Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 720: ăn thịt uống máu hắn



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ trở lại Đại Minh Đường xử lý xong xuôi công vụ rồi chuẩn bị trở về phủ Trấn Quốc Công.

Thật ra ở đây cũng không có việc gì lớn, sự vụ lớn nhỏ trong giáo đã có nhiếp chính và hai vị phó giáo chủ xử lý, hắn thật ra chỉ làm mỗi việc là đóng con dấu phê duyệt. Nhiều lắm là ở những việc vi phạm nguyên tắc thì hắn kiên quyết không thông qua mà thôi.

Lâm Duệ mặc chiến giáp Ẩn Long, đi về hướng thiết bị dịch chuyển lượng tử cỡ nhỏ:

- Sau đó nhờ ngươi giúp ta để ý đến Hộ Giáo Pháp Vương. Nếu hắn có hành động gì thì lập tức báo cho ta biết, nếu hắn muốn đi thì không được ngăn lại, chờ sau khi hắn đi thì báo cho Tài Quyết Thánh Đường là được.

Hai ngày này hắn cũng rất bận, liên quan đến việc bố trí những vị cơ giới sư, luyện khí sư và phù trận sư mới thu được, hắn cũng không thể là ông chủ mặc kệ thế sự, việc gì cũng không làm được. Nhất là có mấy vị năng lực đỉnh cấp SSS và SSS+, Lâm Duệ còn nhất định phải tự mình đứng ra gặp mặt, trò chuyện, bày tỏ tôn trọng.

Quá trình xây dựng Tịnh Nhất Thần Đàn cũng đã bắt đầu. Thứ này chế tạo vô cùng khó. Tinh luyện, hiệu suất của thần đàn cao hơn “màn trời nhân tạo” của Trường Sinh Hội, vì thế tiêu chuẩn rất cao, đến sát cấp thần khí, chỉ là quy mô hơi nhỏ, mỗi thần đàn chứa được linh hồn 300 triệu người.

Nếu như hoàn toàn dựa vào Vương Ẩn Nguyệt, đội ngũ quang minh tâm và Thái Huyền Tiên Tôn thì một năm cũng không hoàn thành được một cái!

Giờ Lâm Duệ đưa ra kỳ hạn là trong vòng hai tháng, nhất định phải đưa được Tịnh Nhất Thần Đàn đầu tiên vào sử dụng. Trong vòng bốn tháng, phải bố trí được thêm hai Tịnh Nhất Thần Đàn ở căn cứ số 6 và căn cứ số 7 nữa, chỉ có như vậy mới giúp ổn định được chân linh của hắn.

Giờ toàn bộ tâm tư của hắn đều đặt trên chuyện này, nếu không phải vì Hộ Giáo Pháp Vương có giá trị thống nhất tổng đàn cực lớn thì hắn còn không định về tổng đàn Quang Minh thánh giáo trong thời gian này.

Đương nhiên, Bạch Tích Thì cũng cho hắn một niềm vui không nhỏ, sức mạnh khái niệm của vị này đã đạt đến 47%, ở mức thần sứ rồi. Nhân vật như vậy, ở trong tay hắn chính là thần sứ, vì với hắn, tăng lên sức mạnh huyết mạch cho đối phương là việc rất dễ dàng.

Thiên Hương Thần Sứ cau mày nói:

- Điện hạ, Bạch Tích Thì tuy là bị Vạn Tâm lão nhân uy hiếp nắm đằng chuôi mới phản bội thánh giáo, phản bội Thánh Lôi Kiếp Hỏa, việc này có thể hiểu được nhưng từ đó cũng có thể thấy tín ngưỡng của người này với thánh giáo không đủ kiên định. Hắn phối hợp với Vạn Tâm lão nhân ảnh hưởng thánh hỏa truyền thừa càng làm giáo ta chịu thiệt hại nặng nề, tội đáng muôn chết, ngài không nên buông tha cho hắn.

Lâm Duệ lắc đầu nói:

- Không phải là buông tha, chỉ là xử lý muộn thôi. Thánh giáo giờ đang là lúc cần dùng người, không chịu được giày vò.

Ở trong mắt Lâm Duệ, Bạch Tích Thì yêu quý con cái là hành vi rất bình thường, đây mới là con người! Còn đám giáo đồ như Thiên Hương Thần Sứ, trong đầu lúc nào cũng là “quang minh”, “thánh hỏa” mới làm hắn không thể hiểu nổi.

Như là Bạch Tích Thì, chỉ cần hắn chộp được con gái của đối phương là có thể đảm bảo đối phương trung thành với hắn. Nếu bảo Bạch Tích Thì lựa chọn giữa con gái và tín ngưỡng, Bạch Tích Thì chắc chắn chọn con gái. Nhưng với cuồng tín đồ như Thiên Hương thì khó mà nói chắc được. Nàng này vì “quang minh” mà trung thành với hắn, nhưng cũng rất có thể sau này vì “quang minh” mà đâm sau lưng hắn!

