- Thành chủ, lần này Hà tiên cô ủy quyền cho thương đội chuyển đến 5 thuyền quặng tốt. Còn có cái này bản vẽ.
Bến thuyền trong nhà khách, Bạch Linh Linh đưa tới cho Lâm Thiên một tấm bản vẽ.
Thiết Đao bản vẽ
Phẩm chất: Tinh lương.
Lâm Thiên cầm lấy bản vẽ nhìn xem, trong lòng không cấm được mà cảm thấy thất vọng.
Hắn còn nghĩ là có nguyên bộ vũ khí trang bị đâu...
Không nghĩ đến là loại này lẻ tẻ bản vẽ.
Trong lòng thất vọng, Lâm Thiên vẻ mặt không thay đổi mà gật đầu
- 1000 Thiết đao ở 1 tháng sau sẽ có đủ.
- Thành chủ lời nói tự nhiên là khiến người tin phục.
Bạch Linh Linh khẽ cười nói
- Ngoại trừ Hà tiên cô 5 thuyền quặng sắt tốt, thuyền vận tải còn lại của thương đội vận chuyển là đá khối cùng với quặng sắt bình thường.
- Dê bò Linh Linh đã giúp Thành chủ liên hệ. Lần sau đó trở lại, Linh Linh chắc chắn sẽ mang đến.
- Cảm ơn Bạch tiểu thư. Cũng làm phiền sau đó nhiều nhiều lưu tâm đến vận chuyển dê bò quá trình.
- Thành chủ quá lời. Vận chuyển quá trình an toàn là trách nhiệm của chúng ta những người này.
Trò chuyện mấy câu, Lâm Thiên không nhịn được mà hỏi
- Bạch tiểu thư cũng là người của Thái Bình đạo?
- Thành chủ rất để ý chuyện này?
- Cũng không phải. Ta chỉ là tò mò mà thôi.
- Như vậy... Thành chủ đoán thử xem...
Bạch Linh Linh chớp chớp đôi mắt đẹp đồng thời nhoẻn miệng cười
- Thành chủ đoán xem Linh Linh có phải là người của Thái Bình đạo hay không?
- Nhàm chán. Bạch tiểu thư là người của ai cũng không quan trọng đối với ta.
Bĩu bĩu môi. Kỳ thực ở trong suy nghĩ của Lâm Thiên, Bạch Linh Linh là người của Thái Bình đạo. Hơn nữa thân phận có thể còn không thấp.
Dù sao ngày hôm đó hắn phát hiện ra Hà tiên cô mấy lần nhìn xem nàng rồi mới trả lời hay làm ra quyết định.
- Thành chủ thật vô vị.
Bạch Linh Linh hừ nhẹ một tiếng.
Gặp Lâm Thiên bộ dáng không thèm để ý, nàng thì phồng má lên mà nói
- Lần này Linh Linh có một cái đơn hàng lớn. Thành chủ nhưng có dám nhận?
- Bạch tiểu thư không ngại nói ra một chút.
- 10 chiếc thuyền chiến được trang bị khí giới đầy đủ.
- Thật xin lỗi. Đơn hàng này ta không nhận.
Lâm Thiên nghe một câu như vậy thì trực tiếp ngắt lời.
Khí giới hắn chưa có ý định bán ra.
Hơn nữa bán cho thương đội thì nào có giá cả trên trời chuyện...
- Thành chủ đừng vội từ chối. Nghe Linh Linh nói hết lời
Bạch Linh Linh cũng không có bởi vì Lâm Thiên ngắt lời, trực tiếp cự tuyệt mà khó chịu
- Bởi vì cần rất gấp. Nếu có thể cung cấp luôn, đối phương trả giá 1 vạn lượng vàng.
- 1 vạn lượng vàng?
Lâm Thiên nghe vậy thì không khỏi kinh ngạc mà đưa mắt nhìn Bạch Linh Linh.
1 vạn lượng vàng cũng là 10000 lượng vàng. Tính ra bằng 1.000.000 lượng bạc.
10 chiếc thuyền chiến được trang bị đầy đủ liền có giá 100.000 lượng bạc 1 chiếc?
Gặp Lâm Thiên tâm động, Bạch Linh Linh mỉm cười hỏi
- Đơn hàng này Thành chủ có nhận? Vàng thì Linh Linh đã mang theo đến.
