Vệ Trăn lấy khăn tay ra, muốn lau vết m.á.u cho hắn, nhưng lại nhớ ra đây vẫn còn là trước mặt mọi người, tay lại rụt về.
Chàng trai trẻ đứng chắn trước nàng, thân hình thẳng tắp như kiếm, mang lại cảm giác vô cùng an toàn.
Máu nhỏ tí tách không ngừng dọc theo lưỡi kiếm, rơi xuống đất.
Khoảnh khắc này, hắn dường như không còn là thiếu niên, mà là một người đàn ông có thể mang lại cảm giác an toàn cho người khác.
"Kỳ tướng quân!"
"Kỳ tướng quân đã c.h.é.m c.h.ế.t con gấu đó!"
Kỳ Yến khẽ gật đầu về phía Cơ Uyên đối diện, cảm ơn hắn đã b.ắ.n mấy mũi tên vào con gấu lúc nãy, nếu không thì con mãnh thú đó cũng không thể c.h.ế.t nhanh như vậy.
Cơ Uyên đặt cung tên xuống, đi về phía Tấn Vương.
"Tay Đại Vương bị thương rồi, mau đi gọi y công."
Vệ Trăn bước đến, thấy m.á.u tuôn ra từ cánh tay Tấn Vương: "Bị thương lúc nào vậy?"
Lúc nãy Tấn Vương ném kiếm cho Kỳ Yến vẫn còn bình thường, Vệ Trăn nhớ lại lúc trước mình đã đẩy Tấn Vương ra, nghe thấy tiếng vải xé, còn tưởng không sao, hóa ra là lúc đó bị gấu vồ trúng sao?
Khuôn mặt Vệ Trăn đầy vẻ lo lắng, nhưng Tấn Vương lại bình tĩnh, tay đặt lên tay nàng, nhẹ nhàng an ủi: "Quả nhân không sao."
Thị vệ đỡ Tấn Vương đến một gian điện phụ để chữa thương, sau khi y công vào trong, cửa điện liền đóng lại.
Đêm giao thừa hôm nay xảy ra sự cố lớn như vậy, Cơ Trì e rằng khó thoát khỏi trách nhiệm.
Các vương tôn quý tộc tụ tập bên ngoài điện, lúc này nhớ lại, đều cảm thấy như vừa thoát c.h.ế.t, một trận sợ hãi lạnh sống lưng.
Vệ Trăn đứng đợi bên ngoài, theo lý mà nói, nếu Tấn Vương chỉ bị thương ở cánh tay, hẳn là không có gì đáng ngại, nhưng không hiểu sao, đêm nay y công vào trong đã lâu mà vẫn chưa ra, lòng Vệ Trăn dấy lên nỗi bất an.
Mà Hồng Thạc không ra báo một tiếng bình an, các vương tôn cũng không dám rời đi, lòng vẫn treo ngược cành cây.
Vệ Trăn đứng phía trước, cảm thấy ánh mắt của mọi người đổ dồn vào mình.
Vừa nãy Kỳ Yến đã cứu nàng trước mắt mọi người, tất cả đều thấy hắn ôm nàng, rồi đứng chắn trước nàng.
Chuyện này đương nhiên có thể bỏ qua với lý do Kỳ tướng quân có lòng tốt cứu người, nhưng trong hoàn cảnh lúc đó, Kỳ Yến lao đến, gần như là dùng tính mạng để cứu nàng. Một người đàn ông bình thường đối với một người phụ nữ có giao tình bình thường, liệu có thể làm được như vậy không?
Chuyện này có thể bỏ qua, nhưng nếu suy xét kỹ, thì lại đáng để suy ngẫm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nàng cũng không biết, vừa nãy mình có vô tình có hành động thân mật nào khác với Kỳ Yến không.
Vệ Trăn nhìn về phía Kỳ Yến đang nói chuyện với Cơ Ốc ở đằng xa.
Nàng và hắn luôn cố ý tránh hiềm nghi trước mặt mọi người, nhưng đêm nay hắn cứu nàng, cộng thêm ba tháng rồi họ không gặp nhau, lòng nàng tràn đầy cảm xúc chua chát không thể giải tỏa, muốn nói vài câu với hắn.
Gió đêm càng lúc càng lớn, Cơ Uyên gọi mọi người vào một gian trắc điện chờ tin tức.
Trong điện, Tấn Vương tựa vào gối, ánh nến phác họa nên gương mặt gầy gò lạnh lẽo của ngài, trước n.g.ự.c và cánh tay ngài quấn từng vòng băng gạc.
Y công đứng dậy, ngâm tay vào chậu nước: "Đại Vương bị thương ở n.g.ự.c và cánh tay, đặc biệt là trước ngực, vết thương gần tim phổi, tuy không phải trọng thương, nhưng dù sao cũng có ảnh hưởng, phải nhớ tĩnh dưỡng, tuyệt đối không được xúc động mạnh, cũng không được quá mệt nhọc."
Tấn Vương gật đầu, yếu ớt nói: "Lui xuống đi."
Hồng Thạc nhìn y công: "Lát nữa ra ngoài nói sao, ngươi hiểu chứ?"
"Thần hiểu, chỉ nói Đại Vương bị thương nhẹ ở cánh tay thôi."
Y công xách hòm t.h.u.ố.c rời đi.
Tấn Vương chỉ thấy ánh nến bên giường chói mắt, giơ tay đặt lên trán: "Đi gọi Vệ Trăn đến."
Hồng Thạc thấy Tấn Vương lộ vẻ đau đớn, liền biết bệnh đau đầu của ngài lại tái phát, vội vàng nói: "Nô tài đi ngay."
Chẳng mấy chốc, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Tấn Vương không mở mắt: "Đến rồi à?"
Vệ Trăn hành lễ, ngồi xuống bên giường, đắp chăn cho Tấn Vương: "Hài nhi nghe nói Đại Vương bị đau đầu tái phát, đã sai người đi lấy t.h.u.ố.c cao rồi, đợi t.h.u.ố.c cao mang đến, sẽ giúp Đại Vương bôi thuốc, hài nhi giúp Đại Vương xoa bóp thái dương trước nhé?"
Vệ Trăn vừa định đưa tay ra, lão nhân trên giường đột nhiên mở mắt, đôi mắt đầy tơ m.á.u đỏ ngầu.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Đôi mắt đen sâu thẳm, nhìn vào khiến người ta rợn người.
"Quả nhân hỏi ngươi, ngươi và Kỳ Yến, có quan hệ gì?" Ông ấy đột nhiên hỏi một câu như vậy.
Ánh nến lung lay, đổ xuống ánh sáng dịu dàng, sắc mặt Vệ Trăn trong khoảnh khắc này trở nên trắng bệch.
Nàng biết Tấn Vương tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ hỏi như vậy, chắc chắn là đã đoán được điều gì đó.
Có phải vì Kỳ Yến lúc đó đã bất chấp nguy hiểm đến cứu nàng, ngài sinh lòng nghi ngờ, cho rằng họ có điều gì đó, phải không?