Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 776: vực sâu trên màn trời (ba gộp một)



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Khi Quang Minh vương giáo đang kịch chiến với Trường Sinh Hội ở các căn cứ đô thị của Liên Bang thì ở trong con đường Thiên Uyên, ở cứ điểm khổng lồ kia, Lạc Vọng Thư mặc trường bào màu xanh nhạt đang nhìn lên màn trời.

Nơi này cách mặt đất cả vạn dặm nhưng hai mắt nàng thâm thúy như vực sâu, như có thể nhìn thấu hư ảo thế gian, xuyên qua từng tầng nặng nề che chắn, nhìn lên màn trời.

Nàng thấy ở trên màn trời, trời sao lấp lánh, nguyên thần của võ giả cấp 8 – Thông Thiên và cấp 9 – Thần Chiếu lấp lánh như sao, chiếu ra ánh sáng hoặc sáng hoặc tối. Còn 8 vòng xoảy khổng lồ như vực sâu, như hố đen thôn phệ tất cả, chúng chầm chậm xoay, tản ra khí tức khiếp người. Chúng như là vết thương trên màn trời, là động không đáy, thôn phệ tất cả, ngay cả tia sáng cũng không thể chạy thoát.

Chớp mắt này, con ngươi Lạc Vọng Thư hơi co rút, trái tim nàng như bị một bàn tay vô hình nắm chặt lấy. Nàng nhìn thấy trong tinh tượng quen thuộc nàng vẫn quan sát vô số lần này, đột ngột có một vực sâu chậm rãi xuất hiện.

Nó vốn là một vòng xoáy nhỏ ở góc màn trời, lúc này ầm ầm mở rộng, nhìn như là vết thương cực lớn ở bóng tối vũ trụ lao đến, phá ra màn che hắc ám, cuồn cuồn hộn độn, vặn vẹo xung quanh. Nó như phát ra thanh âm trầm thấp, như cự thú gào thét, mỗi thanh âm đều làm không gian run lên nhè nhẹ.

Ranh giới của nó không phải đen như mực mà lại tỏa ánh sáng tinh khiết, như nắng ban mai mới xuất hiện, chiếu sáng toàn bộ tinh không, tản ra khí tức thần bí nguy hiểm.

Theo sự xuất hiện của nó, thiên tượng xung quanh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Thứ tự của các vì sao bị một bàn tay vô hình tác động, lôi kéo, ảnh hưởng. Những vì sao đó đại diện cho võ giả cấp 8 – Thông Thiên, cấp 9 – Thần Chiếu và cấp 10 – Trường Sinh, lúc này đều rời khỏi quỹ tích ổn định trước đó, bắt đầu dịch chuyển trong màn trời.

Có vì sao nhanh chóng ảm đạm như sắp bị dập tắt, có vì sao đột nhiên tỏa ánh sáng mãnh liệt, như thể đang giãy dụa lần cuối, có vì sao thì thêm tỏa sáng.

Không chỉ như vậy, 8 vực sâu vốn tĩnh lặng hùng cứ màn trời cũng bị sức mạnh vô danh này ảnh hưởng, tốc độ xoay của chúng đột nhiên tăng lên, lực hút mạnh thêm để không gian xung quanh vặn vẹo, biến hình, tạo thành từng vết nứt không gian. Tia sáng tinh thần của chúng bị thôn phệ điên cuồng, ngẫu nhiên có mấy viên ngôi sao xui xẻo bị cuốn vào đó, trong nháy mắt biến mất không thấy tăm tích, chỉ để lại hắc ám hoàn toàn tịch mịch.

- Vực Sâu thứ chín sao?

Lạc Vọng Thư khẽ nỉ non, trong thanh âm tràn đầy kinh ngạc và chấn động, âm thanh thậm chí không tự chủ được hơi run rẩy. Nàng đã mất đi vẻ bình thản đối xử với vạn vật thế gian, như thể nó là vật trong lòng bàn tay mình rồi.

Nàng cảm ứng được áp lực vô hình từ vực sâu thứ chín đó, để cho toàn bộ võ tu trong cứ điểm sinh ra cảm ứng, dồn dập nhìn lên trời.

Dù là võ giả cấp 9 vượt đế, năng lực đạt đến siêu thần sứ như nàng cũng cảm thấy áp lực làm tim đập nhanh, cảm thấy mình như con kiến hôi nhỏ bé.

- Đã đi tới bước này rồi sao? Ngươi có chuẩn bị chu đáo không vậy?

Lạc Vọng Thư quá hiểu biến hóa tinh tượng nghĩa là gì, mỗi lần màn trời phát sinh dị động đều dẫn đến biến hóa long trời lở đất, vực sâu thứ chín xuất hiện trên màn trời sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh vô số người ở Thiên Cực tinh.

Lạc Vọng Thư một lần nữa ngẩng đầu nhìn về màn trời, vực sâu thứ chín đó vẫn lẳng lặng ở đó. Nàng hít sâu một hơi, vận chuyển toàn bộ linh lực, chuẩn bị sẵn sàng ứng phó với hết thảy.

Điều này nghĩa là Lâm Duệ đã chạm đến lĩnh vực của Thần, triệt để tiến vào trung tâm mưa gió, không chỉ đánh vỡ thế cân bằng giữa các vị Thần, còn dẫn đến kiêng kị và địch ý của họ. Sau đó, mỗi một bước của Lâm Duệ sẽ là giẫm giữa hai bờ sinh tử, con đường tương lai bị khói mù bao phủ, nguy hiểm sẽ theo hắn như hình với bóng.

