Lâm Thiên khi tới bến thuyền thì người của thủy trại đã lên bờ.
Bến thuyền còn đang neo đậu 4-5 chiếc thuyền cỡ nhỏ.
Hoa Mộc Lan thống lĩnh toàn bộ đội hộ vệ trực chờ ở một bên. Mà thủy trại nhóm người thì đang đứng chờ
- Lâm Trấn trưởng.
Gặp Lâm Thiên đến, người dẫn đầu thủy trại chuyến này liền đi tới
- Thật xin lỗi đã để cho mọi người chờ. Ta vừa ở bên ngoài trở về. Vốn là tính toán có thể về sớm, không nghĩ đến trên đường gặp chút chuyện...
Lâm Thiên cười cười lấy một cái lý do.
- Chúng ta cũng là vừa mới tới. Lâm Trấn trưởng bề bộn nhiều việc, muộn một chút cũng không trách được.
Lần này tới cũng không phải là thủy trại người cầm đầu như lần trước. Bất quá lần trước nghe giới thiệu thì là Nhị trại chủ.
Cười nói vài câu sau Lâm Thiên liền vào thẳng vấn đề
- Nhị trại chủ, không biết hàng hóa giao dịch có mang đến?
- Đương nhiên là mang đến a.
Nhị trại chủ cười nói
- Chúng ta đều tới đây làm giao dịch, hàng hóa làm sao có thể không mang theo. Còn ở trên thuyền đâu... Ha ha....
- Như vậy tốt lắm.
Lâm Thiên gật gật đầu, nói
- Lần trước các vị thống nhất đặt hàng chúng ta hai chiếc thuyền chiến cỡ nhỏ.... Thuyền ở bên kia, nhị trại chủ muốn xem xét kiểm tra lại một lần sao?
Trước đó khi chiếc thuyền chiến đầu tiên sản xuất xong, thủy trại Đại trại chủ đã đến quan sát. Hai bên cũng thống nhất giá cả.
Thuyền chiến phẩm cấp hoàn thiện là không thể nào bán cho thủy trại đấy. Cho lên lần trước khi lần đầu bàn chuyện giao dịch, ngay trong ngày Lâm Thiên đã đi tới huyện thành mua sắm bản vẽ thuyền chiến chưa hoàn thiện.
- Phải xem a. Ta cũng mới nghe Đại trại chủ nói, còn chưa có được thăm thú đâu.
- Kia... Xin mời nhị trại chủ.
- Lâm Trấn trưởng khách khí. Hàng hóa đều ở trên thuyền, ta cũng cho huynh đệ tháo dỡ mang xuống.
Nhị trại chủ kêu thủy tặc bắt đầu bốc dỡ hàng. Mà Lâm Sơn lúc này cũng mang theo đội xe ngựa đến.
Lâm Thiên cùng với nhị trại chủ sau đó liền đi lên thuyền chiến quan sát. Hoa Mộc Lan cùng mấy người hộ vệ đi sát ở phía sau Lâm Thiên, tập trung tinh thần phòng ngừa có biến.
Dù sao đối phương cũng là thủy tặc. Không thể không phòng.
Cũng vì thủy tặc xuất hiện mà Lâm Thiên phải xây dựng cỡ lớn trạm canh ở bến thuyền.
Phía trên trạm canh lắp đặt 3 cỗ sàng nỏ.
Bình thường có 4 người của đội hộ vệ canh gác. Khi phát hiện vấn đề lập tức gõ trống cảnh báo....
Lần này hai chiếc thuyền chiến đổi lấy là vài trăm nhân khẩu cùng với tài nguyên. Cụ thể là trăm thớt tơ lụa.
Ước chừng hơn mười phút sau thì Lâm Thiên cùng với nhị trại chủ xuống thuyền
Lâm Thiên cười cười hỏi
- Nhị trại chủ nhưng là hài lòng?
- Hài lòng hài lòng.
Nhị trại chủ cười vui vẻ mà gật đầu không ngừng
- Quả nhiên là hàng tinh phẩm. Không phải là chúng ta những chiếc thuyền hàng kia có thể so sánh.
Lên bờ, Lâm Thiên nhìn xem đang kiểm đếm đồng thời để cho thủy tặc xếp tơ lụa lên xe Lâm Sơn, lại nhìn xem ở cách xa xa đang tụm lại một đám người, sắc mặt không khỏi có chút khó coi
- Nhị trại chủ, chúng ta đã thống nhất như thế nào? Các ngươi mang đến đều là những người này?
