Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 93: Chiến lợi phẩm



Tập kích bất ngờ Thủy trại thành công mỹ mãn. Lâm Thiên buổi chiều muộn thì ngồi thuyền trở về Lâm Gia Thành.

Hơn ngàn người của tiểu đoàn Thủy quân ở lại đóng giữ Thủy trại. Bảo đảm an toàn cho đội vận chuyển đến vận chuyển kiểm kê chiến lợi phẩm.

Lý Thư dẫn theo người tới thì trời cũng gần tối.

Nàng dứt khoát vận chuyển một số đồ quý giá về Lâm Gia Thành trước. Buổi sáng hôm sau mới lại vận chuyển những thứ khác.

Ngày hôm sau buổi chiều thì Lý Thư mới đến Phủ Thành chủ nộp báo cáo chiến lợi phẩm cho Lâm Thiên.

Lâm Thiên nhìn xem báo cáo thì kinh ngạc không thôi

Chiến lợi phẩm rất nhiều. So với bất kỳ một lần nào trước đó còn nhiều.

Riêng nhân khẩu đã có đến trên dưới 11000 người. Thủy tặc tù binh 2000.

Nếu như tính cả chết đi Thủy tặc, Thủy trại nhân khẩu phải vượt qua 15000 người.

Này số lượng hẳn là không kém bao nhiêu thì có thể thăng cấp lên huyện thành cỡ nhỏ.

Thủy trại Sơn trại thăng cấp cần nhân khẩu số lượng so với lãnh địa người chơi cần nhiều hơn rất nhiều. Bất quá đám này tặc cũng có lợi thế là binh nhiều luyện nhanh. Lên cấp thành trì tự động xuất hiện, không cần xây dựng....

Để cho Lý Thư giống như cũ xử lý nhân khẩu mới, Lâm Thiên lại gọi Đỗ Phủ đến, để cho hắn dẫn bộ khoái tra hỏi từng nhóm Thủy tặc một. Dùng phương pháp uy bức lợi dụ, tố cáo để tìm ra hung ác Thủy tặc.

Thủy trại cung cấp nhiều như vậy nhân khẩu. Chiến lợi phẩm các loại tài nguyên càng là một con số kinh người.

Vàng bạc, lương thực, những loại tài nguyên cơ bản khác đều là một con số cực lớn.

Hẳn là hệ thống sau khi mở ra hạn chế cho Sơn trại Thủy trại thì cũng tăng thêm chiến lợi phẩm thu được cho người tiêu diệt. Kích thích tiêu diệt phỉ tặc.

Cái này tăng thêm chắc là giống như trước đó khi Sơn trại Thủy trại mới xuất hiện, sẽ kéo dài một thời gian rồi giảm xuống mức bình thường.

Vàng bạc thu được nhiều, Lâm Thiên liền trích ra một phần làm phần thưởng cho tiểu đội Thủy quân.

Ngoại trừ những chiến lợi phẩm cơ bản kia, Thủy trại bên trong kho hàng còn có rất nhiều hàng hóa cướp được từ các thương đội.

Vải vóc tơ lụa, ngọc ngà châu báu, da lông thú....

Mỗi loại cũng đều có một số lượng nhất định.

Đánh hạ Thủy trại thì tự nhiên cũng sẽ thu được một số bản vẽ.

Khá nhiều bản vẽ. Trong đó có bản vẽ thành lũy, một số bản vẽ kiến trúc, bản vẽ vũ khí trang bị...

Bản vẽ thành lũy không cần phải nói. Đồ chơi này giá cả thấp nhất cũng vài ngàn lượng vàng.

Trước đó một tấm đưa cho Huyết Sắc Tường Vi bang hội đấu giá cũng đều được mấy ngàn lượng.

Một lần nữa thu được bản vẽ thành lũy để cho Lâm Thiên nghi ngờ nếu như muốn có bản vẽ thành trì thì phải tấn công đánh hạ huyện thành. Thành trì cỡ nhỏ thì đánh hạ Sơn trại Thủy trại cấp huyện thành cỡ nhỏ.

Bản vẽ kiến trúc phần nhiều là sơ cấp. Bất quá cũng có một số là trung cấp. Trong đó làm cho Lâm Thiên vui mừng là có một tấm bản vẽ Thủy quân doanh huấn luyện.

Bản vẽ Thủy quân doanh huấn luyện nhưng là hiếm có. Bạch thị thương hội chỗ Bạch Mãi cũng không có ghi trong danh sách.

Sau bản vẽ kiến trúc thì đến bản vẽ vũ khí trang bị. Này cũng không có gì đặc biệt.