Lạc Vọng Thư thu lại tâm tình, thân hình hóa thành vầng sáng nhạt, lao về nơi sâu trong Luyện Ngục.

Các vị Thần đều đang chú ý đến màn trời, ba vị Thần trong Luyện Ngục vì để ngăn cản Lâm Duệ cũng trả vốn lớn, để hơn mười vị thần sứ dùng dị thể đến thiên ma nguyên hương, trợ giúp Trường Sinh Hội. Giờ là lúc Luyện Ngục trống vắng.

Lạc Vọng Thư hiểu được đây là cơ hội để nàng tiến sâu vào Luyện Ngục, cơ hội cực tốt để nàng thu được thần khí Vô Thượng Thần Tâm.

….

Trong phòng họp phủ tổng thống, bầu không khí vô cùng trầm trọng.

Trên bàn bầu dục giữa hội nghị vẫn liên tục chiếu hình ảnh, phân tích dữ liệu chiến đấu ở các giáo đường tổng bộ Quang Minh vương giáo. Gương mặt những vị tham gia đầy căng thẳng làm bầu không khí thêm trầm trọng.

Lúc này, ở đây có thêm một hình ảnh nữa, đó là cảnh tượng màn trời Thiên Cực tinh.

Có thể nhìn thấy trong màn trời có một vực sâu mới xuất hiện, đang mở rộng. Vực sâu kia cuồn cuộn vặn vẹo khí lưu hỗn độn, như biển đen cuồn cuộn mãnh liệt, phát ra thanh âm hỗn độn như khi vũ trụ mới sơ khai, làm lòng người sợ run.

Tia sáng các ngôi sao dưới uy thế này biến thành ảm đạm mất sắc, mọi người cảm nhận được áp lực vô hình phả mặt đến, như thể sợi dây vận mệnh của họ bị vực sâu này gắt gao nắm lấy, lúc nào cũng có thể bện lại một lần nữa nên sợ hãi điên cuồng tràn lan trong đáy lòng họ.

Đám người trong phòng họp như ngừng thở, như thể thời gian ngưng kết. Khí tức vực sâu kia tuy thông qua hình chiếu nhưng lại trực tiếp xung kích linh hồn họ, để họ cảm nhận được sức mạnh số mệnh không thể kháng cự.

Đó không phải chỉ là tượng trưng cho sức mạnh, còn liên quan đến vận mệnh, quy tắc của Thiên Cực tinh đang bị ý chí vực sâu kia vặn vẹo, gây dựng lại.

- Đây là vực sâu thứ chín sao? Quả nhiên, vị này đã là bán thần, là Vực Sâu mới!

- Có thể thành hiện thực sao? Lấy thân thể nhân loại trở thành Vực Sâu, nắm giữ sức mạnh kinh khủng như vậy?

- Đứa đần! Đây đã là sự thật rồi, ngươi còn chưa cảm nhận được sao? Vận mệnh của chúng ta đã thay đổi vì vực sâu mới này!

- Nhìn màn trời là biết mà, mệnh tinh của ta đã bị vực sâu mới dây dưa, đang dần chuyển động quanh hắn.

- Vị này thật sự trở thành Vực Sâu rồi, đã hình thành vực sâu trên mần trời rồi.

- Nghĩ những điều này còn quá sớm, nếu vị này thật sự thành công, vận mệnh của nhân loại chúng ta sẽ không ảm đạm, u ám như các siêu toán dự đoán.

Trong phòng họp, thần sắc của mỗi người khác nhau, có người chấn kinh, có người sợ hãi, cũng có người âm thầm cảm thấy may mắn.

Nhưng lực chú ý của họ rất nhanh đã chuyển đến căn cứ số 6, họ bị chiến đấu ở giáo đường Quang Minh vương giáo ở đó hấp dẫn.

Có thể thấy bên ngoài giáo đường, trời đất như bị một bàn tay vô hình khuấy động, làm phong vân biến sắc.

Bóng hình Phật Di Lặc và Gabriel giáng lâm như núi lớn tồn tại từ hỗn độn, ngạo nghễ sừng sững che trời đất, ánh mặt trời bị họ che đậy đến ảm đạm.

Thân thể máy móc to lớn của Phật Di Lặc tỏa ánh vàng óng, mỗi tấc kim loại đều chảy xuôi lực lượng thần bí. Phật quang luân sau lưng hắn ung dung xoay tròn, lôi kéo không khí gợn sóng tầng tầng ánh vàng, phạn âm lượn lờ quanh quẩn như muốn dẫn vạn vật thế gian vào Phật pháp vô biên từ bi và trí khôn thâm thúy ôm ấp.

Mặt mũi vị này hiền lành, quanh thân tản ra ánh sáng nhu hòa như là một vị phật đà hành tẩu ở nhân gian vậy.

Gabriel thì người khoác chiến giáp bạc, sáu đôi cánh chim thánh khiết phía sau thiêu đốt thánh quang nóng bỏng, như là mặt trời trên cao, đâm đến đau nhức hai mắt người nhìn. Thánh ca vang lên từ chân trời, mỗi âm phù ẩn chứa uy nghiêm vô cùng tận, tuyên cáo thẩm phán trang nghiêm và cứu rỗi thần thánh, tựa như vị thiên sứ này mang theo ý chí thiên đế, giáng lâm phàm trần.

Toàn bộ phòng họp tĩnh lặng như tờ, ánh mắt mọi người bị hai vị mới xuất hiện thu hút, nhìn chằm chằm vào màn hình.

- Cái này? Sao có thể chứ?

