Vợ Trước Pháo Hôi Chuyển Sang Kịch Bản Hắc Nguyệt Quang

Chương 94: Tiệc gia đình



Tuy chỉ là tiệc gia đình, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên Thương Thời Dữ ra mắt trong gia tộc nên việc trang điểm ăn mặc không thể qua loa.

Ngay khi Thương Thời Hành chuẩn bị tìm người đặt may lễ phục cho Thương Thời Thiên thì Thương Thời Thiên đã mang ra mấy bộ lễ phục được may riêng từ trước nhưng chưa có dịp mặc.

"Đây là mấy bộ lễ phục do A Hàm cho người may riêng cho em đấy."

Thương Thời Hành: ...

Cái tên Vệ Dĩ Hàm này thật đáng ghét, đến việc của Thương gia mà cũng giành làm luôn.

Mấy bộ lễ phục này không những cực kỳ hợp với phong cách của Thương Thời Thiên mà còn là đồ hiệu xa xỉ giá gần cả triệu tệ mỗi bộ, hoàn toàn không làm mất mặt Thương gia.

Thương Thời Hành thật sự không tìm được lý do gì để thuyết phục em gái đổi lễ phục.

Thậm chí em gái còn quay sang hỏi ý cô: "Chị à, chị giúp em chọn xem bộ nào đẹp hơn nhé?"

Thương Thời Hành im lặng một lúc rồi nói: "Chọn bộ màu xanh lam sẫm này đi."

Đây là một bộ lễ phục bán trang trọng, được may riêng cho các buổi tiệc tối.

Điểm nổi bật nhất chính là những chi tiết dát vàng trên váy. Thợ may đã dùng lá vàng để tạo nên một bức tranh đầy sao lấp lánh: từ phần eo làm trung tâm, ánh sao vàng tỏa ra khắp nơi, kéo dài đến tận vạt váy tạo thành một dải ngân hà.

"Em cũng thích bộ này."

Thương Thời Thiên liền quyết định mặc bộ này, rồi gửi tin nhắn cho Vệ Dĩ Hàm.

Thương Thời Hành cau mày hỏi: "Đến cả mặc lễ phục gì cũng phải báo cho Vệ Dĩ Hàm à?"

"Không phải là báo mà là để chị ấy dễ phối đồ với em cho bữa tiệc tối thôi mà."

Thương Thời Hành: Là định mặc đồ đôi đấy à?

Thương Thời Thiên nhanh chóng chuyển chủ đề: "À đúng rồi, chị dâu có về không?"

"Cô ấy không được nghỉ, còn phải làm nhiệm vụ. Lần sau gọi video, chị sẽ cho em gặp."

Chuyện em gái "chết đi sống lại", Thương Thời Hành cũng chưa kể với vợ mình. Vì bí mật này không cần quá nhiều người biết.

*

Chớp mắt đã đến thứ Sáu.

Dù tiệc tối được bắt đầu vào buổi tối, nhưng những người trong Thương gia không đi làm thường sẽ đến sớm nửa ngày để uống trà chiều, chuyện trò.

Trong thế hệ thứ ba của Tập đoàn Phượng Hoàng, hiện còn ba người vẫn đang đi học.

Đầu tiên là con gái thứ ba của Trưởng công chúa Thương Huyền Ngạn — Thương Tự Trân;

Con gái thứ hai và thứ ba của Nhị công chúa Thương Huyền Chiêu — Thương Từ Phương và Thương Từ Lan.

Hiện tại đang là kỳ nghỉ hè, ba người họ không cần đến trường nên đã sớm đến biệt thự Thương gia.

Tuy nhiên, người họ gặp đầu tiên lại là Tam tiểu thư Thương Triệu Ngôn.

"Chị Triệu Ngôn!"

Thương Triệu Ngôn đã về từ mấy hôm trước, cũng đã gặp Thương Thời Dữ.

Dù khá sốc vì Thương Thời Dữ trông giống hệt Thương Thời Thiên, nhưng vì cả nhà đều đồng lòng một lời nói dối nên cô không nghĩ đến chuyện Thương Thời Thiên sống lại.

Thương Triệu Ngôn đáp lại: "Mấy đứa đến rồi à? Còn Tự Tại, Tự Như và Từ Ý đâu?"

Thương Tự Trân nói: "Họ tan làm xong mới đến được."

