- Thành chủ, Thủy quân thông báo Thương đội đã cập bến thuyền.
Phủ Thành chủ
Trong đình chỗ hoa viên Lâm Thiên đang nắm bóp vai cho Mộ Nam thì một người nha hoàn đi tới hành lễ rồi báo.
Mộ Nam chỉ thích được Lâm Thiên đấm bóp, nha hoàn đều không dùng.
Lâm Thiên mỗi ngày rảnh rỗi không làm gì thì đều là giành thời gian bóp vai bóp chân cho nàng.
Đương nhiên, hắn cũng là ra sức nhưng thu lợi....
Nói đến, bến thuyền cao cấp xây dựng xong cũng được nửa tháng. Thương đội lần này ghé vào cũng đã là lần thứ hai.
Qua Lâm Thiên đề nghị, Bạch Linh Linh lần trước đó đã mượn thêm thuyền của Bạch gia.
Đội thuyền bây giờ mỗi lần cập bến bây giờ đều có 15 chiếc thuyền vận tải loại lớn. 10 chiếc thuyền nhỏ hơn đi theo bảo vệ.
- Tiểu yêu tinh, lão nạp đi làm việc rồi.
Trượt tay từ trên vai xuống bóp bóp bộ ngực của Mộ Nam, Lâm Thiên cười cười nói.
Mộ Nam hơi nghiêng đầu mà vểnh môi lên. Lâm Thiên hiểu ý hôn lên môi của nàng một ngụm rồi mới rời đi.
Nha hoàn ở bên cạnh toàn trình nhìn thấy hai người hơi thân mật, bất quá không có bất cứ biểu lộ gì.
Ra tới cửa Phủ Thành chủ, 1 tên nha hoàn đã đứng đợi sẵn. Còn có Đại Hắc cùng với hai con ngựa chiến nữa.
- Muốn đi cùng thì ngoan ngoãn chút, không được quậy phá biết không?
Vuốt vuốt bộ lông hồng trắng của tiểu hồ ly, Lâm Thiên dặn dò dặn dò.
Tiểu hồ ly... Tiểu Bạch vừa rồi còn nằm ở trên bàn trong đình chỗ hoa viên. Gặp Lâm Thiên đi thì tấm tắc chạy theo.
Ở cùng với Lâm Thiên khoảng thời gian này tiểu Bạch được cho ăn uống no đủ, được chăm sóc tốt... Bây giờ bộ dáng liền càng trở nên xinh đẹp lộng lẫy. Dài dài bộ lông êm ái vô cùng.
- Thành chủ.
Gặp Lâm Thiên lên ngưa, nha hoàn liền hai tay nâng Trảm Thiên đao đưa tới.
Đem đao dắt vào bên ngựa, Lâm Thiên giục ngựa đi hướng bến thuyền.
Tiểu Bạch qua nhiều lần tập luyện cũng đã quen ngồi trên lưng ngựa trước người Lâm Thiên.
Mà xem như bảo vệ chăm sóc Lâm Thiên hai tên nha hoàn cũng cưỡi ngựa chiến bám sát phía sau.
Cạnh bến thuyền mới Lâm Thiên cho xây dựng một ngôi nhà gỗ lớn, đẹp... Chuyên môn dùng để đón tiếp khách nhập bến thuyền.
Vào trong bến thuyền, đã thấy xinh đẹp Bạch Linh Linh, nha hoàn của nàng tiểu Nguyệt, còn có một nam một nữ hai người khác đang đứng.
Đôi nam nữ này mặc trên người trang phục đạo bào màu vàng. Đầu đội mũ vàng...
Lâm Thiên ôm tiểu Bạch, hông đeo Trảm Thiên đao cùng với hai nha hoàn chậm rãi đi vào.
- Bạch tiểu thư vẫn là như vậy linh lung xinh đẹp. Còn có tiểu Nguyệt cô nương.
Lâm Thiên đi vào chào hỏi, bởi vì không biết mặc đạo bào hai người là ai cho lên chỉ mỉm cười hướng về phía hai người gật đầu.
- Thành chủ đại nhân.
Trong nhà khách, Lâm Thiên ngồi ghế chủ vị, Bạch Linh Linh cùng 2 người nữ mặc đạo bào ngồi ở hàng ghế bên phải. Tiểu Nguyệt cùng người nam mặc đạo bào thì đứng ở phía sau hai người.
Nhà khách người phụ trách quét dọn trông nom cũng mang trà lên.
- Thành chủ, hai vị này là người của Thái Bình đạo. Vị này là Hà tiên cô...
Bạch Linh Linh giới thiệu cho Lâm Thiên.
Thái Bình đạo?
Nghe được 3 cái chữ này, Lâm Thiên hơi sửng sốt phút chốc.
Thái Bình đạo Trương Giác nhóm người... Không phải là sau này phát động khởi nghĩa nông dân, còn gọi là loạn khăn vàng sao?
