Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 71: Đến Bạch gia



Quận Định Châu

Lâm Thiên còn là lần đầu tiên đi tới toà Quận thành này.

Quận Định Châu là một Quận của Dương Châu.

Quận thành trung bình có trăm vạn nhân khẩu. Độ phồn hoa không cần phải nói cũng nghĩ ra được một số.

Lần này cùng Lâm Thiên đồng hành là Hoa Mộc Lan.

Hai người được Bạch Linh Linh đưa thư mời, đến Bạch phủ làm khách.

Bạch Linh Linh chỗ thương đội cũng không phải là ở Quận Định Châu, mà là một huyện thành nhỏ khác.

Cũng không cần đi thuyền xa xôi. Lâm Thiên đi tới huyện thành Nam Dương sau liền đi truyền tống trận đến Quận Định Châu.

Hiếm khi đến Quận thành, Lâm Thiên cùng Hoa Mộc Lan hai người không ngại mà đi dạo thưởng thức thành trì phồn hoa.

Đến buổi trưa, cuối cùng cũng hỏi đường đi tới Bạch phủ.

Dựa theo Bạch Linh Linh nói, chỗ này Bạch phủ cũng chỉ là nhà của nàng, một gia đình trong một chi nhỏ nhiều năm trước đã tách ra khỏi Bạch gia. Tự mình kinh doanh.

Đứng ở trước cửa Bạch phủ, Lâm Thiên nhưng là không có bao nhiêu kinh ngạc.

Xa hoa, rất lớn...

Nhưng mà Quận Định Châu hắn vừa đi đã gặp bao nhiêu cái phủ còn lớn hơn, xa hoa hơn như thế này nữa.

Hoa Mộc Lan đi tới bên cạnh thị vệ canh cửa, đưa lên thư mời.

Thị vệ nhìn xem liền mang vào bên trong phủ.

Bạch Linh Linh chưa về Bạch phủ. Nàng theo đội thuyền đâu.

Ước chừng mười phút sau đó, một người nha hoàn theo thị vệ đi ra, dẫn Lâm Thiên cùng Hoa Mộc Lan vào phủ.

Bạch phủ bên trong diện tích rất rộng. Bất quá cũng không có như trong tưởng tượng của Lâm Thiên như vậy, bên trong sẽ như thế nào xa hoa, dát vàng mạ bạc các loại. Bạch phủ bên trong khá giản dị.

Lâm Thiên đánh giá là khá giản dị. Nếu như không có khá nhiều nha hoàn đứng thì đều không sánh bằng Phủ Thành chủ của hắn.

Thương nhân lắm tiền nhiều của vậy mà cũng sẽ giản dị.... Này để Lâm Thiên cảm thấy hơi kỳ quái.

Nha hoàn một đường dẫn Lâm Thiên cùng Hoa Mộc Lan tới sảnh, phòng khách của Bạch phủ.

Liếc mắt nhìn xem, trong phòng ngồi 6-7 người.

Mấy người này vậy mà đều là nữ. Trẻ tuổi có trung tuổi có. Một điểm chung là bất kể già trẻ đều rất xinh đẹp, ăn mặc bình thường nhưng khí chất nhà giàu vẫn không che giấu được.

- Tại hạ Lâm Thiên, Lâm Gia Thành chủ đến đây bái phỏng Bạch gia các vị...

Ở dưới mấy đôi mắt đánh giá, Lâm Thiên nhíu nhíu mày mà chắp tay.

Mặc dù là ánh mắt đánh giá người lạ, chuyện này ở đâu cũng có thể xảy ra. Bất quá Lâm Thiên không hiểu có một chút cảm giác giống như khỉ trong sở thú...

- Là Lâm Thành chủ a. Quả thực là tuổi không đợi tài. Mau mời ngồi.

Cùng Lâm Thiên nói chuyện là một người mỹ phụ trung tuổi xinh đẹp.