Thương Từ Lan tiến lại gần, kéo tay áo của Thương Triệu Ngôn, thì thầm hỏi: "Chị Triệu Ngôn, chị Thời Dữ là chị gái hay em gái vậy?"

Thương Triệu Ngôn hỏi lại: "Mấy đứa còn chưa biết à?"

"Mẹ bọn em không nói rõ, chỉ bảo dì Ngọc lại có thêm một cô con gái nữa."

Thương Triệu Ngôn thấy mình không tiện nói chuyện này, vừa hay thấy Thương Tiểu Ngũ đang đi dạo trong nhà, liền kéo cô lại.

Thương Tiểu Ngũ liền kể cho ba người họ nghe câu chuyện mà cả nhà đã bịa ra, cuối cùng kết luận: "Cô ấy vừa mới tổ chức sinh nhật 22 tuổi, nên mấy đứa phải gọi là chị."

Ba cô sinh viên nghe xong câu chuyện ly kỳ đó thì lập tức tin ngay.

Các cô vừa thương cảm cho Thương Thời Dữ, vừa tức giận với kẻ đã bắt cóc năm xưa.

"Kẻ xấu bị bắt chưa?"

Thương Tiểu Ngũ đáp: "Ờ... bắt từ lâu rồi, không thì sao lại biết được chuyện sau đó chứ."

"Bị xử tử chưa?"

"Chưa, vì không tìm thấy thi thể nên chỉ xử lý theo dạng mất tích. Hơn nữa kẻ đó còn lật lại lời khai, cuối cùng chỉ bị kết án 11 năm thôi."

Đoạn này hoàn toàn do Thương Tiểu Ngũ tự thêm thắt vào.

Càng nói cô càng hăng, cảm thấy ngoài vẽ tranh ra, mình còn có năng khiếu làm biên kịch nữa.

Thương Thời Hành đứng bên chứng kiến toàn bộ màn ứng biến: ...

May mà trong này không có ai học luật, không thì đã bị bóc phốt rồi.

"Thế ni cô đã nuôi chị Thời Dữ thì sao?"

Thương Tiểu Ngũ lau mồ hôi: "Ni cô... ni cô qua đời vì bệnh từ trước rồi, nên Tiểu Lục mới rời núi đến Đông Thành, sau đó gặp bọn chị và được nhận lại."

Ba cô sinh viên đồng thanh: "Thật đáng thương."

Không rõ là thương cho ni cô hay thương cho số phận thảm thương của Thương Thời Dữ.

Thương Thời Hành nói: "Yên tâm đi, gia đình mình đã quyên tiền cho chùa nơi ni cô ở rồi. Để tưởng niệm bà ấy, quỹ từ thiện cũng chuẩn bị thành lập một dự án mới lấy tên của bà."

Làm thì phải làm cho trọn vẹn.

Dù là câu chuyện bịa thì Thương gia cũng có cách biến nó thành sự thật.

Với động lực là danh tiếng, cũng có không ít chùa sẵn sàng đứng ra "nhận" công đức này.

Thương Từ Lan hỏi: "Chị Thời Dữ đâu rồi?"

Thương Thời Hành đáp: "Em ấy đang livestream."

Đây là lịch trình mà thương lượng từ trước giữa Thương Thời Thiên và người khác, người Thương gia biết rõ tính cách của cô, nên cũng không ép cô phải cho Khúc Chính Tâm leo cây.

Dù sao buổi livestream cũng kết thúc trễ nhất là lúc 17h, vẫn còn hơn hai tiếng trước bữa tiệc tối, đủ để cô trang điểm ăn mặc rồi ra gặp mặt người nhà.

Ba cô sinh viên đại học lại hiểu lầm gì đó, ngạc nhiên hỏi: "Chị Thời Dữ là streamer hả? Tài khoản của chị là gì, bọn em vào cổ vũ cho!"

Thương Từ Lan còn lén mở app ngân hàng kiểm tra tài khoản tiết kiệm của mình.

Thấy mình có hơn 7 triệu tệ tiền mặt và hơn 30 triệu tệ sản phẩm tài chính, cô cảm thấy tự tin hơn một chút.

Dạo gần đây cô có đọc mấy bộ tiểu thuyết về đại thần kim chủ, nhân vật chính thưởng cho streamer toàn mấy trăm vạn, thậm chí cả ngàn vạn.

Không biết từng ấy tiền có đủ để cổ vũ cho chị Thời Dữ không.

