Vợ Trước Pháo Hôi Chuyển Sang Kịch Bản Hắc Nguyệt Quang

Chương 86: Nữ phụ



Nhắc đến Cố Khắc Ninh thì không thể không nhắc đến Doãn Tại Thủy.

So với Vệ Dĩ Hàm, người chỉ quen Doãn Tại Thủy từ thời cấp ba, thì Cố Khắc Ninh và Doãn Tại Thủy đã cùng lớn lên trong cùng một khu đại viện.

— Ông nội của Cố Khắc Ninh là Cố lão, còn ông nội của Doãn Tại Thủy là Doãn Khai, hai người là chiến hữu, từng có ơn cứu mạng lẫn nhau, nên quan hệ giữa hai nhà vô cùng thân thiết, qua lại rất mật thiết.

Về sau, Doãn Khai dự cảm mình sắp gặp chuyện, liền sắp xếp cho con cháu ra nước ngoài từ sớm, còn nhờ Cố lão hỗ trợ.

Cố lão rất đau lòng vì người bạn cũ đi lầm đường, nhưng vẫn giúp đỡ vì nghĩa tình từng được cứu mạng.

Biến cố của Doãn gia không làm thay đổi mối quan hệ giữa Cố Khắc Ninh và Doãn Tại Thủy, bởi vì —

Cố Khắc Ninh luôn thầm yêu Doãn Tại Thủy.

— Trong ngoại truyện riêng của Cố Khắc Ninh, toàn bộ câu chuyện được kể từ góc nhìn của cô, là hành trình yêu thầm Doãn Tại Thủy.

Ngay từ khi mới biết yêu, Cố Khắc Ninh đã mơ hồ có tình cảm với Doãn Tại Thủy, thậm chí từng lén chui vào giường cô ấy ngủ, ngửi mùi trong chăn gối của cô ấy...

Tất nhiên, từ góc nhìn của Cố Khắc Ninh, Doãn Tại Thủy hoàn toàn không biết gì, cũng không biết cô thầm yêu mình.

Dù là thanh mai trúc mã, Cố Khắc Ninh tính cách kiêu ngạo, hành xử ngông cuồng, không ít lần bắt nạt Doãn Tại Thủy.

Nhưng Doãn Tại Thủy không phải kiểu người cam chịu, lần nào cũng phản kháng lại.

Trong quá trình tương tác như thế, Cố Khắc Ninh lại cảm thấy thỏa mãn, cho rằng mình đã thu hút được sự chú ý của Doãn Tại Thủy.

Mãi đến khi Doãn Tại Thủy thích Vệ Dĩ Hàm và hai người ở bên nhau, Cố Khắc Ninh mới bộc lộ rõ sự ghen tuông, ra sức bôi nhọ Vệ Dĩ Hàm.

Khi đó, Doãn Tại Thủy hỏi cô: "Chẳng lẽ cậu thích mình à?"

Vì sĩ diện, Cố Khắc Ninh đã phủ nhận.

Để che giấu tình cảm của mình, cô bắt đầu đi tán tỉnh các bạn nữ khác.

Nhưng những mối quan hệ ấy, cô không bao giờ thật lòng, nên đều kết thúc trong chia tay.

(Thương Thời Thiên: ...Gắn thêm nhãn "oan gia dễ thương", hai người này chắc cũng đủ viết thành một bộ truyện thanh xuân vườn trường rồi.)

Sau khi Vệ Dĩ Hàm và Doãn Tại Thủy chia tay, Cố Khắc Ninh cũng định ra nước ngoài du học.

Nhưng bị ông nội ngăn cản, cô chỉ có thể xin chương trình trao đổi để ra nước ngoài tìm Doãn Tại Thủy.

Theo năm tháng, suy nghĩ của cô không còn trẻ con như trước, cũng dần thu liễm lại.

Vì thế, khi Cố Khắc Ninh lần đầu xuất hiện trong nguyên tác, hình tượng của cô là một "thanh mai trúc mã con nhà quyền quý, thâm tình và bụng dạ sâu xa" — combo buff đầy đủ khiến độc giả đổ rạp.

...

So với nữ chính vừa xuất hiện đã lạnh lùng, còn làm tổn thương bạch nguyệt quang, hình tượng của Cố Khắc Ninh càng dễ chiếm cảm tình.

Nhiều độc giả gọi to "gương vỡ không cần lành", đổi CP cho bạch nguyệt quang!

