- Bạch tiểu thư, ngươi thế mà đến muộn 3 ngày.
Bến thuyền bên cạnh, Lâm Thiên cười tủm tỉm nhìn xem chậm rãi bước xuống thuyền Bạch Hoạ.
- Như thế nào?
Bạch Hoạ đi tới trước mặt Lâm Thiên, nháy nháy mắt cười hỏi
- Lâm Trấn trưởng nhớ ta?
- Một ngày không gặp như cách 3 thu.
Lâm Thiên cười cười chỉ vào mé sông, nói
- Ta nhớ Bạch tiểu thư bạc như sóng nước cuồn cuộn không ngừng phút nào.
- Xùy...
Bạch Hoạ khẽ xùy một tiếng rồi bĩu môi
- Không định mời ta vào?
- Không phải là vì Bạch tiểu thư mỹ lệ làm cho chậm đầu óc đi.
- Nếu như ngươi nhìn ta ta liền tin. Yên tâm đi, tiền ta đã mang tới.
Bạch Hoạ khẽ hừ một tiếng.
Lâm Thiên ánh mắt nhưng là một mực dừng ở phía sau lưng của nàng trên khoang thuyền.
Chắc chắn là nhìn xem tiền....
Kỳ thực Bạch Hoạ là hiểu lầm. Lâm Thiên là nhìn xem nàng có mang theo người tới bốc vác hay không. 1 vạn bao lương thực đâu...
Da mặt đã luyện tới độ dày ngang với tường thành Lâm Thiên tự nhiên là không biết xấu hổ
- Bạch tiểu thư mời đi bên này. Lần trước xin được khăn tay của tiểu thư, ta mỗi ngày nâng niu nâng niu...
Bạch Hoạ có chút xấu hổ mà gắt giọng
- Không cho nhắc chuyện này.
Lâm Thiên không biết là ở cổ đại khăn tay liền giống như vật định tình như vậy.
Không thể tùy tiện tặng người.
Doanh trại bên trong
- Thành chủ.
Lâm Thiên vừa đi vào thì canh gác mấy người đã chào.
Mỉm cười gật gật đầu xem như đáp lại. Lâm Thiên chậm rãi đi vào bên trong
- Thành chủ?
Vừa ngồi xuống thì Bạch Hoạ đã nghiêng đầu nhìn đánh giá Lâm Thiên
- Không nghĩ đến mấy ngày trước còn là Trấn trưởng, mấy ngày sau ngươi đã là Thành chủ.
- Thành nhỏ mà thôi, không đáng nhắc đến. Ngược lại là Bạch tiểu thư tài hoa hơn người, còn trẻ như vậy đã quản lý thương đội ngang dọc....
- Trấn... Lâm thành chủ, ngươi càng ngày càng sẽ khoa người a.
- Cái gì khoa người a. Ta lời nói đều là thật. Bạch tiểu thư tài năng cùng bản lĩnh là không thể bàn cãi...
Lại qua vài câu, Bạch Hoạ khuôn mặt liền đã biến thành quả táo đỏ.
Lâm Thiên nhưng là phát huy tinh tế ra đàn ông thời hiện đại sến súa cùng mặt dày.
- Ta... Ta đi ra ngoài xem người chuyển hàng lên thuyền...
- Bạch tiểu thư, chuyện nhỏ này để người dưới làm là được.
Bạch Hoạ vừa đứng dậy thì đã bị Lâm Thiên kéo lại.
Không biết vô tình hay cố ý, Bạch Hoạ vậy mà loạng choạng ngã ngồi lên trên đùi của Lâm Thiên
- Bạch tiểu thư đây là chủ động ôm ấp yêu thương?
Sửng sốt 3 giây, Lâm Thiên cười mà trêu ghẹo.
Có thể là đã quen thuộc, khoảng thời gian này Lâm Thiên liền lớn gan mà trêu ghẹo Bạch Hoạ.
Được rồi, là Lâm Thiên cảm thấy nàng rất dễ trêu ghẹo. Hơi chút là đỏ mặt xấu hổ...
- Thả... Buông ta ra...