Nàng vừa nói chuyện, những người khác cũng là đứng dậy ngồi sang hàng ghế bên phải. Để hàng ghế bên trái lại cho Lâm Thiên.

Qua giới thiệu, Lâm Thiên biết được mỹ phụ trung tuổi vậy mà lại là bà nội của Bạch Linh Linh.

Mấy người khác có mẹ ruột, mẹ kế. 1 người nhỏ nhất càng là chị gái của Bạch Linh Linh.

Không giới thiệu thì thôi, một giới thiệu liền để cho Lâm Thiên trợn tròn đôi mắt.

Bà nội của Bạch Linh Linh nhìn như 35-36 tuổi. Mấy người mẹ thì càng trẻ, chỉ tầm 27-28.

Bề ngoài cùng bối phận....

Được rồi, đây dù sao cũng là thế giới trò chơi.

Hệ thống thiết lập nhân vật như thế nào không được a.

Tùy tiện trò chuyện phiếm một hồi, Bạch gia nhóm mỹ nữ mới bắt đầu nói chuyện chính.

Cũng không có gì, cơ bản là đàm luận thêm một số chuyện, tăng thêm hợp tác song phương cũng như ràng buộc.

Thứ nhất là Bạch gia thương đội muốn trở thành nhà thu mua duy nhất của Lâm Gia Thành.

Thương đội không thu mua được nữa thì Lâm Gia Thành mới được bán ra cho một đầu mối khác.

Thứ hai thì là điều kiện hoàn trả. Lâm Gia Thành mua hàng hoá từ thương đội sẽ được giảm giá 5%.

Ngoài ra còn có một số điều khoản lẻ tẻ.

Tất cả mọi điều khoản Lâm Thiên đều là chăm chú lắng nghe. Đợi cho nói hết xong sau đó thì hắn mới nhíu mày nói

- Bạch phu nhân, mỗi tháng 10 chiếc thuyền chiến 1 cột buồm là quá nhiều. Ta chưa có khả năng sản xuất được nhiều như vậy. Bản vẽ xưởng đóng thuyền, thợ mộc....

- Sàng nỏ, máy ném đá 100 chiếc mỗi loại, cũng không có.

- Còn có 500 bộ vũ khí trang bị hoàn chỉnh. Ta cũng không thể cung cấp.

- Nói trắng ra đi, giá thương đội đưa ra rất cao, thế nhưng ta có con đường bán được giá cao hơn.

- Ta bây giờ đang bán hỗn loạn các loại vũ khí trang bị, giá đều kém không nhiều...

- Nếu như thương đội có thể cung cấp một số lượng nhất định bản vẽ xưởng đóng thuyền, thợ mộc... Ta có thể đảm bảo 1 tháng 10 chiếc thuyền chiến 1 cột buồm. Trước mắt chỉ như vậy.

Bà nội của Bạch Linh Linh tên Bạch Linh Chi. Cũng là người cùng Lâm Thiên đàm luận...

Sở dĩ có lần này đến Bạch gia, đối phương muốn chặt chẽ hơn hợp tác là bởi vì lần gặp mặt đầu tiên với Bạch Linh Linh, Lâm Thiên lỡ miệng vài câu.

Bạch Linh Linh khi đó hỏi thuyền chiến, sàng nỏ, máy ném đá mấy thứ thuộc về quân sự này.... Lâm Thiên còn tưởng rằng chỉ thuận miệng hỏi, cho lên nói chỉ cần giá phù hợp thì bán.

Không nghĩ đến Bạch Linh Linh hôm trước đến vậy mà thật đặt hàng. Còn mang theo thư mời đến.

- Lâm Thành chủ có con đường bán vũ khí của riêng mình?

- Đúng vậy. Ta một mực bán vũ khí số lượng lớn. Nếu như không phải là thuyền chiến quá lớn, không tiện vận chuyển thì ta cũng sớm đã mang đi bán.

Lâm Thiên cũng không có dấu giếm.