Trong nguyên tác, với vai trò nữ phụ, Cố Khắc Ninh đã không ít lần âm thầm gây khó dễ cho nữ chính và bạch nguyệt quang.

Tuy nhiên, thủ đoạn của cô tinh vi hơn nhiều, không lộ liễu như Thương Tiểu Ngũ — kiểu hận không thể để cả thế giới biết mình đang chơi xấu nữ chính.

Ví dụ, khi biết bạch nguyệt quang trở về nước là vì nữ chính, Cố Khắc Ninh không trực tiếp ra tay mà mặc kệ cô ấy tiến hành việc thâu tóm tập đoàn Chu Nhiên.

Nữ chính càng quyết tâm trong thương vụ này thì lại càng không tin tưởng bạch nguyệt quang.

Bạch nguyệt quang buồn lòng, đành tìm đến Cố Khắc Ninh để trút bầu tâm sự.

Cố Khắc Ninh toan tính, định từng bước bẻ gãy đôi cánh của bạch nguyệt quang, trói buộc cô ấy bên cạnh mình.

Nhưng có lẽ Cố Khắc Ninh không ngờ rằng, dưới sức mạnh của cốt truyện, những gì cô làm lại vô tình trở thành trợ công.

— Cô ngầm thúc đẩy thương vụ mua lại, kết quả khiến bạch nguyệt quang quyết định nói thật với nữ chính, gỡ bỏ sự phòng bị.

Cô biết em gái của nữ chính — Vệ Dĩ Huy — có sở thích bất thường, liền để mặc cô ta tiếp cận bạch nguyệt quang, tỏ ra ân cần.

Đợi đến khi Vệ Dĩ Huy lộ mặt thật, cô mới xuất hiện vạch trần, còn nhân tiện bóc một loạt scandal của Vệ gia, khiến bạch nguyệt quang bắt đầu lệ thuộc vào cô.

Biểu hiện của Cố Khắc Ninh ở giai đoạn đầu khiến độc giả rất có thiện cảm, đến mức sau này dù cô lộ bản chất, mọi người cũng chỉ cho rằng cô yêu đơn phương bạch nguyệt quang, chỉ là thủ đoạn có hơi không quang minh chính đại.

Điều đó rất phù hợp với hình tượng "phúc hắc si tình" của cô.

Vì nữ chính không hạ sát thủ với tình địch nên ở các ngoại truyện, Cố Khắc Ninh vẫn tiếp tục là nữ phụ si tình, thầm lặng bảo vệ bạch nguyệt quang.

...

Thương Thời Thiên: ...

Chẳng phải nói truyện thuần khiết hay bách hợp thì không thể viết theo kiểu đại viện, con nhà quan sao?

Hệ thống: [Cô ta là nữ phụ, đâu phải nữ chính.]

Thương Thời Thiên: ... Không nói nên lời.

"Trong ngoại truyện không có viết rõ là cô ta đã làm gì để gây ra hiểu lầm à?"

Hệ thống: [Chuyện đó không quan trọng. Cô chỉ cần biết là người đó tồn tại, rồi nhân cơ hội đó mà nắm chặt lấy trái tim nữ chính, khiến cô ấy yêu cô là được rồi.]

Thương Thời Thiên: ...

Cảm thấy cái hệ thống nhỏ này hợp làm bạn đời với Cố Khắc Ninh hơn đấy.

"Vậy Vệ Dĩ Hàm hiểu lầm Doãn Tại Thủy chuyện gì, có thể nói cho tao biết không?"

Hệ thống: [Cô thực sự muốn biết à? Thu thập tình báo sẽ tốn năng lượng đấy.]

"Có tốn nhiều không?"

Hệ thống: [Giống như thông tin thường thì như là thiết bị điện cấp 1 chạy vài phút, còn tình tiết then chốt thì như thiết bị điện cấp 5 chạy một hai tiếng ấy.]

Thương Thời Thiên suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn quyết định xem.

Hệ thống từng nói, tuy trong nguyên tác cũng có tình tiết hiểu lầm tương tự, nhưng lý do khác nhau.

Vì vậy, diễn biến nguyên tác không có giá trị tham khảo, chỉ có thể nhờ hệ thống tra cứu thông tin.

Hệ thống: [Cho hệ thống này tiêu hao! Năng! Lượng! Nào, để xem...]

Thương Thời Thiên: ...

Nghe ra được hệ thống thật sự tiếc năng lượng lắm rồi.