Một vị nghị viên quốc hội lâu năm bỗng đứng phắt lên, hai tay chống chặt xuống bàn, con mắt trợn lên như chuông đồng, thanh âm vì chấn kinh và khó tin mà còn hơi run lên.

- Binh khí vực sâu? Nhìn còn hoàn thiện hơn của nước cộng hòa Đông Á. Kỹ thuật máy móc và sinh vật của Trường Sinh Hội hoàn thiện đến mức này rồi sao?

Có một người “Hừ!” lạnh nói:

- Đám Đại Tây Dương giở trò gì vậy, bọn họ điên rồi sao?

Tình huống Phật Di Lặc thì hắn không rõ nhưng Gabriel kia rõ ràng có kỹ thuật rất giống với Seraph của liên minh Đại Tây Dương.

- Liên minh Đại Tây Dương vẫn hợp tác rất sâu với Trường Sinh Hội. Sức mạnh kỹ thuật của Trường Sinh Hội rất cao, nắm giữ nhiều kỹ sư sinh vật và cơ giới đỉnh cấp, ai sao chép ai còn khó nói a.

Bộ trưởng tài chính Alexander Collins cười lạnh, ánh mắt đầy khó hiểu nói:

- Trường Sinh Hội đã thiết lập gần 200 năm, căn cơ không chỉ có như này thôi đâu.

Dù nói vậy nhưng hắn đang nỗ lực áp chế thấp thỏm trong lòng. Sức mạnh của Lâm Duệ và tập đoàn Sâm Lâm quá mạnh, thật sự vượt quá dự đoán của mọi người. Giờ hắn không mong Trường Sinh Hội thắng lợi nữa, chỉ mong thế hòa thôi.

Phật Di Lặc và Gabriel xuất chiến đủ để ép Song Thiên Nữ xuất hiện trên chiến trường. Điều này cũng nghĩa là Lâm Duệ không thể cướp đoạt quyền khống chế màn trời nhân tạo được.

Câu nói này của hắn như đá lớn ném xuống mặt hồ, nháy mắt dẫn đến cơn sóng nghị luận.

- Hai binh khí vực sâu kia có thể nắm giữ sức mạnh khái niệm lên đến 90%, có số liệu cụ thể không?

- Chưa đo ra được nhưng các ngươi thấy hình chiếu thần linh của Lâm Duệ đã bị áp chế không. Hẳn là không thấp hơn 90%, các ngươi nhìn hình ảnh bị nhiễu loạn nghiêm trọng này, ngay cả AI cũng không thể bổ đắp được.

- Lợi hại a, nội tình Trường Sinh Hội quả thật thâm sâu khó lường. Dù không thể khống chế như thường nhưng sức mạnh khái niệm lớn hơn 90%, đủ để chống lại Song Thiên Nữ rồi.

- Lâm Duệ sao có thể là đối thủ của Trường Sinh Hội được chứ? Ta thấy hắn chắc chắn phải kéo Tuyệt Vọng Thiên Nữ và Thống Khổ Thiên Nữ lên chiến trường. Dù vậy, trận chiến này tối đa chỉ đánh đến ngang tay.

- Ngang tay? Chưa hẳn, mấu chốt là binh khí vực sâu đôi bên tác chiến. Nghe nói Song Thiên Nữ chỉ chiến đấu được 90 giây.

- Thì sao chứ? Chỉ cần Lâm Duệ từ bỏ không cướp đoạt màn trời nhân tạo nữa, Trường Sinh Hội không làm được gì hắn!

Tổng thống ngồi ở vị trí cao nhất, nghe đám người nghị luận, gương mặt trầm lạnh, yên tĩnh không nói gì. Hắn đang xem một phần hồ sơ Lý Hàng Long gửi về, phần hồ sơ này là tuyệt mật, không công bố.

Theo như siêu toán của Cục An Ninh suy đoán, Lâm Duệ chắc chắn có thể khống chế sức mạnh khái niệm thanh tịnh từ sớm, đồng thời khống chế khái niệm thánh lôi và kiếp hỏa, như vậy chắc chắn luyện hóa được nguyên chất cho Song Thiên Nữ hơn xa mọi người dự đoán. Thời gian chiến đấu của hai nàng này có thể dài hơn nhiều so với dự đoán, rất có thể vượt quá 2 phút!

Ầm!

Lúc này, từ hình chiếu 3D vang lên tiếng nổ lớn, như là khúc nhạc dạo tận thế vang lên.

Phật Di Lặc vận chuyển phật luân, ngàn vạn bánh răng vang lên phạn âm, xuyên thấu thời không, hoa sen máy dưới chân nó ầm ầm nở rộ, vô số máy móc tinh xảo như hóa thành lưỡi dao sinh mệnh, dùng tư thế bài sơn đào hải, mạnh mẽ ập đến hàng phòng ngự của giáo đường.

Cũng vào lúc này, quang dực của Gabriel run lên, hội tụ toàn bộ thánh quang quanh người nó thành một chùm sáng cực lớn, mang theo uy thế thông thiên triệt địa, như là thiên phạt đánh thẳng vào mái vòm giáo đường.

Dưới công kích của hai binh khí vực sâu này, tầng phòng ngự của giáo đường như nến tàn trong gió, run lên mãnh liệt, tia sáng chợp sáng chợp tắt. Bên trong giáo đường, không gian dưới tinh thần lực kinh khủng vặn vẹo không còn hình dáng, vách tường và mặt đất như bị một bàn tay vô hình xé rách, vết rách như mạng nhện nhanh chóng lan rộng. Đá và bụi lã chã rơi từ trần nhà xuống như là hủy diệt đếm ngược sắp đến vậy.

