Vũ Luyện Điên Phong - Tiá»u tá» nà y Äã không có ý kiến thì Trác huynh xin má»i. LÄng Thái Hư nói vá»i Trác Ãn vẻ tiếp Äón. Trác Ãn không kìm ÄÆ°á»£c thá» phà o nhẹ nhõm, má»m cưá»i chắp tay: - Äa tạ LÄng huynh. - Trác huynh khách khÃ. LÄng Thái Thư khẽ gáºt Äầu, - Thá»±c ra hai thầy trò ta cÅ©ng phải Äa tạ Trác huynh giải vây má»i Äúng! Kỳ thá»±c bây giá» ba ngưá»i cá»§a Ãnh Nguyá»t Môn gia nháºp và o, Äá»i vá»i LÄng Thái Hư và Dương Khai chá» có lợi chứ không có hại. Dù sao thì hai bá»n há» chá» chiếm hai chá». Bây giá» thế lá»±c Äến cà ng lúc cà ng nhiá»u, nói không chừng lại gặp phải ngưá»i không thá» chá»c và o, rá»i lại bá» cưá»p mất chá» nà y. Có Trác Ãn gia nháºp thì khác. Hai ngưá»i lâp tức biến thà nh nÄm ngưá»i. Hai Äại cao thá»§ bảo vá», có ngưá»i muá»n nhắm và o chá» nà y cÅ©ng phải suy nghÄ© thÄm dò nông sâu. Trác Ãn nghe ra ÄÆ°á»£c ý trong lá»i nói, trong lòng thoải mái, cưá»i ha ha, rá»i gá»i hai Äá» tá» cá»§a mình khoanh chân ngá»i xuá»ng. Tuy LÄng Thái Hư và Trác Ãn lần Äầu gặp mặt nhưng Äá»u là ngưá»i lão luyá»n. Chá» mấy câu nói là má»i ngưá»i Äã quen sÆ¡ rá»i. Bá»i vì phÃa LÄng Thái Hư giúp Äỡ, nên Trác Ãn cÅ©ng có ý báo Äáp, trong lá»i nói cÅ©ng tiết lá» không Ãt những thông tin vá» dá» Äá»a. Vừa hay LÄng Thái Hư lại thiếu những thông tin nà y. Ãng ta Äến Äây cách Äây nÄm mươi nÄm. NÄm mươi nÄm trôi qua, cÅ©ng không biết dá» Äá»a Äã có thay Äá»i gì, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tranh thá»§ thá»i gian tìm hiá»u. Trác Ãn cÅ©ng là ngưá»i biết thì sẽ nói, Äã nói thì nói cho hết. Dương Khai á» bên cạnh chÄm chú lắng nghe. Thông qua cuá»c nói chuyá»n cá»§a hai ngưá»i, lúc nà y Dương Khai má»i biết lúc Äầu dá» Äá»a nà y do những võ giả Äến U Minh SÆ¡n vô tình phát hiá»n ra. Sau nà y cùng vá»i thá»i gian, ngưá»i biết Äến cÅ©ng cà ng lúc cà ng nhiá»u. Nhưng nói tóm lại, ngưá»i biết Äến sá»± tá»n tại cá»§a nÆ¡i nà y Äá»u sẽ coi như Äây là má»t nÆ¡i bà hiá»m cần bảo vá», chưa từng loan truyá»n ra khắp nÆ¡i. Cho nên bao nhiêu nÄm trôi qua, tuy cà ng ngà y cà ng nhiá»u ngưá»i biết Äến nÆ¡i nà y nhưng lại không Äến mức là cả thiên hạ Äá»u biết. Äiá»u nà y, cho tá»i hôm nay cÅ©ng váºy. Các tông môn cá»§a Äại Hán má»c lên như rừng, sá» lượng nhiá»u không ká» xiết. Váºy mà những thế lá»±c vây quanh há» lúc nà y vẫn chưa bằng má»t phần mưá»i trong tá»ng sá». Nếu là m ầm lên cho thiên hạ Äá»u biết thì cứ mưá»i nÄm, nÆ¡i Äây e là sẽ trá» thà nh má»t chiến trưá»ng Äẫm máu. - Äáng lẽ cứ duy trì như váºy thì má»i ngưá»i Äá»u không cần tranh già nh vá» trÃ. Nhưng từ ba mươi nÄm trưá»c, sau má»t lần dá» Äá»a khai khá»i, cà ng lúc cà ng nhiá»u thế lá»±c biết Äến nÆ¡i nà y. Trác Ãn bùi ngùi thá»i dà i. - Trong thá»i gian Äó Äã xảy ra biến cá» gì? LÄng Thái Hư có Äiá»u suy nghÄ©, há»i. - Bá»i vì lần Äó Äá» tá» và