Hệ thống ẩn đi một lúc, rồi nhanh chóng quay lại: [Hình như là do bạch nguyệt quang vô tình nhìn thấy một tập tài liệu quan trọng của nữ chính, vì tò mò nên nhờ nữ phụ là thanh mai trúc mã điều tra. Kết quả là nữ phụ phúc hắc phát hiện bí mật nhỏ của nữ chính, giả vờ vô tình tiết lộ cho Đại tiểu thư Thương gia... nên nữ chính tưởng là bạch nguyệt quang làm.]

Thương Thời Thiên: "Tài liệu gì vậy?"

Không ngờ thật sự liên quan đến lần chị cả cô tới Tập đoàn Vệ thị!

Giọng tổng hợp ban đầu của hệ thống bỗng biến âm méo mó: [Thu thập thông tin này cần trừ 5% năng lượng, hệ thống hiện không đủ năng lượng.]

Thương Thời Thiên giật mình — chỉ một tập tài liệu thôi mà tốn nhiều năng lượng vậy!?

Xem ra tài liệu đó thật sự rất quan trọng.

"Vậy thôi khỏi đi."

Thương Thời Thiên còn phải tiết kiệm năng lượng để kéo dài tuổi thọ, đợi Vệ Dĩ Hàm về rồi tìm cách thăm dò sau!

Sau khi hệ thống rút lui, Thương Thời Hành gọi điện rủ cô ăn tối.

Thương Thời Hành vốn định cuối tuần đưa hai đứa nhỏ đi mua quần áo, nhưng thứ Hai tuần sau mẹ của họ là Thương Vận Ngọc phải vào trung tâm thí nghiệm, nên cô ấy muốn tranh thủ thời gian đến nói chuyện với bà về chuyện của Thương Thời Thiên, nên phải dời lịch mua sắm lên chiều nay.

Thương Tiểu Ngũ ban đầu định rủ Thương Thời Thiên cùng đi dạo, nhưng Thương Thời Hành, người luôn chú ý đến em gái, biết cô đang livestream phân tích trận đấu nên đã khuyên Thương Tiểu Ngũ từ bỏ ý định.

Giờ trận đấu kết thúc, Thương Thời Hành mới đến tìm cô.

Biết tối nay Vệ Dĩ Hàm có tiệc rượu ở công ty, không ăn tối ở nhà, Thương Thời Thiên vui vẻ đồng ý.

Cô báo với nhà bếp là ăn tối bên ngoài, rồi phấn khởi ra ngoài.

*

Khi Thương Thời Thiên đến trung tâm thương mại, ba mẹ con Thương gia đã mua sắm xong quần áo.

Thương Lệnh Sơ đang đứng ngoài cửa McDonald's nài nỉ Thương Thời Hành mua cho mình một ly McFlurry, vẻ đáng yêu ngoan ngoãn đó khiến người đi đường đều phải ngoái nhìn.

Thương Thời Thiên nhìn mà tim tan chảy, chỉ muốn móc ví ra mua liền ba bốn ly cho con bé.

Nhưng vì con bé là con của chị cả, nên lúc chị dạy con thì cô không tiện can thiệp.

Cô đi đến từ hướng nằm trong tầm nhìn của Thương Lệnh Sơ, và bé lập tức chuyển mục tiêu: "Á! Là dì nhỏ!"

"Con còn nhớ dì hả?" Thương Thời Thiên cong mắt mỉm cười, nếu không phải nơi này quá đông người, cô đã tháo khẩu trang rồi.

"Dì nhỏ rất dễ nhận ra mà!" Thương Lệnh Sơ chỉ vào chiếc ghim cài áo ở cổ áo cô.

Thương Thời Thiên cúi đầu nhìn, quả nhiên là chiếc ghim có họa tiết liên quan đến cờ vây.

Loại ghim này không thể tìm thấy trên thị trường, là do Vệ Dĩ Hàm đặt riêng người thiết kế cho cô.

Dù phối với trang phục thường ngày hay mấy bộ lễ phục cao cấp trước kia đều vừa thanh nhã lại đậm cá tính.

"Bạn học Tiểu Lệnh Sơ, mắt con thật tinh." Thương Thời Thiên khen ngợi.

Thấy cô chơi đùa với cháu gái, Thương Tiểu Ngũ đang bế Tiểu Lệnh Hy cười khúc khích.

Thương Thời Hành hỏi cô: "Cười gì thế?"

Thương Tiểu Ngũ lầm bầm: "Thương Kỳ Quán giờ thành em gái em rồi."

Thương Thời Hành: ...

Câu này nghe vừa buồn cười vừa muốn khóc.