Bản vẽ bến thuyền cùng thuyền cũng có.

Cuối cùng thu hoạch được đó là vũ khí trang bị.

Vũ khí trang bị lành lặn từ trên người đám Thủy tặc lột ra, cùng với trong nhà kho của Thủy trại... Số lượng nhanh cũng rất lớn. Có thể lại để cho Lâm Thiên vớt một bút.

Lần này cuộc chiến thành công mỹ mãn. Lâm Gia Thành nhân khẩu tăng nhiều, xem như là trước tiên bù đắp cho việc tăng binh dẫn đến thiếu lực lượng lao động của Lâm Thiên.

Thu hoạch được tiền tài, vàng bạc cùng với các loại có thể bán được tài nguyên cũng là giúp hắn giảm bớt áp lực tài chính.

Châu báu các loại tạm thời giữ lại. Sau này dùng khen thưởng những người có công lao...

Chiến tranh tiền lãi quả thực là khổng lồ. Quả nhiên là 'Súng pháo vang lên, hoàng kim vạn lượng'.

Hoà bình xây dựng phát triển lãnh địa, tốc độ phát triển là không thể so sánh với thường xuyên đánh trận lãnh địa.

Đương nhiên, điều kiện kiên quyết là phải đánh thắng trận. Đánh thắng thì ăn dày, đánh không thắng thì có thể mất cả chì lẫn chài...

Cho lên hoà bình phát triển cùng lấy chiến dưỡng chiến hai loại phương pháp phát triển đều có lợi cùng hại rõ ràng.

Lâm Gia Thành: 1 cấp huyện thành

Nhân khẩu: 73546

Kinh tế: 75

Trị an: 65

Dân tâm: 80

Quân sự: 95

Kiến trúc: Tiệm rèn, Tiệm may, Xưởng mộc, Bến thuyền, Xưởng đóng thuyền, Quặng mỏ....

Từ chỗ Mộ Nam hiểu rõ được thông tin cơ bản của Lâm Gia Thành, Lâm Thiên hài lòng mà gật đầu.

Mấy cái chỉ số duy chỉ có trị an vẫn là thấp nhất...

Lâm Thiên đối với chuyện này cũng là không trách cứ cùng với chưa muốn động tay chân.

Bộ khoái mấy trăm người duy trì trị an cho hơn 7 vạn người. Lại thêm có người mới.... Này cũng không trách được chỉ số thấp.

Bây giờ như muốn đề cao chỉ số trị an thì có thể tăng thêm Bộ khoái. Bất quá trước mắt là không thể tăng. Dù sao dân cùng binh vẫn còn chênh lệch đâu. Chỉ số quân sự cao đến 95 nêu rõ ràng lên chuyện này.

Không dạng nào chỉ số thấp dưới 60, Lâm Thiên cũng chưa vội đi động tay.

Chỉ số đánh giá từ 50 trở nên được coi là mức độ trung bình. 60 xem như là an toàn mức đánh giá.

Nhân khẩu mới đến thì nhà dân muốn xây dựng thêm. Bộ xây dựng vì chuyện này mà lại hướng về phía Phủ Thành chủ kêu thán một trận.

Lâm Thiên cũng không có cách nào, chỉ có hết mực hứa hẹn....

Nói đến Phủ Thành chủ.

Trước đó Nhất Đao Nhị Đao mấy người phát hiện Thủy trại, lấy được chiến lợi phẩm của đội thuyền buôn.... Có 30 tên nha hoàn kia đều được đưa vào Phủ Thành chủ.

Những ngày này, 30 tên nha hoàn đều luyện tập đàn ca múa dưới sự chỉ đạo của mấy người cực phẩm nha hoàn.

Sau khi lấy được nhóm 30 người nha hoàn này, Lâm Thiên suy nghĩ không biết phải xử lý như thế nào thì đi theo bảo vệ hắn một người nha hoàn cho ra đề nghị.

Lãnh địa nhân khẩu tăng lên. Lần sau đó Đàn múa hội nhưng phải tăng thêm một số địa điểm tổ chức. Để cho trong thành mọi người đều có thể quan sát...

Có cái chủ ý tốt, Lâm Thiên tự nhiên là đồng ý.

Sau đó thời gian nhóm nha hoàn liền chăm chỉ tập luyện bên trong Phủ Thành chủ. Múa còn đỡ, đàn ca nhưng để cho Phủ Thành chủ giống như cái chợ...

....

