Nhìn theo chiếc xe chở Thương Thời Thiên đi xa, Thương Tiểu Ngũ lẩm bẩm: "Chị cả, thật sự phải giao đoạn tư liệu đó cho Vệ Dĩ Hàm à?"
Thương Thời Hành im lặng.
Tâm trí cô quay lại vài ngày trước, vào hôm cô đến Vệ gia thăm hỏi.
...
Bữa tối ở Vệ gia.
Vì sức khỏe của Vệ Dĩ Ngữ không tốt nên anh ta không xuất hiện trong bữa tiệc.
Vệ Ung Khôn gọi Vệ Dĩ Hàm ra một góc, bóng gió cảnh cáo một phen.
Sau đó, Vệ Dĩ Hàm không lập tức quay lại đám đông mà gọi điện cho Thương Thời Hành.
Thương Thời Hành nhìn thấy tên người gọi, lại liếc về phía Vệ Dĩ Hàm đang đứng cách xa mọi người: "Xin lỗi, tôi nghe máy chút."
Hiện giờ, Thương Thời Thiên là trọng điểm chú ý của Vệ gia, vì vậy chẳng ai để tâm chuyện Thương Thời Hành rời bàn.
Vệ Dĩ Hàm vào thẳng vấn đề: "Chị có muốn biết sự thật việc Trần Bảo Minh hãm hại Thương Thời Thiên không?"
Sắc mặt Thương Thời Hành lập tức thay đổi, cô quay đầu nhìn Thương Thời Thiên.
Thấy em gái vẫn ổn ngồi giữa đám đông, cô mới đè nén nỗi đau trong lòng, hỏi: "Cô muốn gì?"
"Tôi muốn chị giúp tôi."
"Nếu cái chết của con bé có ẩn tình, Thương gia chúng tôi sẽ điều tra."
"Chị định điều tra kiểu gì? Tám năm trước huy động cả cảnh sát toàn thành phố còn không điều tra ra. Tám năm sau, chị nghĩ chỉ với lời tôi nói mà có thể làm rõ được sao?"
Thương Thời Hành chỉ im lặng.
Một lúc sau, cô hỏi: "Cô muốn tôi làm gì?"
"Thứ nhất, Chu Cần Tư hình như biết gì đó nhưng lại không chịu mở miệng. Trước khi hắn chịu nói, tốt nhất đừng để ai tiếp cận hắn.
Thứ hai, tôi nghi chuyện này có liên quan đến Vệ Dĩ Hạo, manh mối có thể nằm trong một chương trình truyền hình mà cậu ta quay cách đây chín năm. Tôi cần có bản master tape của chương trình đó.
Thứ ba, có thể trong Vệ gia vẫn còn người biết chuyện, hoặc có liên quan trực tiếp. Tôi cần chị giúp tôi kéo họ ra ánh sáng."
Thương Thời Hành im lặng hồi lâu rồi hỏi: "Vệ Dĩ Hàm, tôi còn có thể tin cô không?"
"Thương Thời Hành, tôi bắt buộc phải làm rõ chân tướng."
"Thương gia chúng tôi cũng vậy."
Vệ Dĩ Hàm nhìn về phía Thương Thời Thiên: "Thương gia có thể biết sự thật, nhưng người điều tra phải là tôi... Như thế Thương Thời Thiên mới có thể ở lại bên chúng ta thêm một chút thời gian."
...
Hồi tưởng kết thúc.
Thương Thời Hành nói: "Cô ấy cũng có tư cách điều tra sự thật."
Cô quay người bước đi: "Hằng ngày dù có bất hòa cỡ nào, nhưng lúc này vẫn phải phân biệt rõ đâu là địch, đâu là ta, cái gì quan trọng hơn."
Thương Tiểu Ngũ lập tức theo sau.
Thương Thời Hành gọi điện: "Là tôi. Muốn nhờ anh một chuyện. Giúp tôi điều tra xem mấy năm nay Vệ Dĩ Hạo có làm chuyện gì vi phạm pháp luật không... Ừ, càng sớm càng tốt, cảm ơn."
Thương Tiểu Ngũ: "Chị cả, dù em cũng rất muốn lập tức xử lý tên Vệ Dĩ Hạo đó, nhưng mà hiện giờ đâu có bằng chứng? Giờ báo thù liệu có sớm quá không?"
