Đương kim Sở Vương khi mới lên ngôi, nền tảng không vững chắc, quyền lực trong triều đều bị Lục Khanh nắm giữ, Sở Vương muốn thanh trừng môn phiệt, mở rộng quyền lực. Kỳ gia là đối tượng đầu tiên, cả trăm người trong gia tộc bị thanh trừng tàn khốc, bị lưu đày lên phương Bắc.
Phụ thân của Kỳ Yến bị trục xuất, bất đắc dĩ phải chạy đến Tấn quốc ở phương Bắc, được công tộc Tấn quốc thu nhận.
Sau đó, Công chúa Tấn quốc Cơ Cầm đem lòng yêu mến ông, cùng ông bỏ trốn. Tấn Vương vốn rất thương yêu cô con gái này, giận đến cực điểm, nhưng cũng không thể làm gì được.
Chẳng bao lâu, phụ thân của Kỳ được Tấn Vương giúp đỡ trở về Sở quốc, gây dựng lại thế lực ở biên cương, phục hưng Kỳ gia.
Tấn quốc hùng cứ phương Bắc, thực lực hùng hậu, đứng đầu chư quốc.
Lão Tấn Vương là một quân vương như hổ như sói, đầy tham vọng, có chí giành thiên hạ, đến cả Sở quốc hùng mạnh cũng phải kính sợ ba phần, liên tục mấy năm thực hiện chính sách liên hôn kết minh, biên giới tương đối yên bình.
Thái hậu Sở quốc hiện nay chính là Công chúa hòa thân, muội muội cùng mẹ sinh ra với lão Tấn Vương.
Vì vậy, thân phận của Kỳ Yến rất cao quý, là thiếu chủ Kỳ gia, lại là ngoại tôn của Tấn Vương, chất ngoại tôn của Thái hậu Sở quốc.
Công chúa Cơ Cầm gả đến Sở quốc, tình cảm phu thê sâu đậm, ân ái ba năm, tiếc thay nàng mắc bệnh qua đời sớm. Thái hậu Sở quốc thương xót chất nữ, vì yêu người mà yêu cả vật, yêu thương Kỳ Yến, đưa hắn về Chương Hoa ly cung tự mình nuôi dưỡng, cũng vì thế mà Thái hậu Sở quốc mới có những lời nói với sứ giả Tấn quốc vừa rồi.
Thế nên ở Sở quốc, xét về thân phận hay địa vị, ngay cả so với Thái tử, hắn cũng không hề kém cạnh.
Mọi ánh mắt trong đại điện đều đổ dồn về Kỳ Yến. Hắn nói năng lễ độ, ung dung tự tại xoay sở giữa hai nước, trong những trường hợp như vậy, ngay cả Thái tử cũng không nói được mấy câu, các vương tôn quý tộc xung quanh càng bị lu mờ.
Kỳ Yến tùy ý liếc nhìn đám đông một bên, ánh mắt lướt qua Vệ Trăn, hơi dừng lại một khắc rồi nhanh chóng rời đi, tiếp tục nói cười với sứ giả Tấn quốc.
Không lâu sau, Kỳ Yến cùng Thái hậu đi xuống khỏi đài cao, trong thời gian đó, Vệ Trăn hoàn toàn không tìm được cơ hội để nói chuyện với hắn.
"A Trăn!" Một tiếng gọi vang lên từ phía sau.
Vệ Trăn quay đầu, thấy Sở Vương hậu đang đi về phía mình, phụ nhân xinh đẹp trong bộ áo bào lộng lẫy thướt tha chạm đất, châu ngọc lấp lánh, đoan trang vô cùng, toát lên vẻ cao quý không thể nghi ngờ.
Vệ Trăn hành lễ vấn an. Sở Vương hậu nói: "Nghe Thái tử nói con bị cảm lạnh, hôm nay nhìn lại, bệnh khí đã tiêu tan không ít."
Dù trên mặt nở nụ cười, giọng nói của Vương hậu vẫn lạnh nhạt: "Nhưng dù ở trong ly cung, A Trăn cũng đừng quên quy củ. Ngày mai, vẫn phải đến cung của ta thỉnh an như thường lệ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nửa năm nay, Vương hậu thường xuyên gọi Vệ Trăn vào cung, lấy lý do nàng lớn lên ở phương Nam không hiểu quy củ trong cung, sai ma ma dạy lại lễ nghi học vấn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Nhưng dù bị yêu cầu khắc nghiệt đến mấy, Vệ Trăn vẫn làm mọi việc rất tốt, khiến Vương hậu không thể tìm ra một lỗi nhỏ nào.
Vương hậu thấy nàng ngoan ngoãn như vậy, liền nắm tay nàng, gọi Thái tử đến nói: "Thái tử bình thường nên quan tâm A Trăn nhiều hơn, nàng ấy từ phương Nam đến, không hiểu nhiều chuyện ở kinh đô, con cần thường xuyên đưa nàng đi thăm thú học hỏi."
Thái tử gật đầu vâng lời.
Khi sắp bước xuống bậc thang, một thái giám đứng dưới đài, vẻ mặt do dự.
"Có chuyện gì muốn bẩm báo?" Vương hậu hỏi.
"Bẩm Vương hậu, y công phía trước truyền lời đến, nói là Lục Điện hạ đã tỉnh…"
Xung quanh xôn xao, Vệ Trăn ngẩng đầu lên, nắm chặt lòng bàn tay, móng tay đ.â.m vào da thịt, một cảm giác đau nhói sâu sắc.
Cảnh Khắc tỉnh lại rồi.
***
Phòng ngủ của Cảnh Khắc nằm ở phía tây bắc bãi cỏ, cách đây không xa.
Vương hậu dẫn một đoàn người bước nhanh vào điện, mùi t.h.u.ố.c bắc nồng nặc trong không khí, đi vào bên trong, chỉ thấy dưới những lớp rèm che phủ, một người đàn ông nhắm mắt tĩnh lặng nằm trên giường.
Y công quỳ nửa người bên giường, bẩm báo: "Bẩm Vương hậu Điện hạ, Lục Điện hạ đã tỉnh lại, nhưng tinh thần không tốt, khí huyết hư tổn, vẫn cần tĩnh dưỡng."
Cảnh Khắc không phải do Vương hậu sinh ra, Vương hậu xưa nay cũng ghét bỏ đứa con thứ này, nhưng Cảnh Khắc vừa thoát khỏi quỷ môn quan, Sở Vương hậu không thể không quan tâm, vẫn phải duy trì sự hòa thuận ngoài mặt này.
Sở Vương hậu ngồi xuống bên giường, khẽ hỏi: "Điện hạ đã đỡ hơn chưa?"
Thị nữ dùng móc cá vàng móc màn giường lên, gương mặt người trên giường lộ ra.