Mấy ngày thời gian trôi qua

Bộ khoái cũng tổ chức xác định kỹ càng, nhiều lần.... Cuối cùng từ trong 2000 tên tù binh lọc ra những tên cùng hung cực ác. Còn lại số tù binh thì được chuyển giao cho Bộ dân sự xử lý.

Sau khi chọn lọc, cùng hung cực ác nhóm tù binh một số thì được đưa vào nhà tù giam giữ. Làm công cụ luyện tập tay chân cho phụ trách tra hỏi bộ khoái. Một số thì xử quyết kín ở chỗ bến thuyền.

Đầu ghé sông nước, bộ khoái vung đao thì đầu rơi khỏi cổ...

Bản vẽ Thủy quân doanh huấn luyện cũng được xây dựng bên cạnh doanh trại Thủy quân. Để cho tiểu đoàn Thủy quân luyện tân binh...

Nhà gỗ xây dựng thêm cũng đã đủ, Bộ xây dựng lại điều người trở về xây dựng hoàn thiện Thành nhỏ.

Một ngày này, Lâm Thiên cưỡi Đại Hắc đi dạo trên tường thành của Lâm Gia Thành.

Lâm Gia Thành tường thành rộng rãi, cầu thang đi lên cũng rất rộng, không có nhiều dốc. Ngựa là có thể dễ dàng đi lên.

Tường thành ở hai hướng phát triển đều mở cổng. Phía trên cổng thành chỗ thành lầu là có một đội 10 người Thành vệ quân canh giữ.

Gặp Lâm Thiên đi lên, Thành vệ quân thì đều nghiêm trang hành lễ lấy.

Mỉm cười gật đầu, nói vài câu động viên, Lâm Thiên lại xuôi theo tường thành mà đi.

Chậm rãi ung dung đi dạo trên tường thành. Mất khá nhiều thời gian thì cũng đi qua những chỗ đã khai phá, tiến vào khu vực chưa khai phá.

Lãnh địa có tường thành vây quanh bốn phía. Ngoại trừ hai hướng chỗ dẫn về bờ sông là được khai phá, đồng ruộng bến thuyền phát triển, hai phương hướng còn lại đều là vùng hoang dã.

Dẫn đến huyện thành Nam Dương con đường cũng là nằm ở khu vực hoang dã rừng rậm.

Bất tri bất giác, Lâm Thiên dừng ngựa ở một chỗ cổng thành chưa khai phá bên ngoài. Ánh mắt nhìn về phía chỉ cách tường thành trăm mét bị rừng rậm bao phủ đất đai.

Rừng rậm bạt ngàn. Mở màu xanh bao phủ kéo dài đến tận đường chân trời.

Bên trong khu rừng, cũng chỉ có thợ săn của Lâm Gia Thành hoạt động.

- Các ngươi nói... Một ngày nào đó Lâm Gia Thành tường thành có thể mọc lên ở cuối đường chân trời kia sao?

- Đại nhân, chúng ta tin tưởng dưới sự dẫn dắt của ngươi, Lâm Gia Thành sẽ có ngày so với Hoàng thành còn lớn.

Một người nha hoàn cưỡi ngựa đi theo ngay phía sau đáp lời.

Lâm Thiên mỗi khi đi ra khỏi Phủ Thành chủ thì đều sẽ có thấp nhất 4 người nha hoàn đi theo.

Hắn cưỡi ngựa các nàng cũng cưỡi ngựa, đi chậm các nàng cũng đi chậm. Đi nhanh các nàng cũng đi nhanh....

- Các ngươi đi qua Hoàng thành sao?

- Còn không có a đại nhân.

Bật cười, Lâm Thiên không khỏi ngoái đầu lại nhìn xem mấy người nha hoàn

- Còn không đi qua cũng biết nói? Hoàng thành rất lớn a. Rất phồn hoa... Sau này có cơ hội thì dẫn các ngươi đi chơi.

- Đại nhân nói lời thì phải thực hiện a.

- Lừa các ngươi làm gì. Bất quá sau này nếu như ta quên đi, các ngươi phải nhắc nhở a.

Nói chuyện, Lâm Thiên giơ tay lên muốn nhéo nhéo má một người nha hoàn. Bất quá bởi vì khoảng cách hai người có chút xa, thành ra cũng không thể chạm đến. Hắn chỉ có thể hạ tay xuống.

Người nha hoàn kia thấy vậy thì liền giục ngựa tiến lên sát bên cạnh Lâm Thiên. Vểnh môi phồng lên hai má, chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn xem hắn.

Cười cười, Lâm Thiên một lần nữa vươn tay lên nhéo nhéo má của nàng.