"Phải tranh thủ thu thập chứng cứ trước khi hắn kịp phản ứng. Nếu hắn vô tội, chị sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Còn nếu không, những thứ đó sẽ có ích."
Thương Tiểu Ngũ bừng tỉnh đại ngộ.
Đúng là chị cả vẫn luôn chu toàn hơn người.
*
Thương Thời Thiên ngồi trong xe nghiên cứu chiếc hộp ổ cứng, nhưng chẳng hiểu gì.
Đến Thiên Hào Cảnh Uyển gặp Vệ Dĩ Hàm, cô giao lại món đồ.
"Chị cả nhờ em mang cho chị... Là gì vậy?"
Vệ Dĩ Hàm mím môi, đáp: "Tư liệu gốc của một chương trình truyền hình, có thể có manh mối liên quan đến vụ em bị hại năm đó."
Thương Thời Thiên không ngạc nhiên.
Vì trong nguyên tác, Vệ Dĩ Hàm cũng từng có được master tape.
Điều khiến cô bất ngờ là Vệ Dĩ Hàm lại hợp tác với chị cả mình.
Hơn nữa còn vượt mặt cô.
Bất chợt, cô dừng lại, hỏi hệ thống:【Này Tiểu Hắc Thống Tử, không phải là bản master tape sao? Sao lại là tư liệu gốc? Vậy tư liệu gốc là gì?】
Hệ thống – phiên bản tự phục vụ:【Là các tư liệu hình ảnh và âm thanh chưa qua chỉnh sửa.】
【Vậy sao trong phiên ngoại lại là master tape?】
【Mời ký chủ tự mình khám phá.】
Thương Thời Thiên từ bỏ giao tiếp với hệ thống.
Vệ Dĩ Hàm yên lặng nghe hết cuộc đối thoại giữa cô và hệ thống, tranh thủ lên tiếng trước khi cô kịp hỏi gì: "Muốn xem cùng không?"
Quả nhiên, Thương Thời Thiên không hỏi gì thêm mà hào hứng đáp: "Xem thôi!"
Vệ Dĩ Hàm kết nối ổ cứng với máy tính, mở thư mục.
"Cái file này bao nhiêu vậy? 96T!?" Thương Thời Thiên kinh ngạc.
1T = 1024GB
96T = 98.304GB
Nếu quay 1 giờ cần 300GB, thì thời lượng tư liệu này khoảng 328 giờ!
Dù không ngủ không nghỉ thì cô và Vệ Dĩ Hàm cũng phải mất mấy ngày mới xem hết.
【Tiểu Hắc Thống Tử, tao muốn upload hết chỗ này, rồi nhờ mày lọc giúp các đoạn có Vệ Dĩ Hạo, được không?】
Hệ thống:【Việc dùng tiền có thể giải quyết, ký chủ có chắc muốn tiêu hao năng lượng quý giá không?】
Thương Thời Thiên: ...
Vệ Dĩ Hàm liếc nhìn cô một cái, rồi gọi điện thoại, gọi Bồ Phỉ Phỉ đến thư phòng.
"Điều động tất cả nhân viên rảnh trong biệt thự xem những đoạn băng này, đánh dấu tất cả cảnh nào có Vệ Dĩ Hạo xuất hiện..."
Cô nhấn mạnh: "Nhớ kỹ, là bất kỳ cảnh nào. Dù tiêu điểm là người khác, chỉ cần Vệ Dĩ Hạo lướt qua ống kính cũng tính."
Khối lượng công việc này rất lớn.
Bồ Phỉ Phỉ nói: "Vệ tổng, có thể nhân viên trong biệt thự không ai nhận ra Tứ thiếu."
Trước đây khi Vệ Dĩ Hàm tuyển người vào biệt thự đều qua sàng lọc nghiêm ngặt, bất cứ ai liên quan đến Vệ gia đều bị loại.
Fan của Vệ Dĩ Hạo càng không được tuyển.
Nên cho dù có đưa ảnh anh ta ra, cũng khó nhận diện được giữa những cảnh đông người.
Cô ấy trước tiên liếc nhìn lịch trên điện thoại, sau đó đưa ra một đề xuất với Vệ Dĩ Hàm: "Vệ tổng, dựa trên kinh nghiệm đu idol nhiều năm của tôi, thật ra tôi có thể giả làm người trong nội bộ, trà trộn vào nhóm fan của Tứ thiếu gia.