Răng rắc!

Thanh âm vang giòn như pha lê vỡ vụn, tầng phòng ngự cuối cùng không thể gánh vác thế công hủy thiên diệt địa này, ầm vang sụp đổ. Hoa sen máy của Phật Di Lặc và chùm sáng của Gabriel không gặp chút trở ngại nào đánh đến mái vòm giáo đường, lực xung kích mạnh mẽ thổi tan mái vòm, cửa vào tầng hầm không chút che chắn xuất hiện trước mặt mọi người.

Ngay sau đó, giáo đường ầm ầm sụp đổ, vô số đá vụn như mưa tầm tã rơi xuống, nện lên bụi mù mịt trên mặt đất. Cửa vào tầng hầm đã bị thần lực tàn phá hóa thành bột mịn, lộ ra hai tòa Tịnh Nhất Thần Đàn bên dưới và ba máy quang minh tâm tạo thế trận phòng thủ.

- Cuối cùng cũng mở ra!

Ánh mắt Hách Liên Lục và Diêm Huyên đầy tham lam vui mừng, thân hình như quỷ mị lóe lên, không kịp chờ đợi đánh tới tầng hầm, ý đồ nhanh chóng phá hủy hai tòa thần đàn làm Trường Sinh Hội sợ hãi.

Nhưng trong nháy mắt khi bọn họ sắp bước vào hầm ngầm, ba luồng khí tức mạnh mẽ như lưỡi dao rạch xuống từ bầu trời, đột nhiên buông xuống.

Ầm!

Lôi đình nóng bỏng như thần phạt từ chín tầng trời bổ lên người hai binh khí vực sâu.

Tầng cà sa mạ vàng của Phật Di Lặc và phật văn hơi run lên, chiến giáp của Gabriel xuất hiện vô số thánh văn bạc.

Nhưng trên người hai binh khí vực sâu này vẫn bốc lên khói xanh, sét lớn còn có một phần bổ xuống trước mặt Hách Liên Lục và Diêm Huyên, nháy mắt đánh ra một hố sâu cực lớn cháy đen, cuồn cuộn khói đặc bốc lên, triệt để ngăn đường của họ.

Bên trong lôi đình, thân ảnh thần nữ Ngao Ngọc chậm rãi xuất hiện, quanh thân nàng còn quẩn quanh lực lượng lôi đình, tựa như lôi xà tùy ý di chuyển quanh thân nàng. Hai mắt nàng như hai ngôi sao hừng hực thiêu đốt, bắn ra ánh sáng khiếp người, lạnh lùng nhìn hai cỗ binh khí vực sâu.

- Dừng bước! Đối thủ của các ngươi là chúng ta!

Thần nữ Ngao Ngọc từ trên cao nhìn xuống như thần linh bễ nghễ nhìn xuống chiến trường. Thanh âm của nàng mang theo uy nghiêm vô tận, rét lạnh thấu xương để tất cả những người trên chiến trường cảm nhận được áp bức không thể kháng cự.

Cùng lúc đó, thân hình Đàm Thần Chí và Liễu Tâm Lan như quỷ mị xuất hiện trên phế tích giáo đường.

Thân thể máy móc của Đàm Thần Chí khoác một tầng thiết giáp hợp kim, như là từ vũ trụ tinh hà hóa thành, đường vân khảm nạm bên trên như là quỹ tích tinh hà thần bí, thâm thúy sâu thẳm, mỗi đường đều như ẩn chứa huyền bí vũ trụ, dưới ánh nắng chiếu rợi, tỏa ánh kim loại lạnh lẽo.

Bên ngoài Đàm Thần Chí là một đống phi trùng máy móc nhỏ bé, chúng như là vệ sĩ trung thành của hắn, lại như là những nhà thám hiểm không biết mệt mỏi, liên tục phân tích và kiểm tra xung quanh.

Liễu Tâm Lan thì một tay cầm trường đao tỏa ánh lạnh lẽo, trên thân đao, sức mạnh lôi đình và vạn hóa quấn quít nhau, giao dung, phát ra thanh âm lộp bộp, như thể cây đao này có thể chặt đứt vạn vật thế gian, dù là vật chất hay là khái niệm trừu tượng.

Đám người trong phòng họp tổng thống một lần nữa chấn động.

Henry Morgan, chủ tịch tập đoàn giao thông Morgan con ngươi từng lớn:

- Đó là thần nữ Ngao Ngọc sao? Là chuyện gì vậy? Nàng có thể áp chế hai binh khí vực sâu sao?

- Không chút kỳ quái a! Thần nữ Ngao Ngọc vốn đã tiếp cận chuẩn Vực Sâu, khái niệm lôi đình và quân hành (cân bằng) của nàng đã đạt đến 89%, chỉ kém chút là đạt đến chuẩn Vực Sâu.

- Mấu chốt là dị thể của nàng, có thể chịu tải sức mạnh của nàng. Kỹ thuật sinh vật của tập đoàn Duệ Phương thêm vào sức mạnh khái niệm của Lâm Duệ, đúng là quá đáng sợ!

- Kia là Liễu Tâm Lan sao? Là Vạn Hóa Đao Tôn trong truyền thuyết? Nàng đã tiến vào cấp Trường Sinh rồi!

- Là Trường Sinh! Khái niệm vạn hóa ít nhất là 70%, còn nắm giữ thần binh Cố Pháp Thiên Đao của Vô Cực Đao Tôn ngày xưa nữa, cũng có tư cách chiến đấu với binh khí vực sâu.