- Chuyện này....
Tâm động là tâm động. Lâm Thiên nhưng vẫn có chút do dự.
Bây giờ nếu như lấy ra 10 chiếc thuyền chiến được trang bị đầy đủ thì chỉ có thể từ các tiểu đội Thủy quân lấy ra.
Không nói đến làm như vậy sẽ khiến cho Thủy quân tạm thời thiếu hụt số lượng lớn thuyền chiến. Chỉ nói đến khí giới trên thuyền thôi Lâm Thiên đã có một chút không muốn.
Trên thuyền được lắp đặt sàng nỏ cùng máy ném đá đều là nguyên bản hàng tốt.
Bởi vì đối phương cần luôn, hiển nhiên là không có thời gian cho xưởng mộc chế tạo sàng nỏ, máy ném đá bản cải tiến hàng dỏm để lắp lên.
- Thành chủ, giá cao như vậy đơn hàng cũng không phải là lúc nào cũng có...
Ở khi Lâm Thiên do dự, Bạch Linh Linh ở bên tai của hắn không ngừng mà lải nhải.
Hung hăng trừng mắt nhìn, suy nghĩ thêm một hồi thì Lâm Thiên quyết định đồng ý bán.
Hắn dự định nhân thể lần này cũng để cho Thủy quân trang bị toàn bộ 2 cột buồm thuyền chiến.
Chuyện này cần phải cần mấy người tiểu đội trưởng trao đổi trao đổi.
Nhận được câu trả lời Bạch Linh Linh thì vui vẻ. Nàng nhoẻn miệng cười tươi rói mà nói
- Đơn hàng thứ nhất đã xong. Thứ hai đơn hàng, Linh Linh muốn đặt hàng 10 chiếc thuyền vận tải cỡ lớn.
- Cũng cần lấy ngay?
- Không phải a. Có thời gian cho Thành chủ. Bất quá nếu như có ngay thì càng tốt. Dù sao thương đội thêm thuyền, vận chuyển cũng được nhiều hàng hóa hơn.
- Trước tiên giao cho Bạch tiểu thư 5 chiếc thuyền vận tải a.
Lâm Gia Thành bây giờ có đội thuyền vận tải khổng lồ. Số lượng cao đến 20 chiếc thuyền vận tải cỡ lớn cùng với 2-30 chiếc cỡ nhỏ.
Những chiếc thuyền vận tải này có một nửa là phục vụ mục đích vận chuyển quặng, người, lương thực ở bên kia sông về.
Nửa còn lại chuyên dùng để chở chiến lợi phẩm.
Cơ bản thương thảo xong, hai bên sau đó thì ký hợp đồng mua bán.
Lâm Thiên đi cùng với Từ Hoảng, Nhất Đao Nhị Đao mấy người của Thủy quân trao đổi.
Mấy người mới đầu nghe nói thì phản đối không ngừng. Nhưng khi nghe đến sẽ nhanh chóng biên chế 2 cột buồm thuyền chiến thì thái độ thay đổi 180 độ. Này để cho Lâm Thiên dở khóc dở cười.
Bốc dỡ xong hàng hóa, Bạch Linh cùng thương đội mang theo 10 chiếc thuyền chiến 1 cột buồm cùng 5 chiếc thuyền vận tải cỡ lớn rời đi.
Lâm Thiên thì đi tìm Lý Du yêu cầu đóng thuyền chiến 2 cột buồm cung cấp cho Thủy quân.
Nói đến đã 7 ngày thời gian trôi qua từ khi Thủy trại quy thuận, Lâm Gia Thành cũng đã ổn định.
Chỉ còn bận rộn thì vẫn là Bộ xây dựng.
Bất quá bên trong thành nhỏ các công xưởng đã xây dựng xong. Chỉ còn bên ngoài tường thành. Này để cho mọi người áp lực giảm đi.
Không mấy ngày sau đó hẳn là sẽ hoàn thành toàn bộ công việc.
Mà mặc kệ bên ngoài tường thành còn đang xây dựng, bên trong các công xưởng đã xây dựng xong thì lập tức có thợ mộc thợ rèn tiến vào làm việc....
.....