o dá» Äá»a rèn luyá»n, có ngưá»i có ÄÆ°á»£c má»t thứ hữu dụng cá»§a thiên Äại. Trác Ãn thấp giá»ng, thần sắc ngưng trá»ng, nói Äến Äây láºp tức dừng lại má»t lúc, úp úp má» má» rá»i má»i nói: - Có ngưá»i có ÄÆ°á»£c và i giá»t Lưu Viêm Dá»ch á» trong Äó. Khuôn mặt LÄng Thái Hư khẽ Äá»ng: - Là bảo váºt quý nhất dùng Äá» tôi luyá»n chân nguyên? Trác Ãn gáºt Äầu: - Äúng váºy! Ba chữ Lưu Viêm Dá»ch nói ra, hÆ¡i thá»i cá»§a Trần Há»c Thư và Thư Tiá»u Ngữ Äá»u không kìm ÄÆ°á»£c mà trá» nên gấp gáp hÆ¡n. Rõ rà ng biết ÄÆ°á»£c váºt nà y quý giá vô cùng. Ngược lại, thần sắc Dương Khai bình thản, không há» có chút thay Äá»i nà o. Trác Ãn nhìn thấy thái Äá» cá»§a Dương Khai, thầm nghÄ© tên tiá»u tá» nà y e là kiến thức hÆ¡i nông cạn, nếu không sao lại không có chút phản ứng nà o? Là m sao ông ta hiá»u, tuy Dương Khai chưa từng nghe qua cái tên Lưu Viêm Dá»ch, nhưng câu nói kia cá»§a LÄng Thái Hư cÅ©ng Äá»§ Äá» hắn ý thức ÄÆ°á»£c sá»± quý giá cá»§a thứ nà y rá»i. Nhưngâ¦Dương Khai Äã có Cá»u Ãm Ngưng Nguyên Lá», cất trong Ngạo Cá»t Kim Thân, chá» Äợi tấn thÄng lên Chân Nguyên cảnh là có thá» hấp thu, bá» trợ nguyên khà cá»§a mình chuyá»n hóa thà nh chân nguyên. Cho nên không quan tâm lắm Äến Lưu Viêm Dá»ch nà y. Thưá»ng thì Äá» quý má»i ngưá»i Äá»u tranh già nh. Mình Äã có Cá»u Ãm Ngưng Nguyên Lá», không cần phải quan tâm tá»i Lưu Viêm Dá»ch gì gì Äó nữa. Trác Ãn ho nhẹ má»t tiếng, tiếp tục nói: - Nếu chá» là Lưu Viêm Dá»ch, vẫn chưa Äá»§ Äá» ngưá»i ta phải Äiên cuá»ng. Vẫn là trong lần khai, không Ly Hợp cảnh nà o dám và o. Lúc Äầu LÄng Thái Hư còn cho rằng thế Äạo thay Äá»i, thanh niên bây giá» cÅ©ng to gan. Không ngá» bên trong vẫn còn nguyên do nà y. Võ giả Ly Hợp cảnh chá» có hai nhiá»m vụ. Má»t là tấn thÄng cảnh giá»i, hai là chuẩn bá» cho viá»c chuyá»n hóa nguyên khà thà nh chân nguyên. Lưu Viêm Dá»ch Äá»i vá»i võ giả Ly Hợp cảnh ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có sức hấp dẫn cá»±c lá»n. CÅ©ng như váºy, võ giả Chân Nguyên cảnh tu luyá»n cÅ©ng có hai nhiá»m vụ. Má»t là tấn thÄng cảnh giá»i, hai là chuẩn bá» cho viá»c khai má» Äầu óc, tu luyá»n thần thức. Bất luáºn là Lưu Viêm Dá»ch hay Tẩy Há»n Lá», há» Äá»u muá»n. Vì váºy má»i có nhiá»u ngưá»i Äến như thế nà y. Bây giá» trong lòng Dương Khai cÅ©ng Äang hừng há»±c. Hắn không quan tâm Lưu Viêm Dá»ch gì gì Äó, nhưng Tẩy Há»n Lá» lại khiến hắn nôn nóng không thôi. Äá»a Ma Äã từng nói, Ãn Thần Liên ngÅ© thái cá»§a mình cần hấp thu rất nhiá»u thiên tà i Äá»a bảo, tẩm bá» thần há»n má»i có thá» thà nh thất thái. Rõ rà ng Tẩy Há»n Lá» nà y chÃnh là má»t trong những thứ Äó, hÆ¡n nữa còn là má»t loại có công hiá»u cá»±c tá»t. Nếu có thá» uá»ng má»t Ãt thì Äá»u có tác dụng rất lá»n cho Ãn Thần Liên và mình. Nói xong những Äiá»u nà y, hai lão giả liá»n tá»± nói chuyá»n