Hắn là bán cho người chơi. Bạch gia bản địa thương đội này dù lớn hơn nữa cũng là không có thể so sánh được về mặt giá cả cùng thị trường.

Đồ quân sự, Lâm Thiên cảm thấy có thể bán cho Bạch gia thương đội nhất cũng liền là thuyền chiến.

Bởi vì song phương hợp tác xem như còn ở giai đoạn khởi bước, muốn toàn diện giao dịch là không thể nào.

- Vũ khí trang bị chúng ta không thể đưa ra giá cao hơn. Dù sao đây cũng là phổ thông vũ khí trang bị.

Bạch Linh Chi nhìn xem Lâm Thiên một vài phút, sau đó chậm rãi mở miệng

- Xem ra chúng ta chỉ có thể đàm luận về thuyền chiến hạng mục mua bán.

- Bản vẽ xưởng đóng thuyền không có. Thợ mộc chúng ta có thể cung cấp số lượng nhất định. Nhưng 10 chiếc thuyền chiến 1 tháng, nhất định phải có một chiếc thuyền 2 cột buồm.

- Bạch phu nhân cũng biết ta là chưa bán thuyền chiến 2 cột buồm.

- Thứ đồ này dù sao cũng là hàng cao cấp của Thủy binh huyện thành. Quận thành chắc hẳn cũng không đến mức phổ thông.

Lâm Thiên gõ gõ đầu ngón tay lên trên mặt bàn, suy nghĩ một chút rồi nói

- Bất quá đâu. Thợ mộc số lượng đầy đủ, giá cả lại hợp lý... Ta sẽ bán.

Cổ đại chính là quy củ nhiều.

Trưởng bối nói chuyện chính sự, những người phía dưới là không được xen mồm vào.

Bạch Linh Chi xem như người cầm quyền của Bạch gia, từ đầu đến giờ vẫn là một mình nàng đàm luận cùng Lâm Thiên.

- Lâm Thành chủ muốn bao nhiêu thợ mộc, muốn bao nhiêu tiền?

- Chuyện này phía thương đội là người mua, nắm rõ giá cả hơn ta đi.

- Thương đội có thể cung cấp 200 thợ mộc học đồ. 30 tên chuyên nghiệp.

Bạch Linh Chi suy nghĩ một hồi, nói

- Thuyền chiến 2 cột buồm giá 5000 lượng bạc.

Lâm Thiên nghe được báo giá thì trong lòng lập tức nở hoa.

Thương đội chính là giàu có.

2 cột buồm thuyền chiến giá cả lật gấp gần 3 lần 1 cột buồm thuyền chiến.

Còn có thợ mộc, ra tay chính là hai trăm người số lượng. 30 người còn là chuyên nghiệp.

Đương nhiên, này kỳ thực cũng không đáng giá bao nhiêu tiền.

Thợ mộc chuyên nghiệp 30 người Lâm Thiên cũng chỉ phải bỏ ra 300 lượng bạc.

Đừng nhìn bình thường hắn làm giao dịch đều là vạn lượng bạc các loại. 1 lượng bạc nhưng cũng là mua được nhiều thứ lắm.

- Lâm Thành chủ, nhiều như vậy thợ mộc hẳn là 1 tháng không chỉ 10 chiếc thuyền chiến a?

- Bạch phu nhân, đợi ta xem có thể lấy được bao nhiêu bản vẽ xưởng đóng thuyền, mới có thể đưa ra con số chính xác....

Hai bên lại trao đổi một số chuyện, đến buổi chiều thì ký kết hợp đồng lâu dài.

Lâm Thiên không có mang theo Ấn thành chủ, cho lên dùng phương pháp ký tên điểm chỉ.

Buổi tối Bạch gia lại thiết yến tiệc chiêu đãi Lâm Thiên.

Lại ngủ lại một đêm, ngày hôm sau buổi sáng Lâm Thiên cùng Hoa Mộc Lan mới rời khỏi Bạch gia.