Gật gật đầu xem như chào hỏi. Lâm Thiên trong đầu suy nghĩ ngàn vạn.
Thái Bình đạo hắn không ghét những cũng không thích.
Đại Hán khí số đã tuyệt, dám dũng cảm đứng lên phát động khởi nghĩa là không sai. Thế nhưng khởi nghĩa là khởi nghĩa, còn kèm theo cướp bóc khắp nơi...
Hiện nay Đại Hán lớn như vậy, cũng không biết Thái Bình đạo phát động khởi nghĩa sẽ kinh khủng nhường nào.
Hẳn là vài tỷ, cả trăm tỷ người tham gia a.
Cũng không nhiều vòng vo, Lâm Thiên trực tiếp hỏi thẳng lấy
- Hà tiên cô giáng lâm thành nhỏ, không biết là có chuyện gì?
- Đầu tiên nói trước, thành nhỏ của ta theo chủ nghĩa vô thần. Trong thành mọi người kính già yêu trẻ, chỉ thắp hương tế bái phụ mẫu... Cho lên Thái Bình đạo hay bất kỳ một đạo phái tâm linh nào muốn vào truyền đạo là không có khả năng.
- Thành chủ, ta đã nghe Bạch tiểu thư nói về chuyện lãnh địa của ngươi.
Hà tiên cô cười cười nói
- Nghe được thì tự nhiên cũng sẽ không có ý định truyền đạo.... Để cho cả hai bên đều khó chịu.
- A?
Lâm Thiên nghe vậy thì có chút kinh ngạc.
Thái Bình đạo đến lại không có ý muốn truyền đạo?
- Thành chủ, chúng ta đến là muốn hợp tác.
- Hợp tác? Mong Hà tiên cô nói rõ ràng...
Không truyền đạo mà muốn hợp tác?
Này để cho Lâm Thiên rất ngoài ý muốn.
Chỉ thấy Hà tiên cô nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên, từng câu từng chữ nói
- Đại Hán đương kim Hoàng đế xa hoa vô độ, trong hậu cung dâm loạn hoang đường. Trên triều đình càng là yêm đảng nắm quyền... Triều đình chỉ biết tàn bạo cướp đoạt bóc lột dân chúng.... Đại Hán con dân khổ không thể tả, không còn đường sống. Những tiếng ca thán thống hận tận trời xanh...
- Hôm nay Đại Hán con dân bỏ nhà bỏ cửa, lưu vong khắp nơi.... Người nông dân bình thường không muốn bị ép chết thì cũng chỉ có lên rừng làm phỉ....
- Vì để cứu những con người đáng thương từ trong nước sôi lửa bỏng.... Thái Bình đạo.....
Hà tiên cô nói một hơi thật dài.
Tóm gọn lại đơn giản thì là phê phán Đại Hán triều đình. Nói ra thiên hạ dân chúng nỗi khổ... Cuối cùng là Thái Bình đạo không chịu được dân chúng lầm than....
Nói vòng vo một hồi lâu, Lâm Thiên cuối cùng vẫn là không nhịn được nhắc nhở
- Hà tiên cô, quý giáo muốn hợp tác chuyện gì a?
Hà tiên cô kỳ thực vẫn luôn chú ý đến biểu lộ của Lâm Thiên. Gặp hắn không có bất kỳ phản ứng nào với chuyện mình nói thì cũng kinh ngạc đồng thời thở ra một hơi.
- Chúng ta hẳn là phải nói rõ ràng với nhau trước.
- Thành nhỏ của ta 3 cái người là sẽ không gia nhập vào bất cứ phe phái nào. Không quan tâm chuyện thiên hạ đại thế, cũng không xen vào....
- Hừ... Làm như ngươi thành nhỏ có người để ý...
Lâm Thiên vừa nói xong thì vẫn đứng sau lưng Hà tiên cô người nam mở miệng.
Trong giọng nói tràn đầy khinh bỉ.
- Hỗn láo. Thành chủ, ta cầm xuống người này.
Chủ nhục thì thần tử. Nha hoàn đứng cạnh Lâm Thiên lập tức nổi lên sát ý.
- Ngươi im miệng.
Hà tiên cô ngoảnh đầu nhìn người nam trầm giọng nói. Tiếp đó lại nhìn xem Lâm Thiên
- Thành chủ đại nhân xin tha lỗi. Người của ta vô phép tắc, ta thay hắn hướng Thành chủ bồi tội.
- Không có chuyện gì. Vị huynh đệ này nói rất đúng. Thành nhỏ của ta không có thực lực kia.
Lâm Thiên cười lắc đầu, nói
- Chúng ta vẫn quay về chuyện chính a. Hà tiên cô muốn hợp tác chuyện gì?
- Thành chủ độ lượng.
Hà tiên cô nhẹ giọng nói
- Thái Bình đạo muốn khởi sự tự nhiên là cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ.
- Ta nghe Bạch tiểu thư nói Thành chủ nơi này có bán các loại vũ khí trang bị...
