Căn phòng chìm trong bóng tối, tiếng mưa lớn át đi mọi âm thanh bên ngoài.
Ta áp sát vào n.g.ự.c hắn, tim chàng đập như trống, thân thể vốn lạnh lẽo nay có chút nóng lên.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Tay ta chậm rãi phủ lên tay hắn, lặng lẽ siết chặt mười ngón tay hắn.
"Huynh ơi, đêm nay muội không đi, được không?"
Sấm chớp ầm ầm ngoài cửa sổ, như đang cùng ta bày mưu tính kế, giăng ra một cái bẫy.
Ta ngẩng đầu nhìn Vương Hi, ánh sáng le lói của tia chớp xanh tím chiếu rọi khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Hắn nhắm mắt, hàng mi dài như cánh bướm khẽ rung động.
Kiềm chế, nhẫn nhịn, đó là biểu cảm của hắn lúc này.
Cuối cùng, lễ nghĩa liêm sỉ trong sách thánh hiền đã chiếm ưu thế.
Rõ ràng đã động lòng, nhưng Vương Hi vẫn đẩy ta ra.
"Dao Dao, ta đưa muội về phòng."
Vương Hi tỉnh táo có thể chống lại cám dỗ, không sao cả, hắn sẽ có lúc mất kiểm soát mà.
Đó là một đêm hè oi ả, Vương Hi cùng đồng liêu uống rượu, ta đến đón hắn.
Tửu lượng hắn rất kém, bị ép uống đến say mèm, bước chân loạng choạng.
Nhìn thấy ta, làn da trắng lạnh của hắn ửng lên sắc hồng xinh đẹp, ý cười trong mắt như những vì sao lấp lánh, tựa hồ muốn chiếu sáng tận đáy lòng người.
"Dao Dao." hắn khẽ gọi, đầu lưỡi hơi cong lên, đọc lên nghe ngọt ngào như kẹo mạch nha.
Ta mỉm cười với hắn, để lúm đồng tiền thoắt ẩn thoắt hiện.
"Vương Hi, đây là muội muội của ngươi sao?"
Đồng liêu của hắn bước tới, ánh mắt không rời khỏi ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ta cũng mỉm cười với người nọ: "Vị huynh đài này khỏe."
Làm sao để cười một cái mà khiến trăm hoa đua nở, ta đã luyện tập vô số lần, đủ để mê hoặc nam nhân.
Cổ tay bị nắm lấy, Vương Hi kéo ta ra sau, chắn giữa ta và người nọ.
Vương Hi vốn nho nhã lịch sự vậy mà lại nói với người nọ một cách vô lễ: "Liên quan gì đến ngươi?"
Hắn kéo ta lên xe ngựa, dường như đang buồn bực, đầu tựa vào thành xe, nhắm mắt không nói.
Nhưng tay lại nắm chặt lấy ta.
"Huynh ơi, huynh buông muội ra, đau tay quá."
Hắn như không nghe thấy, lực tay không những không giảm mà còn tăng thêm.
Đã có cảm xúc rồi, đã biết tức giận rồi, sợi dây lễ nghĩa kia đã bắt đầu gợn sóng rồi.
Ta áp sát vào hắn, cúi người xuống, "chụt" một tiếng, cắn mạnh vào mu bàn tay hắn.
Trong không gian chật hẹp của xe ngựa vang lên tiếng rên rỉ.
Hắn từ từ mở đôi mắt say lờ đờ ra, nhìn ta chằm chằm.
Vẫn chưa đủ sao?
Vạt áo như hoa sen lay động trong gió, trải rộng ra, ta ngồi lên đùi hắn, ngay khoảnh khắc hắn cau mày, ta hôn lên đôi môi mỏng ướt át dính rượu của hắn.