Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 727:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Theo Thần Nhật Chiến Xa nhanh chóng hạ xuống, từ tầng mây lóe lên ánh sáng vàng mãnh liệt, một chiếc rương lớn như sao chổi ầm ầm hạ xuống trung tâm nha châu. Đó hẳn là một bộ long hạp nhưng tạo hình hoa lệ uy nghiêm, bên trên có khắc hoa văn cao quý, trang nhã vô cùng.

Vạn Tâm lão nhân lông mày nhíu chặt lại, hắn cảm giác được khí tức vô cùng nguy hiểm tỏa ra từ long hạp trước mặt.

- Giả thần giả quỷ!

Hắn cười lạnh một tiếng, dùng thần niệm mạnh mẽ xung kích Thần Nhật Chiến Xa, đánh thẳng vào bóng người mặc thiên ma long giáp ở trong kiệu xe.

- Minh Vương? Minh Vương thì sao chứ? Ở trước mặt lão phu không có chỗ cho ngươi khoe khoang!

Vạn Tâm lão nhân tự nhận mình đã ngưng tụ khí huyết của 9000 tế tự, lực lượng tinh thần mạnh gấp 3 lần trước kia, sức mạnh khái niệm bản thân đã tiếp cận 60%, đã đạt đến mức siêu thần sứ!

Vạn Tâm vốn tưởng rằng mình toàn lực ra tay với Minh Vương, dù không thể mê hoặc thần trí thằng nhãi ranh đó thì cũng có thể hất đối phương ra khỏi chiến xa.

Nhưng Minh Vương vẫn ngồi lù lù trong chiến xa, ở trên cao nhìn xuống, vẻ mặt nhàn nhạt lên tiếng:

- Tán!

Ầm! Tiếng nổ mãnh liệt vang lên, nguyên thần của Vạn Tâm lão nhân bị mạnh mẽ đánh phân tán, văng ra bốn phương tám hướng, không một tia nguyên thần nào có thể đến gần Minh Vương.

Con ngươi Vạn Tâm lão nhân co rút lại mãnh liệt.

- Là ly hợp?

Là sức mạnh khái niệm ly hợp, ít nhất đạt đến 70%! Vị Minh Vương này có một thần khí vực sâu liên quan khái niệm ly hợp sao?

Nhưng nhìn không giống lắm, nếu chỉ là thần khí vực sâu thì Vạn Tâm lão nhân tin mình ứng phó được. Lực lượng của hắn giờ đã đến mức siêu thần sứ, về lý thuyết có thể đối kháng với thần khí vực sâu. Nhưng sức mạnh khái niệm của Minh Vương khi giao tranh với hắn lại chiếm ưu thế tuyệt đối! Không chỉ có vậy, Minh Vương này cũng đã lên cấp 7!

Cùng cảm thấy chấn động còn có hai vị hồng y chủ tế Nhạc Hồng Dương và Nghiêm Tân đang ẩn nấp gần đó. Bọn họ trước đó định hiện thân, ra tay hỗ trợ nhưng phát hiện chiến đấu ở nha châu cấp độ rất cao, lại vô cùng mãnh liệt. Hai người bọn họ mới chỉ là cấp 8 vượt hoàng, không đủ năng lực tham gia cuộc chiến này nên chỉ đành ẩn nấp bên cạnh, xem tình hình rồi tính toán hành động tiếp.

Hai người không tự chủ được liếc nhìn nhau, vẻ mặt đầy chấn động. Bọn họ cảm ứng được giao tranh khái niệm giữa Minh Vương điện hạ và Vạn Tâm lão nhân.

Đó là khái niệm ly hợp 70% trở lên! Có khả năng lên đến 72%! Minh Vương đã mạnh như vậy rồi sao?

Còn có một vị hồng y chủ tế hôm nay mới xuất hiện và “Hộ Giáo Pháp Vương” Bạch Tích Thì nữa, cũng làm bọn họ vô cùng kinh ngạc.

“Hộ Giáo Pháp Vương” Bạch Tích Thì đã đạt đến mức thần sứ! Còn vị hồng y chủ tế kia nữa, đây là cao thủ giáo khu nào? Mới cấp 8 mà đã có chiến lực sánh ngang thần sứ dự bị rồi!

Nghiêm Tân không khỏi nhíu mày lại, hơi lo lắng trong lòng. Hắn trước đó tán thành Vô Địch Pháp Vương từng bước cướp lấy quyền hành trong thánh giáo, nhưng với tình thế hiện giờ, xem ra Minh Vương cũng không phải người dễ bị bắt nạt!

Nhìn Hộ Giáo Pháp Vương và Thiên Hương Thần Sứ, có thể thấy hai người này đã thật tình ủng hộ Minh Vương điện hạ. Minh Vương điện hạ có thế lực mạnh mẽ trong tổng đàn thì sau này nhất định sẽ tiến thêm một bước, thu hồi thế lực trong tay Vô Địch Pháp Vương, không để vị này tiếp tục làm “nhiếp chính”.

Khi Thần Nhật Chiến Xa của Lâm Duệ triệt để dừng lại trên không, Bạch Tích Thì đầy hổ thẹn và phẫn hận nói:

- Là tại chúng thuộc hạ vô năng, phải làm phiền điện hạ ra tay.

Trong lòng Bạch Tích Thì một lần nữa phẫn hận sự bất lực của bản thân, hắn đã được Minh Vương ban cho nhiều tài nguyên như vậy, vậy mà vẫn không phải là đối thủ của Vạn Tâm lão nhân. Cùng lúc đó, hắn cũng cảm thấy kinh ngạc. Lúc trước, hắn đã ra tay so chiêu với Minh Vương rồi, nếu không có hiểu biết về thực lực của Minh Vương, sao hắn dám để Minh Vương tham chiến chứ? Nhưng khi đó, Minh Vương không dùng khái niệm ly hợp, mà chỉ biểu lộ khả năng khống chế Thánh Lôi Kiếp Hỏa và Huy Hoàng Thánh Đàn của mình.