- Thái Bình đạo muốn đặt hàng một lượng lớn vũ khí trang bị....
Lâm Thiên nghe vậy thì gật gật đầu.
Trong lòng thầm nghĩ Thái Bình đạo xem ra là thật muốn mua sắm vũ khí.
Đến nỗi vì sao tìm đến hắn chỗ này...
Này giải thích rất đơn giản.
Lâm Gia Thành vị trí ở thâm sơn cùng cốc.... Có thể bí mật.
Khởi nghĩa còn ở giai đoạn dự mưu, bí mật tự nhiên là quan trọng nhất.
- Không biết Thái Bình đạo muốn loại vũ khí như thế nào? Đầu tiên phải nói là theo yêu cầu thì các vị phải xuất ra bản vẽ vũ khí trang bị.
- Có bản vẽ rồi, nếu như là cao cấp trang bị các vị phải cung cấp phẩm chất tốt quặng.
- Dù sao quặng tốt rất hiếm có. Ta chỗ này không có mỏ quặng tốt.
- Đương nhiên, nếu như các vị ra nguyên liệu... Chúng ta chỉ lấy chút tiền làm tiền công...
- Nếu như là chỉ mua trang bị... Nhắc trước các vị là giá cả ta bán rất cao. Không giống như bình thường bên ngoài..
- Hơn nữa còn không có nhiều hàng để bán. Vài ngày hôm trước chúng ta mới bán đi hơn vạn bộ vũ khí trang bị... Trong kho cơ bản đã trống rỗng.
- Ta trước tiên nói rõ ràng như thế, tránh cho sau đó mọi người không khoái...
Nghe Lâm Thiên nói như vậy thì Hà tiên cô cũng nhẹ gật đầu.
Lâm Thiên sản xuất buôn bán vũ khí trang bị tình huống cơ bản nàng cũng nghe nói qua từ chỗ Bạch Linh Linh. Cũng nghe được chuyện buôn bán với Lâm Thiên...
- Thành chủ nơi này có thể sản xuất cao cấp nhất bộ vũ khí trang bị?
Hà tiên cô đột nhiên nhớ lại, chú ý đến điểm này.
- Có thể. Bất quá ta không có bản vẽ cùng với quặng tốt.
- Xin hỏi Thành chủ có bao nhiêu nhà tiệm rèn có thể rèn đúc loại phẩm chất cao này?
- Cái này...
Lâm Thiên nghĩ nghĩ, nói
- Ước chừng có 20 nhà tiệm rèn có thể sản xuất. Bất quá những nhà tiệm rèn này còn phải sản xuất những vũ khí trang bị khác nữa. Không thể dồn lực vào sản xuất một loại... Dù sao ta cũng cần duy trì nguồn mối...
Lâm Gia Thành cao cấp tiệm rèn cũng chỉ có 10 nhà. Bất quá chỉ là Lâm Thiên muốn hay không muốn tăng thêm số lượng mà thôi.
Tăng thêm số lượng tiệm rèn không đơn giản chỉ là mua bản vẽ, mua thợ rèn. Còn phải chú ý hơn hết là quặng sắt.
Quá nhiều nhà tiệm rèn cùng sản xuất sẽ khiến cho tốc độ khai thác không theo kịp...
- Bản vẽ cùng quặng tốt chúng ta Thái Bình đạo sẽ cung cấp. Bạch Linh tiểu thư xem như là người vận chuyển.
Hà tiên cô đối với số lượng tiệm rèn lớn cũng là cực kỳ kinh ngạc. Ngay sau đó thì vui mừng quá đỗi
- Chúng ta yêu cầu là Thành chủ mỗi tháng phải xuất ra tối thiểu 1000 bộ vũ khí trang bị.
- Mỗi bộ vũ khí trang bị tính theo giá thị trường, thành chủ được 20% tiền công.
Lâm Thiên nghe vậy thì lắc lắc đầu
- 35%. Tháng 1000 bộ yêu cầu 20 nhà tiệm rèn của ta phải toàn lực sản xuất. Cao cấp vũ khí trang bị hoàn thiện không nhanh.
- Hơn nữa các vị chỉ cung cấp quặng tốt. Còn những chỗ cần dây, cần da thú đâu?
- 35% quá cao.
Không chỉ Hà tiên cô. Vẫn luôn im lặng Bạch Linh Linh cũng trợn mắt nhìn Lâm Thiên.
Lâm Thiên không thèm để ý đến nàng mà nói
- 25%. Hơn nữa ta sẽ không lấy tiền. Tất cả quy thành quặng tốt.
- Hà tiên cô... Đây là ta đã lấy ra tất cả thành ý.
Hà tiên cô liếc mắt nhìn Bạch Linh Linh. Thấy người sau gật đầu thì mới nói
- Thành giao.
Lâm Thiên thấy vậy không khỏi nhìn xem Bạch Linh Linh.
Vị này xem ra cũng là người quan trọng của Thái Bình đạo a. Hơn nữa địa vị còn không thấp.