Ngay khi Lâm Duệ sắp bước đến thiết bị dịch chuyển lượng tử thì Thiên Hương Thần Sứ nhận được hai phi thư.

Sắc mặt Thiên Hương Thần Sứ đầy trầm trọng vì hai phi thư này đều tới từ Thiên Châu Giáo Khu. Một là do thuộc hạ đắc lực của nàng gửi cho nàng, một là do “Bạch Mi Pháp Vương” Ân Vạn Tuế gửi cho Minh Vương, do nàng nhận hộ.

Thiên Hương Thần Sứ dùng thần niệm cảm ứng, không khỏi biến sắc, vội trình phi thư lên cho Lâm Duệ:

- Điện hạ! Phi thư này là Bạch Mi Pháp Vương gửi cho ngài, ta không đọc được. Trước đó không lâu, chúng ta quan sát thấy ở chỗ Bạch Mi Pháp Vương xảy ra chiến đấu kịch liệt, sau đó Bạch Mi Pháp Vương hạ lệnh giáo khu đề phòng toàn diện.

Lâm Duệ đón lấy phi thư:

- A? Là để cầu viện. Hắn nói mấy tháng này hắn không triều kiến tổng đàn là vì trấn áp Vạn Tâm lão nhân. Nói hắn là đệ tử Vạn Tâm lão nhân, đã sớm phát hiện Vạn Tâm lấy quyền mưu tư, mưu đồ làm loạn, quấy nhiễu thánh hỏa truyền thừa, chỉ là Vạn Tâm và Ân Thiên Thu liên thủ, đại thế khó chống nên chỉ đành ẩn nhẫn. Hắn tự nhận là vì bị cưỡng bức nên trở thành tòng phạm, một mực hổ thẹn với thần giáo, cho nên khi Vạn Tâm sắp khôi phục, hắn định đồng quy vu tận với Vạn Tâm lão nhân, muốn đẩy đối phương về lại màn trời. Nhưng giờ Vạn Tâm được người ngoài giúp đỡ, hắn đã sắp không ép được nữa, xin tổng đàn điều động ba vị cao thủ cấp pháp vương tới tiếp viện, tốt nhất là…

Lúc này, Lâm Duệ đột nhiên “Ồ!” lên một tiếng, vì Từ Mộng Nhiên và Vương Thiên Vũ đồng loạt gửi tin nhắn cho hắn. Từ Mộng Nhiên còn gửi kèm một video mơ hồ nữa. Hắn hơi liếc mắt xem rồi khóe môi nở nụ cười, nói tiếp với Thiên Hương Thần Sứ:

- Hắn nói tốt nhất là Minh Vương tự mình tới. Lúc này, chỉ có Thánh Lôi Kiếp Hỏa mới có thể giải quyết họa lớn Vạn Tâm lão nhân của thánh giáo. Bạch Mi còn nói hắn có chứng cứ xác thực, có thể chứng minh Vạn Tâm lão nhân phản giáo, thao túng thánh hỏa truyền thừa.

Thiên Hương Thần Sứ nghe vậy thì cảm thấy kỳ quái, Bạch Mi Pháp Vương trước đó chậm chạp không chịu đến tổng đàn triều kiến Minh Vương, cũng không chịu giải thích lý do, giờ vì sao lại chịu thua xin cầu viện?

- Nhưng ta mới nhận được một tin tức, nói khác với Bạch Mi Pháp Vương a.

Chiến giáp Ẩn Long mà Lâm Duệ đang mặc là cải tạo lại từ chiến giáp Hoàng Đế, vẫn giữa lại chức năng chiếu video. Hắn chiếu ra video Từ Mộng Nhiên gửi.

- Bạch Mi quả thật muốn đồng quy vu tận với Vạn Tâm nhưng hắn thua rồi!

Trong video là hỉnh ảnh một vị nam tử tóc trắng, diện mạo ngũ quan giống với Ân Thiên Thu, cả người đang bị đóng đinh lên tường. Nam tử này toàn thân đầm đìa máu tươi, trên người có đến hàng trăm hàng ngàn vết thương sâu tới xương, ở phần ngực bụng còn có một lỗ thủng lớn chừng quả đấm. Đáng sợ là ở những vết thương này có lượng lớn giòi bọ nhỏ bé, chúng không ngừng chui ra rúc vào làm nam tử này đau đến gương mặt không ngừng vặn vẹo run rẩy!

Ở hơi xa dưới chân nam tử này còn có vô số khối thịt vụn chiến long, trong đó có một khối lớn nhất, không ngừng liên hệ với những khối thịt khác, để nhưng khối thịt này dần tụ vào nó nhưng cứ khi khôi phục hơi lớn một chút là bị một roi dài quật xuống, đánh nát!