Bạch Tích Thì hoàn toàn không ngờ, vị điện hạ này đã có một khái niệm đạt đến cấp Trường Sinh!

- Không sao!

Lâm Duệ phất phất tay, ánh mắt đầy chán ghét nhìn Vạn Tâm lão nhân đang phụ thể Bạch Mi Pháp Vương và con chiến long linh minh tâm viên long của đối phương:

- Ngươi là Vạn Tâm sao? Xem ở công lao và khổ nhọc khi ngươi từng đảm nhiệm phó giáo chủ thánh giáo, ta cho ngươi mặt mũi, tự sát đi, đừng để ta phải ra tay.

Người này vậy mà ra tay với đồng bào trong thánh giáo, huyết tế 9000 tế tự, quả thật đã phát rồ!

Nhưng theo như tin tức Lâm Duệ điều tra về Vạn Tâm lão nhân. Từ cách đây 50 năm trở về trước, người này vẫn là phó giáo chủ xứng chức. Nếu không nhờ Vạn Tâm lão nhân khổ sở chống đỡ cục diện, Quang Minh thánh giáo đã diệt vong từ 57 năm trước rồi.

Hoán tâm đại pháp của người này vô cùng tàn nhẫn quỷ dị, làm cho thần sứ các nước rất kiêng kỵ, khi cực thịnh có thể một mình chọi lại ba vị thần sứ, uy danh lúc đó không chút thua kém Vô Địch Pháp Vương bây giờ, là trụ cột trong thánh giáo. Về sau không biết người này trải qua những gì, có thể là do hoán tâm quá nhiều, bị ô nhiễm tâm linh nên càng đi càng lệch lạc.

- Làm càn!

Vạn Tâm lão nhân từ đầu đến cuối không chút dừng tay, vẫn liên tục dùng võ ý và khái niệm bản thân xung kích Minh Vương.

Hắn không tin Minh Vương đời này lại mạnh như vậy, chỉ mới cấp 7 đã nắm giữ một khái niệm ở cấp Trường Sinh rồi. Hắn nghe những lời Minh Vương vừa nói thì cảm thấy khuất nhục lớn lao, huyết mạch sục sôi, long tóc toàn thân dựng đứng.

Sức mạnh Vạn Tâm lão nhân lúc này không chỉ tăng thêm một bậc, thanh âm hắn đầy mỉa mai nói:

- Chỉ bằng thằng nhãi ranh nhà ngươi, cũng xứng để ta tự sát sao?

Dù ngươi nắm giữ một khái niệm ở cấp Trường Sinh thì chiến lực cũng chỉ tương đương ta mà thôi. Mà ngươi mới có cấp 7, có thể khống chế khái niệm này trong bao lâu chứ?

Lâm Duệ thấy vậy thì hơi lắc đầu, ánh mắt nhàn nhạt:

- Đã cho ngươi mặt mũi mà không cần, vậy thì thôi!

Bồng! Ngay trong nháy mắt này, thân thể Ân Vạn Tuế và linh minh tâm viên long bùng lên thánh hóa trắng nõn thiêu đốt! Ở tầng ngoài thánh hỏa còn lách tách lôi đình không ngừng, để cho Vạn Tâm lão nhân không ngừng gào lên đau đớn. Hắn phát hiện ngọn lửa bốc lên từ linh hồn mình, toàn bộ bản thân mình như hóa thành củi cho ngọn lửa này bùng cháy mạnh mẽ hơn.

Ngọn lửa này mang đến cảm giác bỏng, đau đớn hơn gấp trăm lần lăng trì, để Vạn Tâm lão nhân nhất thời không thể đón nhận được.

Đó là Thánh Lôi Kiếp Hỏa! Chuẩn xác hơn mà nói là bản con của thánh hỏa!

Vạn Tâm lão nhân ánh mắt khó mà tin nổi, đồng thời tràn ngập hối hận. Hắn biết thánh hỏa bùng lên này đến từ linh hồn Bạch Mi Pháp Vương và 9000 tế tự, là dấu ấn thánh hỏa ngưng đọng trong linh hồn họ, do họ ngày ngày quan tưởng thánh hỏa hình thành! Minh Vương vậy mà có thể châm lửa, thổi bùng dấu ấn thánh hỏa trong những linh hồn này!

- Ngươi là tự gây nghiệt, không thể sống được!

Lâm Duệ khẽ lắc đầu, thu hồi tầm mắt từ Vạn Tâm lão nhân. Nếu đối phương không dùng huyết tế, hắn muốn giải quyết thì phải tốn chút khí lực nhưng người này lại tự làm bậy, giúp hắn tiết kiệm không ít khí lực.

Lâm Duệ lúc này nhìn lên trời mây, thanh âm mỉa mai nói:

- Các hạ có thể xuất hiện được rồi, ngươi hao tổn tâm sức bố cục ở Thiên Châu không phải là vì muốn dẫn ta đến sao? Giờ bản vương đã đến rồi!

Hắn chỉ về Vạn Tâm lão nhân đang tự thiêu đốt:

- Con cờ của ngươi đã bị phế rồi. Nếu ngươi muốn thấy nền tảng của ta thì xin mời tự mình ra tay đi.

- Hay cho Minh Vương, Ngụy mỗ cũng đang có ý này!

Theo thanh âm này, tầng mây ở trên bỗng chia đôi, kiếm quang mênh mông hào hùng bổ từ trên trời xuống, bổ thẳng về Thần Nhật Chiến Xa!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an