Xu Nguyệt

Chương 2



03



Ngụy Nguyên Khác quấn quýt bên ta cả đêm, đến giờ Mão mới đứng dậy.



Ta kiệt sức cuộn tròn trong chăn gấm, còn hắn lại khôi phục vẻ lạnh lùng.



Khi rời đi, hắn dặn dò cung nhân hầu hạ ta cẩn thận, buổi tối hắn sẽ lại đến dùng bữa với ta.



Khi hắn đi ngang qua Lý Chiêu Ninh, Lý Chiêu Ninh đứng dậy muốn đi theo, hắn lạnh lùng nói: "Hôm nay ngươi ở bên cạnh Quý phi hầu hạ, không cần đi theo Trẫm."



Ta và hắn thành hôn năm năm, vậy mà bây giờ hắn cũng chỉ phong ta làm Quý phi.



Vị trí trung cung bỏ trống, người sáng suốt đều biết hắn đang để dành cho người khác.



Lý Chiêu Ninh hẳn cũng biết rồi.



Công chúa được cả nước Nam Tấn dốc sức nuôi dưỡng, sao có thể không nhìn thấu nội tâm của Ngụy Nguyên Khác.



Cho nên, Ngụy Nguyên Khác vừa đi, nàng ta lập tức đứng dậy, cao ngạo như trước đây, đi đến bên cạnh ta: "Đồ đê tiện, ngươi không nghĩ rằng ta thật sự sẽ hầu hạ ngươi chứ?"



Nàng ta là công chúa đích xuất của trung cung, còn ta là do cống nữ mà Ngô Việt hiến cho Nam Tấn sinh ra, nàng ta luôn coi thường ta.



Ta chậm rãi nhấp một ngụm trà: "Ngươi quỳ bên ngoài cả đêm qua, tinh thần không tốt, cho dù ngươi muốn hầu hạ bản cung, bản cung còn sợ ngươi hầu hạ không tốt."



Ta coi thường nàng ta, nàng ta cũng không giận: "Ngươi có biết Bệ hạ thật ra..."



Nàng ta ấp úng, ra vẻ cao thâm.



Ta biết nàng ta muốn nói gì, nàng ta muốn nói Ngụy Nguyên Khác vẫn thích nàng ta, còn ta chỉ là kẻ thay thế mà thôi.



Cho nên hôm qua nàng ta giả vờ muốn nhảy tường thành, để bách tính Nam Tấn đều biết lòng trung nghĩa của nàng ta.



Như vậy, sau này nàng ta và Ngụy Nguyên Khác nối lại duyên xưa, bách tính cũng sẽ cho rằng nàng ta là bất đắc dĩ, sẽ không giống như ta, mang tiếng là kẻ phản quốc.



Ta không tiếp lời nàng ta, chỉ hỏi nàng ta: "Thi thể của nương ta và Nam Hà, bây giờ ở đâu?"



Nàng ta ngẩn ra, vẻ mặt phẫn nộ: "Đừng nhắc Mục Nam Hà với ta."



04



Năm ta mười bảy tuổi, Nam Hà trở thành phò mã đã qua lễ cưới hỏi của ta.



Phụ hoàng chọn ta thay gả, liền hủy bỏ hôn ước của ta và hắn.



Ngày ta lên phía Bắc, hắn trốn khỏi phủ, đuổi theo đoàn xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



Khi chúng ta ở gần nhau trong gang tấc, hắn bị cấm vệ quân đè chặt xuống.



Thiếu niên tướng quân từng khoái ý ân cừu chật vật quỳ trên mặt đất, nhưng đôi mắt vẫn kiên định: "Xu Nguyệt, hãy sống tốt, ta nhất định sẽ đến đón nàng về nhà."



Hắn cũng gào thét với một ngàn cống nữ đi cùng ta lên phía Bắc: "Các ngươi đều phải sống tốt, ta Mục Nam Hà nhất định sẽ đến đón các ngươi về nhà."



Ta thò nửa người ra ngoài cửa sổ, nước mắt tuôn rơi: "Được, ta đợi chàng."



Năm đầu tiên, không có tin tức.



Năm thứ hai, cũng không có.



Năm thứ ba, hắn chếc rồi.



Người từ Nam Tấn đến nói, nửa năm sau khi ta hòa thân, hắn đã trở thành phò mã của Lý Chiêu Ninh.



Năm thứ ba hòa thân, phụ hoàng ta băng hà, hắn giúp tứ hoàng huynh chủ chiến tranh đoạt hoàng vị, kết quả thất bại, hai người đều bị xử lăng trì.



Nương ta vì cầu xin cho họ trước mặt tân hoàng, bị kim qua đánh vào đỉnh đầu, chếc thảm trước điện.



Hài cốt của họ đến nay vẫn không biết ở đâu.



Họ chưa từng vào giấc mơ của ta, nghĩ lại chắc là Nam Tấn và Bắc Chu cách nhau quá xa, xa đến mức hồn phách cũng không thể đến.



Năm đó, ta trở thành yêu phi, không những khiến Ngụy Nguyên Khác cho ta danh phận, mà còn khiến hắn ngay cả khi xuất chinh cũng phải mang ta theo.



Lý Chiêu Ninh phẫn nộ xong lại đột nhiên cười: "Hôm qua ta gặp Ngụy Nguyên Khác, phát hiện hắn vậy mà có chút giống Mục Nam Hà, đặc biệt là đôi mắt, trước đây sao ta lại không nhận ra chứ.



"Lý Xu Nguyệt, đêm qua nghe ngươi hoan ái, không hề có chút xấu hổ nào, ngươi không phải là coi Ngụy Nguyên Khác là Mục Nam Hà chứ?"



Ta khẽ nói: "Ngươi nói cho ta biết t.h.i t.h.ể của họ ở đâu, ta sẽ nói cho ngươi biết ta có coi Bệ hạ là Nam Hà hay không."



Bây giờ trong cung toàn là người Bắc Chu, ta chỉ có thể dò hỏi tin tức từ Lý Chiêu Ninh trước.



Cuối cùng Lý Chiêu Ninh không nói cho ta biết vị trí của thi thể, nàng ta nói nàng ta không biết.



Nàng ta nói: "Cho dù biết, ta cũng sẽ không nói cho ngươi, Mục Nam Hà là phò mã của ta, sống là của ta, chếc cũng là của ta."



Ta gật đầu, để nàng ta một mình quét dọn sạch sẽ trong ngoài điện.



Ngụy Nguyên Khác để nàng ta ở bên cạnh ta, chính là muốn mượn tay ta mài giũa tính tình của nàng ta, ta liền thuận nước đẩy thuyền vậy.







 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com