Trong mắt Lâm Duệ tràn đầy bất đắc dĩ:

- Bạch Mi này tình huống rất không ổn, đã cách cái chết không xa rồi.

Hắn để Vương Thiên Vũ nhìn chằm chằm Thiên Châu, ở đó còn có Từ Mộng Nhiên tọa trấn nữa, chỉ cần Linh Huyễn xuất hiện là bọn họ sẽ dùng thế lôi đình ban cho đối phương giấc ngủ ngàn thu.

Nhưng kẻ địch của họ vô cùng giảo hoạt và cẩn thận, giờ bị đánh bất ngờ lại là bọn họ!

Linh Huyễn kia không động thì thôi, động thì mãnh liệt như chớp giật, nháy mắt đã xoay chuyển thế cục, làm Vương Thiên Vũ và Từ Mộng Nhiên đều không kịp phản ứng.

Giờ đoán chừng Linh Huyễn và Vạn Tâm đã liên thủ, còn có mấy vị cao thủ cấp nghị viên của Thần Chiếu quân cũng ở Thiên Châu nữa.

Thiên Hương Thần Sứ nhìn video Lâm Duệ chiếu, mi mày nhíu lại:

- Điện hạ, đây là cạm bẫy! Bọn họ muốn dụ điện hạ tới đó. Điện hạ, Vạn Tâm lão nhân đã tiếp cận mức siêu thần sứ, tổng đàn chúng ta không thể đối phó, phải cầu viện ba vị phó giáo chủ.

Nàng vừa rồi đã nghĩ tới hay là dứt khoát từ bỏ? Bạch Mi Pháp Vương kia cũng là tự làm tự chịu, xứng đáng chịu chết.

Người này tuy có tâm ăn năn, hối lỗi nhưng trước đó không báo với Minh Vương, không thương nghị với tổng đàn, tự mình làm chủ, đáng với tội chết.

Nhưng nàng lập tức nghĩ đến Quang Minh thánh giáo không thể từ bỏ Thiên Châu Giáo Khu được.

Bạch Mi Pháp Vương tuy tội đáng chết nhưng gần trăm triệu tín đồ Thiên Châu Giáo Khu thì lại vô tội. Vạn Tâm lão nhân không chỉ giỏi phạm pháp, còn hiểu mê hoặc nhân tâm, Thiên Hương Thần Sứ thật không dám tưởng tượng gần trăm triệu tín đồ rơi vào tay người kia thì cục diện sau này ra sao.

Lâm Duệ ánh mắt đầy trào phúng nhìn Thiên Hương:

- Giờ trong ba vị phó giáo chủ, ai có thể đến giúp?

Thiên Hương Thần Sứ há to miệng, muốn nói lại thôi. Quả thật, giờ Vạn Lôi Nguyên Quân, Vạn Diễm Cư Sĩ, Vô Địch Pháp Vương đều đang nhận trọng trách ở tuyến đầu chiến trường, không thể rời đi.

Lâm Duệ chắp tay sau lưng, nhìn ra bên ngoài nói:

- Ngươi chuẩn bị một chút, sau đó cùng ta đi Thiên Châu, chuyện này không cần báo cho người khác, tự chúng ta giải quyết.

Cùng lúc đó, hắn nhắn tin cho Hoàng Phủ Thanh: Viện sĩ, dị thể của ngươi sao rồi? Tới Quang Minh thánh giáo làm hồng y đô chủ tế được chứ? Có thể ta cần ngươi ra tay, giúp lắng lại phản loạn ở Thiên Châu Giáo Khu.

Lâm Duệ vốn đã định an bài dị thể của Hoàng Phủ Thanh ở Quang Minh thánh giáo. Hiện giờ sức mạnh của hắn trong giáo này quá yếu, hắn không tin được ai trong tam trụ ngũ sứ thất vương ở đây cả!

Hoàng Phủ Thanh: Hồng y đô chủ tế sao? Ta không có vấn đề gì, ta vẫn rất hứng thú với Quang Minh thánh giáo, nhất là đủ loại điển tịch trong Quang Minh Thánh Đường. Nhưng boss, ngài phải cho ta thêm nửa ngày, ta cần thời gian thích ứng sức mạnh huyết mạch.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Phải một ngày nữa mới đánh nhau thật, giờ ngươi có thể tới trước.

Lâm Duệ sau đó gọi Chiến Linh giới: “Giới linh, giúp ta cường hóa Ngự Nhật Thần Quyết lên cấp 7 Thần Thông, phải tránh bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm.”

