Cùng với tiếng vó ngựa đến gần, lực trên môi hắn chợt tăng mạnh, mang theo cảm giác xâm lược đầy đủ.
Bàn tay hắn nâng niu khuôn mặt nàng, hàng mi dài cong vút khẽ lướt qua làn da nàng, một cảm giác ngứa ngáy từ đó lan ra, tim nàng cũng run rẩy theo, khẽ run lên trong vòng tay hắn.
Nàng thực sự không chịu nổi nụ hôn nồng nàn như vậy, sự quấn quýt tột độ, vẻ đẹp mê đắm được khơi gợi, toàn thân nàng bắt đầu nóng ran.
Nàng nâng tay lên, đẩy hắn.
Thực ra hắn không hoàn toàn giam cầm nàng, chỉ cần nàng dùng một chút sức, là có thể đẩy hắn ra.
Tuy nhiên, đôi tay mềm mại đó cuối cùng lại vòng qua cổ hắn, từ từ ôm chặt lấy hắn.
Ngay cả bản thân nàng cũng không thể kiểm soát được mình, từng chút một chìm đắm vào trong đó.
Lần hôn nhau trước của họ, chỉ là một nụ hôn lướt qua, chưa kịp đi sâu đã bị gián đoạn. Lần này, họ vẫn có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào, nhưng cả hai đều không có xu hướng dừng lại.
Môi thiếu nữ ngọt ngào, hòa quyện với hương cỏ cây, hắn dùng môi từng chút một phác họa hình dáng môi nàng, hôn đến khi khóe mắt nàng ửng đỏ, hơi thở không thông, khóe mắt một chút ứa lệ.
Hắn sững lại một chút, tưởng nàng không muốn, nhưng rất nhanh nhận ra không phải nàng không muốn, mà là vì nụ hôn quá nồng nhiệt, khiến nàng gần như không thể giữ mình.
Đôi mắt nàng mơ màng, hoàn toàn ngả người trên t.h.ả.m cỏ, mái tóc đen nhánh vương vãi, ôm lấy khuôn mặt tuyệt mỹ, hơi ngẩng đầu nhìn hắn, lộ ra vẻ yếu mềm cầu xin, đầy quyến rũ.
Một dáng vẻ như vậy, thử hỏi người đàn ông nào có thể không động lòng?
Bàn tay Vệ Trăn vòng qua cổ hắn, ngón tay lướt nhẹ lên vành tai hắn, vốn là một hành động vô ý, nhưng cảm giác mềm mại đó lại khiến Kỳ Yến cứng đờ, rồi toàn thân nóng bừng.
Vệ Trăn: "Ưm…"
Ngay cả Vệ Trăn cũng không hiểu, sao lực trên môi hắn lại tăng thêm?
Nụ hôn dồn dập, đầy chiếm hữu, nghẹt thở như vậy khiến tim nàng đập nhanh hơn bao giờ hết.
Yết hầu của hắn áp vào cổ nàng, đó là biểu tượng của sự nam tính, dán vào làn da nàng, trượt lên xuống một chút, khiến tay chân nàng tê dại.
"Sợ bị người khác phát hiện sao?" Giọng hắn khàn đặc.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Tai Vệ Trăn tê dại, môi cũng mềm nhũn, hoàn toàn không còn sức để trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lý trí của nàng đã vỡ đê, bất an và sợ hãi, ngọt ngào và kích thích, đủ loại cảm xúc đuổi bắt nhau trong đầu nàng. Hắn hôn nồng nhiệt đến vậy, mãnh liệt đến vậy, nàng chìm đắm trong hơi thở của hắn, cảm giác nguy hiểm len lỏi trong huyết quản, thực sự sắp bị đẩy đến bờ vực thẳm.
Môi hắn kề sát nàng, hỏi: "Còn muốn tiếp tục không?"
Vệ Trăn ấp úng nói: "Nếu chúng ta bị phát hiện thì sao?"
Tiếng vó ngựa đã rời đi, hay sắp tới gần, Vệ Trăn đã không còn phân biệt được. Thế giới nhỏ bé được tạo thành từ những cọng cỏ xanh biếc xung quanh chính là toàn bộ thế giới của nàng.
Gió lướt qua những cọng cỏ, hắn hết lần này đến lần khác hôn nàng, môi lưỡi đuổi bắt, hơi thở nóng bỏng, tình ý cuộn trào như thủy triều.
Ánh nắng xuyên qua mây chiếu xuống, lúc sáng rực, lúc lại tối tăm. Trước mắt Vệ Trăn chỉ có một bóng tối, thân hình cao lớn của hắn gần như che khuất cả bầu trời đối với nàng.
Cuối cùng nàng không chịu nổi, tránh khỏi môi hắn, quay mặt sang một bên, thở hổn hển.
Ngón tay ấm áp của chàng trai trẻ đặt lên cằm nàng, nhẹ nhàng xoay mặt nàng lại.
Nàng run rẩy gọi một tiếng: "Kỳ Yến."
Tiếng gọi mềm mại ấy trào ra từ sâu trong cổ họng.
Sau đó nàng cảm thấy bàn tay hắn đặt ở eo nàng bỗng siết chặt, hơi ấm từ lòng bàn tay truyền đến qua lớp áo, nóng đến mức nàng gần như run rẩy.
Nàng siết chặt các ngón tay vào lòng bàn tay, bị năm ngón tay hắn mạnh mẽ xâm nhập, từng chút một tách ra, dịch sang một bên. Môi thiếu nữ hơi hé mở, liên tục cầu xin, không biết dáng vẻ như vậy trong mắt đàn ông có ý nghĩa gì.
Vòng eo thon thả ấy hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay hắn.
Đôi mắt đen láy của Kỳ Yến dò xét nanngf, lòng bàn tay siết chặt eo nàng, một lần nữa cúi xuống. Lớp áo mềm mại bị siết chặt, làm nổi bật đường cong quyến rũ của nàng.
Vệ Trăn ngẩng đầu đón nhận nụ hôn nóng bỏng, cố gắng ứng phó. Son môi trên khóe môi nhanh chóng lem luốc, như thể vừa bị chà đạp.
Nhưng làm sao nàng có thể đẩy hắn ra? Hắn chỉ cần hơi nhấc người lên một chút, nàng vẫn phải ôm lấy cổ hắn, ngăn hắn bị người khác phát hiện.
Khi Vệ Trăn mê mẩn vì hắn, nàng cũng nhìn thấy chàng trai trẻ từng chút một chìm đắm, đôi mắt sáng ấy phủ một vẻ lười biếng và phong lưu, ánh vàng chiếu rọi tất cả sự dịu dàng và tình ý bên trong.
Thân hình căng thẳng của hắn siết chặt lấy nàng, khiến nàng cảm nhận được hắn cũng đang run rẩy vì nàng.