- Lâm Trấn trưởng, lần này có một chút biến cố.
Nhị trại chủ nụ cười trên mặt cũng vụt tắt
- Mấy hôm trước các huynh đệ cướp đội thuyền buôn lớn... Thiệt hại nặng nề. Cần thanh niên trai tráng bổ sung...
- Cho lên nhị trại chủ liền đem những người không có sức lao động này giao dịch với ta? Thủy trại không cần thứ vô dụng liền ném cho chúng ta? Các ngươi coi ta là đồ ngốc sao?
- Lâm Trấn trưởng đừng nóng giận. Lần này là thủy trại chúng ta không đúng.
- Nhị trại chủ, ta là chân thành, mang theo thành ý mà giao dịch. Thuyền nhị trại chủ cũng nhìn, đều nói là tinh phẩm.
Lâm Thiên biểu lộ tức giận mà nói
- Lần đầu tiên giao dịch, quý trại liền làm như vậy?
- Lâm Trấn trưởng ngươi nghe ta nói a.
Nhị trại chủ có chút gấp gáp nóng lòng.
Hắn lo lắng giao dịch bởi chuyện này mà không thành.
Thuyền chiến đều đã nhìn qua, chất lượng vô cùng tốt. Không phải trong thủy trại vài chiếc thuyền hàng kia có thể so sánh.
Lần này giao dịch không thành thì khả năng cao thủy trại sẽ không lại có cơ hội sở hữu được loại kia thuyền chiến.
Đoạt là không thể nào đoạt được.
Lần đầu tiên đến đây đề nghị giao dịch thủy trại nhóm người cũng đã chứng kiến qua nơi này lực lượng quân sự.
150 người hơn mặc loại tốt vũ khí trang bị. Còn có mấy chục cỗ sàng nỏ...
Mặc dù còn chưa biết đây có phải toàn bộ lực lượng quân sự hay không. Nhưng chỉ cần từng này... Thuyền của bọn họ cũng là chưa kịp cập bờ đã bị bắn thành con nhím. Thậm chí là trực tiếp bị bắn chìm....
Coi như may mắn cập bờ được thì cũng là bia ngắm cho người ta rèn luyện bắn cung....
- Lâm Trấn trưởng, lần này là chúng ta không đúng. Thuỷ trại đã thống nhất đền bù.
Nghe vậy, biểu lộ của Lâm Thiên cũng hơi hơi dịu xuống
Nhị trại chủ thấy vậy thì liền nói
- Vốn là 300 người tăng lên 450 người. 100 thớt tơ lụa thành 120 thớt.
- Nhị trại chủ, tơ lụa có thể. Nhưng người có tăng thì vẫn là đám người không có chút tác dụng nào này a.
- Lâm Trấn trưởng nghe ta nói hết đã. Ngoài như vậy ra, chúng ta còn đưa cho ngươi một tấm bản vẽ kiến trúc.
Nói, nhị trại chủ từ trong ngực lấy ra một tấm bản vẽ đưa cho Lâm Thiên.
Bản vẽ xây dựng tường thành: Huyện thành cấp
Kiến trúc sư chuyên nghiệp có thể chỉ huy xây dựng.
Lâm Thiên vừa nhìn xem bản vẽ thì ánh mắt liền sáng lên.
- Lâm Trấn trưởng, tấm bản vẽ này 1 phần là đền bù, 1 phần là muốn làm thêm giao dịch.
- Nhị trại chủ cứ nói.
- Chúng ta muốn thêm một chiếc thuyền chiến.
- Nhị trại chủ thực sự là đủ tham lam. Tường thành bản vẽ đối với quý trại cũng là vô dụng... Hình như đem đồ không dùng được đi đổi lấy thứ tốt của người khác là phong cách...
- Lâm Trấn trưởng, chúng ta không dùng được nhưng mà có những thứ đối với Trấn trưởng lại là đồ tốt. Giống như tấm bản vẽ này...
Giả bộ trầm ngâm cân nhắc một vài phút, Lâm Thiên mới nói
- Có thể. Một tuần sau đó quý trại có thể đến nhận chiếc thuyền thứ 3.
- Lâm Trấn trưởng thoải mái.
Giao dịch xem như hoàn tất, nhị trại chủ nhưng là thở ra một hơi.
...
Lâm Sơn kiểm đếm xong số lượng tơ lụa cùng với người sau, giao dịch liên chính thức hoàn thành.
