như Lâm đổng chuẩn bị ra tay thì có thể báo cho ta biết trước.

Hắn đã đổi thực trang kiểu mới, lại đã lên cấp 9, cũng muốn cho Linh Huyễn một bất ngờ lớn. Hiện giờ ngôi vị đệ nhất huyễn thuật của Liên Bang đã đổi chủ, không, phải nói là quay về chủ cũ!



Lâm Duệ sau khi tiễn Từ Mộng Nhiên rời đi thì đứng trầm ngâm hồi lâu ở bến cảng rồi mới quay về công xưởng của Vương Ẩn Nguyệt.

Ở đó tụ tập nhân tài đỉnh cấp nhất của hắn: Vương Ẩn Nguyệt, Hoàng Phủ Thanh, Lâm Quang Minh và Thái Huyền Tiên Tôn đang phụ thể Thạch Yên.

Lâm Duệ ngồi xuống ghế chủ vị:

- Các vị, bản thiết kế màn trời nhân tạo của Trường Sinh Hội, các vị nghiên cứu thấy sao?

Vương Ẩn Nguyệt nhíu mày nói:

- Có vấn đề nhưng ta không tìm ra được.

Hoàng Phủ Thanh cũng lắc đầu, dùng chip nhắn với Lâm Duệ: Có vấn đề rất lớn nhưng không điều tra ra được.

Thạch Yên lên tiếng nói:

- Là kiến tri chướng! Bọn họ giấu đi phần quan trọng nhất, khả năng phía sau quyền hạn cao nhất còn có một tầng quyền hạn ẩn nữa.

Lúc này, người điều khiển Thạch Yên lên tiếng đương nhiên là Thái Huyền Tiên Tôn. Vị này vào thời thượng cổ, phù trận tạo nghệ rất cao, nghe nói chỉ kém hơn Thần Phù Thiên Tôn.

Dù Thái Huyền Tiên Tôn còn chưa hiểu nhiều về kỹ thuật hiện đại nhưng vẫn có thể trợ giúp Lâm Duệ rất nhiều. Khi Vương Ẩn Nguyệt cải tạo chiến giáp Thiên Ý, chính là Thái Huyền Tiên Tôn tham gia thiết kế phù trận.

Lần này, Thái Huyền Tiên Tôn cũng không để Lâm Duệ thất vọng.

Lâm Duệ không khỏi “A!” lên một tiếng, nhíu chặt mày:

- Là kiến tri chướng sao?

Hắn biết điểm lợi hại của “kiến tri chướng”, Trường Sinh Hội và Từ Mộng Nhiên rõ ràng có nhiều tin tình báo quan trọng nhưng giờ vẫn còn mơ hồ về thân phận của hắn. Hội chủ Trường Sinh Hội còn dám để hắn nắm giữ quyền hạn cao nhất của màn trời nhân tạo nữa chứ.

- Như vậy có kế hoạch cải tạo không?

Lâm Duệ chỉ bản phác thảo nói:

- Làm ra một Tịnh Nhất Thần Đàn trước, sau đó giả dạng thành màn trời nhân tạo.

Thật ra hắn có thể sao chép Huy Hoàng Thánh Đàn, độ khó nhỏ hơn nhiều. Nhưng nếu hắn không muốn trở thành vật chứa để Vực Sâu phục sinh, hắn buộc phải bước ra con đường “đạo” của mình.

Thái Huyền Tiên Tôn lắc đầu nói:

- Độ khó khá cao! Đây không chỉ là phù trận, còn liên quan đến kỹ thuật khoa học điện tử, máy móc, ta cần thời gian học tập đã.

Ánh mắt Thái Huyền Tiên Tôn tràn đầy cuồng nhiệt, khó mà tin nổi. Người Địa Cầu chế tạo ra được màn trời nhân tạo sao? Thái Huyền Tiên Tôn biết mình nhất định phải bày ra giá trị bản thân, từ đó thu được Lâm Duệ giúp đỡ.

Vương Ẩn Nguyệt cũng gật đầu, màn trời nhân tạo đã liên quan đến lĩnh vực của Thần, nàng không thể nghiên cứu triệt để trong thời gian ngắn được.

Lâm Quang Minh thì điều khiển một máy hồng tri chu 8pro tham gia hội nghị, nàng đầy kiên định, phấn khởi nói:

- Đội ngũ quang minh tâm nhất định sẽ toàn lực thôi diễn, thực hiện ý chí của chí cao giả!

Nàng giờ đã có thể xác định chí cao giả chính là Thần, là chúa cứu thế trong kinh điển Quang Minh thánh giáo.

Lâm Duệ nghe vậy thì nhíu mày, hắn hiểu lời Lâm Quang Minh nói, là nỗ lực hết sức chứ không thể cam đoan thời gian.

Nhưng việc bố trí màn trời nhân tạo cần làm càng sớm càng tốt, như vậy phải nhờ Chiến Linh giới hỗ trợ thêm rồi. Chính mình nhất định cần kiếm thêm điểm hồn lực để suy diễn phương pháp chế tạo Tịnh Nhất Thần Đàn.

Lâm Duệ hơi suy ngẫm rồi gửi tin nhắn cho Hoàng Phủ Thanh:

- Hôm nay sẵn sàng giáng lâm ý thức xuống chiến long của ngươi.

Tâm thần Hoàng Phủ Thanh chấn động, thầm nghĩ chủ nhân chuẩn bị tiến vào Vạn Long Tháp sao?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an