phiếm, ba ngưá»i thanh niên cảm thấy buá»n chán. Trần Há»c Thư và Thư Tiá»u Ngữ còn Äỡ hÆ¡n Dương Khai. Dù sao thì hai ngưá»i cÅ©ng Äến từ má»t nÆ¡i, hÆ¡n nữa nhìn có vẻ là yêu nhau, liếc mắt ÄÆ°a mà y, tình ý ná»ng Äáºm. Dưá»ng như nháºn thấy sá»± lúng túng cá»§a Dương Khai, Trần Há»c Thư kia cưá»i vá»i hắn, ôm quyá»n, nói: - Xin há»i quý tánh cá»§a sư Äá»? Dương Khai liá»n cưá»i: - Không cần tên, há» Dương! - Dương ⦠Trần Há»c Thư nheo mắt, hiá»n nhiên là nghÄ© tá»i Dương gia á» Trung Äô. Nhưng ngay láºp tức lại cảm thấy không có khả nÄng lắm, cÅ©ng không há» chú ý nhiá»u. - Dương sư Äá» nhìn có vẻ không rà nh nÆ¡i nà y cho lắm. Trần Há»c Thư có ý muá»n kéo gần má»i quan há» lại, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là muá»n tìm chuyá»n Äá» nói. - Ừ, u mê, há» Äá» bá» Äem tá»i Äây. Dương Khai gáºt Äầu. Thư Tiá»u Ngữ phì cưá»i, nói: - Sư trưá»ng cá»§a ngưá»i Äang á» bên cạnh kìa, cẩn tháºn ông ta trách phạt ngươi Äó. Trần Há»c Thư cÅ©ng cưá»i, nói: - Nếu Dương sư Äá» không bá», có chá» nà o không rõ thì ngu huynh có thá» giải thÃch cho ngươi. Nghe y nói như váºy, Dương Khai tháºt sá»± là có vấn Äá» muá»n thá»nh giáo. - Tại sao những thế lá»±c nà y Äá»u cách nhau mấy chục trượng? Có quy luáºt gì Äặc biá»t Äá» há» chá»n trúng vá» trà cá»§a mình sao? Trần Há»c Thư nói: - Vấn Äá» nà y à , ngu huynh cÅ©ng chá» biết má»t chút thôi. Nói xong Äứng dáºy, Äi Äến bên há», vẫy tay vá»i Dương Khai, chá» và o bên dưá»i, nói: - Dương sư Äá», má»i xem. Nhìn theo hưá»ng tay chá» cá»§a y, Dương Khai bá»ng nhiên nhìn thấy bên há» có má»t nhánh lục bình xanh biếc. Nhưng nhánh lục bình nà y không giá»ng vá»i lục bình bình thưá»ng cho lắm. To cỡ bằng bà n tay, xanh biếc, ưá»t át, gân lá rõ rà ng. - NÆ¡i có lục bình là vá» trà há» chá»n. Dương Khải giương mắt lên quan sát, quả nhiên là như váºy. Trưá»c mặt những thế lá»±c kia Äúng là Äá»u có má»t nhánh lục bình. - Dương sư Äá» Äừng coi thưá»ng nhánh lục bình nà y. Nó là con thuyá»n chá» chúng ta Äến dá» Äá»a kia. Trần Há»c Thư nói: - Bất cứ ngưá»i nà o muá»n và o trong Äá»u phải bưá»c lên nhánh lục bình nà y má»i ÄÆ°á»£c. Nếu không có nhánh lục bình nà y thì dù thá»±c lá»±c có mạnh cỡ nà o Äi nữa cÅ©ng không có cách nà o và o. HÆ¡n nữa, trong há» nà y cá» quái, không gian trên mặt há» không thá» phi hà nh, lục bình cÅ©ng không chá» cao thá»§ Thần Du cảnh trá» lên. Cho nên những võ giả và o trong rèn luyá»n, cao nhất cÅ©ng chá» là Chân Nguyên cảnh. Dương Khai thư thái, ra sức gáºt Äầu, cà ng khiá»m tá»n thá»nh giáo, tìm hiá»u tá» má» không Ãt vấn Äá» á» nÆ¡i Äây từ chá» Trần Há»c Thư. Lâu lâu Thư Tiá»u Ngữ lại xen và o và i câu, không khà rất hòa Äá»ng. Äợi bóng Äêm kéo xuá»ng, sắc mặt Trác Ãn bá»ng trá» nên ngưng trá»ng, trầm giá»ng nói: - Sắp bắt Äầu rá»i. Giá»ng ông ta vừa dứt