Tiễn nhị trại chủ lên thuyền, Lâm Thiên cười cười nói
- Nhị trại chủ, quý trại muốn tiêu thụ hàng hoá cướp được hay trao đổi tài nguyên, có thể tìm tới ta. Đương nhiên, muốn thêm thuyền chiến cũng có thể.
- Ta vẫn là câu nói kia, chúng ta có thể giao dịch hợp tác lâu dài trên cơ sở chân thành, đôi bên cùng có lợi.
- Lâm Trấn trưởng nói phải. Ta cũng tin tưởng lần gặp mặt tiếp theo của chúng ta sẽ đến rất nhanh.
Nhị trại chủ tâm trạng vô cùng tốt mà lên thuyền rời đi.
Lần này giao dịch hắn rất hài lòng.
Trước khi xuất phát cả Đại trại chủ cũng có chút không nắm chắc sẽ giao dịch thành công đâu.
Đợi cho thuyền của thủy tặc đi xa, Lâm Thiên cũng không nhịn được nữa mà lớn tiếng cười lên.
Lần này hắn thế nhưng là có lời.
450 người mặc dù không có nổi một tên nam giới trưởng thành, thế nhưng tỷ lệ người già không nhiều. Đa phần là nữ giới, trẻ nhỏ có một số.
Nữ giới không phải vô dụng. Bọn họ có thể vào một số nghề sản xuất, như là phụ trách làm nông. Mặc dù làm nông tốc độ chậm hơn nam giới, bất quá vẫn còn tốt.
Ngoài ra bây giờ có thêm nữ giới, Lâm Thiên có thể để cho Hoa Mộc Lan tuyển chọn thêm người vào đội hộ vệ.
Đội hộ vệ quân số phải tăng đến 100 người.
Thủy tặc xuất hiện để cho hắn có cảm giác nguy cơ.
Gia tăng quân bị là chuyện phải làm....
120 thớt tơ lụa thì càng không cần phải nói. Giá trị không nhỏ.
Còn có tấm bản vẽ tường thành cấp bậc huyện thành.
Tường thành bản vẽ ngay cả Bạch thị thương hội cũng không có bán.
Lâm Thiên còn chưa biết sau đó phải mua ở chỗ nào đâu.
Sở dĩ nói mua là bởi vì Lâm gia Trấn sau đó cần dùng đến.
Trước đó Lâm Thiên đã trao đổi với Lý Tuân, biết được Đô thành cấp bậc tường thành xây dựng độ khó rất cao. Cần lượng nhân lực cực lớn...
Mà tài nguyên cần dùng càng là đạt đến một con số kinh khủng.
Hơn nữa vật liệu cũng không phải là loại vật liệu phổ thông...
Tóm lại là Đô thành cấp bậc tường thành không phải nói muốn xây dựng là xây dựng được.
Trao đổi với Lý Tuân sau đó huyễn tưởng của Lâm Thiên hiển nhiên là tan vỡ.
Đô thành cấp bậc tường thành không thể xây dựng được, bình thường tường thành bản vẽ không biết phải lấy ở chỗ nào... Lâm Thiên vì chuyện này mà buồn bực vài ngày.
Thời gian trôi qua, vốn là đã tạm đem chuyện này quên đi... Không nghĩ đến hôm nay lại có người đem bản vẽ dâng đến miệng.
Để cho Lâm Sơn dẫn người về trong Trấn sắp xếp sắp xếp, Lâm Thiên thì tự mình vận chuyển tơ lụa đến kho hàng.
Cải cách chưa thể bắt đầu, nhân khẩu lại tăng thêm... Không thể nghi ngờ là cần xây dựng thêm nhà ở bình thường....
....
Trước đó Lâm gia Trấn có trên 1800 nhân khẩu, lần này tăng thêm 450 người, lượng nhân khẩu lên đến 2300 người khoảng chừng.
Nhân khẩu vượt qua 2000 người, Lâm Thiên lập tức để cho Mộ Nam đem Trấn nhỏ tăng cấp lên cấp 2.
Trấn nhỏ lên cấp tiêu tốn 500 lượng bạc, này đối với Lâm Thiên bây giờ giống như mất một sợi lông. Bất quá hắn vẫn cảm thấy không vui.
500 lượng bạc có thể dùng bảo rất nhiều chuyện a.
Thực tế nhất như là mua nhân khẩu.... Sẽ mua được nhiều người lắm.