- Còn vị sinh mệnh nửa cơ giới kia thì sao? Nhìn cũng có vẻ không tầm thường.

- Vị điện hạ kia thật không thiếu át chủ bài. Vốn tưởng rằng Trường Sinh Hội dùng hai binh khí vực sâu này làm thay đổi chiến cuộc nhưng giờ xem ra chưa hẳn a.

- Trâu bò! Trường Sinh Hội chưa thể ép Thống Khổ Thiên Nữ và Tuyệt Vọng Thiên Nữ xuất hiện. Vị Thanh Tịnh Chi Chủ này khả năng vượt qua cửa ải này thật. Ta thật không thể nào hiểu nổi, vị này mới chỉ quật khởi 3 năm sao?

- Nói những điều này còn sớm, nhìn đã.

Bộ trưởng bộ tài chính Alexander Collins sắc mặt âm trầm như nước, giờ trong mắt hắn còn ẩn chứa một tia bất an.

Phụ tá trưởng tổng thống James Bled khẽ xóa đầu trán đau nhức, quy mô trận chiến này đã vượt quá khống chế của chính phủ Liên Bang. Giờ chỉ có thể chờ hai nhà Quang Minh vương giáo và Trường Sinh Hội phân ra thắng bại, từ đó quyết định thế cục tương lai của Liên Bang.

Ở giáo đường Quang Minh vương giáo ở căn cứ số 6, Phật Di Lặc không chút để ý tới cảnh cáo của Ngao Ngọc. Hắn nâng lên bàn tay to lớn khảm hồng ngọc của mình, vươn về hướng hầm ngầm, điều này làm chiến đấu lập tức bộc phát!

Đàm Thần Chí ra tay đầu tiên, hai tay của hắn nhanh đến mức để lại tàn ảnh, vô số tia sáng bắn ra từ ngón tay của hắn, tạo thành lưới năng lượng cực lớn, bao phủ Phật Di Lặc và Gabriel.

Tấm lưới năng lượng này mang theo võ ý “chân lý” và sức mạnh ba hệ kim hỏa thổ của hắn, một khi bị bao phủ, tất cả quy tắc sẽ bị cải thiện, hóa thành trật tự trong lòng bàn tay hắn.

Liễu Tâm Lan thì không nói một lời, ánh mắt nàng khóa chặt bóng hình Phật Di Lặc và Gabriel, cả người như chiến tranh nữ thần giáng lâm nhân gian, khí thế mạnh mẽ, sợi tóc dưới thần niệm xung kích tùy ý bay múa. Thân hình nàng nháy mắt tan biến, một giây sau đã xuất hiện trên cánh của Gabriel, Cố Pháp Thiên Đao hung hăng bổ xuống, trên đao mang theo lôi đình ầm ầm nổ vang, sức mạnh vạn hóa và lôi đình đan xen cùng nhau, như vật sống nhảy vọt, gào thét, tốc độ ánh đao nhanh đến kinh người!

Tốc độ phản ứng của Gabriel rất nhanh, sáu đôi cánh ánh sáng hơi vỗ, thánh quang nóng bỏng nhanh chóng bện thành một tầng phòng ngự.

Ánh đao va chạm mãnh liệt với tầng sáng, phát ra tiếng đinh tai nhức óc, ánh sáng bùng nổ ra xung quanh làm người khác khó mà mở mắt.

Lưỡi đao của Liễu Tâm Lan còn cách cánh ánh sáng của Gabriel ba tấc thì dừng lại không thể tiến thêm, bên ngoài chiến giáp của thánh thiên sứ này chằng chịt thánh phù văn Do Thái, khái niệm tài quyết và thẩm phán mạnh mẽ làm lôi đình trên Cố Pháp Thiên Đao dần tán loạn tan rã, không địch lại nổi.

Cùng lúc đó, thần nữ Ngao Ngọc cũng điều khiển lôi đình nhưng khí tượng khác xa Liễu Tâm Lan.

Lực lượng lôi đình quanh người Ngao Ngọc không lộ vẻ cuồng bạo, dưới khống chế của nàng, vô số lôi đình như giao long xuất hải, mạnh mẽ nhào về hướng Phật Di Lặc và Gabriel.

Nhưng Phật Di Lặc vận chuyển phật luân, ngàn vạn phạn âm một lần nữa vang lên, phật luân nhanh chóng xoay chuyển, tỏa ra ánh sáng vàng, ngăn lại lôi đình bên ngoài.

Lưới năng lượng của Đàm Thần Chí cũng đã bao phủ tới, phật luân lại đột nhiên xoay ngược chiều, tan rã lưới chân lý đó thành linh lực. Đám máy móc phi trùng ở bên ngoài, đột nhiên bị thiêu đốt, hóa thành bột phấn bay khắp không trung, chắp vá thành phạn văn: chỉ có phàm phu chấp nhất với sinh tử, mắc vào bốn lỗi sai: thường điên đảo, nhạc điên đảo, ngã điên đảo, tịnh điên đảo.

Cùng lúc đó, đài sen máy một lần nữa nở rộ, hóa ra hơn 800 hư ảnh la hán, lực lượng “từ bi” và “độ hóa” của nó bao trùm chiến trường, bao lấy cả trăm dặm, tỏa ra năng lượng trấn an lòng người. Trong phạm vi năng lượng này, tất cả mọi người đều cảm thấy bình tĩnh và an bình, như là toàn bộ phân tranh và sát lục không có chút ý nghĩa nào.