May mắn là, Thương Tiểu Ngũ đã không còn những suy nghĩ bi quan nữa, giờ cô đang dùng trái tim rực lửa của mình để chào đón Thương Thời Thiên trở lại cõi đời này.

Thương Tiểu Ngũ đặt Tiểu Lệnh Hy xuống, một tay dắt bé, tay kia vỗ vai Thương Thời Thiên: "Chị toàn gọi em là Thương Tiểu Ngũ, chị là con thứ sáu, vậy là Thương Lão Lục rồi."

Thương Thời Thiên: ...

Cô xoa đầu em gái mình thật mạnh.

Thương Tiểu Ngũ bất mãn kêu lên: "Làm rối tóc em rồi."

"Đầu em vốn đã rối sẵn."

"Đây gọi là kiểu tóc cá đối đuôi sói nhé, nhìn thì bù xù nhưng thực ra có trật tự đó."

Thương Thời Thiên lúc này mới nhận ra phong cách ăn mặc của em gái đã đổi rồi.

Trước đây như nghệ sĩ, giờ giống hotgirl mạng.

Cô buột miệng nói ra điều đó.

Thương Tiểu Ngũ nói: "Em cố tình đổi style đó, giờ trông vừa ngầu vừa lạnh, ai nhìn cũng biết em không dễ chọc."

"Em thử học chị cả bới tóc lên đi, nhìn có khí thế hơn."

Thương Tiểu Ngũ không kiêng nể gì: "Vậy nhìn già quá——"

Kết quả bị ánh mắt của Thương Thời Hành dọa đến mức... cắn phải lưỡi luôn.

Mặc kệ cô em tự chuốc khổ, Thương Thời Hành quay sang Thương Thời Thiên nói: "Chị đã đặt bàn trước rồi, mình qua đó luôn nhé."

"Chị à, chờ một chút." Thương Thời Thiên chạy vào McDonald's, mua một ly McFlurry vị dâu.

Thương Lệnh Sơ sáng cả đôi mắt.

Thương Thời Thiên đến khi cháu gái đã sáu tuổi mới lần đầu được gặp con bé.

Thương Thời Hành không nỡ ngăn cản, chỉ thở dài bất đắc dĩ, chẳng rõ là đang dặn em gái mình hay con gái: "Không được ăn nhiều quá."

"Con ăn một... à không, năm miếng thôi."

Thương Lệnh Sơ vui vẻ nhận lấy ly McFlurry: "Cảm ơn dì nhỏ!"

Khi họ đi ngang qua một nhà hàng Tây trên đường tới nhà hàng đã đặt, Thương Tiểu Ngũ nhìn thêm mấy lần.

Thương Thời Thiên tò mò, nhìn theo ánh mắt em gái thì thấy nhà hàng đó trông rất bình thường, có vẻ không có gì đặc biệt.

Thương Thời Hành chợt nhớ, nếu khi trước lúc Thương Tiểu Ngũ bị phát hiện giấu kẹo nổ trong túi có Thương Thời Thiên ở đó, thì có lẽ cô sẽ nhận ra em gái bị hãm hại.

Bèn nói: "Nhà hàng đó là của bạn Tiểu Ngũ – Triệu Đỗ Hành mở."

Thương Thời Thiên bừng tỉnh: "Vậy giữa hai người họ là..."

Thương Thời Hành lắc đầu, tỏ ý không rõ chuyện giữa Thương Tiểu Ngũ và Triệu Đỗ Hành.

Hiện tại, cảnh sát mới chỉ điều tra được gói kẹo nồ trong túi của Thương Tiểu Ngũ là do Vương Hạ Điệp nhét vào.

Vương Hạ Điệp đã khai là do Vu Hùng ép buộc, Triệu Đỗ Hành không hề hay biết.

Nhưng hiển nhiên, giữa Thương Tiểu Ngũ và Triệu Đỗ Hành chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.

Nếu như Thương Tiểu Ngũ vẫn tin tưởng bạn mình như trước thì hôm nay đã không có phản ứng kỳ lạ như vậy.

Lúc này bên cạnh còn có hai đứa trẻ, không tiện nói chuyện này, nên Thương Thời Thiên định hôm khác sẽ hỏi riêng Tiểu Ngũ.

...

Bữa tối kéo dài hai tiếng.

Thương Thời Thiên còn phải đi đón Vệ Dĩ Hàm như đã hẹn mấy hôm trước, Thương Thời Hành cũng phải đưa hai đứa nhỏ về tắm rửa, làm bài tập.