thì các võ giả vòng quanh khắp há» Äá»u rục rá»ch. Chá» nhìn thấy dưá»i Äáy há» bá»ng nhiên ná»i lên vạn Äạo quang hoa, những tia sáng mỠảo chiếu soi xuá»ng há» nưá»c tháºt lung linh. Ngay láºp tức, má»t cá» khà tức quá»· dá» mà trầm trá»ng phá»§ xuá»ng. Dưá»ng như Äứng trưá»c cá» khà tức nà y, các cao thá»§ Thần Du cảnh có chút không chá»u ná»i. Từng ngưá»i từng ngưá»i má»t như gặp phải Äại Äá»ch, sắc mặt ngưng trá»ng, váºn công chá»ng Äỡ. Lục bình bên há» xoay tròn, rá»i láºp tức trá» nên lá»n hÆ¡n, dà i khoảng chừng má»t trượng rá»i má»i dừng lại. Sau khi lục bình dừng lại, hai ngưá»i LÄng Thái Hư và Trác Ãn Äá»ng thá»i nhẹ giá»ng: - Lên Äi! Dương Khai và hai Äá» tá» cá»§a Ãnh Nguyá»t Môn không chút chần chừ, lần lượt leo lên lục bình. Chẳng trách lúc trưá»c Trác Ãn nói, lục bình chá» chá» bá»n ngưá»i qua há», Äúng tháºt là váºy. Bây giá» ba ngưá»i Äứng á» trưá»c, chá» còn lại má»t chá», thêm má»t ngưá»i nữa là Äầy. Thần sắc Trác Ãn ngưng trá»ng dặn dò Trần Há»c Thư và Thư Tiá»u Ngữ, bảo hai ngưá»i bá»n há» và o trong nhất Äá»nh phải lấy cẩn tháºn là m Äầu, cá» gắng không phát sinh tranh chấp vá»i ngưá»i khác. Hai ngưá»i liên tục gáºt Äầu. LÄng Thái Hư cÅ©ng dặn dò Dương Khai: - Ngưá»i nà o Äụng và o con thì giết ngưá»i Äó, không ÄÆ°á»£c nhân từ nương tay. Nhưng cÅ©ng Äừng chá»§ Äá»ng gây chuyá»n. - Ừ. Dương Khai gáºt Äầu. - Äúng rá»i. Không cần phải lo lắng những thứ trong Äá»ng phá»§ kia, lão phu sẽ bảo quản giúp con. Còn nha Äầu Tô Nhan kia, lão phu cÅ©ng sẽ trông chừng nó giúp con. Dương Khải bá»ng Äá» cả mặt. Không ngá» chuyá»n giữa mình và Tô Nhan lại không giấu ÄÆ°á»£c LÄng Thái Hư. Trên lục bình, Thư Tiá»u Ngữ liếc nhìn Dương Khai Äầy ẩn ý, mÃm môi cưá»i khẽ. Ưá»c chừng thá»i gian má»t chén trà , lục bình dưá»i chân bá»ng Äá»ng Äáºy, giá»ng như má»t con thuyá»n lá»n phá sóng lưá»t tá»i, chá» ba ngưá»i lưá»t trên mặt há» phẳng lặng, tá»c Äá» cà ng lúc cà ng nhanh. Phóng mắt nhìn qua, khắp nÆ¡i Äá»u là lục bình, trên lục bình cÅ©ng chá» Äầy ngưá»i. Rất nhiá»u võ giả Äang cưá»i âm hiá»m, dò xét khắp nÆ¡i không chút hảo ý. Dương Khai nhìn thấy mấy ngưá»i cá»§a Thiên Lang Quá»c. Những ngưá»i nà y dù là nam hay nữ Äá»u lá» ra ánh mắt Äá»c ác, như mãnh thú nhắm ngưá»i mà cắn. Dương Khai cÅ©ng nhìn thấy ba tên Quá»· Vương Cá»c, Kim Hà o lại má»t lần nữa là m Äá»ng tác cắt cá» vá»i Dương Khai. Lục bình tiến vá» phÃa trưá»c, trong há» Äá»t nhiên xuất hiá»n má»t vòng xoáy khá»ng lá». Tất cả má»i ngưá»i ÄÆ°á»£c lục bình ÄÆ°a tá»i Äây Äá»u không há» chuẩn bá» gì chìm và o trong vòng xoáy. Từng tiếng kêu la truy� B2 �n tá»i, nhưng lại nhanh chóng biến mất. Cảnh sắc xung quanh trá» nên mÆ¡ há». Lúc Dương Khai bình tÄ©nh lại thì bản thân Äã á» má»t nÆ¡i xa lạ!!!
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com
Báo lỗi chương