Ngay cả Đàm Thần Chí và Liễu Tâm Lan cũng cảm nhận được có một cỗ tâm tình yên tĩnh bao phủ họ, làm ảnh hưởng nhịp độ công kích của họ. Có một cỗ sức mạnh tinh thần mạnh mẽ xâm lấn ý thức của hai người, định hoàn toàn thay đổi tư duy quan niệm của họ.

“Giới Phật” Giác Viễn ở bên dưới thấy cảnh này thì khẽ nở nụ cười, đây là Phật Di Lặc, là tương lai của Phật môn!

- Chú ý khái niệm ô nhiễm!

Lôi xà của Ngao Ngọc đột nhiên chia thành mười hai luồng khí tức, trong nháy mắt phá nát trường năng lượng của Phật Di Lặc, sao đó lan hướng Phật Di Lặc và Gabriel.

Lôi đình kết hợp cùng quân hành nhìn như bình thản nhưng ẩn chứa lực phá hoại vô cùng tận, như là vòng xoáy khổng lồ ẩn dưới mặt biển bình tĩnh vậy.

Thân thể máy móc to lớn của Phật Di Lặc dưới lực lượng quân hành quấy nhiễu, năng lượng tuần hoàn trong người nó đang dần hỗn loạn, vốn máy móc vận hành ổn định đang dần bị xáo trộn, đám máy móc ma sát lẫn nhau phát ra tiếng vang chói tai, tia lửa văng tung tóe khắp nơi như là một cỗ máy khổng lồ sắp sụp đổ vậy.

Gabriel dưới lực lượng quân hành quấy nhiễu, ánh sáng thần thánh quanh người lúc sáng lúc tối, như thể lúc nào cũng có thể tắt đi, thần thánh uy nghiêm của nó đã nhận đến khiêu chiến!

Lúc này, Đàm Thần Chí đã thoát khỏi ảnh hưởng của “từ bi” và “độ hóa”, hắn không giận mà còn mừng, tán thưởng dâng lên từ tận đáy lòng. Đây là binh khí vực sâu của Trường Sinh Hội sao? Quả nhiên không làm hắn thất vọng.

Đám máy móc phi trùng quanh người hắn một lần nữa bay múa, đồng thời hắn duỗi tay ra, năm ngón tay mở ra, từ lòng bàn tay xuất hiện một ma trận phù văn thần bí. Ma trận đó lấp lánh sáng lên, như một hằng tinh từ từ xuất hiện trên chiến trường.

Đàm Thần Chí ánh mắt hừng hực cuồng nhiệt nhìn về luồng sáng này. Trong đó ẩn chứa lý giải, nhận thức của hắn về quy tắc vạn vật, khởi nguyên của vũ trụ.

Pháp môn “chân lý” sẽ đè ép tất cả! Nếu nói về lý giải với cơ giới, ai có thể vượt qua Đàm Thần Chí hắn chứ?

Vô số ánh sáng vàng phun ra từ đầu ngón tay hắn, một lần nữa bện thành lưới năng lượng, bao phủ Phật Di Lặc và Gabriel. Những nơi lưới năng lượng đi qua, không gian và thời gian như không còn tồn tại, toàn bộ khái niệm, quy tắc đều bị cải thiện.

Hàng ngàn hàng vạn sợi tơ dễ như trở bàn tay đột phá tầng phòng ngự của Phật Di Lặc và Gabriel, chạm đến thân thể của họ.

Lực lượng “từ bi” và “độ hóa” của Phật Di Lặc nháy mắt bị tách khỏi nhau, phật quang luân đang xoay ngược chiều bị xung kích đến run rẩy, phù văn phạn văn nhanh chóng ảm đạm, tiếng ma sát máy móc vang lên càng the thé, tia lửa màu vàng bắn văng ra khắp nơi, tòa núi máy này sắp sụp đổ rồi!

Thánh quang phòng ngự của Gabriel cũng lung lay sụp đổ, đôi cánh chim thánh khiết dưới lực lượng pháp tắc ăn mòn đang dần xuất hiện vết nứt. Thánh quang huy hoàng của nó chập chờn thêm mãnh liệt, như là sắp tắt đến nơi rồi!

….

Lúc này, ở trong màn trời nhân tạo, ở trong lĩnh vực tinh thần thần bí, nguyên thần của Lâm Duệ đang phóng ra sức mạnh thần uy và khái niệm vô cùng tận.

Năng lượng nóng bỏng phóng ra như mặt trời bộc phát ánh sáng mãnh liệt, chiếu sáng toàn bộ không gian nguyên thần này. Nó như một lò luyện mặt trời khổng lồ, vây kín nguyên thần Thần Uyên tán nhân, Bùi Thiên Đồng và Khương Huyền Chí, để mấy vị này rơi vào đau đớn, giãy dụa vô cùng tận, chịu đựng giày vò trước giờ chưa từng có.

Dưới nhiệt độ cao tàn phá, mỗi tia năng lượng như lưỡi đao sắc bén, cắt chém nguyên thần ba vị cường giả này, muốn thiêu đốt sạch sẽ bọn họ.

Ý chí của Bùi Thiên Đồng vô cùng cứng rắn, cứng rắn như sắt thép vậy nhưng giờ lại bị lửa lớn nung nóng chảy, dần dần mất đi hình dáng và sức mạnh vốn có. Hư ảnh phượng hoàng vàng vây quanh nguyên thần hắn đã sớm bị nhiệt độ cao vặn vẹo phá vỡ.

Bùi Thiên Đồng giãy dụa trong thống khổ, thậm chí đang khẽ kêu rên. Trong lòng hắn tràn đầy sợ hãi đối với lực lượng kinh khủng của Lâm Duệ, đồng thời dùng hết sức mạnh, theo bản năng cầu sinh, ngăn lại đau đớn như thủy triều ập đến.