- Không phải là Bạch tiểu thư không chịu đứng dậy sao?
- Vô sỉ... Mau buông tay, nếu không ta gọi người...
- Gọi a. Gọi rách cổ họng cũng không có ai vào được đây.
- Ta...
- Ngoan nào, son môi bị nhoè rồi.
Khi nói chuyện, Lâm Thiên liền vươn tay lên nhẹ nhàng chạm vào đôi môi đỏ mọng ướt át của Bạch Hoạ.
- Ta... Thả ta ra.
Vùng đứng dậy, Bạch Hoạ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng mà chạy ra ngoài.
Đột nhiên cảm thấy chính mình giống như rất quá đáng, Lâm Thiên nhanh chóng đứng dậy đi theo...
Bờ sông bên cạnh
- Lâm Thành chủ, lương đủ số bạc đủ lượng... Không biết kế tiếp giao dịch...
- Chỉ cần Bạch tiểu thư tới, khi nào cũng có thể.
Hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Thiên, Bạch Hoạ hít sâu một hơi mà nói
- Số lượng đây?
- 10vạn bao.
- Lần sau tới ta sẽ chuẩn bị.
- Bạch tiểu thư...
- Ân?
- Không biết loại đá lát đường thương đội có cung cấp sao?
Lâm Thiên dự định đem những con đường trong khu nhà ở mới đều lát đá. Những con đường đi ra 4 cửa thành cũng lát đá.
Đương nhiên, nếu như đá lát có số lượng lớn, giá rẻ... Hắn không ngại lát đá toàn thành.
Đá lát loại mỏng cùng với khối đá xây dựng nhà cửa thành trì là không giống nhau. Đá lát kích thước mỏng hơn, nhẹ hơn....
Lâm Gia Thành bên trong bây giờ được quy hoạch chia làm 4 cái khu vực ở bốn phương hướng.
Thứ nhất là khu vực nhà dân mới.
Thứ hai là khu vực công xưởng.
Thứ ba là khu vực nhà kho cùng các binh doanh huấn luyện.
Thứ tư là khu vực nhà ở kiểu cũ hỗn tạp.
Trong thành diện tích rất lớn. Ngoại trừ khu nhà ở kiểu cũ hơi có vẻ đông đúc ra, những nơi khác đều lộ ra trống trải vô cùng.
Bốn khu vực điểm bắt đầu từ khoảng cách 200m với Phủ thành chủ. Điểm cuối kéo dài tới cách tường thành 30m.
- Thành chủ muốn mua đá lát?
- Đúng a. Nếu như giá cả tốt thì liền như lần trước đó khối đá như vậy, ta sẽ mua sắm số lượng lớn. So với lần trước mua khối đá còn lớn.
- Loại này vật liệu giá cả quả thực là không cao, hơn nữa vận chuyển dễ dàng.... Sau đó khi ta trở lại liền sẽ chuyển theo đến vài thuyền vận tải. Thành chủ tính toán số lượng rồi xác định xác định.
- Không có vấn đề. Chuyện này cảm phiền Bạch tiểu thư.
- Lâm Thành chủ còn có chuyện gì sao?
- Không có...
Nghĩ nghĩ, Lâm Thiên hơi khom lưng, nói
- Vừa rồi là ta quá trớn... Mong Bạch tiểu thư đừng...
- Không có chuyện gì nữa vậy ta xin chào biệt Thành chủ.
Cũng không để cho Lâm Thiên nói hết lời, Bạch Hoạ thi lễ rồi đi lên thuyền vận tải.
.....
- Thành chủ, Thập đại nỏ bản mẫu đã được thử nghiệm. Đánh giá là uy lực kém hơn Sàng nỏ, nhưng đối với binh lính sát thương trên diện rộng hơn...
- Tốt lắm. Chế tạo hàng loạt, đổi trang bị cho tiểu đội khí giới.
Thập đại nỏ là chiến lợi phẩm bản vẽ trước đó thu được trong nhà Sơn trại lớn kia.
Thập đại nỏ cơ cấu đơn giản. Đó là đặt 10 mũi tên trên 10 khe rãnh của mặt phẳng thân nỏ. Mỗi lần bắn sẽ đem toàn bộ 10 mũi tên bắn ra...