Nếu không đủ thì sau này xin bà thêm tiền tiêu vặt hoặc bán bớt cổ phiếu cũng được, kiểu gì cũng có thể gom được vài tỷ.

Dù Thương Thời Hành không thấy cô em út nhà này đang làm gì, nhưng nghe lời họ nói thì cũng đoán ra được đôi phần.

Cô nói: "Em ấy không phải streamer, chỉ đang livestream để phân tích ván cờ với người ta thôi."

Ba cô sinh viên: ...

Một cụm từ vừa lạ lẫm vừa quen thuộc.

Vậy là thành viên mới trở về của gia tộc họ Thương cũng giống như Thương Tứ, đều có thiên phú về cờ vây?

Dù sao họ cũng nghe ra được ý ngoài lời rằng Thương Thời Dữ đang bận nên cũng không khăng khăng đòi gặp ngay.

...

Thời gian trôi nhanh trong cuộc trò chuyện.

Đến 6 giờ 30 chiều, các cháu gái khác của Thương Dữ Hoàng lần lượt đến nơi.

Thương Thời Thiên cũng thay đồ xong, ra gặp mặt mọi người.

Không ngoài dự đoán, khi mọi người nhìn thấy cô, ai nấy đều tưởng rằng Thương Thời Thiên đã quay về.

Có người còn lén liếc nhìn về phía tây.

Mặt trời vẫn chưa lặn, ánh nắng chói chang rực rỡ, không giống như thời gian mà hồn ma có thể xuất hiện hoạt động.

Tốt lắm, loại trừ khả năng gặp ma.

Thương Triệu Ngôn thấy họ ngẩn người ra không nói nên lời, cười rất không có lương tâm.

Thấy có người phản ứng giống hệt mình, cô cảm thấy dễ chịu hơn hẳn.

Đúng thế, nếu chỉ có mình cô kinh ngạc thì còn gì là hình tượng sinh viên ưu tú bình tĩnh lý trí nữa?

Cuối cùng là Thương Dữ Phượng ra mặt giới thiệu "Thương Thời Dữ" với mọi người, đồng thời bảo đừng quá ngạc nhiên.

Mọi người nhìn Thương Thời Hành, Thương Thời Đãi và "Thương Thời Dữ", phát hiện hai người bất kỳ cũng giống nhau quá nửa.

Nên chuyện Thương Thời Dữ và Thương Thời Thiên trông rất giống nhau cũng không phải điều không thể.

Nghĩ tích cực thì ít nhất cũng chứng minh được đứa trẻ này đúng là con ruột của Thương Vận Ngọc và Chúc Phục.

Chứ không phải một trong hai người lén lút có con riêng bên ngoài.

...

Thấy mọi người đã bình tĩnh lại, Thương Dữ Phượng bắt đầu phần lễ nghi, giới thiệu các thành viên trong gia tộc cho người mới.

Bà chỉ vào người phụ nữ ngồi xe lăn và nói: "Đây là bà cô của con, chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng, năm nay 72 tuổi rồi. Hồi trẻ uống rượu nhiều quá, nên giờ bị cao huyết áp, cao mỡ máu, cao đường huyết."

Thương Dữ Hoàng béo hơn Thương Dữ Phượng nên trông già hơn.

Tuy Thương Thời Thiên cảm thấy nói như vậy có phần thiếu tôn trọng bà cô, nhưng vẫn muốn lấy bà làm ví dụ phản diện để cảnh tỉnh Vệ Dĩ Hàm đừng uống nhiều rượu quá.

Sau đó Thương Dữ Phượng giới thiệu tiếp hai cô con gái của Thương Dữ Hoàng – Thương Huyền Ngạn và Thương Huyền Chiêu.

Thương Huyền Ngạn đưa vợ mình đến, còn vợ của Thương Huyền Chiêu là gương mặt mới.

Lúc này Thương Thời Thiên mới biết, thì ra lời đồn bên ngoài rằng đời con của Tập đoàn Phượng Hoàng có đời sống tình cảm phong phú không phải là không có cơ sở.

Vì Thương Huyền Chiêu ly hôn với vợ đầu, trong vòng tám năm qua lại kết hôn thêm hai lần nữa.

Hơn nữa mỗi lần ly hôn hay tái hôn đều đi kèm với scandal ngoại tình, người thứ ba lên ngôi.