Khương Huyền Chí giờ cũng đầy nguy hiểm, dưới thần uy của lò luyện mặt trời này, thần niệm của hắn như nến tàn trong gió, lúc nào cũng có thể bị dập tắt. Ý thức của hắn đầy thống khổ và tuyệt vọng, không ngừng bồi hồi bên biên giới sụp đổ.

- Ngươi muốn luyện hóa nguyên thần của ta sao! Đừng hòng mơ tưởng! Dù ngươi nắm giữ khái niệm thanh tịnh, dù ngươi nắm giữ Thánh Lôi Kiếp Hỏa thì cũng đừng hòng!

Khương Huyền Chí chật vật lên tiếng, gương mặt ôn nhuận như ngọc của hắn giờ đầy vết rách, hắn cũng đang dần tan rã trong lò luyện này.

Thần Uyên tán nhân cũng đang giãy dụa, vị tuyệt đại thiên kiêu này vốn đã vào chuẩn Vực Sâu, bây giờ cũng bị lò luyện thiêu đốt đến đau đớn không chịu nổi. Ý thức của hắn trong thống khổ cực đoan này dần mơ hồ. Nhưng trong lòng hắn tràn ngập không cam và quật cường, hắn vẫn liên tục tính toán, tìm kiếm một tia sinh cơ trong tuyệt cảnh này, đang không ngừng ngưng tụ thần niệm bản thân, ý đồ lao ra lò luyện đáng sợ này.

Nguyên thần Lâm Duệ càng lúc càng giống mặt trời hừng hực thiêu đốt, thần uy và thần niệm của hắn kết hợp cùng ý chí, tín ngưỡng của hơn tỉ tín đồ Quang Minh vương giáo, ngưng kết thành ngọn lửa cuồng bạo, tùy ý bao phủ, thôn phệ hết thảy xung quanh.

Trong lò luyện thần niệm này, nhiệt độ gần như sánh với trung tâm mặt trời, lên đến mấy triệu độ, thiêu đốt nguyên thần của ba vị cấp Trường Sinh: Thần Uyên tán nhân, Bùi Thiên Đồng – Thái Tổ Đại Liêu và Khương Huyền Chí – Thái Tông Đại Tống, đầy vô tình tan rã sức mạnh linh hồn của họ.

Nhưng Thần Uyên tán nhân có chút khác biệt với Bùi Thiên Đồng và Khương Huyền Chí. Lực lượng nguyên thần của hắn mạnh mẽ hơn, có thể thấy rõ võ ý của Lâm Duệ.

- Đây là chân lý, không đúng, sao có thể chứ?

Đó là một sức mạnh mạnh mẽ sánh ngang với khái niệm chân lý, đã áp đảo võ ý của hắn, mà lại đã đến cấp độ Trường Sinh!

- Đấy là nhất! Nhất sinh vạn vật, vạn vật quy nhất!

Thần Uyên tán nhân tâm thần kinh hãi, võ ý của Lâm Duệ là nhất, là vạn! Là căn cơ để khống chế các khái niệm thanh tịnh, ly hợp, kiếp lôi, thánh hỏa, quang ngân, phải chết… dung hòa cùng ý chí, tín ngưỡng của hơn một tỉ người.

Vì vậy những lực lượng này tuy hỗn tạp nhưng lại đầy trật tự, ngưng đọng như một, thần uy càng lúc càng hùng vĩ mênh mông, để hắn cảm nhận sâu sắc bản thân nhỏ bé và bất lực.

Giờ trong nguyên thần Thần Uyên tán nhân tràn ngập hối hận. Lần này hắn quá bất cẩn rồi, hắn đã xem thường thiên phú và sức mạnh đối phương, còn chưa thăm dò rõ ràng sức mạnh nền móng màn trời nhân tạo của đối phương đã vội vã ra tay, giờ hắn chỉ có thể chờ vận mệnh thẩm phán trong lò luyện này.

Lúc này, hắn chỉ có thể ký thác hy vọng vào bên ngoài, hy vọng sức mạnh Trường Sinh Hội có thể phá hoại vài tòa nền móng màn trời nhân tạo của đối phương. Nhưng cảm giác của hắn với ngoại giới càng làm hắn thêm tuyệt vọng. Nhất là hình ảnh chiến đấu ở căn cứ số 6, Đàm Thần Chí đã áp chế hai binh khí vực sâu Phật Di Lặc và Gabriel, làm lòng hắn tràn ngập lạnh buốt.

Cùng lúc đó, võ ý “nhất” và khái niệm “thanh tịnh” của Lâm Duệ, còn có Thánh Lôi Kiếp Hỏa bắt đầu thể hiện năng lực đồng hóa, thôn phệ mạnh mẽ của mình.

Trong lò luyện to lớn này, thần niệm của Lâm Duệ như xúc tu, hóa thành mãnh thú đói bụng, không ngừng dung luyện, hấp thu nguyên thần của ba người.

Linh thể nguyên thần của Bùi Thiên Đồng và Khương Huyền Chí bị Lâm Duệ thôn phệ đã dần mất đi ý thức tự chủ. Trí nhớ, tình cảm, sức mạnh của họ đang bị thần niệm Lâm Duệ bóc ra từng chút một, vô tình thôn phệ.

Linh thể Bùi Thiên Đồng đã tỏa sáng yếu ớt, như là những phát giãy dụa sau cùng. Linh thể Khương Huyền Chí thì đã vô cùng trong suốt như là lúc nào cũng có thể tan biến trong lĩnh vực tinh thần này.