Thập đại nỏ một lần bắn được nhiều mũi tên, có tầm bắn xa, sức sát thương rộng nhưng kích thước nỏ cũng không thua kém gì sàng nỏ, thậm chí lớn hơn. Cần nhiều người để vận hành.
Này đổi cho sàng nỏ, trang bị cho tiểu đội khí giới là thích hợp nhất.
Tiểu đội khí giới đã có máy ném đá, sàng nỏ lộ ra không quá cần thiết trong việc phá thành.
Thập đại nỏ thay thế sàng nỏ, mục đích là tạo thành mưa tên áp chế hoả lực.
Lâm Thiên nảy ra ý định cải tiến một chút rồi mang lên tường thành các chỗ, thế nhưng suy nghĩ một chút thì liền thôi.
Hắn không dám mạo hiểm.
Dù sao lần trước cải tiến Sàng nỏ là đã bị hệ thống cảnh cáo qua...
- Thành chủ, tinh lương áo giáp cũng bắt đầu chế tạo.
- Trước tiên chế tạo 100 bộ, phân phát cho các tiểu đội trưởng, phó đội trưởng. Còn lại niêm kho.
Thư phòng trong Phủ thành chủ, Lâm Thiên gặp Lý Du không còn gì báo cáo nữa thì mới nhìn sang Lý Tuân mấy người
- Bộ xây dựng cần tính toán kế hoạch lát đá toàn thành. Làm đến đâu xong đến đó, tránh ảnh hưởng nhiều đến dân chúng trong thành.
- Bộ nông nghiệp tích cực làm mới kênh mương, lấy nước về ruộng, bảo đảm nguồn nước trong những tháng còn lại của mùa hè.
-...
- Chúng ta đã rõ ràng, Thành chủ.
- Tốt lắm, đều trở về a. Các vị cũng không cần mỗi ngày đều phải tập trung đến đây báo cáo công việc.
- Nếu mọi việc trong thành như bình thường hoạt động thì cũng không cần báo cáo thường xuyên. Tháng một lần là được.
- Chuyện không xử lý được có thể tới tìm ta.
- Khi nào có chuyện tình quan trọng ta sẽ tổ chức họp nghị sự....
Lâm Thiên cảm thấy mỗi ngày nhóm người đều báo cáo những chuyện bình thường trong thành là vừa mất công vừa mất sức.
Mọi thứ đều hoạt động bình thường thì cần gì báo cáo mỗi ngày?
Hơn nữa mọi thông tin trong Thành hắn có thể hỏi Mộ Nam. Nàng nhưng biết hết tất cả.
Nói đến Mộ Nam, 2 ngày này nàng đặc biệt chăm chỉ.
Nói như thế nào đây, chính là nhìn chằm chằm, giám sát người xây dựng hoa viên.
Hoa viên bản vẽ trước đó thật lâu Lâm Thiên mua được từ chỗ tiệm nông cụ chủ tiệm lão bản.
Bản vẽ sau đó do Mộ Nam cất giữ. Sau khi thăng cấp Trấn lên huyện thành, có phủ thành chủ, nàng chủ động đề xuất lấy ra bản vẽ cho người xây dựng...
2 ngày này nàng liền chằm chằm nhìn vào giám sát.
Lại nói, sau khi thăng cấp lên huyện thành, Mộ Nam cả người xác thực ấm lên một chút. Bất quá cũng liền một chút.
Như không tỉ mỉ cảm nhận cùng quen thuộc thì cũng không có phát hiện ra được....
Thời gian chậm chậm trôi qua.
Lâm Thiên theo hẹn dẫn theo hộ vệ cùng trăm xe ngựa kéo hàng hóa đi đến huyện thành giao dịch với Tiên Nữ Hội.
Lần trước vũ khí trang bị quá nhiều, Tiên Nữ Hội cũng cần chậm rãi sắp xếp đấu giá.
Còn có xấp bản vẽ nữa....
Lâm Thiên nhưng là rất chờ mong lần này thu hoạch.