Ngày thứ 10 của sự kiện Giáo Uý cuối cùng cũng đến.
Cả một buổi chiều Lâm Thiên đều chờ đợi ở chỗ doanh trại trước đó.
Mãi đến khi mặt trời sắp khuất sau đỉnh núi thì Giáo Uý cùng 5000 binh xuất hiện trong doanh trại.
- Thành chủ đại nhân.
Nhìn thấy Lâm Thiên sau, 5000 binh đồng loạt hô lên.
Sắc bén ánh mắt, khí thế.... Mọi thứ đều để cho Lâm Thiên hài lòng không thôi.
Còn không có được vũ trang, tất cả mọi người đều mặc quần áo bình thường. Bất quá mỗi người đều là khí thế nội liễm, ánh mắt kiên định mà sắc bén....
Mặc dù không biết trình độ đến đâu, nhưng mà Lâm Thiên có thể khẳng định 5000 người này tuyệt đối là tinh nhuệ nhất Lâm Gia Thành.
50000 lượng vàng.... Đáng giá
- Thành chủ, nhiệm vụ huấn luyện 5000 người hoàn thành a.
Giáo Uý nhìn xem Lâm Thiên mà cười nói
- Bên trong này có ngàn người biểu hiện ưu tú. Trình độ đã đạt đến cấm quân các loại.... Còn có một tên tiểu tử biểu hiện đặc biệt nổi bật. Chỉ huy 5000 người này phòng thủ, vạn người không thể vượt qua. Có tường thành thì càng là chống lại mấy vạn người dư sức...
Lâm Thiên nghe vậy thì vui sướng không thôi.
Hệ thống đánh giá tuyệt đối không sai.
Đúng vậy, là hệ thống đánh giá.
Vị này Giáo Uý tối đa chỉ là chân chạy hoặc là người đại diện của hệ thống.
- Giáo Uý vất vả rồi. Không biết Giáo Uý nói đến người là?
- Lâm An, Thành chủ muốn gặp ngươi.
- Thuộc hạ Lâm An tham kiến Thành chủ.
Chỉ thấy đứng hàng đầu một tên tiểu tử cơ bắp đi lên vài bước. Khom người chắp tay hành lễ.
Nhìn xem khí thế bộ dáng, nổi bật hơn những người khác rất nhiều.
- Không cần đa lễ. Giáo Uý đánh giá cao ngươi như thế, ta chắc chắn sẽ để ngươi có tài thì có tương ứng đãi ngộ.
- Cảm tạ Thành chủ đại nhân. Thuộc hạ nguyện phấn đấu quên mình, dốc lòng dốc sức bảo vệ Lâm Gia Thành.
- Tốt lắm.
Lâm Thiên vỗ vỗ vai Lâm An rồi lại nhìn xem Giáo Uý, cười nói
- Giáo Uý vất vả. Phủ Thành chủ bên trong có chút rượu nhạt, xin mời Giáo Uý ghé qua một lần.
- Thành chủ đại nhân, ta phải trở về phụng mệnh rồi. Nếu như có cơ hội chắc chắn sẽ lại đến...
- Như vậy... Ta cũng không nhiều níu kéo Giáo Uý.
Giáo Uý mỉm cười gật đầu. Tiếp đó lắc mình biến mất. Tan biến trong thiên địa.
- Tất cả mọi người vất vả rồi.
Giáo Uý biến mất, Lâm Thiên thì nhìn xem 5000 tinh nhuệ phòng thủ của mình, nói
- Hôm nay đã muộn. Mọi người trước tiên trở về nhà nghỉ ngơi, ai có gia đình thăm gia đình, ai không có gia đình thì thăm đối tượng đã nhắm. Ai còn không có thì tìm a. Lâm Gia Thành mới có thêm không ít mỹ nữ.
- Liền cho các ngươi nghỉ ngơi ngày mai một ngày. Ngày một tập hợp lại ở chỗ này.
- Cảm tạ Thành chủ đại nhân.
- Được rồi. Lại hô ta thì bị thủng màng nhĩ rồi. Đều tản đi, ai về nhà nấy.
Cười mắng, Lâm Thiên một lần nữa vỗ vai Lâm An, nói
- Ngày mai buổi sáng đến Phủ Thành chủ tìm ta.