Thần niệm và ý chí của Lâm Duệ dần mở rộng, thánh hỏa trải khắp các ngõ ngách trong màn trời nhân tạo, thêm một bước cướp đi quyền khống chế màn trời nhân tạo. Ấn ký nguyên thần của hắn như hạt giống chôn sâu vào màn trời nhân tạo, bắt đầu mọc rễ nảy mầm, cắn nuốt cướp lấy quyền khống chế.

Quá trình này nhìn như chậm chạp nhưng thực tế nhanh đến kinh người. Vì thần niệm của Lâm Duệ được hơn tỉ tín đồ gia trì, mạnh đến quá đáng, Thần Uyên tán nhân căn bản không thể ngăn lại được. Hắn chỉ có thể dồn hết sức lực, kích thích lực lượng tịch diệt và sinh mệnh của mình đến cực hạn, ngăn cản thần niệm của Lâm Duệ đang tấn công mình như bài sơn đào hải, nỗ lực kéo dài thời gian, chờ mong tình thế thay đổi.

….

Lúc này, trong phòng họp phủ tổng thống, những người ở đây hoàn toàn tĩnh mịch, một số sắc mặt đầy tro tàn.

Bọn họ thông qua mấy chục máy thu hình của Cục An Ninh, giả lập tạo ra hình ảnh 3D, thấy rõ tình cảnh trong màn trời nhân tạo mà ánh mắt đầy sợ hãi và bất lực.

Nguyên thần của Lâm Duệ giờ như mặt trời hừng hực, vô tình cắn nuốt lực lượng nguyên thần của ba vị Trường Sinh. Hình ảnh này xung kích trực tiếp linh hồn của họ, để họ cảm nhận được sức mạnh của vận mệnh không thể kháng cự.

Bộ trưởng bộ tài chính Alexander Collins nắm chặt nắm đấm, đốt ngón tay trắng bệch, mồ hôi như hột đậu không ngừng lăn xuống, hai mắt hắn nhìn chằm chằm hình ảnh màn trời nhân tạo, bờ môi không ngừng lắp bắp nhưng không nói nên lời. Hắn tiên đoán được vận mệnh của hắn sau đó sẽ trượt xuống vực sâu không đáy, mà lại không thể thay đổi.

Henry Morgan, chủ tịch tập đoàn giao thông Morgan khẽ hỏi, trong giọng nói mang theo tia tuyệt vọng:

- Chẳng lẽ không ai ngăn cản được hắn sao?

Đối diện với vị này là Idir Brook, người này hai tay ôm đầu, khẽ lẩm bẩm:

- Sao có thể như vậy được chứ? Đã đầu nhập binh khí vực sâu cũng không được? Sao có thể chứ? Hắn lấy đâu ra lắm sức mạnh như vậy? Xong rồi, xong thật rồi…

Lúc này, trong phòng họp, tất cả mọi người đều ném qua ánh mắt châm chọc và lạnh nhạt nhìn đối phương.

.....

Lúc này, trên màn trời Thiên Cực tinh, 8 vị Vực Sâu vốn đang ngủ say, giờ như viễn cổ cự thú, chậm rãi thức tỉnh.

Ý chí cổ xưa mạnh mẽ của những vị này như thấy rõ bản chất vạn vật, nhìn xuyên thấu tầng tầng hư không, vượt qua vô số ngôi sao, tập trung về hướng màn trời nhân tạo của Liên Bang, khóa chặt lấy sức mạnh đang không ngừng dâng lên của Lâm Duệ.

Trong màn trời đã mất đi yên tĩnh và hài hòa thường ngày. Tám vực sâu này quanh người tỏa ra lửa lớn hừng hực, hoặc liên tục thu hút ánh sáng, tốc độ xoay tròn tăng nhanh, như muốn nuốt hết màn trời này vậy.

Những ngôi sao điên cuồng lấp lánh, như bị bàn tay lớn vô hình điều khiển, tỏa sáng chập chờn, dùng một tiết tấu rung động khó hiểu, như là gõ vang trống trận viễn cổ, báo hiệu phong ba mãnh liệt sắp tới.

Tinh tượng vốn đầy thứ tự bỗng bị một lực lượng vô hình triệt để đảo loạn, quỹ tích của các ngôi sao hỗn loạn vô cùng. Biên giới màn trời cũng bắt đầu vặn vẹo, tạo ra từng khe hở sâu thẳm, như là vết thương đất trời, tạo ra cảnh tượng như là tận thế.

Cùng lúc đó, cảm xúc và ý chí của tám vị Vực Sâu dẫn đến cộng minh trên mặt đất, dĩ thái nguyên tố trong Thiên Cực tinh dần xao động. Cuồng phong gào thét, cuốn lên cát bụi đầy trời, tạo thành gió lớn mạnh mẽ tàn phá. Đất rộng run rẩy, không ngừng có động đất phát sinh như là có cự thú trong lòng đất gào thét vậy. Biển lớn dựng lên sóng lớn vô tình, không ngừng xung kích các thành phố ven biển.

Trong hỗn loạn và rung chuyển này, tinh thần ý thức của 8 vị Vực Sâu không ngừng giao lưu với nhau. Mỗi một va chạm ý niệm của họ đều tạo ra uy thế làm người khác sợ hãi, làm các vị đại ti thiên và thần sứ phụng dưỡng họ nhao nhao kinh hãi, hoảng sợ nhìn lên bầu trời. Trong hỗn loạn và xao động này, một thanh âm vang vọng trong lòng mọi người:

- Ai, ai có thể ngăn hắn lại?

*Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an