Ngự Nhật Thần Quyết này là hắn căn cứ vào bí pháp thần tức luyện huyết và dịch cân luyện cốt, thôi diễn ra bí pháp cấp Hóa Long, chuyên để điều khiển Thánh Lôi Kiếp Hỏa! Giờ tu vi Lâm Duệ đã lên cấp 7 - Thần Thông, lực lượng mạnh mẽ hơn, có thể cường hóa Ngự Nhật Thần Quyết thêm một cấp. Nhưng hắn muốn khống chế “đại nhật”, chứ không muốn bị “đại nhật” đồng hóa!

Thật ra giờ Lâm Duệ không đến mức vạn bất đắc dĩ thì sẽ không dùng Thánh Lôi Kiếp Hỏa và Huy Hoàng Thánh Đàn để chiến đấu với người khác.

Đại Nhật Thiên Tôn giờ đang cực lực thúc đẩy thân thể và thần hồn hắn phát triển, Lâm Duệ thì lại liều mạng áp chế lại, muốn kéo dài thời gian. Đương nhiên như vậy phải tránh dùng đến Thánh Lôi Kiếp Hỏa.

Nhưng Vạn Tâm và Linh Huyễn đều là mối họa lớn, hắn nhất định phải diệt trừ hai người này. Dù có phải bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm nặng hơn, hắn cũng tuyệt không cho phép hai người này còn sống.

Thiên Hương Thần Sứ rõ ràng có chút chần chừ:

- Chỉ có hai chúng ta thôi sao?

Nàng biết vị trước mặt còn là Trấn Quốc Công của Đại Tống, lực lượng dưới trướng vô cùng mạnh mẽ nhưng vẫn cảm thấy không ổn.

- Ta cho rằng nên báo với hai vị thần sứ Thiện Tài và Tài Quyết, mời bọn họ cùng đồng hành.

Thiên Hương Thần Sứ cảm giác được thái độ của hai vị này với Minh Vương đang thay đổi, hữu hảo hơn. Thêm vào việc lần này vô cùng quan trọng, dù chỉ vì đảm bảo an toàn cho Minh Vương, hai vị này cũng sẽ tham gia.

- Thiện Tài và Tài Quyết sao?

Lâm Duệ hơi suy tư, bỗng nhiên nhìn về phía trước, hắn thấy “Hộ Giáo Pháp Vương” Bạch Tích Thì sắc mặt trầm trọng tiến vào điện tẩm của hắn, nửa quỳ xuống nói:

- Thuộc hạ Bạch Tích Thì, cầu kiến Minh Vương!

Lâm Duệ hơi nhíu mày, che lại giáp mặt, đi ra bên ngoài.

Bạch Tích Thì ngưng thần nhìn hắn rồi cúi đầu thật sâu, làm lễ bái nói:

- Tội nhân Bạch Tích Thì cảm tạ Minh Vương điện hạ khoan dung độ lượng.

Lâm Duệ vội vàng giơ tay, dùng nguyên lực nâng đỡ Bạch Tích Thì dậy:

- Mời Bạch pháp vương đứng lên. Trong Quang Minh thánh giáo đều là đồng bào huynh đệ, chúng ta chỉ bái quang minh.

Bạch Tích Thì vẫn không đứng dậy, ngược lại còn dập đầu đầy trầm trọng trang nghiêm:

- Tội nhân xin nguyện vì điện hạ vượt mọi chông gai, núi đao biển lửa, quyết không chối từ!

Trong lòng hắn thì nghĩ chính mình đang bái “quang minh”. Đối với hắn và Tử Hàm, giờ Minh Vương điện hạ chính là ánh sáng của cuộc đời họ.

Lâm Duệ thấy một bái này thì khẽ mỉm cười sau mặt nạ chiến giáp, một bái này của Bạch Tích Thì biểu lộ đối phương nguyện ý trung thành với Minh Vương! Hắn gia nhập Quang Minh thánh giáo đã gần nửa năm, cuối cùng cũng thu được một vị đại tướng cấm quân đáng tin!

Lâm Duệ thần sắc vui vẻ nói:

- Bạch pháp vương, ta vừa nhận được tin tức, Vạn Tâm lão nhân đã trở về từ màn trời, phục sinh ở Thiên Châu Giáo Khu, không biết pháp vương có hứng thú cùng ta tới Thiên Châu, chém trừ ma nghiệt họa loạn thánh giáo này hay không?

Bạch Tích Thì nghe đến bốn chữ Vạn Tâm lão nhân thì con ngươi hơi mở lớn, hắn đương nhiên là đầy hứng thú. Một năm trước, khi Tử Hàm là bán ma, Bạch Tích Thì bị người này quản chế, dù trong lòng hận thấu xương thì cũng chỉ có thể nhẫn nại.

Giờ Tử Hàm đã hóa ma, Bạch Tích Thì hắn hận không thể ăn thịt uống máu đối phương!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an