Nhân dịp sinh nhật anh ta sắp đến, tôi có thể lấy lý do muốn làm vài video ủng hộ để tổ chức nhóm fan có kỹ năng cắt ghép, nhờ họ cắt các đoạn có Tứ thiếu gia trong đó.
Một số fan kỳ cựu cuồng nhiệt, cho dù chỉ là một bóng lưng, cho dù hình ảnh mờ mịt, họ cũng nhận ra được người đó.
Huống hồ những tư liệu này họ chưa từng xem qua, cho dù không trả tiền, họ cũng sẽ vui vẻ làm."
Vệ Dĩ Hàm: ?
Thương Thời Thiên: ??
Vậy cũng được à?
Một lúc sau, Vệ Dĩ Hàm nói: "Cho cô làm thư ký đời sống đúng là uổng phí tài năng rồi."
Bồ Phỉ Phỉ: "Vệ tổng quá khen rồi."
Vệ Dĩ Hàm dặn dò: "Nhưng trước khi tôi lấy được thông tin mình muốn, tuyệt đối không thể để hắn biết."
Bồ Phỉ Phỉ: "Tôi sẽ bảo mật tuyệt đối."
Thương Thời Thiên tò mò xen vào: "Chị Bồ, chị đu idol nào vậy?"
Bồ Phỉ Phỉ xua tay: "Không thật sự đu idol, chỉ là hồi trẻ vì muốn kiếm thêm nên từng làm fan chuyên nghiệp, sau này vẫn giữ liên lạc với một số trạm tỷ đứng fanpage nổi tiếng."
Thương Thời Thiên giơ ngón cái lên.
Không hổ danh là chị đại lương tháng mười vạn.
Sau khi Bồ Phỉ Phỉ cầm bản sao dữ liệu rời đi, Thương Thời Thiên ôm bộ cờ vây Lão Vân Tử đi làm đề bài sinh tử.
Vệ Dĩ Hàm đợi cô rời đi xong, liền khóa trái cửa phòng làm việc.
Sau đó mở két sắt, lấy ra một cuốn sổ.
Cô lật xem cuốn sổ.
Nếu Thương Thời Thiên có mặt ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện trong sổ ghi chép toàn bộ đối thoại giữa cô và hệ thống.
Cũng như các chỉ số: chỉ số thiện cảm, chỉ số đau lòng, và các nút thay đổi của tiến trình cốt truyện gốc.
— Từ lúc cô gặp Vệ Dĩ Hàm, không sót một câu.
Trong sổ còn có những quy tắc hệ thống do Vệ Dĩ Hàm tự đúc kết, chỗ nào sai thì bị bút đen tô kín.
...
Vệ Dĩ Hàm như thường lệ ghi lại đoạn đối thoại ngày hôm nay giữa Thương Thời Thiên và hệ thống lên trang mới nhất của cuốn sổ.
Sau đó mở ra một bản kế hoạch kẹp trong sổ — "Bản kế hoạch đạt 80% chỉ số thiện cảm".
Không sai, lý do Vệ Dĩ Hàm nhất quyết tự mình điều tra chân tướng là để tăng chỉ số thiện cảm.
Cô đã phát hiện ra, khi Thương Thời Thiên lộ thân phận, chỉ số thiện cảm đã nhảy vọt vượt mốc 60%.
Từ đó về sau, tốc độ tăng trưởng cũng cao hơn trước nhiều.
Nhưng sau khi vượt qua 70%, tốc độ tăng lại giảm dần.
Dựa trên hiểu biết về quy tắc hệ thống, cô cho rằng cần phải làm việc có ý nghĩa trọng đại với Thương Thời Thiên mới có thể đột phá 80%.
Đúng lúc này, cô biết được Vệ Dĩ Hạo có thể có liên quan đến cái chết của Thương Thời Thiên.
Ngoại truyện cũng xác nhận suy đoán của cô, càng khiến cô tin chắc rằng điều tra rõ chân tướng có thể tăng chỉ số thiện cảm.
*
Bồ Phỉ Phỉ chỉ mất ba ngày đã nộp một bản video đã được cắt ghép cho Vệ Dĩ Hàm.
Cô ấy không chỉ phân loại rõ theo thời gian, nhân vật, địa điểm, mà còn làm hẳn một bảng Excel.
Trong đó đánh dấu rõ: Video nào là từ góc quay của Vệ Dĩ Hạo, video nào là từ góc quay khác nhưng có hình Vệ Dĩ Hạo, để Vệ Dĩ Hàm có thể mở video từ đường dẫn trong bảng.