Trước lúc chia tay, Thương Thời Hành để Thương Tiểu Ngũ đưa hai đứa trẻ ra xe trước, rồi đưa cho Thương Thời Thiên một thẻ ngân hàng và một chiếc điện thoại mới.

"Cái này là?"

"Tiền tiêu vặt."

Thương Thời Hành nói: "Thẻ ngân hàng và SIM điện thoại đều đứng tên chị, các app cần thiết cũng tải và liên kết thẻ sẵn rồi."

"Nhưng em có..."

Thương Thời Thiên định nói nhưng nuốt lại.

Điện thoại cô đang dùng là của Vệ Dĩ Hàm, bên trong cũng đã liên kết thẻ ngân hàng.

Vì gần như không có nhu cầu chi tiêu, nên số dư ví điện tử của cô đã lên đến sáu con số.

Nhưng cô hiểu, chị cả đang muốn cô dần dần cắt đứt với Vệ Dĩ Hàm.

Quả nhiên, Thương Thời Hành nói tiếp: "Số tiền này không phải của chị, vốn là của em."

Thương gia có quỹ tín thác gia tộc, mỗi tháng các thành viên trong gia đình đều được phát 250,000 tệ tiền tiêu vặt.

Thương Thời Thiên từ nhỏ đến lớn không có nhiều khoản chi tiêu, lại có cả tiền thưởng từ các giải đấu.

Cho đến lúc cô bị hại, số tiền trong tài khoản đã lên đến hơn 60 triệu tệ.

Tuy cũng có tiêu, nhưng gần như chỉ tiêu lãi suất phát sinh.

Sau khi cô qua đời, số tiền đó lẽ ra sẽ được để lại cho vợ là Vệ Dĩ Hàm và hai người mẹ.

Vệ Dĩ Hàm từ chối thừa kế, Chúc Phục và Thương Vận Ngọc sau khi bàn bạc đã quyết định chuyển toàn bộ tiền vào quỹ giáo dục Phượng Hoàng, dùng để phát triển sự nghiệp giáo dục và văn hóa cờ vây.

Ví dụ, bầu không khí văn hóa cờ vây tại Đại học Đông Thành tốt như vậy là nhờ vào sự tài trợ và hỗ trợ của quỹ này.

Tuy nhiên, tiền của cô đã được chuyển vào quỹ, không thể rút ra được nữa.

Vì thế, số tiền Thương Thời Hành đưa cho cô đều là tiền tiết kiệm riêng của chị.

Thương Thời Thiên không từ chối.

Thương Thời Hành lại nói: "Còn nữa, hộ khẩu và CMND của em cần có mẹ giúp thì mới làm lại được, nên chị chuẩn bị đi tìm hai mẹ."

Thực ra, để giải quyết vấn đề thân phận của Thương Thời Thiên, chỉ cần nhờ một chi phụ trong họ nhận cô làm con là xong.

Chỉ cần bỏ tiền, bảo họ nhận "Thương Thời Dữ" là con của họ.

Nhưng... cô đã xem buổi livestream hôm nay của Thương Thời Thiên, thấy được quyết tâm trở lại giới cờ vây của em gái.

Điều đó có nghĩa, sớm muộn gì em ấy cũng phải lộ diện trước công chúng.

Mà dung mạo cô không khác gì tám năm trước, chắc chắn sẽ bị người khác nghi ngờ, bàn tán: "Con của chi phụ cái gì, rõ ràng là con rơi của Thương gia."

Thay vì để người khác đoán già đoán non, chi bằng ngay từ đầu đã nhận cô về, thẳng thắn nói đây là em gái cùng mẹ của các cô.

Thương Thời Thiên im lặng một lúc, rồi hỏi: "Còn sức khỏe của hai mẹ thế nào? Ý em là, họ có bệnh tim hay mạch máu não gì không?"

Thương Thời Hành: "Không có."

Thương Thời Thiên hiểu rồi — tức là ông bà nội có.

"Vậy tạm thời đừng nói cho ông bà biết nhé."

—————————————

Vệ tổng: Vợ không tiêu tiền của tôi nữa rồi QAQ...

Thương Tứ: "."

...

Thương Tiểu Ngũ: Tôi phải đổi phong cách, như vậy sẽ không ai dám coi tôi là nữ phụ độc ác không có não nữa.

Thương Đại: Sự ngốc của em là khí chất toát ra từ bên trong, không liên quan gì đến phong cách ăn mặc.

Thương Tiểu Ngũ: "."