Tuy chuyện tình cảm rối rắm, nhưng khi nói đến chuyện con cái, cô ấy lại rất nghiêm túc và có trách nhiệm, không bao giờ để những người vợ sau xen vào cuộc sống và giáo dục của các con gái.

Thế nên, dù bầu không khí gia đình này không hoà thuận bằng các nhánh khác trong Thương gia, nhưng ba đứa con vẫn có sự gắn bó và nhận thức mạnh mẽ về gia tộc.

Khi bầu không khí nhận người thân đang sôi nổi, lại có một chiếc xe lái vào khuôn viên.

Không lâu sau, một bóng người được bảo mẫu dẫn đến phòng khách, nơi mọi người trong Thương gia đang tụ họp.

Mái tóc đen được búi cao chỉ điểm xuyết bằng hai món phụ kiện nhỏ.

Trên mặt là lớp trang điểm nhẹ nhàng nhưng có phần sắc sảo.

Không đeo kính nhưng mang kính áp tròng màu hổ phách.

Trên người là bộ váy dạ hội màu đỏ rượu, khiến cô trông vừa quyến rũ vừa nguy hiểm.

Vệ Dĩ Hàm vừa xuất hiện, không khí trong phòng khách lập tức khựng lại vài giây.

Thương Thời Thiên mỉm cười bước ra đón, váy màu lam bảo thạch cùng váy đỏ rượu lập tức tạo nên một bức tranh đối lập mạnh mẽ mà hài hòa.

Thương Thời Hành lập tức hiểu ra, bộ váy đỏ rượu kia là do Vệ Dĩ Hàm cẩn thận lựa chọn để phối cùng.

Mà màu lam bảo thạch còn gọi là lam Klein, kết hợp với màu đỏ Burgundy - màu của rượu vang Burgundy, vốn được xem là cặp màu phối đỉnh cao nhất thế giới.

Cũng là cặp màu được công nhận là phối màu tình nhân.

Có thể không phải ai cũng nhận ra dụng ý của Vệ Dĩ Hàm, nhưng người Thương gia do thường xuyên tiếp xúc với giới thời trang, ít nhiều cũng nhận ra được điều gì đó.

Thương Từ Lan bất ngờ nói: "Chị Thời Dữ, chẳng lẽ chị chính là..." — chim hoàng yến của Vệ Dĩ Hàm?

Câu chưa nói hết, cô đã ý thức được không khí không phù hợp, liền nuốt ngược lời lại.

Không khí đang ngưng đọng bị câu nói đó phá vỡ.

Thương Dữ Phượng cười hề hề hỏi: "Tiểu Lan, trước hôm nay con đã nhận ra Tiểu Dữ à?"

"Ờ..." Thương Từ Lan đưa ánh mắt cầu cứu về phía Thương Thời Hành và Thương Tiểu Ngũ.

Thương Tiểu Ngũ hiếm khi lanh lợi, lập tức nhớ đến cuộc triển lãm hàng không.

Cô đứng ra giải vây: "Đúng vậy, chị ấy chính là cao thủ cờ vây 'Thời Bất Ngã Dữ' trên app Quan Dịch."

Dù chưa hiểu gì, Thương Từ Lan vẫn phối hợp gật đầu, còn cố tình làm ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.

Thương Thời Hành: ...

Quả nhiên, người Thương gia diễn kịch dở là vì tổ tiên đã... chọn nhầm nhánh khoa học kỹ thuật.

May mà gia đình họ không quá coi trọng mấy chuyện này.

Họ càng tò mò hơn là vì sao Vệ Dĩ Hàm lại xuất hiện ở đây.

Lão phu nhân sao có thể để cô ta bước vào nhà này?

Rất nhanh, Thương Dữ Phượng đã đưa ra câu trả lời.

Bà không đề cập đến chuyện yêu đương giữa Vệ Dĩ Hàm và Thương Thời Thiên, chỉ nói rằng Vệ Dĩ Hàm đã giúp đỡ rất nhiều trong việc xác minh thân phận "Thương Thời Dữ".

Thương Huyền Ngạn, Thương Huyền Chiêu và những người khác đã lăn lộn thương trường hơn hai, ba chục năm, đều là cáo già, ngay lập tức hiểu được ẩn ý của bà: Vệ Dĩ Hàm có ơn với Thương gia, nên họ phải đáp lại. Nhưng điều đó không có nghĩa là những chuyện trong quá khứ đều đã xóa bỏ.