Vệ Dĩ Hàm tăng tốc xem hết toàn bộ góc máy của Vệ Dĩ Hạo.
Cô nghĩ Vệ Dĩ Hạo chắc chắn không ngu đến mức lại tiếp cận Trần Bảo Minh trước mặt quay phim.
Trong bản ngoại truyện, hắn chưa từng nghĩ đến việc xử lý master tape hay tư liệu gốc.
Một là vì lúc đó vụ án vừa mới xảy ra, hắn mà có hành động thì chẳng khác nào "giấu đầu lòi đuôi".
Sau này tập ghi hình ở Trường tiểu học thôn Minh Trung 3 — nơi có thể chứng minh hắn từng đến — bị "đắp chiếu", nên hắn càng không cần xử lý gì nữa.
Có thể là do điều kiện không cho phép, cũng có thể là vì thời gian trôi qua lâu, hắn dần quên mất sự tồn tại của master tape.
Bây giờ, vì sự xuất hiện của Thương Thời Thiên khiến hắn nhớ lại.
Master tape chưa chắc lưu lại chứng cứ gì, nhưng hắn chưa từng xem qua, nên không chắc góc quay khác có quay được hắn tiếp xúc với Trần Bảo Minh không.
So sánh giữa bản ngoại truyện và thực tế, Vệ Dĩ Hàm khoanh tròn những người có thể liên quan đến sự việc năm xưa, hoặc gần đây có giúp Trần Bảo Minh xử lý hậu quả.
Người đó chưa chắc tham gia vào vụ việc, nhưng nhất định biết chuyện.
Vệ Ung Khôn, Vệ Dĩ Ngữ.
Nghi ngờ Vệ Ung Khôn vì ông ta đã từng đầu tư chương trình đó, có đủ khả năng khiến tập kia bị "đắp chiếu".
Hơn nữa, ông ta làm vậy có thể vì sợ Thương gia biết chuyện sẽ giận chó đánh mèo cả Vệ gia.
Nhưng ông ta với người kém hai đời như Chu Cần Tư lại chẳng có giao tình gì — vậy Chu Cần Tư sao biết được bí mật này?
Ngược lại là Vệ Dĩ Ngữ.
Đừng thấy thân thể anh ta yếu, liên hệ với tập đoàn Chu Nhiên lại sâu hơn tưởng tượng.
Hơn nữa trong ngoại truyện, không ai ra mặt giúp Vệ Dĩ Hạo xử lý hậu quả — nếu không thì master tape đã không dễ rơi vào tay cô.
Mà theo timeline, đó là sau khi Vệ Dĩ Ngữ bị Lý Lạc Tri đẩy ngã xuống lầu.
Gần đây, trong lúc nói chuyện, Vệ Dĩ Ngữ lấy lý do vì cô, vì tập đoàn Vệ thị để khuyên cô đừng giúp Chu Cần Tư.
Nếu Chu Cần Tư thấy không trông mong gì ở cô, tất nhiên sẽ quay sang tìm anh ta.
Anh ta bảo Chu Cần Tư câm miệng, người kia tất nhiên không dám hó hé gì.
Tất nhiên, tất cả chỉ là suy đoán của cô.
...
Quả nhiên, góc quay của Vệ Dĩ Hạo không có cảnh hắn tiếp xúc Trần Bảo Minh.
Nhưng trong ống kính của hắn lại liên tục xuất hiện bóng dáng Trần Bảo Minh.
Lúc thì đang duy trì trật tự, lúc thì lặng lẽ quan sát hắn.
Dù chưa thể chứng minh có tiếp xúc, nhưng ít nhất có thể xác định hôm đó Trần Bảo Minh có đi làm.
Sau đó, Vệ Dĩ Hàm lại mở các video khác.
Rất nhanh, cô phát hiện Vệ Dĩ Hạo từng vào phòng bảo vệ.
Cô tìm được đoạn hắn rời khỏi phòng bảo vệ, ghi lại thời gian trong cả hai video.
Phát hiện hắn ở trong đó hơn nửa tiếng.
—————————————
Fan trà xanh: Nhà tôi có fan cứng như chị, thật đúng là... "phúc khí" của chúng tôi.
Bồ Phỉ Phỉ: (^-^)V
—————
Chắc chương sau sẽ vén màn chân tướng rồi.