Về nhà luôn bệnh một trận, điều trở thành thói quen.
Mẫu canh giữ , đút thuốc cho mắng những trong cung.
"Nhất định là bọn họ xúc phạm Sinh Sinh của , nếu phụ con ở nhà, nếu phụ con ở nhà..."
Trong cơn bệnh, dường như thấy phụ ôm nhấc bổng lên.
Tiểu cô cô và mẫu gốc cây chúng , đường ca mang theo ý ở một bên, lúc đó chỉ ba tuổi.
Đại bá phụ tử trận, đại bá mẫu theo . Nàng đất lạnh lẽo, sợ đại bá phụ một rõ đường.
Đường ca lúc đó chắc mới đầy tháng, tiểu cô cô ôm quỳ linh đường, điện hai cỗ quan tài, một cỗ chứa phụ của của , một cỗ chứa mẫu của .
Phụ là con út của tổ mẫu, trong nhà ba , nhị bá phụ mất sớm. Tiểu cô cô và phụ là tỷ ruột.
Con cái Tống gia luôn học võ, như mới thể báo đáp quốc gia, chinh chiến sa trường.
Phụ tiểu cô cô cầm kiếm lúc mới ba tuổi, kiếm cao bằng bà .
Sau , tiểu cô cô hy sinh cũng lớn lắm, khi , bà dặn ngoan ngoãn lời, trở về sẽ mua kẹo hoa quế mà yêu thích nhất.
Ta sợ, sợ tiểu cô cô sẽ trở về. Ta níu chặt vạt áo bà, cô cô đừng , cô cô đừng , cô cô đừng bỏ rơi , đường ca cần , cô cô cũng cần ?
Thiên Thanh
Cô cô đau lòng như , bà rút kiếm c.h.é.m đứt vạt áo đó, lên ngựa.
Ngựa chạy thật nhanh, đuổi kịp.
Khi tỉnh dậy, mắt nhức nhối, mắt mẫu đỏ hoe, dùng khăn ướt nhẹ nhàng lau mặt cho .
"Sinh Sinh mơ thấy An Nương ?"
An Nương chính là tiểu cô cô. Ý nguyện là cô cô thể bình an, ...
Ta nghẹn ngào đáp một tiếng, cảnh trong mơ cứ cuộn trào trong đầu, mẫu dịu dàng lau mặt cho , nhưng nước mắt trong mắt ngừng rơi.
Người và tiểu cô cô, là bạn thời còn son, là tri kỷ gì sánh bằng.
Sau khi khỏi bệnh vì giấc mộng cũ , luôn cảm thấy thoải mái, tinh thần hoảng loạn.
Nghe thần nữ đưa thiệp gặp một còn kinh ngạc, thực cứ gọi nàng là thần nữ, còn tên nàng là gì.
Uyên Ương tức giận ném thiệp lên bàn, "Nàng đây là sỉ nhục tiểu thư nhà , ai mà chẳng chuyện của nàng với Thái tử đang ầm ĩ, ai mà chẳng hôn ước của tiểu thư nhà với Thái tử, bây giờ còn vội vàng đến bắt nạt tiểu thư nhà ?"
Ta hề tức giận lắm, thứ nhất là ý với Thái tử, thứ hai là luôn cảm thấy vị thần nữ cũng ác ý với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Uyên Ương ngoan, gì mà tức giận? Hoàng gia vốn dĩ vì kiềm chế phụ nên mới quyết định hôn ước cho , đừng giận đừng giận, gửi thiệp thì tiếp đãi , mau mời thần nữ ."
"Chỉ tiểu thư tính tình ." Uyên Ương hậm hực mời vị thần nữ , thấy cả bóng lưng nàng cũng tràn ngập sự tức giận, nhịn .
Khi thần nữ bước , mới duyên rõ mặt nàng, dân gian đồn nàng thanh tú khả ái, nhưng kỹ thấy nàng vô cùng xinh , mày ngài môi đào, đôi mắt sinh nhất, như chứa đựng một làn nước xuân cuồn cuộn.
"Đường đột đến thăm, Tống tiểu thư đừng trách."
Ta thản nhiên , "Có đến thăm , vui còn kịp, mời tiểu thư ."
Nàng thản nhiên tự tại xuống chiếc ghế gỗ lim bên cạnh , "Ta tên Trần Thanh Gia."
"Tống Sinh Sinh."
Chúng từng gặp mặt, nhưng như cảm giác từng gặp, khiến thể nảy sinh ác ý với nàng. Sau khi tên xong, cả hai im lặng cùng uống .
"Nếu Tống tiểu thư luôn ho khan nửa đêm, thể dùng thêm chút cao lê pha nước uống, hiệu quả trị ho ."
Trần Thanh Gia quan tâm , Uyên Ương thích nàng, nàng quan tâm cũng bất mãn hừ một tiếng.
Ta đầu Uyên Ương một cái, hy vọng nàng đừng thất lễ mặt khách.
Trần Thanh Gia để bụng mỉm .
Nàng dường như là một , khi chuyện với luôn mang theo ý , lớn đến giờ từng kết bạn, những tiểu thư khuê các luôn lo lắng trong quá trình ở chung với điều gì ý, khiến bệnh thêm.
Thực là chẳng mấy khi thích so đo.
Trần Thanh Gia , mẫu lập tức đến viện của .
Chắc là bà từ trường luyện võ về, mặt đỏ bừng.
Ta nhớ phụ , "Năm đó gặp mẫu con yêu, dáng vẻ bà cưỡi ngựa quá phóng khoáng, nhàn nhã, phụ con chẳng màng gì nữa, lập tức cầu hôn nữ tử về nhà."
Nữ tử phóng khoáng nhàn nhã năm đó, giờ cùng kẹt trong kinh thành.
"Sinh Sinh, vị thần nữ ?" Tuy mẫu gọi là thần nữ, nhưng chút tôn kính nào.
Ta hiệu cho Uyên Ương lấy khăn cho mẫu lau mặt.
"Đã , mẫu gặp mặt. Thực vị thần nữ là một thú vị."
"Thật ?" Mẫu nửa tin nửa ngờ.
"Tóm tin những chuyện quỷ thần lung tung , nếu nàng địch ý với con thì nhất, nếu giả bộ bộ tịch mà ý đồ hại con, cũng đừng trách khách sáo."
Ta mỉm mẫu gật đầu.