Vệ Dĩ Hàm cũng hiểu được, nhưng cô vẫn giữ nụ cười điềm tĩnh, không kiêu ngạo cũng chẳng tự ti, chào hỏi mọi người, còn tặng quà cho Thương Dữ Phượng và những người khác.

Lễ nghi không thể chê vào đâu được.

Lúc này, mặt trời đã hoàn toàn lặn, chỉ còn ráng chiều nơi cuối trời.

Bữa tiệc tối cũng đã sẵn sàng, Thương Dữ Phượng liền gọi mọi người vào bàn.

"Vận Ngọc, Vận Bội và Triệu Đường đâu rồi?" — Thương Dữ Hoàng phát hiện thiếu vài người.

"Vận Bội không có thời gian về, Triệu Đường thì đang bận cứu trợ lũ lụt ở Ký Thành, không rảnh được. Còn Vận Ngọc... do bên khu thí nghiệm không thể chờ lâu nên hai hôm trước đã quay về rồi."

Chúc Phục vì con gái đã mất rồi tìm lại được nên muốn dành nhiều thời gian ở bên nên đã xin nghỉ nửa tháng.

...

Vì là tiệc gia đình nên không ai giữ lễ quá mức.

Chỉ là phía Thương Dữ Hoàng cứ có người gọi nhầm Thương Thời Dữ là "Thời Thiên", rồi lại tự sửa lại.

Thương Thời Thiên không hề để tâm, ngược lại còn cảm động khi được nhận nhầm như thế.

Tiệc rượu diễn ra đến khoảng chín giờ, Thương Dữ Hoàng vì lớn tuổi nên cáo lui về nghỉ sớm.

Một tiếng sau, những người khác cũng lần lượt ra về.

Chỉ có cô em út Thương Từ Lan muốn ở lại ngủ qua đêm nên được giữ lại.

Vệ Dĩ Hàm vẫn chưa rời đi.

Thương Thời Thiên nói với Thương Dữ Phượng: "Bà ngoại, con và A Hàm ra ngoài đi dạo một chút."

Thương Dữ Phượng: "...Nhớ cẩn thận."

"Chỉ đi loanh quanh trong nhà thôi, không ra ngoài đâu ạ."

Thương Thời Khiên vui vẻ nắm tay Vệ Dĩ Hàm kéo đi.

Đi được một đoạn, Vệ Dĩ Hàm bất ngờ lấy ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho cô.

"Cái gì đây?"

"Quà."

Hôm nay cô đã tặng quà cho người nhà Thương Thời Thiên, cả Thương Vận Ngọc đang vắng mặt cũng có, duy chỉ chưa tặng cho Thương Thời Thiên.

Thương Thời Thiên không để tâm có quà hay không, nhưng có vẫn vui hơn.

Cô mở hộp, thấy bên trong là một bùa may mắn.

Nếu không còn mới, cô còn tưởng đây là cái mình từng đánh mất.

Thương Thời Thiên dựa vào kinh nghiệm đọc tiểu thuyết nhiều năm, hỏi: "Chị làm đấy à?"

Vệ Dĩ Hàm: ...

Cô nói: "Không phải."

Sợ đối phương thất vọng, cô bổ sung: "Vận khí của chị không tốt, không thể tự tay làm được."

Thương Thời Thiên ngơ ngác "A" một tiếng: "Sao lại không tốt?"

"... Nếu vận khí chị tốt thì đã không liên lụy đến em."

Thương Thời Thiên sững người.

Cô nghiêng đầu nghĩ một chút rồi cười: "Nhưng, nếu chị vận khí không tốt thì sao lại tìm thấy em sớm hơn bất kỳ ai?"

——————————

Vệ tổng: Nếu không nhờ hệ thống, chị thật sự không có vận may đó.

Hệ thống: Cô sai rồi, người xui xẻo là Thương Tứ (nhiều nghĩa lắm...)

Thương Tứ: Vợ A Hàm yêu yêu nè ~ Em muốn dính ké vận may!

Vệ tổng: ...

——————

Từ chương này bắt đầu một bước ngoặt mới, có lẽ phần kịch tình về giới hào môn Đông Thành sẽ xuất hiện nhiều hơn.

(Ví dụ như Vệ gia)

Chú thích: ① Thông tin về màu xanh Klein và đỏ Burgundy được tham khảo từ từ điển.